Chương 39

Edit: TỨ NGỌC
------

Câu nói kia của Nhiễm Chương ở phòng phát sóng trực tiếp "nên cân nhắc việc xin phí khuyến mại từ công ty game", thật sự đã trở thành sự thật.

Khi Úc Tưởng đang ngồi trên sô pha gọi cơm, Thẩm tổng lại gọi điện tới cho cô .

Thẩm tổng ở đầu bên kia nói: "Phòng làm việc Flyk muốn xin phương thức liên lạc của cô."

"Flyk?" Úc Tưởng nghi hoặc hỏi lại.

"Chính là công ty phát triển game《 vui sướng trang viên 》, bọn họ muốn cùng chúng ta bàn về việc mở rộng quảng cáo."

Úc Tưởng bớt chợt nhận ra, đưa số wechat của mình cho Thẩm tổng.

Úc Tưởng lười đưa người tới, nhưng có người quảng cáo chủ động tìm tới của, vậy cũng không tệ chút nào.

Cô thuận tay lập một nhóm wechat.

Trong nhóm có cô, Nhiễm Chương, cặp tình nhân, còn có tổng giám đốc của phòng làm việc Flyk, đúng vậy, chính là tổng giám đốc công ty tự mình tới để nói chuyện.

Lúc này mọi người cũng đã nghe được chuyện này từ Thẩm tổng.

Cặp tình nhân không nhịn được cảm thán: "Chưa từng thấy qua việc gì thái quá như vậy...... Gì cũng không làm, chỉ ở trong nhà chơi một trò chơi, được lắm, tôi là bên A."

"Cái này gọi là gì? Chắc là do tôi nổi tiếng hơn người khác thôi." Tứ Lục nói xong, liền nhanh chóng gửi biểu tượng cảm xúc "chào mừng" vào nhóm..

 Khi họ ở công ty cuối cùng, họ không bao giờ nhìn thấy bên A. Mỗi khi thỏa thuận hoạt động, bọn họ đến để báo giá và đưa ra yêu cầu. Công ty ở giữa thu được nhiều hay ít, bọn họ cũng không biết gì hết.

Được lắm, Úc Tưởng thật sự rất trâu bò, liền tạo một hội nhóm.

Úc Tưởng bên này đang chuẩn bị nhắn: mọi người tự mình nói đi.

Phụ trách bên A, người mới tham gia nhóm, đã gửi một tin nhắn thậm chí còn nhanh hơn.

Lão Vương, người phụ trach Flyk: 【 Chào Úc tiểu thư! Rất cảm ơn việc quảng bá mà Úc tiểu thư đã làm cho chúng tôi. Bên này chúng tôi đã chuẩn bị một hợp đồng, thỏa thuận bổ sung phí quảng cáo cho Úc tiểu thư. 】

Úc Tưởng: ?????????????

Cặp tình nhân trẻ: ?????????????

Cái này vẫn chưa phải kết thúc.

Bên A lại gửi một tin nhắn:: 【 Nếu Úc tiểu thư có rảnh, có thể kí hợp đồng làm người phát ngôn và quay quảng cáo cho bên chúng tôi. Đây là bảng báo gió . [ hình ảnh】].

Úc Tưởng: ???????????

Cặp tình nhân trẻ: 【......】

Được lắm.

Thì ra người quảng cáo đến để tìm Úc Tưởng, ý tìm Úc Tưởng ngay trên mặt chứ. Căn bản không có chuyện của bọn họ!

Lão Vương - người phụ trách bên Flyk: 【 Úc tiểu thư có ý kiến gì, chúng ta có thể bàn bạc lại. Ví dụ như khi chúng tôi có sự kiện mới trong game, thì có thể được ưu tiên trải nghiệm......】

Không đợi Úc Tưởng nhắn lại "một ông già đang nhìn vào điện thoại của mình trong tàu điện ngầm", điện thoại của cô đã vang lên.

Là Thẩm tổng gọi tới.

Vừa bắt máy, hắn liền trầm giọng hỏi: "Cô phát sóng trực tiếp cùng với Nhiễm Chương sao?"

Úc Tưởng:??????????

Úc Tưởng: "...... Chỉ là cùng nhau chơi mấy trò chơi, ò, anh ta mở phát sóng trực tiếp sao?"

Thẩm tổng ngữ khí trịnh trọng: "Đúng vậy."

Úc Tưởng thầm nghĩ vậy thì làm sao? Công ty có quy định không được mang nhân viên chơi game sao?

Sau đó liền nghe thấy Thẩm tổng hỏi: "Hôm đó hai người đã nhắc đến bao nhiêu trò chơi?"

Úc Tưởng: "...... Nhớ không rõ."

Thẩm tổng hít sâu một hơi nói: "Không có việc gì, may mắn rất nhiều cư dân mạng đã giúp cô điểm danh lại rồi. Tổng cộng nhắc tới năm trò chơi, ba trong số đó đã tới tìm chúng ta, có ý đồ muốn hợp tác. Còn hai cái còn lại chưa thấy có động tĩnh gì, tôi sẽ đi tống tiền...... À không phải, tôi đi đòi tiền quảng cáo một chút."

Hắn nói xong thì dừng lại một chút, lập tức bổ sung thêm, "À à, còn có. Có một công ty game lớn, cũng rất muốn tìm cô để bàn chuyện hợp tác."

Thời buổi này ai chẳng muốn được cọ chút nhiệt độ. Dù có là công ty game lớn cũng không muốn bỏ lỡ. Tất nhiên, liệu có bất kỳ ý định làm hài lòng Trữ đại thiếu và những ông chủ lớn đó hay không là vấn đề quan điểm.

Úc Tưởng đầu đầy dấu chấm hỏi: "Vì cái gì? Nói chuyện gì?"

"Cô không biết Nhiễm Chương có bao nhiêu fan sao?"

"Biết chứ, một ngàn vạn?"

"Anh ta giải nghệ khi đang được yêu thích nhất, phòng phát sóng trực tiếp chật ních fan theo dõi, gần đây anh ta lại leo lên hot search, thu hút rất nhiều cư dân mạng ăn dưa tới. Hai người cùng nhau phát sóng trực tiếp, có biết lượng người xem nhiều nhất ngày hôm qua là bao nhiêu không? 800 vạn, loại không pha nước. Những trò chơi nhỏ kia, hai người chỉ thuận miệng nhắc tới, nhưng lượng người download lại là có thật đấy!" Thẩm tổng ngữ khí kích động nói.

Hiện tại khắp nơi trên internet đều có người nổi tiếng, sự cạnh tranh của cơ cấu MCN cũng cô cùng kịch liệt, nếu anh không đuổi kịp trào lưu, tiến vào thị trường thì đã quá muộn, thì đã đến lúc bạn nên xem xét các mối quan hệ của mình và tiêu tiền.

Ban đầu, công ty chỉ ra rằng một số tài nguyên đã bị rò rỉ qua kẽ tay của ông chủ và tham gia hợp tác với một số mặt hàng xa xỉ và một số thương hiệu làm đẹp.Kết quả không nghĩ tới Úc Tưởng ở nơi này lại tạo ra được kỳ tích.

Ở thời đại này, rất nhiều người đều biết nhãn hiệu hàng xa xỉ nhập về một cái túi cũng phải mấy vạn, các thương hiệu làm đẹp với khả năng tiếp thị xuất sắc có thể bán 10 vạn đơn mỗi ngày.

Nhưng rất ít có người chú ý, game di động phổ biến nhất hiện nay, vào thời kì đỉnh cao có thể đạt tới hơn 20 triệu đơn một ngày.

Như thế có thể tưởng tượng được chi phí mở rộng sẽ có bao nhiêu phong phú.

"Lát nữa sẽ có người add cô, nhớ phải đồng ý." Thẩm tổng dặn dò kĩ lưỡng, sợ Úc Tưởng bởi vì quá mức lười biếng, hoặc là không chịu tỉnh dậy, hoàn toàn đem chuyện này quên sạch.

Úc Tưởng không quá hiểu biết thị trường, biếng nhác đáp ứng: "Ồ."

Chờ sau khi cúp điện thoại, lượng người gửi lời mời kết bạn đến cô quả nhiên tăng lên rất nhiều

Úc Tưởng chấp nhận từng người một.

Người add cô đầu tiên kia, đã gửi cho cô một bảng báo giá.

Trong đó bao gồm vận động nền tảng truyền thông xã hội, ghi vlog, phục vụ như một đại sứ công khai, v.v..

Úc Tưởng nhìn qua có chút đau não.

Có lẽ kiếp trước đòn hiểm quá nhiều, đến kiếp này chỉ cần là bảng biểu thì đều không muốn xem .

Úc Tưởng tùy tùy tiện tiện nhìn xuống phía dưới, sau đó ánh mắt liền dừng lại ở mức báo giá cuối cùng.

270 vạn.

Úc Tưởng khiếp sợ: "Làm trò chơi đều được nhiều tiền như vậy sao?"

Hệ thống cũng vô cùng khiếp sợ: 【 Cô vì cái gì có thể có nhiều như vậy tiền? Cô cũng không phải minh tinh! 】

Thế giới này điên rồi sao? Vì cái gì mà chỉ tùy tiện cùng người chơi chơi game, nam chủ cùng phản diện tranh đấu, còn có thể nằm đó lấy tiền? Nữ chủ cũng không có vẻ đẹp như cô!

Úc Tưởng: Tầm nhìn nông cạn. Minh tinh là 270 vạn một ngày, đại sứ tuyên truyền cũng có giá khởi đầu là 1270 vạn đó.

Hệ thống: 【......】

Là do nó không hiểu biết về nhân loại sao?

Có lẽ vì hồi lâu vẫn không thấy có tin trả lời, bên kia rất nhanh gửi một câu: 【 Cô cứ xem trước, nếu như không có vấn đề gì, thứ tư chúng ta đến công ty nói chuyện 】

Úc Tưởng trả lời【 Được】.

Sau đó cô lẩm bẩm lên tiếng: "Đây không phải là một phần thưởng tốt để khen thưởng chính bản thân mình sao?"

Hệ thống: ??????????

Cô có làm được cái gì sao? Phát sóng trực tiếp là người ta mở! Thắng lại đều là cô nắm! Cô một lần cũng không đi theo cốt truyên, hiện tại còn muốn thưởng cho chính mình?

Úc Tưởng thực mau nghĩ kỹ nói: "Vậy khen thưởng cho tôi việc ngủ với Trữ đại thiếu đi!"

Hệ thống: ????????????

Úc Tưởng mở danh sách trò chuyện, liền tìm thấy tên của Trữ Lễ Hàn trong mục cuộc gọi nhỡ.

Cô ấn vào nút gọi.

Hệ thống vui sướng khi có người gặp họa: 【 Chính cô tự đếm xem bản thân đã treo điện thoại của hắn bao nhiêu lần? Trùm phản diện không có mặt mũi sao? Hắn sẽ tiếp sao? 】

Giây tiếp theo, đầu bên kia truyền tới âm thanh của Trữ Lễ Hàn: "Alo."

"Thật xin lỗi Trữ đại thiếu, vừa rồi vì bận rộn công việc, nên đã không nhận điện thoại của anh."

"...... Công việc?" Trữ Lễ Hàn thanh âm hơi hơi thay đổi.

Úc Tưởng: "Đúng vậy." Cô đúng lý hợp tình nói: "Tạo thu nhập cho công ty!"

Trữ Lễ Hàn: "......"

Cô nghĩ rằng anh không nhìn thấy hot search sao?

Trữ Lễ Hàn rũ xuống mắt, ngữ khí lạnh lùng, hỏi lại: "Chơi game cũng tính sao?"

Úc Tưởng nghe thế thì càng đúng lý hợp tình đáp: "Đương nhiên là tính. Cách này vừa không những kiếm ra tiền mà còn có thể mở rộng việc tạo thu nhập nữa."

Trữ Lễ Hàn: "......?"

Đáng lí đây là một chuyện vô cùng quá đáng, nhưng từ trong miệng Úc Tưởng nói ra, Trữ Lễ Hàn lại cảm thấy chuyện thực sự chỉ có như vậy.

Trữ Lễ Hàn mặt mày lạnh lẽo, anh thấp giọng hỏi: "Vậy bây giờ Úc tiểu thư gọi điện tới, là vì muốn cảm ơn tôi sao?"

Úc Tưởng ngẩn ra: "Cảm ơn?"

Cô nghĩ thầm: Chẳng lẽ người bên trò chơi được anh sai tới? Nhưng vậy cũng không đúng lắm. Trữ Lễ Hàn có trâu bò đến đâu, cũng không thể một hơi đem bọn họ toàn sai khiến chứ?

Trữ Lễ Hàn nghe thấy câu hỏi của cô, liền biết việc Hà Khôn Dân muốn nói xin lỗi với cô.

Hà Khôn Dân động tác thật chậm chạp.

Trữ Lễ Hàn không dấu vết mà nhíu mày, nhẹ giọng nói: "Qua hai ngày nữa có lẽ Úc tiểu thư sẽ biết thôi."

Úc Tưởng vừa nghe, lập tức liền cảm thấy khó chịu.

Không cần, cô không muốn giải đố, cô muốn biết lí do ngay bây giờ.

Úc Tưởng nghĩ nghĩ, lên tiếng nói: "Hôm nay tôi rất vui vẻ."

Trữ Lễ Hàn: "Ân?"

Úc Tưởng: "Tuy rằng vẫn chưa kí hợp đồng , nhưng tin vui là có người tới tận cửa để đưa tiền. Tôi vô cùng vui vẻ...... Quyết định mời đại thiếu gia một bữa cơm."

Đầu bên kia, Trữ Lễ Hàn hơi dừng lại: "Khi nào?"

Úc Tưởng: "Đêm mai?"

Trữ Lễ Hàn: "Đêm mai bận rồi." Hắn lại dừng lại, nói: "Giữa trưa đi."

Úc Tưởng: "Cũng được, anh có ăn kiêng cái gì không?"

Trữ Lễ Hàn có rất nhiều thứ anh không thích ăn, nhưng danh sách ấy thực sự quá dài. Vì thế anh nói: "Không có."

Úc Tưởng gật gật đầu: "Vậy ngày mai gặp lại."

"Được."

Úc Tưởng nghe thấy tiếng vang ở đầu bên kia, lúc này mới cúp máy.

Một bên khác Trữ Lễ Hàn thu hồi di động, nhìn bậc thầy cắt trước mặt: "Được, có thể tiếp tục rồi."

Sau đó, thợ cắt bậc thầy mới vận hành lại máy và tiếp tục cắt tảng đá lớn trước mặt.

Những cục đá này đều là do Trữ Lễ Hàn từ trong miệng của Cao Học Huy, mang từ Miến Điện về đây.

Bên cạnh còn có một bộ phận là từ Nam Phi chở về.

Chúng có một tên gọi chung là "Nguyên thạch", chẳng qua bên trái là ngọc thạch nguyên thạch, còn bên phải là kim cương nguyên thạch.

"Ra rồi, ra rồi......" Sư phụ kích động kêu lên.

Cao Học Huy ở một bên nhìn thấy thế thì ghen tị đến đỏ cả tròng mắt, liền hô: "CMN!"

"Đại thiếu, tôi bán cho anh với giá 80 vạn, thật là tiền mất tật mang!" Cao Học Huy hối hận không thôi. Bất quá đó cũng chỉ là lời nói ngoài miệng, với xuất thân của bọn họ, sẽ không thật so đo số tiền như vậy. Cao Học Huy phần nhiều là ghen tị.

"Cậu thật may mắn khi còn trẻ vậy đó! Cậu thấy sao? Khi cắt được miếng đó?" Cao Học Huy hỏi.

Trữ Lễ Hàn: "Không cần, cậu lấy cho tôi số điện thoại của thợ cắt. Sau đó đem hai khối đá này chuyển đến nhà tôi."

Cao Học Huy: "Là căn nhà nào của cậu?"

Trữ Lễ Hàn ánh mắt nhẹ động, suy nghĩ một chút, nói: "Ngự Thái."

Cao Học Huy lẩm nhẩm lầm nhầm: "Cậu một lần cũng không đi đến đó, vậy mà cũng gọi là nhà sao? Sau đó mời tôi ăn tiệc vào ngày khác?"

Trữ Lễ Hàn không lên tiếng nữa, anh nhìn công nhân đem nguyên thạch đặt lên xe, sau đó liền rời đi.

Ngày hôm sau.

Úc Tưởng tỉnh dậy từ trên chiếc giường rộng lớn, lăn một vòng, mới lăn đến mép giường.

Cô một bên tiến phòng tắm rửa mặt, một bên cân nhắc, không biết có nên đưa vợ chồng Úc Thành Tân tới nơi này sống chung không?

Úc Tưởng đã sống một mình quá lâu, cô khao khát một gia đình ba người, nhưng đối với loại tình cảm xa lạ này lại có chút sợ hãi.

Quên đi, nghĩ lại thì cũng không vội, trước hết phải mua thêm đồ cho biệt thự......

Úc Tưởng một bên suy tư, một bên rửa mặt đánh răng, sau đó là một buổi sáng sớm hiếm hoi cô đến công ty.

Có lẽ cũng chỉ có tiền mới có thể khiến cô dậy sớm.

Úc Tưởng chậc lưỡi.

" Tưởng tỷ tới rồi?!" Cô mới vừa bước chân vào cửa, đã bị Anh Anh chào đón nhiệt tình, sau đó Anh Anh đưa cho cô một ly trà sữa: "Uống không? Tôi đã xếp hàng mua đấy."

Úc Tưởng cúi đầu nhìn thoáng qua, là của một nhãn hiệu nổi tiếng nào đó trên mạng.

Cô không có bất kì cảm giác gì với thứ này, chỉ là người ta đã có ý tốt, cô cũng thuận tay nhận lấy: "Cảm ơn."

"Tưởng tỷ thật lợi hại, hôm nay chúng tôi đều đa xnghe Thẩm tổng nói, có vài công ty game muốn tìm cô làm người quảng bá cho họ......" Anh Anh khen ngợi nói.

"Còn không phải sao." Bên kia Thẩm tổng đi nhanh vào, hắn nói, "Còn có một cái làm thiết kế nhỏ, một cái trang điểm, còn có công ty làm đồ ăn nhanh...... Đều muốn tìm cô. Úc Tưởng."

Úc Tưởng: ?????

Cô ấy hầu như không hiểu gì về thiết kế thị trường ngách và trang điểm làm đẹp, dù sao cô ấy cũng là phụ nữ, dù sao thì cô ấy cũng có tài khoản trên Little Sweet Potato. Fan trên weibo dường như thực sự tăng lên không ít.

Nhưng cái này......

"Thức ăn nhanh?" Úc Tưởng nói ra nghi vấn.

Thẩm tổng gật đầu: "Cô là một đại tiểu thư luôn ra vào nhà hàng cao cấp, tới mở rộng sản phẩm cho bọn họ, bọn họ sẽ rất nổi tiếng."

Úc Tưởng: "Chẳng lẽ không phải là cảm thấy, tôi căn bản sẽ không ăn loại đồ vật này, quảng cáo này là thật hay giả vậy?"

"Không. Trên thực tế, nhiều cư dân mạng theo dõi những người nổi tiếng trên Internet và người dẫn chương trình để mua đồ, không phải vì thứ này hữu ích và ngon miệng như thế nào... mà vì họ có sự khao khát và gần gũi về mặt tinh thần. Có vẻ như họ đã mua thứ này, với thứ này , Tôi sống cuộc sống giống như cô bọn họ. Mang nó vào và nhận được hạnh phúc từ nó."

Thẩm tổng ở đây, xác thật là hiểu điều đó, hắn xứng đáng với danh hiệu ông chủ của công ty M của mình.

Thế này không phải là tiêu phí chủ nghĩa bẫy rập sao?

Úc Tưởng bất lực không nói nên lời.

Nó gần giống như sự nổi tiếng quá mức ở đời trước, giống như việc chỉ cần bạn có một thỏi son đắt tiền, bạn mới có thể được coi là một cô gái độc lập và tinh tế thực sự.

Đời trước Úc Tưởng làm xã giao, cô không hiểu được hình thức hoạt động của những người nổi tiếng trên mạng, nhưng cô hiểu biết việc xã giao.

Cô hỏi: "Gói PR đã được gửi chưa? Chúng ta hãy xem trước."

Thẩm tổng nóng lòng cười, lên tiếng: "Được, xem đi, khi nào xong việc tôi sẽ để mọi người đưa cô đến nơi làm việc của cô."

Những người nổi tiếng trên Internet đã gia nhập cùng lúc với Nhiễm Chương và những người khác vào lúc này thực sự rất ghen tị.

Bọn họ có thể bị Khải Tinh đào đi, điều này cho thấy họ không phải là nhóm những người nổi tiếng trên Internet có ngoại hình tạm được.

Tới tận bây giờ họ vẫn chưa có đơn hàng nào ổn cả, má nó, chó má cái, người khác lại hoạt động thành người nổi tiếng hàng đầu rồi.

Bọn họ không thể lấy được nổi mấy đơn hàng lớn, má, bọn họ không thể tưởng tượng nổi, sau này sẽ có bao nhiêu người nổi tiếng hàng đầu rơi vào tay Úc Tưởng.

Bọn họ đều có thể tưởng tượng được, tương lai sẽ còn có bao nhiêu tên tuổi lớn tìm đến Úc Tưởng.

Đổi thành một người nổi tiếng mạng khác, thì lúc này đã nhanh chóng đi tạo ra một nhãn hiệu trang phục của riêng mình, kiếm thật nhiều tiền về cho hắn. Cho nên cũng khó trách mấy người nổi tiếng mạng đều muốn ở cùng các phú nhị đại, không cần biết đó là scandal hay điều gì, chỉ cần đạt được lượng tìm kiếm trên hot search, vậy thì liền có độ hot......

Càng đừng nói qua lại với vị này cũng không phải là mấy phú nhị đại tầm thường kia.

Úc Tưởng đi vào chỗ làm việc.

Một lát sau, liền có người tới cửa.

Cô mất công cả một buổi sáng, cuối cùng từ mấy công ty game này, cầm đi hai mươi vạn, mười một vạn, tám vạn...... Tổng cộng là 80 vạn phí quảng cáo.

Điều này cũng chỉ đơn thuần là bởi vì cô đã cùng Nhiễm Chương chơi game trong phòng phát sóng trực tiếp.

Cuối cùng là 《 vui sướng trang viên 》 cũng là phòng làm việc của Flyk - chủ quản của trò chơi, cùng cô ký hợp đồng.

Hai bên kinh doanh hạng mục bất đồng, nên cũng không tồn tại xung đột.

Flyk hiện tại còn nghèo, không thể đưa ra quá nhiều tiền, trên cơ sở một trăm vạn, chia hoa hồng mỗi tháng sữ là 1%.

Các công ty lớn khác thì không giống vậy, mỗi năm họ chi hơn một tỷ nhân dân tệ cho việc quảng bá và tiếp thị , cho nên họ rất sẵn sàng đưa ra một đơn hàng với giá 330 vạn.

"Úc tiểu thư cảm thấy giá cả thích hợp không?" Đối phương người phụ trách hỏi.

Đối với các blogger hàng đầu , một đơn hàng kinh doanh cũng báo giá lên đến 50 vạn đến 80 vạn.

Anh Anh nghe được thì không nói nên lời. Thầm nghĩ: dù cho mấy năm nay lạm phát, cũng không thể mang theo nhiều như vậy a, Úc tiểu thư có nghĩ đến việc kiếm tiền không?

"Úc tiểu thư cũng đã chơi trò chơi này ít nhất nửa năm, sau đó ở trên nền tảng xã hội khác, muốn quảng bá như đều cũng đều được, quay vlog hoặc viết văn nhẹ nhàng, chỉ cần viết kế hoạch rồi báo cho chúng tôi, chúng tôi sẽ chấp thuận nó.

"Nếu có trò chơi mới ra mắt, chúng tôi sẽ ưu tiên hợp tác với Úc tiểu thư......"

Úc Tưởng nghe xong, sắc mặt cũng không thay đổi quá nhiều.

Cũng phải thôi.

Có Trữ đại thiếu ở phía trước giúp cô nâng phí chia tay lên tới giá trên trời, cô còn có thể có biểu cảm gì?

Người phụ trách bên công ty bị sự bình tĩnh của Úc Tưởng làm cho chấn động, trong lòng âm thầm nghĩ: Vị Úc tiểu thư này thật sự không thiếu tiền sao?

Lại nhìn theo ánh mắt của cô, ít nhiều amng theo vài phần tôn trọng và khách khí, trước khi rời đi còn để lại cho Úc Tưởng một món quà kỉ niệm.

Cặp tiểu tình nhân thật sự rất muốn đẩy mạnh tiêu thụ của chính mình, nhưng cho đến lúc bên kia rời đi, thậm chí không thèm nhìn họ lấy một cái.

Vẫn là Úc Tưởng lười biếng lên tiếng: "À, hờ PR gói làm xong. Nếu bên kia có yêu cầu quay video hoặc chụp ảnh gì đó, tôi sẽ mang hai người theo."

Quên trò chơi bên này đi.

Cô cảm thấy chính mình đã hưởng ké được ít ánh sáng từ weibo của Trữ đại thiếu gia và Nhiễm Chương

Úc Tưởng người này nhiều ít có phần hơi thô lỗ.

Nhưng chờ khi 80 vạn đã trừ thuế rồi được chuyển vào thẻ, vừa quay đầu cô đã gửi tin nhắn cho Nhiễm Chương, chia 40 vạn qua đi.

Nhiễm Chương không phải nam chính hay nam phụ gì trong cuốn sách này, anh ta chỉ là một nhân vật chưa từng xuất hiện trong nguyên tác.

Úc Tưởng cảm thấy xấu hổ khi đi làm ấm giường cho người khác. (bản gốc ghi là kỹ nữ.)

Hưởng ké ánh sáng, vậy đổi phần hào quang này thành tiền rồi trở lại cho người ta vậy, như vậy về sau cũng dễ làm việc hơn.

Chờ làm xong hết mọi việc, Úc Tưởng đã đói đến mức ngực và lưng muốn dính lại với nhau.

Cô vội ngẩng đầu nhìn thoáng qua đồng hồ treo tường.

CMN, đã tới buổi chiều rồi!

"Có lẽ buổi chiều tôi không đến được......" Úc Tưởng một bên nói một bên đi ra ngoài.

Mọi người không nói lời nào.

Ngay cả những nhân viên mới bây giờ cũng không bị ép buộc

Đừng nói buổi chiều tới không được, dù cho ngày mai không tới được thì có thể để ngày mốt tới, không thành vấn đề a. Công lao ở trong tay cô, thật sự có thể nuôi sống được toàn bộ công ty chúng ta đó!

Ninh Ninh ngồi ở bàn làm việc trong một góc, nhịn không được ngẩng đầu nhìn thoáng qua bóng lưng Úc Tưởng.

Học tỷ thật lợi hại, vượt qua cả tưởng tượng của cô...... Chị gái cô tại sao lại nói học tủ đều là dựa vào nam nhân chứ?

Úc Tưởng một bên đi ra ngoài, một bên gọi điện thoại cho Trữ Lễ Hàn: "Thật sự xin lỗi Trữ đại thiếu, hiện tại anh có rảnh để đi ăn cơm trưa không?"

Trữ Lễ Hàn: "Không rảnh lắm."

Cái gì gọi là không rảnh lắm?

Úc Tưởng chớp chớp mắt.

Úc Tưởng: "Anh bữa trưa không rảnh, bữa tối cũng không rảnh, vậy tôi chờ đến bữa sáng mai có được không?"

Trữ Lễ Hàn: "Bữa ăn khuya đi."

Úc Tưởng ánh mắt giật giật, cô cảm thấy ba chữ này, giống như có ám chỉ gì khác. Nhưng tâm tư Trữ Lễ Hàn đâu phải dễ nắm bắt.

Cô cảm thấy cũng có thể là do chính mình suy nghĩ quá nhiều.

Úc Tưởng đáp ứng: "Được."

Trữ Lễ Hàn "Ân" một tiếng, mới cắt đứt điện thoại.

Thư kí Vương tò mò đến phát điên rồi, rõ ràng ngay từ đầu buổi trưa Trữ đại thiếu đã không rảnh, vì cái gì lại muốn nói là rảnh? Mà chờ tới giữa trưa, Úc tiểu thư gọi điện thoại tới, Trữ đại thiếu lại nói là không rảnh?

Trữ Lễ Hàn dường như nhìn ra được sự nghi hoặc của thư kí Vương, anh nhàn nhạt lên tiếng: "Hôm nay người đại diện bên phía trò chơi sẽ đến tìm Úc Tưởng để bàn về hợp đồng, không kết thúc cho đến khi một hai cái liền xong."

Thư kí Vương buột miệng thốt ra: "Tại sao ngài lại biết?"

"Ông chủ của bên đó đã gọi điện thoại nói riêng với tôi."

Thư kí Vương "Ồ" một tiếng: "Tại sao bọn họ lại muốn tranh công với ngài như vậy?"

Trữ Lễ Hàn không nói tiếp.

Dù sao việc này cũng không quan trọng.

Quan trọng là...... Trữ Lễ Hàn bản hợp đồng trong tay ra, nói: "Úc Tưởng cô ấy, nếu muốn có thấy xấu hổ dù chỉ một chút, điều đó cũng vô cùng khó."

Được chứ.

Cho nên để cô ấy chủ động hẹn ngài, lại không kịp thời gian hẹn. Sau đó cô ấy sẽ cảm thấy áy náy, nên sẽ nhanh chóng đi ăn khuya cùng ngài? Bữa ăn khuya...... Thư kí Vương dừng lại một chút, thầm nghĩ: sẽ không phải như anh ta tưởng tượng chứ?

Thư kí Vương không thể đoán được "Bữa ăn khuya" này là ăn ở nhà hàng tư nhân cao cấp, hay là ăn Úc Tưởng đây.

Chỉ chớp mắt đã đến đêm.

Buổi tối 9 giờ rưỡi.

Trữ Lễ Hàn đi tới Ngự Thái.

Anh đứng ở cửa gọi điện thoại cho Úc Tưởng.

Úc Tưởng nghe điện thoại, nhanh chóng nói: "Bên ngoài quá lạnh, tôi có gọi một phần cơm hộp, anh không ngại chứ?"

Trữ Lễ Hàn: "Không ngại." Chỉ là anh tạm dừng một chút, tiếp tục bình tĩnh mở miệng: "Có một thứ, muốn cho e xem?"

Úc Tưởng: ??????????

Anh phải cho tôi xem bảo bối của anh sao?

Úc Tưởng hỏi: "Cái gì?"

Trữ Lễ Hàn: "Em đã thấy qua hình dáng của ngọc bích và kim cương được cắt ra từ nguyên thạch bao giờ chưa?"

Úc Tưởng: "Chưa từng."

"Muốn xem không?"

"...... Muốn!"

Thư kí Vương: "......"

Lợi hại. Vẫn là ngài lợi hại!

Đại thiếu đi tra tấn Hà Khôn Dân là vì đại thiếu nói không vui, một bên còn chuẩn bị câu thêm một Úc tiểu thư? Hiện tại ngài bảo Cao Học Huy chuyển hai khối nguyên thách lớn kia về biệt thự, cũng là vì câu muốn câu một Úc tiểu thư?

Có thể thích đá quý ngọc lục bảo, làm sao có thể không thích ngọc thạch cùng kim cương chứ?

Bên này Úc Tưởng vừa mua được chiếc áo ngủ lông xù ở siêu thị, liền đem chính mình quấn chặt trong đó, sau đó mới từ trong nhà đi ra.

Trữ Lễ Hàn phái thư kí Vương đến đón cô.

Thư kí Vương nói: "Nguyên thạch quá lớn, chuyển về đây liền được để ở biệt thự, cho nên phiền cô phải đi một chuyến tới đó......"

Úc Tưởng nhẹ nhàng hít hít cái mũi: "Không có việc gì, chỉ là phải phiền thư kí Vương kêu ai đó đi lấy hộp cơm giúp tôi."

Thư kí Vương đồng ý.

Bên này Úc Tưởng được dẫn vào cửa.

Cô vừa ngẩng đầu lên, liền thấy Trữ Lễ Hàn ngồi ở trên sô pha.

Căn biệt thự này là mẹ Trữ Lễ Hàn tặng cho anh, trang trí lại không giống nhau. Đây là kiểu trang trí mới của Trung Quốc.

Nó có một chút hơi hướng thời xưa, lại cũng không có sự cổ xưa cứng nhắc, nhưng vừa nhìn liền biết vô cùng quý giá, ẩn sau có bao nhiêu khí chất.

Nhưng mà càng hấp dẫn Úc Tưởng hơn chính là hai khối nguyên thách cực lớn đặt trong phòng khách.

Trong đó một khối đã cắt qua, đã được rửa sạch bằng nước, lộ ra ngọc thạch xinh đpẹ bên trong. Úc Tưởng không hiểu lắm về ngọc, nhưng liếc mắt một cái nhìn qua, cảm thấy loại ngọc này vô cùng đẹp.

Hệ thống chua ngoa nói: 【 trong nguyên tác nữ chính cũng đi theo nam chính đến Miến Điện cắt nguyên thạch......】

Cốt truyện đã bị phá nát rồi......

Úc Tưởng suy nghĩ một chút, nói: Đại tiểu thư của gia tộc chuyên về ngọc thạch còn coi trọng nam chính, làm khó dễ nữ chính một chút. Ngươi nói thật kỳ quái, tại sao chỗ nào cũng có người thích Lăng Sâm Viễn vậy? Đi đến đâu cũng có người làm khó dễ Ninh Ninh?

Hệ thống: 【 bởi vì bọn họ là vai chính 】

Úc Tưởng khịt mũi coi thường.

Cô đến gần, thấp giọng cùng Trữ Lễ Hàn nói: Cô đã kí hợp đồng. Dù sao đó cũng là hào quang của Trữ Lễ Hàn, đương nhiên muốn nói rõ ràng.

Trữ Lễ Hàn thấp thấp đáp lười, cũng không hỏi lại cô có phải hay không muốn cảm ơn hắn.

Úc Tưởng nghiêng đầu hỏi: "Trữ đại thiếu đói bụng sao?"

Trữ Lễ Hàn: "Không sao."

Úc Tưởng: "Ừm, tôi cũng không đói lắm, vậy chờ thêm một lát đi."

Trên bàn trà nóng đã được rót, hơi nóng tỏa ra mờ mịt, không tan đi, xem ra thời gian đến vừa vặn đúng.

Úc Tưởng khom lưng nâng chung trà lên, cúi đầu nhấp một ngụm. Cô không biết phẩm trà, nhưng cũng cảm thấy nó rất thơm.

Sau đó Úc Tưởng mới đi tới trước nguyên thạch, thấp giọng hỏi: "Cái này không phải đã cắt ra rồi sao?"

Trữ Lễ Hàn chậm rãi đứng dậy, đi tới phía sau cô, thấp giọng nói: "Còn chưa cắt hết."

Úc Tưởng đối với thứ này dốt đặc cán mai, chỉ cảm thấy nó vô cùng đẹp.

Cô ấn lên mặt trên của hoa văn, thấp giọng hỏi: "Loại này gọi là gì? Hạt băng? Hạt nếp? Hạt đậu? Loại này không có vết rạn, vậy là cực phẩm sao?"

Trữ Lễ Hàn: "Tôi dạy em phân biệt?"

Úc Tưởng: "Được......" Nếu anh nói rằng ai nhìn thấy nó cũng sẽ được một phần, sau đó cắt cho tôi một khối như vậy sẽ càng tốt hơn!

Trữ Lễ Hàn rũ mắt, dừng lại ở trên cổ cô, dấu vết lần trước vẫn chưa hoàn toàn biến mất.

Hắn cảm thấy cổ họng có chút khô nóng.

Nhưng suy nghĩ lại là, trên người cô dễ dàng lưu lại dấu vết như vậy, có lẽ nên mua một chút thuốc mỡ, hoặc là mang cô đi bệnh viện điều tra rõ một chút nguyên nhân.

Trữ Lễ Hàn thu thu lại suy nghĩ, thản nhiên nói: "Được, vậy dạy cho em tôi có được thù lao không?"

Hệ thống tuổi còn quá trẻ, nghe đến đó, cũng không cảm thấy có vấn đề gì.

Cho đến khi Úc Tưởng xoay người lại.

Cô nhẹ nhàng nhón chân, thử thăm dò, hôn lên yết hầu của Trữ Lễ Hàn.

Việc lớn không tốt!

Hệ thống nhớ lại lời ban ngày Úc Tưởng nói: tôi giỏi quá tôi muốn tự thưởng cho chính mình, đi mua dâm với Trữ Lễ Hàn một chút cũng không sao.

"Xoảng" một âm thanh vang lên.

Trữ Lễ Hàn bế Úc Tưởng lên.

Chén trà trên tay Úc Tưởng rơi trên mặt đất, nước trà cùng mản vụn của chén văng khắp nơi, nhưng đều không bằng hệ thống giờ khắc này đang vô cùng tan nát cõi lòng.

Trữ Lễ Hàn nâng eo Úc Tưởng, đem cô đặt ở trên khối nguyên thạch lớn.

"Đây là băng hạt mùa xuân ruy băng, nó nặng 553 tấn."

Hệ thống nghe đến đó, trong đầu ầm ầm vang lên.

Không đúng a.

Trong nguyên tác, viên đá mà nam chính tặng cho nữ chính là một dải ruy băng, ngay cả trọng lượng cũng như nhau! Dấu hiệu tình yêu giữa hai người đều là ngọc lục bảo từ viên đá thô này!

Như thế nào hiện tại nó lại ở trong tay của trùm phản diện???

Nhưng mà không có ai để ý tới sự khiếp sợ của hệ thống.

Trữ Lễ Hàn nâng gáy Úc Tưởng lên, đem cô mạnh đè xuống, anh rũ mắt, thấp giọng hỏi: "Như này có phải sẽ dễ nhìn hơn một chút hay không?"

Màu ngọc lục bảo và màu tím nhạt phân bố trên đá.

Cô nghiêng mặt đi, tay hơi cuộc lại chỉ chỉ, dường như chỉ cần dùng một chút lực vô cùng nhẹ, là có thể khiến cho màu sắc xinh đẹp kia trào ra bên người.

Nhưng cô ấy không bắt được làn khói màu tím, cũng không bắt được màu xanh trong.

Úc Tưởng chế trụ thắt lưng Trữ Lễ Hàn, cô nhẹ nhàng chớp mắt, thấp giọng hỏi lại: "Trữ đại thiếu lần này đã chuẩn bị đầy đủ chưa?"

Trữ Lễ Hàn đáy mắt giống như xuất hiện một chút ý cười nhạt nhẽo, nhưng đã bị sự âm u dày đặc che giấu đi.

Anh thấp giọng nói: "Đồ sạc, chuẩn bị."

Đây là một loại ám hiệu.

Úc Tưởng ngón tay đi xuống ngoéo một cái, từ trong túi quần tây của anh lấy ra một hộp bao.

Cô đột nhiên có chút tò mò: "Đại thiếu tự mình đi mua sao?"

Trữ Lễ Hàn hơi dừng lại, rồi đáp: "Ừm."

Úc Tưởng rất khó tưởng tượng ra hình ảnh kia.

Một Trữ Lễ Hàn tự phụ lạnh đạm như vậy, một người luôn cao cao tại thượng, hừm, tự mình đi mua loại đồ vật này......

Nó giống như phá vỡ một người khổ hạnh từ một nơi cao, và sau đó nhuộm nó bằng màu sắc.

Úc Tưởng mở hộp ra.

Trữ Lễ Hàn bóp lấy eo cô.

Những viên ngọc trai theeo trên áo khoác của Úc Tưởng rất nhanh đã rơi xuống, lẫn chung vào nước trà.

"Có chút lạnh." Úc Tưởng nhẹ giọng nói.

Ngay cả khi cả biệt thự đều mở máy sưởi, thì phỉ thúy vẫn truyền đến một chút cảm giác lạnh lẽo.

Ánh mắt của Trữ Lễ Hàn rất sâu, nhìn chằm chằm cô.

Ngọc bích ban đầu với sắc xuân khá đẹp, nhưng đuôi mắt màu hồng nổi của cô lay động hơn màu tím mờ, và đôi mắt dưới hàng lông mi rung rinh trong vắt hơn là màu xanh trong

"Ừm, vậy ôm chặt tôi." Trữ Lễ Hàn nói.

Mẹ kiếp!

Hệ thống thật muốn hỏng luôn tại chỗ rồi.

Phỉ thúy vốn nên thuộc về nam nữ chính, không chỉ bị đem tới nơi này, mấy người còn muốn làm trò xăng bậy ngay trên nó?

Một đạo sét có thể tới đánh chết mấy người luôn đi được không!

Hệ thống hoàn toàn không còn cách nào có thể nhìn thẳng vào cốt truyện nữa rồi.

----------
Vote đi ọ ಥ⁠_⁠ಥ

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip