166. Quỷ hút máu văn (8)

Nàng chỉ vào Điền Mật nói, Điền Mật vẫn luôn duy trì mỉm cười.
"Đúng vậy à? Vậy cậu hiện tại không có việc gì chứ?" Trong tay Vũ Hân cầm di động, vẻ mặt quan tâm nhìn Mộc Thiên Linh.
Mộc Thiên Linh mỉm cười lắc lắc đầu: " Đúng vậy không phải tai nạn xe cộ quá nghiêm trọng, đã tốt rồi."
"Vậy là tốt rồi, mình vừa đã gọi điện thoại cho cha của cậu, ông ấy hiện tại đang chạy tới." Vũ Hân gật gật đầu, tay còn gắt gao lôi kéo tay của Mộc Thiên Linh, phảng phất sợ nàng biến mất một lần nữa.
Điền Mật cùng Lãnh Tầm đứng cách hai người một mét, Lãnh Tầm vẫn luôn ôm lấy nàng.
Cũng không biết là muốn tiếp xúc nhiệt độ cơ thể nàng, hay là sợ thân thể của nàng không chịu nổi.
Bất quá, bóp méo ký ức thật sự hao phí không ít tinh lực của nàng.
Ngửi thấy hương vị của nhân loại, con ngươi huyết sắc của nàng phảng phất đều lóe ánh sáng, răng nanh đã hơi hơi lộ ra.
Lãnh Tầm cảm giác được trạng thái của nàng, cúi đầu nhìn nàng một cái, sau đó quyết đoán đem Điền Mật ôm lên.
"Anh trai?" Điền Mật giương mắt nhìn Lãnh Tầm, răng nanh bởi vì nàng mở miệng nói chuyện, đặc biệt thấy rõ.
Cũng may không có người chú ý tới.
"Chúng ta đi về có được không?" Lãnh Tầm nhẹ giọng nói một câu, sau đó bắt đầu cất bước rời đi.
"Ai --" Mộc Thiên Linh thấy Lãnh Tầm rời đi, vội vàng gọi Lãnh Tầm quay lại.
Lãnh Tầm quay đầu lại nhìn nàng.
"Tiên sinh, Mật Mật, cảm ơn các ngươi đã cứu ta, còn chiếu cố ta! Cảm ơn!" Nói xong, còn hướng về phía Điền Mật cùng Lãnh Tầm cúi người.
Lãnh Tầm nhàn nhạt nhìn nàng một cái, máu của Mộc Thiên Linh là cực phẩm máu tươi thực hấp dẫn quỷ hút máu.
Mà lúc này trên người nàng đã để lại Điền Mật ấn ký, cho dù huyết thống của Điền Mật không đủ thuần túy.
Nhưng là nàng cũng là người nhà của Lãnh gia, cho nên quỷ hút máu cũng không dám thương tổn Mộc Thiên Linh.
Cũng coi như là cảm tạ Mộc Thiên Linh đi.
Cúi đầu nhìn thoáng qua Điền Mật đã muốn nhe răng nhếch miệng, cảm thấy lúc này Điền Mật đáng yêu cực kỳ, câu môi cười cười.
Cũng không có để ý tới Mộc Thiên Linh nói lời cảm tạ, xoay người trực tiếp rời đi.
Cha mẹ Mộc Thiên Linh rất nhanh liền chạy tới, ba người ôm nhau khóc một hồi, vô cùng cao hứng đi về nhà.
Từ đây về sau, Mộc Thiên Linh cùng Lãnh Tầm, xem như không có liên quan.
Cũng may trên xe có tủ lạnh đựng máu, Điền Mật ngồi trên ghế phụ, giống như nhân loại bình thủy tinh mà nhân loại uống sữa.
Chẳng qua bình thủy tinh của nàng to gấp đôi, nàng cắn ống hút uống ừng ực.
Sau khi uống hoàn chỉnh một lọ, Điền Mật quay đầu đi, hướng về phía Lãnh Tầm đang ở nghiêm túc lái xe ngây ngô cười.
Lãnh Tầm dư quang nhìn Điền Mật nghiêng đầu nhìn chính mình, quay đầu liếc mắt nhìn Điền Mật một cái, vừa lúc liền thấy Điền Mật ngây ngô cười với hắn.
Điền Mật cầm bình thủy tinh đã trống rỗng, bản thân chiếc bình rất to, mà mặt Điền Mật lại rất là nhỏ, bộ dáng ngây ngô cười lại phá lệ ngốc manh.
"Đinh -- độ hảo cảm nam chính +5, độ hảo cảm 35, ký chủ cố lên!"
Lại được thêm 5 điểm độ hảo cảm, hôm nay giống như tiến bộ không nhỏ nha! Ha ha thật tốt!
Lãnh Tầm duỗi tay xoa xoa đỉnh đầu của Điền Mật, sau đó đối với nàng cười cười: "Nhắm mắt ngủ một lát, tới nơi sẽ khôi phục thể lực cho em."
" Được, ăn no liền tốt hơn nhiều rồi, anh trai em cảm giác thân thể của ta so trước kia tốt lên rất nhiều."
Điền Mật ngoan ngoãn gật gật đầu, sau đó đem bình thủy tinh trong tay bỏ vào thùng rác.
Sau khi xe chạy vào thành, Lãnh Tầm ôm Điền Mật trở về phòng, bồn tắm đã lại lần nữa được thay máu mới.
Mũi Điền Mật giật giật, phát hiện lần này máu trong bồn tắm cư nhiên đổi thành cực phẩm máu tươi.
Hơi hơi kinh ngạc, tuy rằng ngày thường lúc nàng ăn cơm dùng chính là cực phẩm máu tươi, chính là khi ngâm người đều là dùng bình thường máu tươi.
Lãnh Tầm giúp nàng đổi về váy ngủ, sau đó đem nàng bỏ vào bồn tắm, để nàng ngoan ngoãn ngủ.
Hắn nói ngày mai muốn ra cửa xử lý việc, năm ngày mới có thể trở về, cho nên để Điền Mật ngủ đến khi hắn trở về thì hẵng tỉnh.
Sau khi nhìn Điền Mật nghe lời gật gật đầu, Lãnh Tầm cúi người hôn trán Điền Mật, thẳng đến khi thấy Điền Mật nhắm mắt lại trầm tiến vào bồn tắm, mới xoay người rời đi.
Cực phẩm máu tươi chính là không giống, Điền Mật ngủ say năm ngày, mỗi ngày vẫn như cũ sẽ có người hầu vì nàng thay đổi máu, hơn nữa đều là cực phẩm máu tươi.
Phải biết rằng, cực phẩm máu tươi nhân loại thật sự không có quá nhiều, phải tìm cách khác, bên trong một trăm vạn nhân loại, cũng chỉ có một người có cực phẩm máu tươi.
Cho nên, dùng cực phẩm máu tươi ngâm tắm thay đổi mỗi ngày, thật đúng là rất xa xỉ đấy.
Bất quá, khi Lãnh Tầm đem nàng đánh thức , thân thể của nàng thế nhưng tốt lên không ít.
Lại một lần nữa Lãnh Tầm tự mình ' hầu hạ ' nàng, lúc này đây nàng đã thản nhiên rất nhiều, khi Lãnh Tầm tắm rửa cho nàng còn cùng Lãnh Tầm nói giỡn.
"Anh trai, lần này đi ra ngoài là làm chuyện gì vậy?" Đỉnh đầu Điền Mật đầy bọt biển, trên tay Lãnh Tầm cũng đều là bọt biển, đặt trên đầu tóc của Điền Mật xoa xoa.
Nghe thấy Điền Mật nói, Lãnh Tầm cũng không có đình chỉ động tác trên tay: "Tra được hang ổ của ám tộc, cho nên đi xem."
Ám tộc, chính là những quỷ hút máu tránh ở thế giới nhân loại, bọn họ tự lấy danh ám tộc.
"Đúng không, vậy thì có phải hang ổ của bọn họ thật không? Có đem người xấu làm anh bị thương bắt được hay không?" Điền Mật xoay người, ngửa đầu nhìn Lãnh Tầm.
Trên đầu nàng phảng phất như mang theo mũ bọt biển màu trắng, bộ dáng ngốc manh đáng yêu.
Ý cười của Lãnh Tầm càng ngày càng thâm, nhìn Điền Mật, tựa như đang nhìn sủng vật nhà mình mà sủng nịch: "Xác thật là hang ổ, bắt được không ít người, chỉ là thống lĩnh kia không bị bắt được, hiện tại cũng không biết chạy đi đâu, lần này động tác khá lớn, khả năng phải ở chỗ này thêm một đoạn thời gian. Anh cũng sẽ tương đối vội, cho nên không có thời gian bồi ngươi. Nhưng mà ban ngày anh sẽ đến bồi em ngủ, được không?"
Sau khi Điền Mật ngoan ngoãn gật đầu, Lãnh Tầm tiếp tục giúp Điền Mật gội đầu.
"Đinh -- độ hảo cảm nam chính +5, độ hảo cảm 40, ký chủ cố lên!"
Trở thành sủng vật, tuy rằng có chút bất đắc dĩ, nhưng cũng không trở thành kẻ thù.
Hơn nữa độ hảo cảm cũng được thêm thật dễ dàng.
Nhìn xem, không phải lại bỏ thêm điểm hay sao.
Lại lần nữa được Lãnh Tầm ôm ra cửa, chỉ là lúc này cũng không có đi chơi.
Bởi vì Lãnh Tầm nói, hắn muốn đi gặp thống lĩnh của thế giới nhân loại.
Lần này Lãnh Tầm cũng không tự mình lái xe, mà là cùng với Điền Mật ngồi trên ghế phía sau.
Sau xe còn có bốn chiếc xe của thủ hạ Lãnh Tầm.
Xe chạy vào một tòa lâm viên, kiến trúc kiểu Âu, còn có một cái đài phun nước.
Lãnh Tầm ôm Điền Mật xuống xe, sau đó có người tới đón tiếp bọn họ, dẫn bọn họ đi vào.
Vào đại sảnh, đèn chiếu thủy tinh trong phòng vô cùng sáng, một vị nam nhân trung niên từ trên sô pha đứng lên, hướng phía Lãnh Tầm mỉm cười: "Lãnh tiên sinh."
Điền Mật cảm thấy, người nam nhân này đối với Lãnh Tầm có chút kiêng kị.
Ngẫm lại, sao có thể không kiêng kị, Lãnh Tầm chính là thống lĩnh huyết tộc đấy!
Lãnh Tầm gật gật đầu: "Tần Tổng thống."
Hắn ôm Điền Mật đi đến sô pha ngồi xuống, lại không có buông Điền Mật xuống, mà là để Điền Mật ngồi ở trên đùi hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip