183. Công lược nam chính "đại bá" (13)
“ Được nha.” Úc Lãng gật gật đầu, sau đó xoay người ra khỏi phòng bếp, đi phòng khách bồi Thần Thần.
Điền Mật trừng mắt nhìn Úc Lãng một cái, nàng chỉ nói lời nói khách sáo mà thôi.
Nhưng xem bỏ thêm 5 độ hảo cảm, nàng liền làm thức ăn nhiều hơn một chút.
Úc Lãng ăn cơm chiều xong liền trở về, tuy rằng bị Úc mẫu mắng cho một trận, nhưng tốt xấu gì cũng không cho hắn vào nhà.
Một ngày lại lần nữa ổn định xuống, mỗi cuối tuần, Điền Mật đều sẽ mang Thần Thần đi thăm Úc mẫu.
Ngẫu nhiên, Úc mẫu mang theo đồ ăn, đến địa phương Điền Mật sinh sống.
Nửa năm sau,
Đồng hồ trong di động của Điền Mật vang lên, Điền Mật dừng gõ chữ.
Cầm lấy di động cùng túi xách, chuẩn bị đi ra cửa đón Thần Thần tan học.
Đứng ở cổng trường, nhìn một đám học sinh đi ra hết
Điền Mật nhíu mày, trong lòng có chút dự cảm không tốt.
Ngày thường Thần Thần tuy rằng không phải là người đầu tiên ra, nhưng Thần Thần luôn là sẽ không làm nàng chờ lâu.
Hôm nay như thế nào lại không ra?
Điền Mật thấy cô giáo chủ nhiệm lớp Thần Thần, vội vàng đi qua gọi lại: “ Chủ nhiệm Trần!”
Chủ nhiệm Trần quay đầu lại, thấy Điền Mật ở chỗ này, có vẻ có chút ngoài ý muốn: “ Mẹ Hi Thần? Ngài như thế nào lại ở chỗ này?”
Điền Mật bị hỏi sửng sốt, nàng tới đón hài tử nha, đương nhiên phải ở chỗ này!
“ Tôi tới đón Điền Hi Thần.”
Chủ nhiệm Trần nhíu nhíu mày, giơ tay đỡ đỡ đôi mặt trên mũ tơ và: “ Hi Thần được cha hắn đón đi rồi nha, hai tiếng trước.”
“Cái gì?!” Điền Mật có chút kinh ngạc trừng lớn đôi mắt: “Hai tiếng trước sao?”
Chủ nhiệm Trần đếm, có chút khẩn trương nói: “Vị tiên sinh kia nói là cha Hi Thần, tuy rằng tôi không có gặp qua vị tiên sinh kia, là tôi hỏi Hi Thần. Hi tmThần cũng xác thật nói đó là cha hắn.”
Chưa thấy qua? Vậy nhất định không phải Úc Lãng, bởi vì chủ nhiệm Trần đã gặp qua Úc Lãng. Chẳng lẽ, là Úc Dương?!
Điền Mật hoảng loạn từ túi lấy di động ra, cũng không cùng chủ nhiệm Trần chào hỏi, trực tiếp liền xoay người bước nhanh rời đi.
“ Alo" đầu điện thoại bên kia truyền đến thanh âm trầm thấp, chỉ một chữ, khiến cho tim Điền Mật, thoáng bình phục một chút: “ Anh Lãng, Thần Thần hắn.”
“Thần Thần làm sao vậy?!” Úc Lãng ngồi thẳng thân mình, đem văn kiện trong tay buông, nhíu nhíu mày.
“Thần Thần hắn khả năng bị Úc Dương mang đi, cô giáo nói, Thần Thần hai tiếng trước đã bị một người tự xưng là cha Thần Thần đón đi rồi. Anh Lãng, anh giúp tôi!” Hốc mắt Điền Mật hồng hồng, thật sự không biết nên tìm ai.
Thực sự cho rằng sinh hoạt đã an bình xuống, lại lần nữa bị quấy rầy.
“ Cô đừng vội, nơi này có số điện thoại của Úc Dương, tôi gửi cho, cô gọi cho hắn thử xem. Cô ở cổng trường chờ tôi, tôi hiện tại đến tìm cô. Được không?”
Điền Mật ừ một tiếng, treo điện thoại Úc Lãng.
Chỉ chốc lát sau, Úc Lãng liền gửi tới số điện thoại của Úc Dương
Điền Mật trực tiếp gọi vào điện thoại Úc Dương: “Alo?” Thanh âm quen thuộc truyền đến, lồng ngực Điền Mật bắt đầu trào ra một cỗ oán hận.
“Úc Dương! Có phải anh mang con trai của tôi đi hay không!?”
Úc Dương đưa điện thoại di động từ bên tai ra, nhìn nhìn trên màn hình điện thoại, cười cười.
Sau đó đưa điện thoại di động dán ở bên tai: “ Hoá ra là Mật Mật, thật lợi hại, có thể tìm được số điện thoại của tôi. Đúng vậy, Thần Thần ở cùng tôi. Còn phải cảm ơn cô, sinh cho tôi một đứa con trai. Cô yên tâm, lúc trước nói sẽ cho cô mười vạn, hiện tại con trai nếu đã sinh ra, vậy cho cô một trăm vạn đi. Thế nào, có phải rất giá trị hay không?”
“Úc Dương! Anh hỗn đản! Thần Thần không phải con trai anh!” Điền Mật thề thốt phủ nhận, đối với Úc Dương nói cho nàng một trăm vạn, tức giận trong lòng càng sâu.
“Không phải tôi?! Nếu không phải tôi, cô cho rằng tôi sẽ mang Thần Thần đi? Tôi ăn no không tiêu sao?! Tuần trước tôi đã làm xét nghiệm ADN, Thần Thần là con trai ta! A, nam nhân lần trước đánh tôi, là bạn trai cô đi?! Cũng may hắn không chê cô vị thành niên sinh con nha!”
Nghe đầu kia điện thoại truyền đến mỗi một chữ, Điền Mật trên ngực phập phồng, lệ ý kìm ở hốc mắt, đầy mặt không cam lòng: “Úc Dương, vợ amh không phải đã sinh cho anh hài tử sao, anh vì sao muốn cướp con trai tôi!”
Nói đến cái này Úc Dương liền tức giận, lúc trước công ty trong nhà xuất hiện vấn đề tài chính.
Cha mẹ hắn muốn hắn cưới một thiên kim nhà giàu, hắn cưới, kết quả mấy năm không có mang thai, sau lại kiểm tra, nói là khả năng không thể mang thai.
Hắn lại không dám ly hôn, ai bảo gia cảnh người ta so với hắn còn tốt hơn.
Thật vất vả mang thai, kết quả không tới năm tháng, hài tử liền sảy mất.
Hơn nữa bác sĩ còn kết luận nàng không bao giờ có thể có con nữa.
Hắn đã sớm muốn ly hôn, chính là người nhà mẹ đẻ vợ hắn địa vị so với gia đình bọn hắn cao hơn nhiều, không dám ly.
Hắn lúc này mới nghĩ tới lúc trước nhìn thấy Điền Mật cùng Thần Thần, hắn trộm đi trường học mua cô giáo, nhận được tóc Thần Thần, sau đó cầm đi làm xét nghiệm ADN.
Kết quả Thần Thần thật là con trai hắn, hắn về nhà cùng cha mẹ nói, đều tán đồng hắn đem hài tử đón về.
Cho nên, hắn hôm nay liền đi trường học đem Thần Thần đón ra.
Vốn dĩ Thần Thần làm gì cũng không chịu cùng hắn đi, sau đó hắn nói Điền Mật nơi đó, Thần Thần mới gật đầu thừa nhận hắn là cha, sau đó cùng hắn đi rồi.
Tới trong nhà, Thần Thần biết chính mình bị lừa, khóc nháo phải rời khỏi.
“ Cô yên tâm, Thần Thần sẽ là người thừa kế Úc gia, về sau toàn bộ Úc gia đều là của Thần Thần, tốt hơn nhiều so với đi theo cô!”
Điền Mật nghiến răng nghiến lợi, hận không thể đem Úc Dương xé nát: “Con trai tôi là do tôi mười tháng hoài thai sinh hạ, tôi cực cực khổ khổ mang thai! Anh dựa vào cái gì nói phải về liền phải về?! Chớ quên, lúc trước, là các ngươi Úc gia không cần Thần Thần, các người bảo tôi bỏ hắn!”
“Cho nên vì cảm tạ cô, tôi sẽ cho cô một trăm vạn nha!” Úc Dương không chút để ý nói.
Điền Mật vừa muốn nói gì, liền nghe thấy điện thoại kia đầu đột nhiên truyền đến tiếng khóc của Thần Thần: “Người xấu! Ngươi thả ta về nhà, ngươi đây là bắt cóc! Mẹ ta sẽ để cảnh sát bắt ngươi!”
“Thần Thần.” Nước mắt Điền Mật chảy xuống, nàng đứng ở đường cái nhìn sang, muốn nhìn xem Úc Lãng có tới chưa.
Một chiếc Porsche màu đen ngừng ở trước mặt Điền Mật , Điền Mật treo điện thoại, mở cửa xe nhanh chóng ngồi vào ghế phụ.
“ Anh Lãng, anh biết Úc Dương ở nơi nào sao? Thần Thần ở nơi đó!” Điền Mật một bên thắt dây an toàn, một bên vội vàng nói.
Úc Lãng khởi động xe, gật gật đầu: “ Tôi biết ở nơi nào, yên tâm đi, Thần Thần sẽ không có việc gì.”
“Ân ——” Điền Mật giơ tay lau lau nước mắt, nước mắt lại giống như ngăn không được.
Trong đầu không ngừng hiện ra trí nhớ của ký thể, bức nàng nổi điên: “ Anh Lãng người lái nhanh một chút!”
Úc Lãng vươn tay cầm tay Điền Mật không ngừng run rẩy: “Yên tâm, yên tâm, có tôi ở đây đâu, Thần Thần sẽ không có việc gì. Hơn nữa, Thần Thần không phải con trai Úc Dương sao. Thần Thần sẽ không có nguy hiểm!”
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip