162. Quỷ hút máu văn (4)
“Đương nhiên là vậy! Tuy rằng chúng ta không phải cùng mẹ, nhưng chúng ta cũng là cùng cha nha! Ngươi đây là đang hoài nghi huyết thống của ta sao!?”
Điền Mật có chút tức giận ngồi dậy, lúc đầu mạt còn sáng sủa, nháy mắt trở nên âm trầm.
Cả người thoạt nhìn có chút nguy hiểm, tròng mắt màu máu thoạt nhìn phá lệ dọa người.
Lúc nhìn chằm chằm Mộc Thiên Linh, phảng phất một khắc sau sẽ cắn lên cổ nàng.
“Không không không —— ta không phải ý tứ đó! Ta...”
Mộc Thiên Linh đứng dậy, có chút vội vàng cùng sợ hãi.
Nàng không biết tiểu nữ hài trước mặt này, như thế nào bảo biến sắc mặt là biến sắc mặt?
Quả nhiên, quỷ hút máu đều là sinh vật nguy hiểm, phải tránh xa một chút mới được.
“Tiểu Mật, em không ngoan nha”
Không chờ Mộc Thiên Linh nói xong, Lãnh Tầm liền xuất hiện ở mép giường, hắn đột nhiên xuất hiện, trực tiếp đem Mộc Thiên Linh sợ tới mức đặt mông ngồi trên mặt đất.
Điền Mật cũng bị kinh ngạc nho nhỏ, bất quá nàng rất nhanh phục hồi tinh thần.
Nguyên bản sắc mặt âm trầm lập tức chuyển đổi, gợi lên khóe môi, lộ ra một nụ cười điềm mỹ: “Anh trai, sao anh lại tới đây?”
“Anh trai không phải đã nói, vội xong rồi liền đi bồi em sao, kết quả đến phòng em, phát hiện người không có ở đấy.”
Lãnh Tầm xoa xoa đầu tóc của Điền Mật, sau đó quay đầu nhìn vẻ mặt kinh sợ của Mộc Thiên Linh.
“ Đúng rồi, sau khi tỉnh ngủ, cảm thấy thực nhàm chán, nhớ tới nhân loại mà anh trai mang về, liền nghĩ tìm nàng cùng chơi.” Điền Mật gật gật đầu, vẻ mặt thuận theo nói.
“ Tốt, chỉ là Tiểu Mật à thân thể của em không tốt, đừng chạy loạn khắp nơi.” Lãnh Tầm vừa nói, một bên khom lưng đem Điền Mật bế lên, chuẩn bị rời đi.
Trước khi rời đi, hắn lại quay đầu lần nữa, nhìn thoáng qua Mộc Thiên Linh.
Điền Mật sinh ra cảm giác nguy cơ, trong lòng càng thêm kiên định không thể để nữ chính lưu lại huyết tộc.
Điền Mật duỗi tay ôm lấy cổ Lãnh Tầm, sau đó làm nũng nói: “Anh trai, em muốn đi thế giới nhân loại. Linh Linh nói, nơi đó buổi tối cũng sẽ rất náo nhiệt, còn có chợ đêm nha! Em ban ngày có thể đều ở trong phòng, buổi tối đi ra ngoài chơi. Anh trai không phải cũng thường xuyên đi thế giới nhân loại sao? Em sẽ ngoan ngoãn nghe lời. Được không?”
Trong mắt Lãnh Tầm hàm chứa lạnh lẽo, khóe miệng mang theo mỉm cười như cũ: “ Được, anh trai sao có thể cự tuyệt Tiểu Mật chứ.”
Nghe thấy đáp án vừa lòng, Điền Mật thật vừa lòng, nàng nghiêng đầu nhìn Mộc Thiên Linh: “Anh à, em có thể mang Linh Linh đi thế giới nhân loại sao?”
Mộc Thiên Linh vốn đang lo lắng nghe thấy Điền Mật muốn mang nàng về thế giới nhân loại, đôi mắt nàng lập tức sáng lên, thoạt nhìn còn rất lóa mắt.
Ánh mắt Điền Mật lại hơi u tối
Lãnh Tầm cúi đầu nhìn Điền Mật, chuyên chú đánh giá nàng. Tựa hồ muốn xem rõ trong ngoài cơ thể nàng.
Vừa nhìn mới phát hiện ra, Điền Mật 50 năm về trước, đơn thuần vô tri, tất cả ý tưởng của nàng đều có thể xuyên thấu qua đôi mắt nàng nhìn rõ ràng.
Mà Điền Mật lúc này, như cũ vẫn là gương mặt thiên chân, nhưng hắn nhìn đôi mắt nàng, đều nhìn không thấu nàng đang suy nghĩ cái gì.
“Vì sao?” Nhìn không thấu, vậy hỏi nàng đi.
Hắn như thế nào lại cảm thấy Điền Mật thay đổi?
“Đến lúc đó đi chơi có thể để nàng dẫn đường cho ta nha!” Điền Mật đương nhiên nói.
Mà dựa theo lệ thường, nhân loại tiến vào Huyết thành, là không thể rời đi, bởi vì sợ tiết lộ sự tồn tại của huyết tộc.
Thế giới nhân loại đã từng biết về sự tồn tại của huyết, ngay lúc đó thế giới nhân loại liền hỗn loạn.
Sau khi thống lĩnh nhân loại cùng thống lĩnh huyết tộc đạt thành hiệp nghị, huyết tộc rời đi thế giới nhân loại, mà nhân loại có thể cung cấp nhân loại nhưng là tuyệt đối không thể lạm sát.
Huyết tộc thối lui đến một tòa chiếm địa có thể so sánh với một quốc gia của thế giới của Điền Mật, ở ngoài lập hạ kết giới, làm nhân loại nhìn không thấy sự tồn tại của đảo nhỏ.
Đảo nhỏ có tên là: Huyết thành.
Mỗi một thời kỳ hệ thống trị giả trên thế giới nhân loại, đều sẽ biết sự tồn tại của huyết tộc, sau đó vì huyết tộc mà cung cấp nhân loại.
Những nhân loại này đều phạm pháp, hoặc là phạm nhân mang tử tội.
Mỗi một năm, đều sẽ có chuyên gia của huyết tộc vào nhà lao chọn lựa, sau đó mang về.
Nghe nói, mẹ của ký thể, chính là phạm nhân mang tử tội.
Mà nhân loại như Mộc Thiên Linh không phải tội nhân, bị mang về thì thống trị giả thế giới nhân loại cũng sẽ không nói thêm gì.
Mấy ngàn năm qua, nhân loại cùng huyết tộc có thể nói là hoà bình ở chung.
Thế giới nhân loại hiện giờ cũng có quỷ hút máu tồn tại, mà những quỷ hút máu đó đều là từ huyết thành chạy đi.
Bọn họ tránh ở chỗ tối, hình thành một cỗ lực lượng khác.
Lãnh Tầm sở dĩ phải thường xuyên đi thế giới nhân loại, chính là vì trợ giúp nhân loại, đem những loại quỷ hút máu nhiễu loạn nhân thế tìm được, rồi tiêu diệt.
Mà trong cốt truyện, Lãnh Tầm vì sao lại biến thành một con dơi nhỏ được Mộc Thiên Linh cứu. Đó chính là bởi vì Lãnh Tầm bị thống lĩnh bên kia đánh lén, cho nên biến trở về hình dáng một con dơi nhỏ, không có biện pháp biến thân trở lại.
“Tiểu Mật, ngươi cũng biết quy củ của chúng ta.” Hơn nữa, hắn cũng không nghĩ cho ‘ món đồ chơi ’ rời Huyết thành.
Tuy rằng, hắn cũng thường xuyên đi thế giới nhân loại làm việc, nhưng là thường thì vẫn ở Huyết thành.
“Anh trai, anh quên rồi sao? Năng lực của ta là bóp méo ký ức cùng cướp đoạt ký ức.”
Điền Mật gợi lên môi, cười đến sáng lạn cực kỳ. Không thể không nói, thân thể này vẫn có điểm tác dụng.
Loại năng lực này quỷ hút máu khác cũng có, nhưng mà ký ức sẽ chậm rãi khôi phục.
Tuy rằng huyết thống của Điền Mật tuy không thuần, loại năng lực này lại rất cường đại, sau khi bóp méo ký ức, ký ức căn bản sẽ không khôi phục.
Lãnh Tầm dừng một chút, hơi hơi nheo nheo mắt, trong mắt lộ ra một tia nguy hiểm.
Nắm tay Điền Mật, nắm thật chặt.
“Nếu Tiểu Mật thích như vậy, thì cho Tiểu Mật vui vẻ một chút.”
“Anh trai thật tốt! Chụt ~” Điền Mật rướn người lên, sau đó hôn lên gương mặt của Lãnh Tầm.
Lãnh Tầm không nói chuyện nữa, trực tiếp bước chân rời đi.
Mộc Thiên Linh vẫn đắm chìm trong vui sướng, nàng thật sự có thể trở về sao? Thật sự là quá tốt!
Điền Mật lại lần nữa bị Lãnh Tầm đưa về phòng, Điền Mật ngồi trên giường, có chút bực mình bĩu môi.
Vị nam chính này sau khi đưa nàng về phòng, lại lấy lý do có việc mà rời đi.
Vì không cho nam chính cùng nữ chính cơ hội đơn độc ở chung, Điền Mật cho hầu gái đem Mộc Ngàn Linh đưa tới phòng của nàng.
Dù sao, Lãnh Tầm nếu đã nói cho người hầu mang Mộc Thiên Linh đến phòng của nàng để bồi nàng, nàng tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này.
Bởi vì Điền Mật nói muốn mang nàng quay lại thế giới nhân loại, Mộc Thiên Linh lại không sợ hãi Điền Mật như vậy, chỉ đem nàng trở thành một tiểu hài tử đang giận dỗi, Điền Mật cũng vui cùng nàng diễn kịch.
Tuy rằng lúc ở trong phòng ngủ của Điền Mật nàng cũng có chút lo lắng đề phòng, đặc biệt là sau khi thấy Điền Mật 'ăn cơm'.
Vốn dĩ nàng cực kỳ muốn về phòng ngủ, lại bị Điền Mật giữ lại.
Có chút bất đắc dĩ, cự tuyệt đề nghị cùng giường với Điền Mật, ngủ trên sô pha trong phòng của Điền Mật.
Nàng hạ quyết tâm không ngủ, kết quả khi bị cơn buồn ngủ đột kích, nàng căn bản khống chế không được, dần dần đã ngủ.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip