Chương 34: Trở Về Lâm Phủ
GHI CHÉP LẠI NHỮNG MỐI TÌNH ƯỚT ÁT CỦA LÂM THIẾU GIA
Tác giả: Hắc Cáp Khoát
Edit + Beta: Muội
Đọc truyện tại Wattpad chính chủ: cogaicokhauvimanma
🍓🍑🍓🍑
Chương 34: Trở về Lâm phủ
(Hai lỗ cùng lên đỉnh phun nước, tinh dịch bắn đầy cổ họng, sướng đến bắn nước tiểu)
Sau khi hai người trao đổi tâm tư, sống những ngày tháng đường mật ngọt ngào, cho đến khi ngực Lâm Hoài Diệc trở lại hình dáng ban đầu. Sau cuộc yêu nồng nhiệt qua đi, Lâm Hoài Diệc tựa lên cánh tay cường tráng của hắn, mặc cho bàn tay nóng bỏng của hắn vuốt ve qua lại trên người mình, đôi tay cậu đặt trên khuôn ngực vạm vỡ của hắn, chờ đến khi hô hấp bình ổn trở lại thì cậu liền nói: "Anh A Hổ... Anh xem bây giờ bệnh của chúng ta đã chữa khỏi rồi, hay là mình xuống núi đi, anh về với em gặp cha em nha? Em mất tích lâu như vậy, chắc cha em lo sốt vó luôn rồi, em không muốn để cha phải lo lắng..." Lâm Hoài Diệc sợ hắn không chịu nên tâm trạng hơi đi xuống, giọng nói cũng càng ngày càng nhỏ.
Hắn do dự một hồi, im lặng nghi hoặc, cảm nhận được cậu bé trong lòng buồn man mác, hắn vội vàng lên tiếng: "Không phải anh A Hổ cứ muốn giam cầm em! Chỉ là... Thân phận của anh thấp hèn, còn là một tên đàn ông, anh sợ cha em không đồng ý cho mình bên nhau."
"Không đâu! Cha em là người thấu tình đạt lý, với lại cha rất tốt với em, chỉ cần cả hai chúng ta yêu nhau thật lòng thì em tin cha em chắc chắn sẽ chấp nhận!" Lâm Hoài Diệc thấy hắn đang do dự, cậu thuyết phục, "Với lại còn cơ thể của em nữa, em không thể cưới vợ sinh con, thì hà cớ gì phải gây tai họa cho mấy cô gái vô tội, mặc dù anh A Hổ là đàn ông, nhưng anh đối với em rất chân thành, thứ cha em lo lắng nhất chính là sau này không có ai chăm sóc em, bây giờ anh đã xuất hiện rồi, chắc chắn cha em sẽ đồng ý, anh A Hổ à anh đừng lo."
"Chỉ là em sợ cha nhất thời khó có thể chấp nhận được, cho nên tạm thời mình đừng nói cho cha biết quan hệ của mình, cứ nói anh là ân nhân cứu mạng của em, là anh trị hết bệnh cho em, sau đó, chờ thêm một thời gian nữa, sau khi cha em hiểu anh hơn rồi chúng ta hãy nói cho cha biết, được không anh?" Mặc dù Lâm Hoài Diệc tin rằng cậu sẽ thuyết phục được cha mình, nhưng cậu cũng sợ chuyện đột ngột quá cha không thể chấp nhận được, vừa làm cha lo lắng vừa tổn thương anh A Hổ.
"Ừm... Mặc dù anh rất muốn sống chung với em trong núi sâu này, chỉ có chúng ta mà thôi. Anh không cha không mẹ, sống cô đơn một mình, anh đã quen với cuộc sống như vậy từ lâu rồi, nhưng em thì khác, Hoài Diệc à, em còn có một người cha yêu thương em, mặc dù mấy ngày nay em không nói nhưng anh biết, thật ra em rất nhớ cha em. Anh không thể ích kỷ vậy được, anh hứa với em, ngày mai chúng ta trở về Lâm phủ, đi gặp cha em có được không? Chắc mấy ngày nay ông lo cho em lắm." Hắn nắm bàn tay nhỏ bé của Lâm Hoài Diệc đang đặt trên ngực mình, xoa xoa trong lòng bàn tay, hắn chân thành nói với Lâm Hoài Diệc.
Chụt...
"Anh A Hổ anh tốt quá đi! Hoài Diệc thích anh nhất!" Lâm Hoài Diệc nghe thấy hắn bằng lòng về nhà với mình, cậu liền vui vẻ hôn cái chốc lên môi hắn.
Nhìn khuôn mặt nhỏ vui vẻ của Lâm Hoài Diệc, hắn cảm thấy mình không làm gì sai, còn có chuyện gì quan trọng hơn là làm cho người mình thương vui vẻ chứ? Chỉ là nụ hôn của Lâm Hoài Diệc không khiến hắn thỏa mãn, hắn ôm Lâm Hoài Diệc hơi nâng lên, há miệng ngậm đôi môi hồng tươi của cậu.
Người Lâm Hoài Diệc dán chặt vào lòng hắn, cậu ngửa đầu lên, chủ động hé môi ra, chào đón lưỡi của hắn công thành đoạt đất.
"Hưm... Hưm hưm..." Tay hắn chơi đùa vuốt ve qua lại cơ thể càng ngày càng nóng của Lâm Hoài Diệc, như muốn chà ra tia lửa trên da thịt bóng loáng, Lâm Hoài Diệc há to miệng, cái lưỡi đi theo lưỡi dày đang khuấy động của hắn, nuốt xuống từng ngụm nước bọt đã không thể phân biệt được là của ai. Nước bọt chảy xuôi xuống thực quản, đốt lên lửa dục trong cơ thể, Lâm Hoài Diệc cảm nhận được dương vật nóng như lửa chống trên bắp đùi, nhành hoa nhỏ bé của cậu cũng không nhịn được mà đứng thẳng dậy, cọ vào vùng bụng rắn chắc của hắn.
"Hưm..." Đôi môi dày của hắn chợt tách khỏi đầu lưỡi của Lâm Hoài Diệc, tiếng vang phát ra làm Lâm Hoài Diệc phải đỏ mặt, đôi mắt đong đầy tình cảm, cậu thở hổn hển nhìn hắn chăm chú. Nhìn cánh môi hồng hào thở dốc hơi khép mở, hắn thấy thân dưới càng thêm cương đau, liền đè đầu Lâm Hoài Diệc xuống hạ thể của mình.
Lâm Hoài Diệc không thể chống cự nổi gậy thịt bự khiến mình muốn chết đi sống lại không biết bao nhiêu lần, cậu ngoan ngoãn nằm giữa hai chân hắn, đôi tay nâng hòn dái bự chảng, đầu lưỡi liếm láp thân cặc trải đầy gân xanh từ dưới lên trên, cuối cùng ngậm lấy đầu khấc to bự, mút mát nhẹ nhàng.
"A..." Cái lưỡi không ngừng liếm láp lỗ sáo làm hắn thoải mái thở dài một hơi, lòng bàn tay to bự vuốt ve xoa nắn eo mông Lâm Hoài Diệc, đồng thời vỗ nhẹ vào bờ mông căng tròn, ngón tay thô to chà trên miệng lỗ vài cái, dính đầy chất dịch nhầy trơn trượt, ngón trỏ với ngón giữa lần lượt đút vào lỗ lồn với lỗ cúc vừa mới bị đụ cho nở hoa nhưng đã khít chặt lại rất nhanh chóng.
"Hưm... Hưm hưm hưm..." Hai ngón tay chỉ cách nhau một lớp thịt, cùng ra cùng vào trong hai lỗ, thậm chí còn kẹp nhẹ màng thịt lôi ra bên ngoài, nước dâm lũ lượt tràn ra khỏi hai cái lỗ, làm tay hắn ướt nhẹp. Lâm Hoài Diệc không chịu nổi lắc lư cặp mông, càng thêm ra sức nuốt vào nhổ ra con cặc bự trong miệng.
"Hưm... A... Hưm..." Lâm Hoài Diệc nhả gậy thịt trong miệng ra, vừa định thở một hồi, thì ngón tay của hắn bắt đầu đâm rút nhanh chóng, căng ra rồi khép lại liên tục, vẽ hình dáng lỗ thịt của cậu. Ngay sau đó Lâm Hoài Diệc cũng cúi đầu ngậm cặc bự vào miệng, cố gắng há to miệng, ngậm nguyên con cặc bự chảng vào trong, cái mông không ngừng lắc về phía sau, phối hợp với ngón tay đang đâm rút của hắn, khoang miệng co rút không ngừng, ăn cặc bự của hắn một cách thích thú, nước miếng không kịp nuốt xuống chảy ra từ khóe miệng, những giọt nước nhỏ xuống ẩn mình trong đám lông mu rậm rạp của hắn.
Nước chảy ra từ hai lỗ ngày càng nhiều, chảy xuống cánh tay của hắn, làm ướt đống chăn đệm, thịt non trong động thịt không ngừng kẹp lại ngón tay đang ra vào, Lâm Hoài Diệc đung đưa mông càng lúc càng nhanh, bụng dưới bắt đầu co thắt lại.
Ngón tay hắn ra vào trong hai lỗ ngày càng hung mãnh, phần eo bắt đầu hẩy lên trên, đâm con cặc vào thẳng cổ họng của Lâm Hoài Diệc, làm Lâm Hoài Diệc bị nghẹn đến mức muốn nghẹt thở, đôi tay bóp nắn hòn dái liên tục, cậu ngậm miệng chặt lại, giục cặc bự bắn tinh dịch.
"Hưm hưm!..." Hai lỗ bị ngón tay chạm đến điểm mẫn cảm rồi móc ngoáy không ngừng, bụng dưới của Lâm Hoài Diệc co giật liên tục, lỗ cúc với lỗ lồn phun đống nước nhờn tung tóe ra ngoài. Cả khuôn mặt vùi vào háng hắn, được bao phủ một một lớp lông rậm, bởi vì lên đỉnh mà cái miệng đang há to không cách nào khép lại được, hắn di chuyển cặp mông rắn chắc, nhét cặc bự vào trong cổ họng của Lâm Hoài Diệc, bắt đầu phóng tinh.
"Hưm..." Ngón tay trong hai lỗ cứ đâm thọc không ngừng, làm nước dâm trào ra liên tục, Lâm Hoài Diệc bị cơn sướng chi phối chỉ có thể bất lực chổng mông lên, bắn chất lỏng hết đợt này đến đợt khác, còn tinh dịch đặc quánh thì đầy trong cổ họng.
Chờ đến khi đống tinh dịch tích tụ trong dương vật được bắn hết ra ngoài, hắn mới rút ngón tay đẫm nước ra, ôm Lâm Hoài Diệc xụi lơ nằm lên người mình, hôn lên đôi môi vẫn còn dính tinh dịch của mình. Lâm Hoài Diệc khép hờ hai mắt lại, thở hổn hển, mặc cho hắn quấn quít liếm hôn lưỡi mình.
Chờ đến khi nhịp thở của Lâm Hoài Diệc trở lại bình ổn, thì hắn liền vặn vẹo mông, để con cặc cứng ngắc đâm vào mông Lâm Hoài Diệc. Lâm Hoài Diệc ngầm hiểu, chống trên bụng hắn từ từ ngồi dậy, hơi nâng mông lên, một tay đỡ cái đùi đứng của hắn, tay còn lại đỡ cặc bự, chà xát vài cái lên khe lồn ướt át, tìm được cái miệng đang khép mở không ngừng, rồi đút cái đầu khấc bự chảng vào trong. Sau đó cậu hạ người xuống chầm chậm, ăn nguyên gậy thịt bự vào trong lỗ lồn.
"A... Bự quá..." Lâm Hoài Diệc ngồi trên bụng hắn, hai chân banh ra hơi cong lại, sau khi lỗ lồn dần quen với sự xâm nhập của gậy thịt thì cậu bắt đầu đỡ đầu gối đứng của hắn, nâng cặp mông lên rồi ngồi bẹp xuống liên tục, nhún nhảy liên hồi trên con cặc của hắn.
"Hưm... Anh A Hổ... Tuyệt quá... Ưm... Lỗ dâm được cặc bự chịch sướng quá à... A... Hưm... Hưm..." Hai mắt hắn đỏ ngầu, hắn kìm hãm gậy thịt của mình lại, nhìn Lâm Hoài Diệc đang cưỡi trên hông mình, dùng lỗ lồn non mềm nhỏ xinh vuốt ve con cặc to tướng đen sì của mình, đôi môi đỏ mọng không ngừng thốt ra những câu từ dâm đãng khiến hắn càng thêm hừng hực.
"Ưm... Dương vật nóng quá à... A... Lỗ dâm bị cặc hun nóng sắp hỏng luôn rồi..." Lâm Hoài Diệc lại ngồi bẹp xuống, hai hòn dái sưng to đập vào mép lồn ú nu, cặp mông bắt đầu xoay tròn liên tục, lắc lư trước sau trái phải, để cho cặc bự cạ đến mọi ngóc ngách trên vách thịt.
"A... Cặc bự chạm tới tử cung rồi... A..." Nhờ phong thái dâm đãng của Lâm Hoài Diệc kích phát dục vọng sôi trào mà gậy thịt của hắn bự ra hẳn một vòng, hắn giơ tay bắt lấy đôi tay của Lâm Hoài Diệc, nắm trong lòng bàn tay, eo mông bắt đầu dập mạnh liên tục lên phía trên.
Lâm Hoài Diệc sợ hãi trước đòn tấn công dữ dội của hắn nên cậu không ngừng nâng mông lên trên, nhưng vẫn không cản được cặc bự đâm thọc đến tử cung, đầu khấc rắn chắc quyết tâm đâm vào cổ tử cung, thề không vào trong tử cung thì sẽ không bỏ qua, Lâm Hoài Diệc không ngừng nhấp nhô trên hông hắn, vòng eo mềm dẻo của cậu vẽ nên những đường cong hấp dẫn trong không trung trước đòn roi của cặc bự.
"A... A... Tử cung... Hưm... Tử cung bị cặc bự đụ thủng rồi... A..." Miệng tử cung mềm dẻo không thể thắng nổi đòn tấn công dữ dội của hắn, cuối cùng cũng phải đầu hàng trước gậy thịt bự, ngoan ngoãn hé miệng ra, bao lấy đầu khấc nóng cháy để nó ra ra vào vào.
Vòng eo của Lâm Hoài Diệc nhấp nhô lên xuống không ngừng, đuổi theo khoái cảm khi tử cung bị chịch cho mở ra, mặt đầy nước mắt cùng mồ hôi rịn ra vì quá sung sướng, cứ nhỏ giọt không ngừng theo thân hình rung chuyển. Hơi thở của hắn ngày càng nặng nề, đầu khấc được miệng tử cung siết chặt lại, thúc đẩy dục vọng trong hắn dâng lên liên tục.
Đột nhiên hắn ngồi dậy, ôm chặt Lâm Hoài Diệc trong vòng tay, cặc bự đâm thẳng vào tử cung vừa mạnh mẽ vừa nhanh chóng, hắn thở hổn hển rồi lại bắn ra một đợt tinh dịch nóng rực. Lâm Hoài Diệc cũng cảm nhận được tinh dịch ấm áp ngập trong tử cung, dưới người cậu có ý muốn được tiết ra một cách mãnh liệt, hàm răng cậu nghiến chặt vai hắn, hai chân run rẩy, bụng dưới co giật, lỗ niệu đạo nhỏ xíu bên trên lỗ lồn bắt đầu chảy nước tiểu tí ta tí tách.
"Ư... Ưm..." Khoái cảm được bài tiết làm Lâm Hoài Diệc vừa sướng vừa mắc cỡ, toàn thân vẫn cứ run rẩy không ngơi. Hắn cũng chú ý đến điểm khác thường của Lâm Hoài Diệc, vừa cúi đầu xuống liền phát hiện ra thế mà Lâm Hoài Diệc lại đi tiểu bằng lỗ nữ, hắn vừa ngạc nhiên vừa vui sướng, liếm vành tai từ đỏ rần đến trong suốt của Lâm Hoài Diệc, "Thế mà Hoài Diệc cũng có thể đi tiểu bằng lỗ nữ à, anh A Hổ cũng làm cho cặc nhỏ của em sướng đến bắn nước tiểu luôn được không?"
"Đừng... Ưm... Anh A Hổ là đồ xấu... Lúc nào cũng bắt nạt người ta..." Hắn làm gì mà không rõ bộ dáng đã nghiện còn ngại của Lâm Hoài Diệc, hắn cười cười đè Lâm Hoài Diệc xuống, gậy thịt bự mới rút ra khỏi lỗ lồn liền tiến vào lỗ cúc phía sau, đưa đẩy nhẹ nhàng không nhanh không chậm, "Anh A Hổ chỉ bắt nạt mình em thôi... Ai bảo Hoài Diệc bị bắt nạt đến khóc đẹp quá trời chi, làm anh A Hổ muốn cho em khóc dữ hơn nữa kìa..."
Hắn nói được thì làm được, cặc bự lợi hại lại đưa Lâm Hoài Diệc lên một cái đỉnh khác, làm cho Lâm Hoài Diệc sướng đến phóng nước tiểu ra khỏi nhành hoa. Nhìn Lâm Hoài Diệc đi tiểu, hắn chỉ thấy xinh đẹp vô cùng, thậm chí hắn còn không màng đến Lâm Hoài Diệc đang phản đối chống cự, dùng môi lưỡi rửa sạch phần thân dưới dính đầy tinh dịch nước dâm thậm chí có cả nước tiểu, hắn liếm đến mức Lâm Hoài Diệc phải gục ngã, khóc lóc năn nỉ hắn buông tha cho mình. Đến khi tắm xong, sửa sang lại giường nệm thì Lâm Hoài Diệc đã mệt đến hôn mê bất tỉnh, cậu mơ màng cảm nhận được thân hình nóng bỏng của hắn đang sấn tới, cậu chủ động ôm eo hắn, vùi đầu mình vào, tìm kiếm một vị trí thoải mái trong lòng hắn. Cậu mơ màng nghe thấy hắn vừa cười vừa nói nói gì đó, nhưng Lâm Hoài Diệc sắp chìm vào giấc ngủ say không thể nào nghe rõ được.
Trưa hôm sau Lâm Hoài Diệc mới dậy, nhớ tới hôm nay còn phải về nhà, cậu liền vội vàng bò dậy, mặc quần áo cũng không chỉnh tề, hắn bật cười mặc đồ gọn gàng lại cho Lâm Hoài Diệc, chờ Lâm Hoài Diệc rửa mặt xong xuôi, hắn liền đưa bữa sáng còn nóng mà hắn đã nấu từ sáng sớm, "Em ăn chút đi, nếu không còn chưa kịp tới nhà thì em đã đói đến đi hết nổi rồi."
Lâm Hoài Diệc ngoan ngoãn hôn hắn một cái, giải quyết bữa sáng xong xuôi liền chuẩn bị lên đường về nhà. Trước khi đi, Lâm Hoài Diệc lưu luyến không rời nhìn quanh hang động một cách cẩn thận, "Anh A Hổ, em sẽ không quên nơi này, mai mốt mình thường xuyên đến thăm chỗ này được không anh?"
Hắn vốn chỉ coi nơi này là nơi che mưa chắn gió, từ khi Lâm Hoài Diệc xuất hiện thì ý nghĩa của nơi này cũng thay đổi, hắn xoa đầu Lâm Hoài Diệc, yêu chiều nói: "Được."
Khi Lâm Hoài Diệc cùng hắn về tới Lâm phủ thì trời đã sập tối, ban ngày Lâm lão gia dẫn theo người hầu đi ra ngoài tìm cậu, nhưng tìm cỡ nào cũng không thấy Lâm Hoài Diệc, ông mệt mỏi cả về thể xác lẫn tinh thần quay về Lâm phủ, ngồi xuống chưa được bao lâu liền nhìn thấy quản gia mừng rỡ chạy vào, "Lão gia! Thiếu gia về rồi!"
Lâm lão gia đột ngột đứng dậy, vừa bước ra cửa liền thấy Lâm Hoài Diệc bước vào, Lâm lão gia bước nhanh tới, kéo Lâm Hoài Diệc nhìn từ trên xuống dưới, xem cậu có bị thương ở đâu không, hai mắt ông rưng rưng, "Về là tốt rồi, về là tốt rồi..." Lâm Hoài Diệc nhìn hai má đã hóp đi rất nhiều của cha mình, thậm chí tóc cũng đã bạc trắng đi không ít, trong lòng không khỏi đau xót, "Cha, con không sao, cha đừng lo, là con trai bất hiếu, hại cha phải tốn biết bao công sức để đi tìm con."
Lâm lão gia luôn bao dung cho đứa con ruột của mình, "Thằng nhóc ngốc này, cha không trách con, chỉ cần con không có chuyện gì là tốt rồi, cha cứ lo con xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì sau này cha làm sao có mặt mũi đi gặp mẹ con!"
"Cha, không sao hết, bây giờ con đã về rồi, cha đừng lo. Với lại lần này mặc dù con có gặp chuyện ngoài ý muốn, nhưng cũng không phải không có thu hoạch, chúng ta vào nhà rồi nói." Nói rồi cậu dìu Lâm lão gia vào nhà, còn hắn vẫn cứ lẳng lặng đi theo sau hai người họ, không hề phát ra tiếng động nào.
Lâm Hoài Diệc đỡ Lâm lão gia ngồi xuống, trước tiên cậu giới thiệu hắn cho Lâm lão gia, "Cha, đây là ân nhân cứu mạng con, anh ấy tên A Hổ. May là có anh A Hổ nên căn bệnh quái ác của con đã được chữa khỏi rồi! Bây giờ thì cha có thể yên tâm rồi nhé!"
"Gì? Con hết bệnh rồi à?" Lâm lão gia có chút hoài nghi đưa mắt nhìn hắn rồi nhìn lại Lâm Hoài Diệc.
"Thật đó! Hôm ấy con gặp tai nạn, anh A Hổ đã cứu con, sau này chúng con vẫn luôn sống ở trên núi rồi phát hiện ra một loại quả, sau khi ăn xong thì con khỏi bệnh luôn." Lâm Hoài Diệc thấy cha không tin, cậu liền kể hết chuyện cho cha mình nghe, còn về phần trị bệnh như thế nào, hay cậu gặp tai nạn gì thì cậu đều bỏ qua không nhắc đến.
Lâm lão gia vui mừng khôn xiết, dù thế nào đi nữa thì căn bệnh của con trai khiến ông lo lắng bấy lâu nay đã được chữa khỏi, con trai cũng đã về tới nhà, vậy là tốt lắm rồi. Lâm lão gia rối rít cảm ơn hắn, còn bảo muốn báo đáp hắn, sai người đi lấy vài tấm ngân phiếu, coi như gửi một lời cảm ơn đến hắn.
Hắn từ chối, sao hắn nhận được chứ. Hắn nói mình không biết chữ, cũng không có việc làm, chỉ có thân thể cường tráng, hy vọng Lâm lão gia có thể cho hắn ở bên cạnh Lâm Hoài Diệc làm người hầu bảo vệ Lâm Hoài Diệc, coi đó là một công việc, cũng coi như báo đáp.
Lâm lão gia đang lo không biết cảm ơn hắn như thế nào, nhưng nghe nói hắn chỉ cần có một công việc là được rồi, nếu có hắn bảo vệ Lâm Hoài Diệc thì còn gì bằng! Thân hình của hắn trông rất cường tráng, sau này ông không cần phải lo lắng về sự an toàn của Lâm Hoài Diệc.
Lâm lão gia vui vẻ đồng ý với hắn, bảo hắn chỉ cần ở bên cạnh Lâm Hoài Diệc mọi lúc mọi nơi là được, không cần phải bận tâm đến mấy việc khác.
Cứ như vậy, hắn với Lâm Hoài Diệc dính lấy nhau rất êm đềm từ ngày này qua ngày khác, không hề khiến Lâm lão gia nghi ngờ.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip