Chương 15
Du Nguyệt nhặt lên giấy khen Cù Khê Xuyên nhét vào trong phòng cô, nước mắt nước mũi giàn giụa, cảm động đến không muốn. Từ khi cô xuyên đến nơi này, lễ vật đầu tiên nhận được thế mà lại là tấm giấy khen?
Sáng ý không giống người thường này, là tiểu thiên sứ săn sóc cỡ nào, vậy mà có thể nghĩ đến đưa giấy khen tới khích lệ cô học tập.
Hôm nào mua cái khung ảnh kim loại, đúng ! Nhất định phải mang đường viền hoa, cho nó lộng lẫy lên, treo ở đầu giường chính giữa, sau này dù đang ngủ, cô lúc nào cũng muốn thúc giục chính mình, đắm chìm trong bờ biển của tri thức.
Du Nguyệt thoả đáng mà đem tờ giấy khen kia sắp đặt tốt, sau đó mặc quần thể thao vận động, mang đôi xăng đan đế giày đi xuống lầu, hôm nay là cuối tuần, không cần đi trường học, cô lười nhác liền đi đến đây.
Bữa sáng cuối tuần được chuẩn bị muộn hơn so với ngày thường , Du Nguyệt không có việc gì phải làm, nhìn trời bên ngoài trong, hứng thú nổi dậy, liền đến hoa viên nhỏ dạo hai vòng, một hồi nhìn ốc sên bò tường, một hồi xem con dế mèn đánh nhau, con kiến dưới tán lá hoa hồng tìm thực vật......
Sau một đêm mưa , cơn khô nóng trên mặt đất bị nước mưa xua tan, không khí phảng phất giống như bị gột rửa qua, tươi mát sạch sẽ, ấm ướt đến có thể vắt ra nước bất cứ lúc nào .
Du Nguyệt hít sâu một hơi, lại chậm rãi thở ra, cả người đều thoải mái tươi tắn lên.
Thì ra chính mình vậy mà chưa học qua võ, hoang phế ! Đọc cái trường học quý tộc, cơ hội luyện võ quang minh chính đại đều không có, thật là thẹn lòng với sự dạy dỗ của chú.
Nghĩ một chút, Du Nguyệt nhắm mắt, định tâm thần*, bật hơi, hai chân trước sau tách ra cùng vai đứng thẳng, hai tay phân biệt rũ đặt ở hai sườn, trợn mắt, nhìn thẳng về phía trước, dự bị ······
* Định tâm thần ở đây là định lại tinh thần cho ổn định chứ không phải định bị tâm thần đâu nhé =)))
Bài thể dục thứ chín phát trên đài cả nước chính thức bắt đầu.
Du Nguyệt nhẩm theo nhịp điệu, nghiêm túc tập xong một bài thể dục theo đài.
Làm xong, lại đến mười hai chiêu thức Vịnh Xuân Quyền.
Đánh xong, toàn thân thoải mái!
Du Nguyệt cùng hai người này có mối quan hệ sâu xa kì diệu, chú của cô vốn là một người thuộc chi nhánh trường phái Vĩnh Xuân Lĩnh Nam, trước kia mở võ quán, sau võ quán đóng cửa, liền biến thành giáo viên thể dục. Người chú này ngày thường tàn nhẫn kiểm tra Du Nguyệt hai điểm, một là tiêu chuẩn động tác tập thể dục theo đài, hai là mười hai chiêu thức của Vịnh Xuân Quyền.
Đáng tiếc Du Nguyệt không khai đạo quang, cốt cách cũng không kinh ngạc, khó khăn lắm học cái da lông. Chẳng qua , năm cô còn nhỏ cảm thấy hứng thú với chiêu thức đối võ, xem lâu rồi chính mình cũng yêu thích vẽ hai bút lên tranh, hứng thú thành chuyên nghiệp, sau liền đi lên con đường vẽ tranh.
Du Nguyệt thu thập một chút, chuẩn bị về phòng ăn bữa sáng, liền nghe được hai hầu gái quét tước hoa viên, nói chuyện phiếm về phía cô đang đi . Bởi vì trước mặt Du Nguyệt có vật che đậy , ở điểm mù thị giác của hầu gái, cho nên các cô không chú ý có người tới.
Bởi vậy, lời nói đã bị Du Nguyệt nghe vừa vặn.
Hầu gái A: "Tiểu thư gần đây hiền lành rất nhiều, tớ gặp được chị ấy, chị ấy còn cười tủm tỉm với tớ."
Hầu gái B: "Đúng vậy, tớ không cẩn thận đụng vào chị ấy, chị ấy không dùng mặt lạnh nhìn tôi, nếu là đổi lại trước kia, chính là ba chữ" trừ tiền lương "."
Hầu gái A; "Lão gia nếu trở về, nhìn tiểu thư hiện giờ như vậy cũng sẽ cảm thấy vui mừng đi."
Hầu gái B: "Nói trở về, cậu có hay không cảm thấy lão gia đối với tiểu thư thái độ có chút quái quái?"
Hầu gái A: "Không có đi. Nếu là một hai phải chỉ ra , chính là lão gia quá sủng tiểu thư, cơ hồ là phục tùng ."
Hầu gái B: "Chính là có một lần tớ thấy lão gia và tiểu thư phát sinh mâu thuẫn, lão gia còn đánh tiểu thư một bạt tai, rất lớn lực cái loại này."
Hầu gái A: "Không có khả năng đi, lão gia không phải luôn luôn thực sủng tiểu thư sao? Có thể là tiểu thư có một số việc làm thật quá đáng, lão gia khó thở sai tay đánh nàng."
Hầu gái B: "Có lẽ đi."
Hai người chậm rãi đi xa, lưu lại Du Nguyệt đứng ở nơi đó trầm tư, Cù Khiếu Lâm sẽ đánh Cù Vũ Nguyệt? Thật là việc lạ, trong sách rõ ràng nói Cù Khiếu Lâm đối với Cù Vũ nguyệt cưng chiều, ngược lại là Cù Vũ Nguyệt, sau khi Cù Khiếu Lâm về nước, tính tình càng thêm trở nên táo bạo, đối với Cù Khê Xuyên xuống tay càng nặng, cuối cùng lãnh mỹ nhân biến thành điên nữ nhân.
Trong đó có thể hay không có ẩn tình đâu? Du Nguyệt càng nghĩ càng lo lắng, hy vọng cốt truyện đừng làm loạn tuyến thế giới, điểm thiếu xót của nữ phục lớn, ở tư liệu trong sách không bằng nam nữ chủ kỹ càng tỉ mỉ, chưa nói đến ẩn tình có rất nhiều, cho nên vì bổ sung cốt truyện logic, nhưng sẽ làm cô khó lòng phòng bị.
Ông trời ơi, làm cô an tĩnh làm bạch phú mỹ đi !
********
Du Nguyệt trở về trong phòng, dì Đồng đã dọn xong bữa sáng, không thấy Cù Khê Xuyên xuống dưới.
Không thể nào? Cù Khê Xuyên còn đang ngủ. Không đúng, cậu so với cô còn dậy sớm hơn , không đến mức nửa đêm phòng cô bỏ lại giấy khen, lại trở về ngủ nướng đi? Vậy kinh khủng lắm á .
Cô hướng dì Đồng hỏi: "Dì Đồng, Khê Xuyên còn ở trên lầu sao?"
"Không phải, tiểu thư. Thiếu gia đã đi ra ngoài."
Du Nguyệt hơi sững sờ : "Đi ra ngoài? Có Lý thúc lái xe sao?" Đáng giận, cậu lại không ăn bữa sáng.
"Không có, thiếu gia là một mình đi ra ngoài, chưa nói muốn đi đâu."
Du Nguyệt gật gật đầu tỏ vẻ đã biết.
Cô than nhẹ một tiếng, ban đầu còn tính toán dẫn cậu đi siêu thị mua quần áo, xem ra chỉ có thể chờ đến ngày mai, lại cùng cậu năn nỉ ỉ ôi đánh thương lượng.
Hôm nay không có việc gì, trước đem chuyện thẻ ngân hàng giải quyết xong.
Cô muốn xoay người làm phú bà, đều là tiền,nhật được, sẽ không phải vẫn luôn không dùng đến đi ······
Tác giả có lời muốn nói: Ta biết thực đoản, ta biết phi thường đoản, cứ như vậy đi. Đỉnh nồi, trốn......
Edit : Tui biết mình thật lười, dl dí liên tục vẫn lười, cứ như vậy nào rảnh rỗi lại edit ha, mọi ngừi thông cảm nhaaaaa
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip