Chương 148: Đời này kiếp này, chỉ lấy một người

Nam Tầm Phong trải qua muôn ngàn thử thách, vô số thống khổ cùng dày vò, huyết nhục thân thể không biết thay đổi bao nhiêu lần, toàn bộ hắc ám cùng tàn khốc trong địa ngục hắn đều trải qua trăm ngàn lần, rốt cục đổi lấy thành công khó được.

Nếu như là người có ý chí không kiên cường, thì đã sớm chịu không được thống khổ của huyết nhục rèn luyện, chết trong địa ngục. Nhưng Nam Tầm Phong lại vượt qua được, hơn nữa hắn cũng nhất định phải sống.

Hắn còn có rất nhiều chuyện chưa làm, còn chưa thể cho nữ nhân mà hắn yêu cuộc sống hạnh phúc, sao có thể dễ dàng chết như vậy? Cho dù chết, cũng không thể vì ý chí không kiên cường mà chết, như vậy thật mất thể diện.

Trở thành Ma Thần tạo ra ảnh hưởng rất lớn, cả U Minh Tử Giới thậm chí Cửu U Hồn đều phát sinh chấn động cùng dị tượng, người bình thường không biết đây là chuyện gì, nhưng người khác thì biết đây chính là Ma Thần sinh ra.

U Minh Tử Giới lại có thể ra đời một Ma Thần? Đây quả thực là chuyện không có khả năng. Nhưng mà lúc mọi người nghĩ chuyện không có khả năng, thì cũng đã xảy ra.

"A ..." Nam Tầm Phong sau khi trở thành Ma Thần, sức mạnh trong cơ thể quá mức cường đại, hắn nhất thời không chịu nổi, toàn bộ bạo phát ra.

Sức mạnh của Ma Thần, có thể phá vỡ thiên địa, chỉ riêng một tiếng hô liền đủ để xé rách phạm vi ngàn dặm.

Trừ bỏ nhà gỗ, xung quanh ngàn dặm đã sớm hoàn toàn thay đổi, nơi nơi đều là lớn nhỏ khe nứt, có vài cái to đến mức có thể gọi là vực sâu.

"Rốt cuộc chuyện gì xảy ra?" Mặc Tâm Tố thiếu chút nữa cũng bởi vì đứng không vững mà rơi xuống khe nứt, hoàn hảo trong lúc nguy hiểm nàng ta bắt được một cái cây, sau đó nhảy đến nơi an toàn.

"Cha, con nghe được thanh âm của Phong ca ca, ngươi có nghe thấy không?" Hắc Thanh Liên bởi vì nghe được Nam Tầm Phong nên đặc biệt hưng phấn, lo lắng là chính mình nghe lầm, nhiều lần hỏi Hắc Long Châu, chứng thực.

"Vừa rồi gọi ra đích thật là Nam Tầm Phong, xem ra hắn hẳn là không chết." Hắc Long Châu tuy rằng có thể xác định người hét là Nam Tầm Phong, nhưng lại không thể khẳng định Nam Tầm Phong rốt cuộc đã chết hay chưa

Gặp được chuyện khủng bố như thế, khả năng có thể còn sống hẳn là cực kì bé nhỏ.

"Thật tốt quá, Phong ca ca không chết. Chỉ cần Phong ca ca không chết là tốt rồi, không chết là tốt rồi."

"Được rồi, chỉ cần hắn không chết, vậy hắn nhất định phải cưới con, nếu không ta sẽ để cho hắn chết."

"Cha ... "

"Chuyện này không thể theo con. Nếu hắn thật sự không chết, nếu còn không chịu cưới con, ta sẽ để cho hắn chết." Hắc Long Châu ở chuyện này vẫn không thay đổi chủ ý, trong lòng tuy rằng ngóng trông Nam Tầm Phong không chết, nhưng ông ta vẫn có mục đích khác.

Hắc gia bị hủy, muốn trong khoảng thời gian ngắn xây lại, nhất địn phải có thế lực lớn như Hắc Hồn Thần Điện toàn lực ủng hộ, nếu không không biết bao nhiêu năm mới có thể xây lại. Cho dù không xây dựng lại Hắc gia, nhưng sau lưng không có thế lực bảo hộ, ông ta rất dễ dàng sẽ bị các thế lực khác tiêu diệt, đến lúc đó nhất định vô cùng thảm thương.

Hắc Thanh Liên không phản bác lời nói của Hắc Long Châu, nhưng trong lòng nàng ta cảm giác không phải là tốt. Phong ca ca nếu thật là người dễ dàng thỏa hiệp như vậy, lúc trước đã sớm thỏa hiệp. Lúc trước đã không, hiện tại chỉ sợ càng sẽ không, bởi vì Hắc gia không thể cứu vãn, đối với hắn căn bản không tạo thành uy hiếp, ngược lại, lấy thân phận Điện chủ Hắc Hồn Thần Điện của Phong ca ca, nếu quả thật chọc tới hắn, chỉ cần hắn ra lệnh, phụ nữ hai bọn hắn rất khó ở U Minh Tử Giới trôi qua.

Bất quá nàng ta vẫn ôm lấy một chút hi vọng. Nếu Vân Khởi Vũ lúc này đây vì tai nạn đã chết, vậy Phong ca ca có phải sẽ cưới nàng ta hay không?

Vân Khởi Vũ tốt nhất nên chết đi, chết sạch, như vậy Phong ca ca chính là nàng ta.

Nhưng mà lần này hi vọng nhất định là sẽ làm nàng ta thất vọng.

Trận đại nạn này, đối với người khác gọi là tai nạn, đối với một vài người mà nói thì không phải vậy. Mặc dù là đối với Vân Khởi Vũ mà nói, đây cũng là một hồi kỳ ngộ khó được, cho dù nàng bị thương rất nặng, nàng cũng hiểu đó là đáng giá.

Chỉ cần Tầm Phong có thể trở nên mạnh mẽ, từ nay về sau không sợ tiếp tục bị người khi dễ, nàng chịu chút tổn thương ấy thì cho là cái gì?

Nam Tầm Phong tóc tai bù xù từ trong phòng đi ra, trên người hắn ma lực còn chưa hoàn toàn tán đi, cả người liền giống như bị hắc khí quanh quẩn, hai mắt trở nên càng thêm đen, giống là Ma Thần đi ra từ trong địa ngục. Bất quá hắn cũng đã là Ma Thần, xưng hô thế này cũng đúng.

"Tầm Phong." Vân Khởi Vũ nhìn thấy Nam Tầm Phong, nhịn không được muốn nhào vào trong ngực của hắn.

Nhưng là Tiểu Hắc không cho, đúng lúc giữ chặt nàng: "Ngươi muốn chết à? Trên người hắn ma khí mạnh mẽ như vậy, ngươi một người tu tiên, cho dù có hắc châu hộ thể, cũng là trăm triệu làm không đụng được, huống chi ngươi hiện tại bị thương nghiêm trọng như vậy, nếu lại bị ma khí thương tổn, tánh mạng khó bảo toàn."

"Ta chỉ là quá mức cao hứng, nhất thời quên. Ta đây khi nào thì có thể đụng hắn?"

"Chờ một chút đi. Hắn mới vừa trở thành Ma Thần, hơi thở còn chưa ổn định, chỉ sợ ngay cả sức mạnh cũng chưa khống chế tốt, đụng đến hắn, hậu quả khó liệu. Bất quá có chuyện ngươi đại khái có thể yên tâm, hắn đã thành công, sẽ không còn có nguy hiểm đến tánh mạng."

"Được rồi, ta chờ một chút."

Nghe Tiểu Hắc cùng Vân Khởi Vũ nói chuyện, Thủy Vô Ngân cùng La Sinh Hương cũng không dám tùy ý tới gần Nam Tầm Phong, bất quá bọn hắn cũng không nghĩ tới gần, hơn nữa lấy tính cách Nam Tầm Phong, cũng sẽ không để bọn hắn tới gần.

Nam Tầm Phong vừa rồi bùng nổ, đem kết giới Tiểu Hắc bày ra phá hủy, ảo cảnh cũng từ đó biến mất. Do vậy, đám người Hắc Long Châu, Hắc Thanh Liên nhìn thấy cảnh tượng liền không còn là ảo cảnh, mà là bộ dạng chân chân chính chính trong nhà gỗ.

Bất quá Nam Tầm Phong sau đó đã cơ bản khôi phục nguyên bộ dạng, trừ bỏ khí tức trên thân không tốt, không có gì khác thường.

"Tầm Phong." Vân Khởi Vũ cũng nhịn không được nữa, vọt tới Nam Tầm Phong trước mặt, kích động nhìn hắn, sau đó đầu tiến vào trong ngực hắn: "Tầm Phong, thiếp biết chàng sẽ thành công, thiếp biết, chàng nhất định sẽ thành công. Chàng quả nhiên thành công, chàng thành công."

Lần này thành công ý nghĩa phi phàm, ý nghĩa bọn hắn có thể rời đi U Minh Tử Giới, trở lại Lạc Vân đại lục, tìm Thiên Cơ Lâu báo thù, sau đó quay về cuộc sống của một người bình thường.

"Ta ... thành công." Nam Tầm Phong cũng còn có chút cứng ngắc, không thể tin sự thật trước mắt. Hắn thế nhưng thật sự trở thành Ma Thần, đây chính là nhân vật không thể tồn tại trong thiên địa, là chúa tể vạn vật a!

"Đúng vậy, chàng thành công, chàng thật sự thành công."

"Khởi Vũ, không phải ta thành công, là chúng ta thành công. Tuy rằng mấy ngày nay ta không biết bên ngoài xảy ra chuyện gì, nhưng ta biết, nàng nhất định vì ta ăn không ít khổ. Nàng xem nhìn nàng, sắc mặt tái nhợt như thế, không có chút huyết sắc nào, đích thị là bị thương không nhẹ."

"Thiếp không sao, chỉ cần chàng tốt, thiếp việc gì cũng không có, cho dù là biến thành một phế nhân, thiếp cũng thấy không sao. Nếu quả thật thành phế nhân, thiếp sẽ làm nữ nhân phía sau chàng, muốn chàng bảo hộ thiếp."

"Đứa ngốc, không cho phép nàng nói bậy như vậy." Nam Tầm Phong cũng ôm chặt Vân Khởi Vũ, cảm thụ được người thương ở trong ngực của hắn, chỉ có giờ khắc này hắn mới cảm thấy được chân thật.

Vân Khởi Vũ bình tĩnh chờ đợi ở trong lòng Nam Tầm Phong, ôm hắn thật lâu không rời, cảm giác như thế nào ôm cũng không đủ.

Vợ chồng tận tình tú ân ái, tiện thể tàn sát người bên ngoài.

Tiểu Hắc rốt cục nhịn không được, cắt đứt bọn hắn: "Khụ khụ ... chúng ta nói vợ chồng các ngươi có thể đừng chỉ lo ân ái hay không? Còn có hai người chưa đi ra đâu!"

"Đúng vậy! Mạc Nhiên cùng Sát Kiển vẫn còn chưa có đi ra! Bọn hắn sẽ không có chuyện gì chứ?" Vân Khởi Vũ rời đi ôm ấp của Nam Tầm Phong, nhìn thấy hai gian phòng khác đóng chặt cửa, vì bọn họ lo lắng.

"Yên tâm đi, có ta bảo vệ, bọn hắn không có việc gì, chính là cần thời gian nhiều một chút mà thôi. Khởi Vũ, sắc mặt của nàng khó coi quá, thương thế rốt cuộc có nghiêm trọng không?" Nam Tầm Phong hiện tại chỉ muốn biết tình huống của thê tử, càng xem sắc mặt của nàng càng cảm thấy không thích hợp, thật sự tái nhợt, làm cho người ta kinh hồn táng đảm.

"Thiếp thật sự không có việc gì, chàng đừng lo lắng."

"Chính là ... "

"Không có việc gì mới là lạ, linh lực đã bị tổn thương nghiêm trọng, trong mấy tháng không thể động võ, nếu nghỉ ngơi điều dưỡng không tốt, cả đời chỉ có thể làm một nữ nhân bệnh tật." Tiểu Hắc tức giận nói, vẫn giận Vân Khởi Vũ không biết yêu quý chính mình.

Rõ ràng kêu nàng dừng lại, nàng vẫn không ngừng, có thể không giận sao?

"Bị thương nặng như vậy, nàng lại vẫn nói không có việc gì?" Nam Tầm Phong đau lòng không thôi, lấy tay xoa lên má tái nhợt của Vân Khởi Vũ, lại đem nàng ôm vào lòng.

Lời ngon tiếng ngọt không phải là sở trường của hắn, hắn chỉ có thể sử dụng ôm ấp để diễn tả thương tiếc cùng tình yêu trong lòng.

Vân Khởi Vũ có thể cảm giác được ấm áp cùng quan ái trong lòng Nam Tầm Phong, căn bản không cần phải nói nhiều, chỉ cần lẳng lặng ôm nàng là tốt rồi, như vậy nàng liền thỏa mãn.

Nhưng mà một màn vợ chồng gắt gao ôm nhau, vì ảo cảnh biến mất, mà bị Hắc Thanh Liên thấy được, tức giận nổi trận lôi đình, chính là lại không biết nên nói như thế nào.

Người ta là vợ chồng, vợ chồng ân ái là chuyện bình thường, nàng ta dựa vào cái gì tức giận? Lại có tư cách gì tức giận?

Hắc Thanh Liên không có tức giận đến nổi bão, nhưng Hắc Long Châu lại ngược lại, tức giận rống to: "Nam Tầm Phong, ta lệnh cho ngươi buông ra người đàn bà kia ra."

Đột nhiên nghe được Hắc Long Châu quát, bọn người Vân Khởi Vũ mới biết kết giới cùng ảo cảnh bên ngoài nhà gỗ đã biến mất, hai người lập tức tách ra, nhìn người trước mặt đi tới, cũng không sợ hãi chút nào.

Bọn hắn bây giờ, còn phải sợ hãi ai sao? Trừ phi tới một người so với Ma Thần còn lợi hại hơn.

"Không tốt, kết giới tiêu thất, ảo cảnh cũng đã biến mất." Tiểu Hắc sốt ruột nói. Kỳ thật nói gấp cũng không gấp, nói vội không cũng vội, tuy rằng Nam Tầm Phong đã ra rồi, nhưng là bên trong còn có hai người, vạn nhất hai người bọn họ bị ảnh hưởng gì, đây cũng không phải là chuyện đùa giỡn, là tai nạn chết người đó.

"Tầm Phong, Mạc Nhiên cùng Sát Kiển còn ở bên trong, không thể bị gì ảnh hưởng, nếu muốn đánh, nhất định phải đến địa phương xa một chút." Vân Khởi Vũ biết Tiểu Hắc gấp cái gì, đây cũng là chuyện nàng sốt ruột.

Nhưng Nam Tầm Phong lại một chút cũng không nóng nảy, biết rõ Ma Thần có sức mạnh cường đại ra sao, căn bản không lo lắng sẽ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, hờ hững nói: "Không có việc gì, có ta ở đây, hết thảy đều bình an."

"Tuy như thế, nhưng là cẩn thận vẫn hơn, không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, Mạc Nhiên cùng Sát Kiển nếu chịu đựng ko được mà thất bại thì một khi thất bại, không chỉ đơn giản là phế đi một thân tu vi, chỉ sợ sẽ mất mạng."

"Ta biết, không cần phải gấp, ta tự có chừng mực." Nam Tầm Phong sủng nịch sờ sờ đầu Vân Khởi Vũ, làm yên lòng nàng.

Một màn này ở trong mắt Hắc Long Châu cùng Hắc Thanh Liên, quả thực chính là coi thường bọn hắn, càng coi thường lời của bọn hắn.

"Nam Tầm Phong, lời ta nói vừa rồi ngươi không nghe thấy sao? Nếu ngươi không nghe thấy, ta đây nói lại lần nữa. Bất quá lúc này đây ta không phải muốn ngươi buông nàng ra, mà là muốn ngươi giết nàng, nếu không các ngươi đều phải chết." Hắc Long Châu cường thế quen rồi, thích dùng thủ đoạn cứng rắn giải quyết mọi chuyện, cho dù mất đi thế lực, tác phong làm việc của ông ta vẫn như cũ không thay đổi.

Hắc Thanh Liên không nói gì, nhìn phụ thân giúp nàng ta đoạt nam nhân. Nàng ta chỉ cần Phong ca ca, bất luận dùng thủ đoạn gì đều không sao.

Nhưng mà bọn hắn không biết, bọn hắn hôm nay ở trong mắt Nam Tầm Phong cũng chỉ là hai tôm tép nhãi nhép, không đủ sợ hãi.

"Hắc Long Châu, nể tình con gái ngươi, ngươi hiện tại ly khai ta sẽ bỏ qua cho ngươi, nếu không cũng đừng trách ta không khách khí."

"Thật sự là khẩu khí lớn, lúc trước không biết là ai bị đánh tè ra quần? Ta biết các ngươi có một tuyệt thế thần khí, nhưng chủ nhân tuyệt thế thần khí là Vân Khởi Vũ, một người tu tiên, nàng căn bản không nắm được ma khí trong tay, nếu dùng sẽ tạo thành thương tổn lớn đối với thân thể của nàng. Nàng có thể sử dụng lần một hai lần, nhưng không dùng được ba lần bốn lần, cho nên các ngươi đừng tưởng rằng có một phen tuyệt thế thần khí liền dám ở trước mặt ta hung hăng càn quấy, trong mắt của ta, giết chết các ngươi đơn giản giống như bóp chết con kiến."

"Vậy sao? Vậy ngươi có thể thử xem, nhìn xem có thể bóp chết ta giống bóp chết con kiến hay không?"

"Nam Tầm Phong, ngươi đừng có mà cho mặt mũi lại không cần? Ta cho ngươi thêm một cơ hội, giết Vân Khởi Vũ, cưới nữ nhi của ta, chuyện trước kia, ta sẽ bỏ qua."

"Ta đây cũng cho ngươi thêm một cơ hội, lập tức cút đi, nếu không, chết."

"Ngươi muốn chết." Hắc Long Châu bốc hỏa, muốn động thủ với Nam Tầm Phong.

Nhưng Hắc Thanh Liên lại không muốn, giữ chặt Hắc Long Châu: "Cha, trước đừng động thủ, nếu người giết Phong ca ca, con đây gả cho ai?"

"Ta cũng không muốn giết hắn, thế nhưng hắn không biết phân biệt, ta còn có biện pháp nào? Nếu hắn chết cũng không muốn giết Vân Khởi Vũ, làm sao con lo liệu?"

"Vậy đem Vân Khởi Vũ giết đi." Hắc Thanh Liên ngoan độc, so với Hắc Long Châu còn muốn lợi hại hơn.

Nam Tầm Phong nguyên bản còn muốn cho Hắc Thanh Liên nhất chút mặt mũi, nhưng nghe được nàng ta nói như vậy, cái gì mặt mũi hay không mặt mũi đều không cần nữa, nếu ai dám động đến nữ nhân của hắn, kết quả cũng chỉ có chết. Bất quá hắn vẫn là trước tiên đem lời nói rõ ràng, nói xong kết quả vẫn như vậy, lúc đó cũng không trách được hắn.

"Hắc Thanh Liên, ta lần cuối cùng nói với ngươi, ta sẽ không cưới ngươi, ngươi chết tâm đi. Ngươi nếu dám thương tổn một sợi tóc của Khởi Vũ, cho dù là trong lòng không có ý nghĩ mưu hại nàng, ta cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi. Đây là cơ hội cuối cùng ta cho ngươi, một con đường sống, ngươi tự mình lựa chọn."

"Phong ca ca, ta rốt cuộc có điểm nào không bằng nữ nhân này, ngươi cần nàng lại không quan tâm tới ta?"

"Trước lúc nhận thức ngươi, nàng đã là thê tử của ta, thê tử duy nhất của ta, ngươi muốn ta vứt bỏ thê tử cưới người khác sao? Loại sự tình này ta làm không được, cũng không muốn làm."

"Lúc trước ngươi cưới nàng cũng hẳn là không thể tránh được, hiện giờ ngươi có thể một lần nữa lựa chọn, chẳng lẽ không muốn đổi một cái tốt hơn sao? Ta so với nàng xuất sắc hơn nhiều, cưới ta khẳng định so với cưới nàng còn tốt hơn."

"Cứt chó. Chỉ bằng ngươi cũng muốn so với nha đầu, vẫn là trở về soi gương đi. Ngươi ngay cả một cái ngón tay của nha đầu cũng không bằng, còn dám trâng tráo nói có thể tốt hơn nàng, ta phi phi phi." Tiểu Hắc thật sự là nghe không nổi nữa, mở miệng phản bác.

Tiếp tục nghe nữa, hắn chắc sẽ phun mất, cho tới bây giờ chưa thấy qua nữ nhân ghê tởm như vậy.

Không chỉ có Tiểu Hắc, La Sinh Hương cũng thật sự là nghe không vô, mở miệng trào phúng: "Ta vẫn cho rằng nữ nhân đi ra từ đại gia tộc chỉ tự cho là đúng, không thể tưởng được nơi này còn càng thêm lợi hại. Khoác lác cũng không nhìn xem chính mình có đủ tư chất không, ở chỗ này tự cho là đúng, buồn cười, đáng buồn, đáng giận, đáng thương."

"Hai người các ngươi tính là cái gì, cũng dám nói chuyện với ta như vậy?" Hắc Thanh Liên từ nhỏ đã bị tâng bốc, từ trước đến nay chỉ có người nịnh bợ nàng ta, khen nàng ta, cho tới bây giờ không ai dám nhục nhã nàng ta như vậy, ăn trên ngồi trước quen rồi, trong lúc nhất thời phản ứng không kịp, không nhớ nàng ta hiện tại đã không phải là Đại tiểu thư Hắc Châu thành, mà là một người đáng thương không nhà để về.

"Vậy ngươi thì tính là cái gì vậy?" La Sinh Hương miệng cũng lợi hại lên, trước kia chính là nàng ta khinh thường tranh cãi với người khác mà thôi, nếu không thấy Hắc Thanh Liên quá mức ghê tởm, nàng ta cũng lười nói chuyện.

"Ta là Đại tiểu thư Hắc gia Hắc Châu thành, ngươi một kẻ ngoại lai cũng dám hô hoán với ta, muốn chết sao?"

" Đại tiểu thư Hắc Châu thành thì giỏi lắm sao? Cũng không biết hiện tại Hắc Châu thành có còn hay không? Vài ngày long trời lỡ đất, Hắc Châu thành này chỉ sợ bị ảnh hưởng cũng không nhỏ đi."

"Ngươi ..." Hắc Thanh Liên lúc này mới nhớ tới chuyện Hắc Châu thành bị hủy, sức nói chuyện cũng bị mất.

La Sinh Hương theo phản ứng của Hắc Thanh Liên mà đoán được đại khái tình huống của Hắc Châu thành, hẳn là so với tưởng tượng của nàng ta còn nghiêm trọng hơn, tiếp tục châm chọc: "Ngay cả thành cũng không có, còn không biết xấu hổ ở trong này diễu võ dương oai, cũng không nhìn thử hiện tại mình là một bộ dáng gì? Hiện giờ các ngươi, hẳn là kẻ đáng thương không nhà để về đi, vội vã muốn bợ đỡ Hắc Hồn Thần Điện, tiếp tục làm nhân vật ăn trên ngồi trước đi, đúng hay không?"

"Ngươi, ngươi nói hưu nói vượn."

"Ta có nói hươu nói vượn hay không trong lòng ngươi rất rõ ràng, người giống các ngươi ta đã gặp nhiều, mặc kệ gặp chuyện gì cũng đều hướng phương diện ích lợi mà suy nghĩ, cho dù không biết liêm sỉ, không từ thủ đoạn cũng muốn đạt lợi ích lớn nhất."

Không hổ là người xuất thân từ đại gia tộc, La Sinh Hương đối với phương diện này giải thích so với người khác đều đúng hơn nhiều.

"Ta, ta xé nát miệng ngươi." Hắc Thanh Liên chịu không nổi lời nói của La Sinh Hương, đột nhiên ra tay đối với nàng ta.

La Sinh Hương đương nhiên không phải đối thủ của Hắc Thanh Liên, nhanh chóng trốn đến phía sau Nam Tầm Phong cùng Vân Khởi Vũ.

Lúc Hắc Thanh Liên công kích đến, Nam Tầm Phong chỉ nhẹ nhàng vung tay lên, đem Hắc Thanh Liên đánh bay.

"A ..." Hắc Thanh Liên sợ hãi kêu một tiếng, nếu không có Hắc Long Châu tiếp được nàng ta, nàng ta không biết còn muốn rơi mạnh bao nhiêu?

Hắc Long Châu sau khi tiếp được Hắc Thanh Liên, cực kỳ phẫn nộ, rống lớn với Nam Tầm Phong: "Nam Tầm Phong, ngươi dám ra tay tổn thương nữ nhi của ta? Chán sống sao?"

"Ta nói rồi, các ngươi nếu không chịu rời đi, cũng đừng trách ta không khách khí. Mỗi người nơi này, ta đều không cho phép các ngươi động tới, nghe rõ chưa?" Nam Tầm Phong đối Hắc Thanh Liên vẫn là hạ thủ lưu tình, bằng không Hắc Thanh Liên hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Thế nhưng Hắc Long Châu cũng không biết Nam Tầm Phong hạ thủ lưu tình, còn tưởng rằng công lực của hắn không đủ, cho nên vẫn hung hăng càn quấy nói chuyện: "Không cho phép động, thật sự là buồn cười, ngươi dựa vào cái gì không cho ta động đến bọn hắn? Nếu ta động, ngươi có thể ngăn được sao?"

"Nói lại lần nữa, lập tức biến, nếu không chết."

"Ta đây cũng nói lại lần nữa, giết Vân Khởi Vũ, cưới Thanh Liên, ta tha cho ngươi khỏi chết."

"Không thể."

"Vậy ngươi đi chết đi." Hắc Long Châu lại một lần nữa nhịn không động tay với Nam Tầm Phong, nhưng vẫn bị Hắc Thanh Liên kéo lại: "Cha, không phải Phong ca ca, không muốn giết hắn."

"Thanh Liên, ngươi còn không hiểu sao? Hắn căn bản không chịu giết Vân Khởi Vũ, cưới ngươi. Nếu hắn không chịu, vậy lưu lại có tác dụng gì, không bằng giết chết."

"Ta nguyện ý cùng Vân Khởi Vũ hầu hạ một chồng, mặc dù là làm thiếp, ta cũng nguyện ý." Hắc Thanh Liên không muốn giấc mộng trong lòng phá vỡ, chỉ có thể lui một bước, nguyên lai chỉ có thể cưới nàng ta, rồi lại nàng ta làm lớn, Vân Khởi Vũ làm thiếp, hiện giờ thành nàng ta nguyện ý làm nhỏ.

Nàng ta đã muốn muốn lui một bước, nếu Phong ca ca còn không chịu cưới nàng ta, sợ rằng cũng chỉ có một con đường là giết Vân Khởi Vũ. Tuy rằng giết Vân Khởi Vũ, Phong ca ca không nhất định sẽ lấy nàng ta, nhưng thứ nàng ta không chiếm được, người khác cũng đừng mơ có được.

Hắc Long Châu cũng hiểu được Hắc gia đã bị hủy, bọn hắn không thể cầu quá nhiều, nếu không sẽ mất đi càng nhiều, cho nên nguyện ý tạm thời thỏa hiệp: "Nam Tầm Phong, ngươi có nghe hay không, nữ nhi của ta đều nguyện ý làm thiếp cho ngươi, ngươi còn muốn thế nào?"

"Đời này kiếp này, chỉ cưới một người, một người là đủ rồi." Nam Tầm Phong thâm tình chân thành nhìn về phía Vân Khởi Vũ, ý tứ đã muốn phi thường rõ ràng.

"Chúng ta cũng đã nhượng bộ lớn như vậy, ngươi còn không đáp ứng, vậy cũng chỉ có chết."

"Các ngươi đây là đang nhượng bộ sao? Chỉ sợ không phải, mà là đang nghĩ tất cả biện pháp lợi dụng Hắc Hồn Thần Điện. Cho dù ta không bị các ngươi lợi dụng, ta cũng sẽ không cưới nữ nhi của ngươi, các ngươi muốn như thế nào liền như thế đó đi, cứ việc lại đây, không cần vô nghĩa."

"Muốn chết." Hắc Long Châu rốt cục chịu không nổi, đẩy Hắc Thanh Liên ra, khăng khăng muốn giết Nam Tầm Phong.

Chính là ông ta trăm triệu lần không nghĩ tới, Nam Tầm Phong mạnh đến đáng sợ, ông ta căn bản là lấy trứng chọi đá.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip