156. Tu Tiên Văn (10)
Hôm nay là hôn lễ của Sát Viêm cùng Doãn Nhiễm, Doãn Nhiễm không muốn quá khoa trương, cho nên người tham gia hôn lễ cũng chỉ là người của Ám Thiên Tông.
Điền Mật làm người chủ hôn cho hai người, nhìn áo cưới chẳng ra gì của Doãn Nhiễm, Điền Mật có chút buồn cười.
Chính là lúc nàng nhìn hơi thở hai người tản ra tình yêu, hạnh phúc, nàng cũng rất hâm mộ.
Đi qua nhiều thế giới như vậy, công lược nhiều nam chính như vậy, nàng cũng là từng yêu đi?
Sao có thể không có tình yêu, tim nàng cũng không phải làm bằng đá.
Nàng biết nàng từng yêu, chỉ là khi tiến vào nhiệm vụ tiếp theo, tình cảm của nàng liền tự động bị xoá.
Lại nhớ tới mọi chuyện xảy ra ở thế giới trước, nàng có thể nhớ kỹ chi tiết, lại không có cảm giác rung động.
Loại cảm giác này không dễ chịu, giống như tim của mình bị đục ra một lỗ.
Nhưng mà nàng cũng có thể lý giải hệ thống vì sao lại xoá bỏ tình cảm của nàng.
Nàng phục hồi tinh thần lại, mỉm cười chúc phúc Sát Viêm cùng Doãn Nhiễm.
Ngày thứ hai, nàng rời Ám Thiên Tông, đi Hoa thành.
Nàng còn có không tha thứ được ma tu kia, nàng nhất định phải tìm ra sau đó cắn nuốt nàng!
Hừ! Nếu không phải do nàng, độ hảo cảm của nam chủ cũng sẽ không giảm xuống nghiêm trọng như vậy.
Nếu không phải do nàng, nàng cũng không cần phải ra sức như thế.
Hơn nữa có thành công hay không, nàng còn không biết.
Lần này nàng dịch dung, còn nữ giả nam trang, dùng cực phẩm Liễm Tức Đan để che giấu khí tức
Chỉ cần không phải là tu vi Nguyên Anh đại viên mãn thì sẽ không phát hiện ra.
Nàng nhớ rõ bộ dáng nữ tử kia, cho nên muốn tìm ra nàng vô cùng dễ dàng.
Lúc này, bản đồ siêu cấp liền tìm được một chỗ tốt
Bằng bản đồ siêu cấp không cần phải xuống dưới tìm, chỉ cần nhớ bộ dáng nàng ta là có thể tìm thấy vị trí của nàng ta.
Nhìn vị trí của nàng ta, Điền Mật nghiêng nghiêng câu môi cười, trong mắt mang theo chút lệ khí.
Nàng không phải chưa có giết người, nàng cũng không phải người lương thiện, vì đạt được tự do, nàng cũng có thể cùng nữ chính đoạt người.
Đi theo vị trí mà bản đồ siêu cấp chỉ, rốt cuộc đến trước gác mái ‘ Quân Lái Hương ’ dừng lại.
Quân Lái Hương? Thanh lâu sao?
Bởi vì bây giờ là ban ngày, lúc này ‘ Quân Lái Hương ’ cửa chính đóng chặt.
Điền Mật lại quét mắt nhìn toàn bộ khu phố, phố này có thể xem như khu đèn đỏ hiện tại đi? Tất cả đều là thanh lâu.
Lúc này trên đường cái, chỉ có một mình nàng, an tĩnh vô cùng.
Điền Mật đi đến trước cửa ‘ Quân Lái Hương ’, giơ tay gõ cửa.
Một người mở cửa vẻ mặt hắn nhìn nàng như muốn mắng người, Điền Mật trực tiếp đưa một xấp ngân phiếu đến trước mặt hắn.
Trưởng quầy lập tức thay đổi sắc mặt, vẻ mặt nịnh nọt cười: “Vị công tử này thật là sớm nha! Xin mời ngài vào!”
Vị trưởng quầy đem đại môn mở ra, nghiêng người mời Điền Mật đi vào.
Điền Mật bước nhanh vào bên trong, ngẩng đầu quét mắt một cái, sau đó giương giọng nói: “Đem tất cả các cô nương ra đây!”
Âm thanh của nàng không nhỏ, nàng dịch dung nên thanh âm cũng thay đổi, vô cùng có từ tính.
Tú bà xuống dưới, đầu tiên là có chút không kiên nhẫn, sau lại thấy trưởng quầy đưa mắt ra hiệu cho nàng.
Nàng lập tức liền thay đổi sắc mặt: “Ai da ~ vị công tử này đến thật là sớm! Không biết công tử thích cô nương như thế nào nha?”
Điền Mật tà mắt nhìn tú bà, không kiên nhẫn nói: “Ta nói, đem tất cả các cô nương đến đây. Ta muốn tự mình chọn!” Nói xong, trực tiếp lấy ra một xấp ngân phiếu.
Đến lúc tú bà cùng trưởng quầy nước miếng chảy ròng.
Tú bà vẫy vẫy tay, ý bảo trưởnc quầy đi đem tất cả các cô nương kêu lên.
Chính mình đưa Điền Mật lên phòng.
Tú bà rót cho Điền Mật ly trà, sau đó nói: “Công tử, nô gia trước an bài hoa khôi cô nương cho ngài, nếu không ổn chúng ta lại đổi?”
Chỉ chốc lát sau, Điền Mật nhìn cái hoa khôi nữ tử đang đi tới, nhếch môi cười.
Tú bà không biết tình hình thực tế, còn tưởng rằng Điền Mật là vừa lòng sự an bài của nàng, đối với một xấp ngân phiếu kia thèm thuồng vô cùng.
Mười nữ tử đầu tiên tiến vào phòng, tú bà giới thiệu các nàng đều là hoa khôi.
Điền Mật cũng mặc kệ hoa khôi hay gì, nàng chỉ nhìn thấy đứng ở trước mặt nàng, hướng về phía nàng vẻ mặt quyến rũ mỉm cười.
Nàng cũng câu môi cười, chỉ vào nàng ta nói: “Chính là nàng, những người khác, toàn bộ cút đi.” Điền Mật đem ngân phiếu đưa cho tú bà.
Tú bà tiếp nhận ngân phiếu, liên tục gật đầu, mang theo chín cô nương còn lại rời đi.
“Công tử, mị quân này có lễ~” mị quân nhu nhu nói, liền thanh âm đều mang theo ý tứ mị hoặc.
May mắn Điền Mật không phải là nam tử, bằng không, tim cũng đều mềm
Chỉ thấy nàng hơi hơi cúi đầu, hướng về phía nàng hành lễ.
Đơn giản động tác như thế, nàng lại làm ra vẻ mị hoặc nhân tâm.
Điền Mật cũng không vòng vo, trực tiếp trước phòng hạ một cái kết giới, làm bên ngoài không nghe thấy động tĩnh bên trong, cũng không thể tiến vào.
Mị quân đầu tiên là kinh ngạc một chút, theo đó là cười quyến rũ nói: “ Hoá ra công tử là người tu chân, thật lợi hại!”
Điền Mật cũng cười, nhếch môi cười: “Xác thật lợi hại, ít nhất so với ngươi lợi hại hơn.”
Nàng lau mặt, khôi phục bộ dạng vốn dĩ của nàng, thanh âm cũng thay đổi.
Mị quân lúc này mới cảm thấy không thích hợp , nàng cũng không cười, vẻ mặt phòng bị nhìn Điền Mật: “Vị tu sĩ này, ta lại không đắc tội ngài, ngài tới tìm ta làm cái gì?”
“Không đắc tội ta? Hừ ~” Điền Mật cười lạnh một tiếng, mị quân nói chưa dứt lời, vừa nói lên, nàng liền hướng mị quân công kích ——
Nàng cũng lười cùng mị quân vòng vo, trực tiếp phóng thích lực lượng, cỗ hắc khí kia trực tiếp đem mị quân bao vây.
Mị quân không thể tránh thoát, hắc khí quấn quanh cổ nang, làm cho nàng nói không lên lời.
Điền Mật nhìn nàng sắc mặt đỏ lên, chuyển xanh, sau đó lại chuyển bạch.
Hắc khí càng ngày càng mạnh, làn da mị quân chuyển vàng, sau đó xuất hiện nếp nhăn, đầu tóc đã trở thành hoa râm.
Chậm rãi thân thể của nàng bắt đầu trở nên khô quắt.
Cho đến khi hắc khí rời khỏi cơ thể nàng, trở lại trong cơ thể Điền Mật, mị quân đã nằm liệt trên mặt đất.
Nàng lúc này làm gì còn dáng vẻ mị hoặc nhân tâm, phảng phất như một lão thái bà 90 tuổi.
Hắc khí cắn nuốt không để cho nàng ta lối thoát, cho nên khi hắc khí rời khỏi cơ thể mị quân, đã không còn hơi thở.
Điền Mật rũ mí mắt xuống nhìn mị quân một cái, nhíu nhíu mày.
Lại lần nữa thay đổi bộ dạng cùng thanh âm, cởi bỏ kết giới phòng, từ cửa sổ rời đi.
Nàng cũng không có đi dạo, trực tiếp trở về Ám Thiên Tông.
Hiện tại nàng chờ chuyện một năm sau xảy ra, lại đến giúp sức!
Thời gian một năm, nàng nỗ lực tu luyện, bởi vì cắn nuốt một ma tu Kim Đan trung kỳ, tu vi nàng tăng lên tới Nguyên Anh trung kỳ.
Tính ngày tháng, mấy ngày nữa sẽ là thời cơ.
Điền Mật rời đi Ám Thiên Tông, hướng về phía Huyền Vân Tông chạy đến.
Huyền Vân Tông rung chuyển, là vì một con yêu thú Đại Thừa kỳ gây ra.
Nguyên nhân chính là do một vị đệ tử ngoại môn của Huyền Vân Tông, cơ duyên xảo hợp tìm được trứng của yêu thú.
Yêu thú tuy lợi hại, nhưng trứng của nó thoạt nhìn giống trứng gà bình thường.
Vị đệ tử ngoại môn kia tưởng trứng gà, liền đem trứng yêu thú nấu ăn.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip