Tưởng niệm

Không có cốt truyện, đơn giản là Obito thấy Kakashi thăm mộ ổng rồi lao vô đụ tới tấp thôi.

!!! WARNING !!!

Ngôn ngữ thô tục
Obito đụ Kakashi ngay trước bia tưởng niệm luôn =))) ( t nhớ trước có bà nào tìm fic obkk hai đứa đụ nhao trước bia tưởng niệm, nghĩa địa play đồ đó, giờ t tìm thấy rồi nè hê hê)

ooc (may be)

____________

Tầm mắt Kakashi mơ hồ rơi xuống hộp thức ăn trên mặt đất. Bánh đậu đỏ bên trong đã nguội từ lâu giống như cục đá đỏ nằm gọn trong hộp.

Ý thức sền sệt của cậu tách ra một tia lý trí để ngưỡng mộ bản thân vì đã quan tâm đến hộp bánh đậu đỏ tầm thường đó vào thời điểm như vậy.

Nhưng cành cây chằng chịt lại lần nữa lấy đi một chút tỉnh táo cuối cùng cũng khôi phục lại của cậu, hạ thân truyền đến đau nhức, Kakashi có thể cảm giác được cành cây thô ráp nghiến vào đùi mình, dây leo mềm dẻo mảnh khảnh quấn quanh người cậu. Trên bộ phận sinh dục ẩm ướt, vuốt qua lại với sức mạnh và nhịp điệu không thể chịu nổi.

Tầm nhìn mờ và ướt át, người đàn ông tự gọi mình là Uchiha Madara đang ngồi thoải mái trên đài tưởng niệm, đằng sau chiếc mặt nạ xoáy màu cam là con mắt đỏ tươi đang nhìn cậu. Khoái cảm bị ép ra ngoài khiến Kakashi thống khổ rên rỉ. Từ trong đêm tối, cành cây liên tục nhô ra giống như ác mộng nối tiếp nhau, đầu nhũ hoa lại một lần nữa bị dây leo bao phủ bởi gai mềm chảy đầy máu, cảm giác đau đớn và kích thích tinh tế lan nhanh trong màn đêm, khoái cảm được đụ bằng hạ thể của hắn chồng lên nhau ăn mòn ý thức nhỏ bé của cậu. Những giọt nước mắt và mồ hôi sinh lý thấm đẫm trên khuôn mặt Kakashi.

Bắp đùi Kakashi nâng cao, dây leo rậm rạp đột nhiên xâm nhập vào cơ thể khiến cậu nổi gai ốc.

Toàn thân run lên, “Um..!” Một âm thanh khàn khàn từ sâu trong cổ họng phát ra, cậu lại ưỡn eo, co rút bắn ra.

Cậu đã quên rằng đây là lần đầu tiên trong buổi tối hôm nay, bầu trời có màu đồng, giống như một cục máu đông, và Kakashi đã từ bỏ việc đếm thời gian.

Gặp được người này là ngoài ý muốn, hắn lặng lẽ xuất hiện tại tấm bia tưởng niệm trong bóng tối mờ mịt, Kakashi cảm giác được hơi thở của hắn trong một khắc, cậu ngưng tụ chakra trên tay.

"Là thủ lĩnh của Akatsuki lại nhàn nhã như vậy sao?" Kakashi hỏi, "Sasuke thế nào rồi?"

"Ngươi còn có thời gian đi lo lắng người khác sao?"

"Tại sao không?" Kakashi mỉm cười, "Dù sao trên người ta cũng không có thứ mà ngươi muốn." Nam nhân ngồi ở đài tưởng niệm trước mặt, con mắt đỏ tươi nhìn chằm chằm Kakashi.

Nó đột nhiên chuyển hướng, cành cây trong nháy mắt từ dưới chân Kakashi rơi xuống đất.

Obito đứng dậy, Mộc Độn tứ phía quấn lấy cậu, hắn nhanh chóng nắm chặt hai tay sắp kết ấn của Kakashi vặn ra sau lưng, thân thể vững vàng bị giam cầm trong không trung. Hộp thức ăn đựng bánh đậu đỏ rơi xuống đất. Người đàn ông giống như ác mộng này đứng dậy, bước qua chiếc bánh đậu đỏ trên mặt đất và từ từ tiến gần Kakashi.

Những cành cây mỏng dính vào da và nhô ra khỏi cổ tay áo, Kakashi choáng váng trong giây lát bởi cảm giác ớn lạnh đột ngột trong lồng ngực, đồng phục ninja và áo khoác Jounin bị cành cây sắc nhọn xé toạc từ bên trong, dây leo trở nên mềm nhũn. Những chiếc gai quấn quanh eo và ngực như một con rắn, luồn lách chầm chậm.

“Ngươi hẳn là thường xuyên nghe thấy đi.” Người trước mặt nói, ngữ khí tràn đầy nghiêm túc ý cười, ngón tay lướt qua Kakashi làn da mát lạnh, “Về thân thể của ngươi.”

Chiếc quần lập tức bị xé toạc, mảnh vải rách rơi xuống trước mặt người đàn ông như hoa giấy, khi nhận ra người kia muốn làm gì, Kakashi vùng vẫy.

"...Không!" Kakashi kinh hoàng nói, "Ngươi muốn làm gì thì làm, ít nhất không phải ở đây..."

Những cành cây quấn chặt quanh chân cậu bẻ đôi hai cánh đùi sang hai phía  một cách tàn nhẫn với sức mạnh không thể phủ nhận.

Người đàn ông duỗi một ngón tay trỏ và đặt lên cằm Kakashi, khiến cậu phải nhìn lên. "Ngươi cho rằng ngươi có tư cách gì cùng ta thương lượng?"

Obito có thể thấy rõ ràng Kakashi trong mắt bị ép đến cao trào thống khổ, trên mặt cùng trên trán tóc đều là nước mắt sinh lý cùng mồ hôi ướt đẫm, quần áo đã biến thành giẻ rách vô nghĩa, cố gắng che đậy thân thể đỏ bừng.

Đòn tấn công liên tục và ép buộc xuất tinh khiến cơ thể Kakashi hoàn toàn mềm nhũn, chìm sâu trong đó.

Giữa những cành cây và dây leo màu xanh đậm chằng chịt và phức tạp, có vẻ như để mặc cho người khác muốn làm gì thì làm.

Những vết đỏ tím do Mộc Độn để lại lan khắp người, uốn lượn trên tấm thân trắng nõn giống như một cuộn giấy xinh đẹp, tinh dịch khô đọng lại trên bụng.

Ánh trăng chiếu rọi trên người Kakashi, những vệt nước đầy mồ hôi đó khiến cơ thể cậu phát ra một ánh sáng mềm mại tinh tế, giống như một vị thánh đã chịu đựng rất nhiều đau khổ.

Obito luồn ngón tay vào tóc Kakashi, sợi tóc bạc giống như ký ức.

Một tay mềm mại, gợi lên những ký ức dịu dàng rời rạc, trong khi tay kia tàn nhẫn nhấn mạnh vào những vết bầm tím có sắc thái khác nhau.

Hắn nắm lấy tóc Kakashi, ép cậu ngẩng đầu mở mắt ra, yết hầu Kakashi lăn hai lần, phát ra thanh âm yếu ớt mà mơ hồ:

"...Không, đừng.” Cậu nói, thậm chí với một lời cầu xin mà Obito không thể tin được, “Làm ơn, đừng ở đây... Đừng tiếp tục.. ”

Một cơn giận vô cớ quét qua ngực Obito, trái tim hắn bị mắc kẹt vì khoảnh khắc giọng điệu ngượng ngùng, nhún nhường của Kakashi khiến tim hắn nhói lên, và cơn giận gần như thiêu đốt tâm hồn của hắn.

Tại sao. Obito bóp hàm Kakashi.

Nhìn tấm bia đá, Kakashi liều mạng giãy giụa, cậu vô lực vặn vẹo thân thể, chống cự đến gần phiến đá vỡ nát.

Chỉ vì cái cục đá hư không này mà cậu trở nên như thế này sao? Tượng đài an nhàn đứng lạnh lùng dưới ánh trăng, như một xác sống tê liệt.

“Hắn là ai?” Obito thì thầm bên tai Kakashi, hắn vươn tay vuốt ve cái tên mà mình đã vứt bỏ trước đài tưởng niệm.

"Cộng sự của ngươi? Mồ hôi nước mắt mặt nạ bị kéo xuống, Obito thành âm lạnh lùng giống như đuôi rắn ngoằn ngoèo lướt qua vành tai, đâm vào tai Kakashi một cái lạnh sống lưng.

"Là bạn thân của ngươi sao?

Hai tay bóp nát thân thể trắng nõn như thánh nhân, lại cảm thấy Kakashi tùy ý run rẩy , Obito từ phía sau ôm lấy cậu, xoa xoa ngón tay.

Xoa xoa núm vú sưng đỏ trên ngực Kakashi. "Hắn là ai khiến ngươi kiêu ngạo như vậy cúi đầu trước ta vẫy đuôi cầu xin?"

Ngón tay đút vào trong khoang miệng nóng ẩm, khuấy động đầu lưỡi mềm mại, Kakashi nuốt không trôi nước miếng chậm rãi chảy xuống ngón tay Obito, nhỏ xuống tấm bia tưởng niệm.

Yếu ớt giãy giụa, nặng nề hô hấp giống như kêu thảm thiết, hắn cầm Kakashi dương vật lại búng một cái, ngón tay dính đầy dịch thể không lưu lại say mê chọc vào đường hầm đã ẩm ướt.

"Ô!" Một tiếng đè nén thanh âm từ bên môi thoát ra, thân thể bất chấp ý chí, nội vách thịt theo bản năng hơi co rút lại, dương vật trong tay hắn đã hoàn toàn cương cứng, đỉnh đầu lại rỉ ra dịch thể, run rẩy trong không khí trần trụi.

Obito nắm lấy quai hàm Kakashi bằng tay của hắn, buộc cậu phải nhìn thẳng vào cái tên trên tấm bia tưởng niệm.

"Tên của hắn là gì?"Nam nhân bên tai hắn nhẹ giọng hỏi.

Âm thanh lạnh hơn và tối hơn đêm nay. "...Không." Kakashi giãy giụa phát ra thanh âm khàn khàn, mặc dù thân thể bị áp chế không thể động đậy, nhưng vẫn như cũ cố gắng giãy giụa muốn thoát ra, như bản năng giơ khuỷu tay lên.

Bị đánh trúng, một góc của chiếc mặt nạ vỡ ra và rơi ra, một phần của vết sẹo đã lộ ra.

Tiếp xúc với ánh trăng, Obito nắm đầu Kakashi hung hăng nện xuống, trên trán máu tươi nhỏ xuống bia tưởng niệm tích tắc tích tắc

"Không cho phép ngươi nói ra tên cậu ấy!" Kakashi thở hổn hển, trong đôi mắt đen lóe lên một tia lạnh lẽo vô hình, cái trán giống như một lưỡi dao từ trên trán chảy xuống.

Kakashi nhìn thẳng vào Obito

Vết sẹo bên trái khuôn mặt bắt đầu đau nhức, kịch liệt đau đớn.

Con mắt chia sẻ không ngừng sung huyết, câu ngọc nhanh chóng xoay chuyển, hắn vừa buồn cười vừa tức giận, đến nỗi cái miệng dưới chiếc mặt nạ nhếch lên một nụ cười méo mó bệnh hoạn không thành tiếng.

“Thanh danh gì?” anh ta hỏi một cách giễu cợt, “A, đó là...

Cầu Kanabi......"

"..."

“Người đã chết vì bất tài...“

"Câm miệng..."

"Anh hùng, Uchiha Obito?"

Dương vật cứng đến đau đớn sau đó thâm nhập vào nơi ẩm ướt và mềm mại đã được nới lỏng, bức tường mềm mại bên trong quấn chặt đang rung chuyển và hút lấy con cặc dày và cứng. "Tốt--"

Kakashi bị khoái cảm kịch liệt xâm nhập hoàn toàn áp đảo, cậu kinh hãi xuất tinh, tại khoái cảm trong nháy mắt, tràn đầy nước mắt thống khổ lăn xuống rơi trên mặt đất, mùi máu tươi từ khóe miệng bị cắn truyền đến trong miệng.

Kakashi mở mắt ra, dần dần nhìn thấy tên bài hát "Thủy Hoa Quang" khắc ở trên tấm bia đá dưới ánh trăng chiếu sáng.

Obito.

Hơi thở tục tĩu khiến không khí nhớp nháp, thời gian nặng nề như những tiếng thở hổn hển đan vào nhau, như thể đêm nay sẽ không bao giờ kết thúc.

Tầm nhìn Kakashi bị chặn lại, hai mắt bị cái hộ trán trói lại, bị trói hai tay yếu ớt đến nắm đấm cũng không thể nắm chặt, đối phương gắt gao nắm ở cổ tay làm cho  xương cốt cậu đau nhức, lưng đè ép xuống tấm bia, cảm giác lạnh và cứng khiến Kakashi đau nhức. Thậm chí Kakashi còn nghĩ rằng lưng mình đã có những vết xước nhỏ.

Thân dưới bị giao cấu thành một đống hỗn độn, hai chân gần như nhũn ra trong vũng dâm thủy, nơi giao hợp còn phát ra những âm thanh va chạm thân thể rõ ràng bị bóp nghẹt, mỗi một lần thâm nhập đến cùng đều có thể khiến thần kinh Kakashi co thắt, căng thẳng. Uỡn người, cậu vô thức để lộ chiếc cổ mỏng manh trước mắt đối phương.

Obito há miệng cắn lên yết hầu đang run rẩy của Kakashi, sau đó chậm rãi liếm lên cổ và cằm của cậu, cuối cùng cắn môi, cái miệng mềm mại sẽ đột nhiên mím chặt, phục tùng sự ra vào tàn nhẫn của Obito.

Cơ thể trắng nõn thánh thiện này đã ướt đẫm mồ hôi, mang đau đớn không nói nên lời, hỗn loạn khoái cảm cùng tuyệt vọng dâng lên hạ xuống, bắp đùi mềm nhũn treo ở thắt lưng của hắn, đùi trong lưu lại vết thắt đỏ do Mộc Độn để lại, Obito lại vuốt ve Kakashi dương vật.

Obito đè xuống đỉnh dương vật trong khi ra vào bên trong Kakashi.

“Đau à?” Obito hỏi, đâm sâu không thương tiếc vào hậu huyệt của cậu.

"Người được gọi là anh hùng kia của ngươi sẽ nghĩ gì?" Nghe thấy tiếng thút thít không rõ ràng của Kakashi, Obito cúi đầu hài lòng.

Hôn lên hai núm vú đỏ tươi trên khuôn ngực trắng nõn. Hắn cảm nhận được hậu huyệt ướt át nhạy cảm rùng mình, Obito phát ra thoải mái rên rỉ.

"Nói cái gì đi, Kakashi." Hắn khó chịu nói.

"Hắn sẽ cứu ngươi chứ? Ngươi bây giờ là một tên rác rưởi."

Cánh tay như mất đi sức lực cố gắng nhấc lên, Kakashi cố hết sức tóm lấy Obito trong bóng tối, từ cái miệng há hốc thở ra luồng khí nóng, anh thở hổn hển, vùng vẫy phát ra âm thanh khàn khàn. “Không được phép… không được nhắc lại tên của cậu ấy…”

Thật sự là quá buồn cười, quá buồn cười, Obito cảm thấy buồn cười đến sắp khóc, hắn phát ra một tiếng trầm thấp tựa như rên rỉ tiếng cười, khóe miệng nhếch lên cười đến cực điểm.

Vết sẹo trên mặt hắn ngay cả khi không chạm vào nó cũng đau, con mắt Sharingan đỏ tươi nóng bỏng như sắp chảy máu.

Kakashi bị treo lộn ngược, hộ trán che mắt được gỡ bỏ và đôi mắt của cậu
đã mở ra.

Trong nháy mắt, ngay cả ánh trăng cũng có chút chói mắt.

Vẫn là đài tưởng niệm, đứng đó như một bóng ma dưới ánh trăng. Hai chân cậu bị kéo ra, cả người cậu bị nhấc bổng lên, sau lưng bị một vật cứng nóng áp lên.

Không, dừng lại!" Kakashi hét lên, "Ngươi..."

Những lời còn lại đều vì bị đâm vào triệt để mà nghẹn lại trong cổ họng, biến thành những tiếng rên rỉ mơ hồ.

Obito trơ trẽn đóng hạ thể chính mình vào cơ thể bị dục vọng hành hạ này.

Thân thể xinh đẹp tao nhã và nổi loạn này từng cao lớn khéo léo đưa đẩy giữa rừng rậm và bóng kiếm, giờ phút này lại giống như nô lệ của dục vọng và đê hèn, ngồi trên đùi hắn, để mặc cho mình bị thao túng, thút thít cầu xin.

“Để hắn xem, Kakashi.” Obito hôn lên chiếc cổ trắng ngần của Kakashi, đầu lưỡi lướt trên làn da mịn màng, “Bản chất của ngươi là đồ rác rưởi, phế vật, giống như một đãng phụ dâm oa.*

Nơi giao hợp lộ ra rõ ràng trước tấm bia kỷ niệm, dưới ánh trăng không thể che giấu sự xấu hổ bị dục vọng chi phối, tên Obito trên tấm bia an ủi nhấp nhô trong tầm mắt, lắc lư như đang cười. “Bakashi, Bakashi."

Ánh trăng rơi xuống bia tưởng niệm hóa thành một cái bóng mờ ảo giữa đau thương, chiếc kính bảo hộ màu cam phản chiếu ánh sáng ấm áp như mơ trong đôi mắt đẫm lệ của Kakashi.

"...Obito" Kakashi trước mặt run rẩy ý thức nhắm mắt lại, không tự chủ vươn tay ra."

Một giây sau, cả người bị kéo ngược trở lại, rơi vào trong đêm đen lạnh lẽo.

"Cảm thấy thế nào, Kakashi?" Giọng nói ác mộng của người đàn ông chẳng là ai lọt vào tai cậu.

Tinh dịch phun ra thiêu đốt thần kinh của hai người, trong hậu huyệt tràn đầy dịch đục, uốn lượn trượt xuống đùi trắng nõn của Kakashi.

Những vết thắt cổ màu đỏ này đan xen với tội lỗi và vẻ đẹp.

Lạnh lùng, nhìn thế giới chìm trong đau thương, nhìn niềm tự hào của những thiên tài bị phá vỡ, rồi dùng hết tên lạnh lùng này đến tên khác để trói buộc mọi người trong sự thú nhận.

"Hãy đến trải nghiệm địa ngục với ta."

Obito, người đã mang Kakashi trở lại địa ngục, vuốt mái tóc bạc mềm mại và thì thầm vào tai cậu.

(END)

( Đãng phụ dâm oa: Con đĩ dâm đãng )

___________________________________________

Trời ơi dịch xong cái fic này t khờ luôn, cảm giác như Obito ghen với chính mình trong quá khứ =))), à không, ổng ghen với chính mình trong quá khứ thật.
Có cái đoạn mà Obito ép Kakashi nhìn tên trên tấm bia tưởng niệm xong hỏi hắn tên gì ấy, bộ Obito không nhìn thấy tên hả 🤡

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip