Chương 7: Thăm Bệnh
GHI CHÉP LẠI NHỮNG MỐI TÌNH ƯỚT ÁT CỦA LÂM THIẾU GIA
Tác giả: Hắc Cáp Khoát
Edit + Beta: Muội
Đọc truyện tại Wattpad chính chủ: cogaicokhauvimanma
🍓🍑🍓🍑
Chương 7: Thăm bệnh
(Liếm liếm liếm, thổi kèn, làm bằng tay, tinh dịch đặc sệt phun lên lỗ hoa)
Sau ngày hôm ấy, Lâm Hoài Diệc xin nghỉ ốm nhiều ngày liên tiếp, không tham gia lớp học của Vương lão tiên sinh nữa. Bởi vì từ trước đến nay Lâm Hoài Diệc đều ngoan ngoãn, với lại cơ thể cậu thật sự khá là mảnh mai, nên Lâm lão gia cũng không nhận ra được chuyện gì, chỉ để cho cậu nghỉ ngơi, chăm sóc cơ thể cho tốt. Vương lão tiên sinh lại biết chuyện này có ẩn tình, e là Lâm Hoài Diệc không dám học lớp của lão nữa, nếu lão còn không thực hiện bất kỳ hành động nào, miếng thịt béo bở dâng đến miệng này sẽ bay đi mất.
Vì vậy mà ba ngày sau, Vương lão tiên sinh lấy lý do thăm bệnh để đến nhà, trò chuyện với Lâm lão gia một hồi, lại khen Lâm Hoài Diệc học hành chăm chỉ, rất có năng lực, khiến cho Lâm lão gia khoái chí vô cùng, rồi lại thở dài nói Lâm Hoài Diệc chỗ nào cũng tốt, nhưng sức khỏe thì không tốt mấy, ông sợ mình không thể chăm sóc tốt cho cậu, làm phụ lòng người vợ đã khuất. Vương lão tiên sinh lại an ủi thêm một hồi, xong xuôi mới bước đến tiểu viện của Lâm Hoài Diệc đang ở, đến thăm cậu học trò ngoan ngoãn của mình.
Lúc Vương lão tiên sinh vào đến phòng của Lâm Hoài Diệc thì Lâm Hoài Diệc vẫn chưa dậy, bên cạnh chỉ có một người giúp việc trông chừng. Vương lão tiên sinh kiếm cớ để nàng rời đi, chắc chắn sẽ không quay lại trong khoảng thời gian ngắn. Ông kéo một cái ghế, ngồi bên cạnh giường Lâm Hoài Diệc, cũng không đánh thức cậu, chỉ lo chiêm ngưỡng nhan sắc đang ngủ say của cậu. Đôi môi thịt đỏ mọng hơi hé mở, không biết có phải là do quá nóng hay không mà hai má có hơi đo đỏ, cái mũi dọc dừa xinh đẹp, tuy rằng hai mắt đã nhắm lại nhưng vẫn rực rỡ, đường cong hếch lên ở đuôi mắt và hàng mi vừa dài vừa cong khiến cho người ta thừa biết đôi mắt này mà mở ra thì sẽ phong tình biết bao nhiêu.
Vương lão tiên sinh cầm lòng không đặng mà dùng bàn tay thô ráp vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn của Lâm Hoài Diệc, bàn tay đầy nếp nhăn xấu xí, khô héo xen lẫn với gương mặt trắng nõn lấp ló giữa những kẽ ngón tay tạo thành một sự tương phản rõ rệt. Vương lão tiên sinh dùng ngón cái xoa nhẹ lên đôi môi đỏ mọng của cậu, rồi thử vói ngón tay vào trong, trêu chọc chiếc lưỡi non nớt ướt át. Sau khi chơi đùa với đầu lưỡi đủ rồi, lão lại chạm vào hàng mi vừa dài vừa cong, khiến nước bọt dính trên đầu ngón tay lão thấm ướt lông mi của Lâm Hoài Diệc. Nghịch ngợm không bao lâu, Lâm Hoài Diệc bị quấy rầy sắp thức dậy, đôi mày xinh đẹp khẽ chau lại, mở bừng mắt ra, hiện ra trước mắt cậu chính là chính là khuôn mặt già nua nhăn nheo, khô héo của Vương lão tiên sinh, lão ta đang nhìn cậu với nụ cười xấu xa trên mặt, trong ánh mắt toát lên vẻ tà dâm làm cho Lâm Hoài Diệc hoảng sợ, vùng vẫy muốn đứng dậy.
Đôi tay Vương lão tiên sinh vội vàng đè chặt hai vai Lâm Hoài Diệc, đè cậu xuống giường, cúi đầu nhìn chăm chú vào hai mắt Lâm Hoài Diệc, giọng điệu kinh tởm nói: "Hoài Diệc, con còn chưa khỏe lại, khỏi phải đứng dậy, giữa ta với con không cần phải khách sáo." Thuận tay sờ lên mái tóc đen mượt của Lâm Hoài Diệc.
Trong lòng Lâm Hoài Diệc vừa hoảng vừa sợ, sau ngày hôm đó, không biết có phải là do túng dục quá độ hay không, cơ thể cậu bị ốm, đêm đó Lâm Hoài Diệc phát sốt, nhưng cũng không có gì đáng ngại, mấy ngày nay vẫn mãi trì hoãn không chịu lên lớp, trong lòng cậu cũng không biết phải làm sao, không biết phải nói thế nào để cha đổi thầy cho cậu. Nhưng bí mật cơ thể ngoại trừ cậu ra thì cũng chỉ có mình cha biết được, bây giờ lại có thêm Vương lão tiên sinh phát hiện, thậm chí còn làm ra mấy chuyện đáng xấu hổ với cậu nữa. Lâm Hoài Diệc đành phải lấy cái thân yếu đuối của mình ra làm cái cớ, nghĩ rằng có thể kéo dài một ngày thì hay một ngày, lúc nào cậu cũng nghĩ cách. Lại không ngờ Vương lão tiên sinh chờ không kịp nữa, chủ động tìm tới cửa trước.
Vương lão tiên sinh nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt Lâm Hoài Diệc, dịu dàng hỏi: "Bây giờ Hoài Diệc còn thấy chỗ nào không khỏe không? Mặc dù vi sư chưa từng học y thuật, nhưng cũng biết được chút ít, để vi sư xem cho con thử nha." Nói rồi ông liền muốn sờ tay Lâm Hoài Diệc.
Lâm Hoài Diệc cố gắng co mình lại trên giường, "Không... Thầy à, con... Con đã gần như khỏe lại rồi..."
"Vậy à, vậy thì ngày mai ta lên lớp có được không? Việc học hành không thể lãng phí nhiều ngày được." Vương lão tiên sinh cũng không miễn cưỡng, thu tay mình về vuốt chòm râu dê của mình, giả bộ thở dài vì lo lắng việc học của Lâm Hoài Diệc.
"Hức... Thầy... Hức... Con xin thầy, thầy buông tha cho con đi có được không. Hức..." Lâm Hoài Diệc nghe thấy Vương lão tiên sinh nói tiếp tục chuyện học hành, cậu liền nhịn không được mà nghẹn ngào.
"Ôi, con sao vậy? Con thấy thầy dạy không tốt sao? Hay là chỉ lo ham chơi lười biếng không chịu học hành cho tốt! Hồi nãy ta còn khen ngợi con với cha của con, cha con rất kỳ vọng vào con, con phải học thật giỏi không để cha con thất vọng!" Vương lão tiên sinh cố ý nhấn mạnh giọng điệu, lấy tên tuổi của Lâm lão gia ra để ép buộc Lâm Hoài Diệc. Sau đó lão ghé vào tai Lâm Hoài Diệc, hạ giọng uy hiếp, nói: "Cha con chắc còn chưa biết con trai mình dâm đãng lẳng lơ như nào, vậy mà lại dám dụ dỗ thầy của mình! Hơn nữa cơ thể này của con, ngoài cha con, bây giờ còn có thêm ta nữa, cũng vẫn chưa bị người ngoài biết được. Nếu con không chịu ngoan ngoãn nghe lời ta nói, thì ta sẽ có cách để cho toàn bộ người trong cái huyện này biết cái cơ thể quái gở này của con!" Chỉ vừa dụ vừa dỗ thôi vẫn chưa đủ, Vương lão tiên sinh quyết định cưỡng bức, nhân lúc còn sớm để cho ý nghĩ phản kháng của Lâm Hoài Diệc chết đi.
Từ nhỏ Lâm Hoài Nghi đã biết thân hình của mình khác với những cậu bé khác, là kỳ dị. Cha cậu cũng ngàn dặn dò vạn dặn dò cậu không được khỏa thân trước mặt người ngoài, nhất định phải bảo vệ bí mật này. Trong lòng Lâm Hoài Diệc luôn rất tự ti, lại là một người không thể hạ quyết tâm, sau khi bị Vương lão tiên sinh nửa thật nửa giả uy hiếp một hồi, cậu chỉ có thể ngoan ngoãn tuân theo số mệnh, nước mắt từ từ trào ra, khóc thút thít không dám lớn tiếng.
Vương lão tiên sinh thấy lời đe dọa của mình có hiệu quả, Lâm Hoài Diệc đã chịu thua, thái độ của lão ta liền dịu xuống, vươn đầu lưỡi liếm sạch sẽ nước mắt trên mặt Lâm Hoài Diệc, rồi bịt kín môi Lâm Hoài Diệc, cùng cậu trao đổi nụ hôn thân mật ướt át.
Lâm Hoài Diệc mở to hai mắt, nước mắt nhục nhã vẫn chảy không ngừng, cảm nhận được đầu lưỡi béo ú của Vương lão tiên sinh không ngừng khuấy động trong miệng, hơi thở dồn dập nặng nề đều tràn vào mũi, khiến cho người ta phải nghẹt thở. Nước miếng giữa môi răng cậu đều bị hút đi từng chút, sau đó Vương lão tiên sinh lại chuyển nước miếng của mình qua, đưa vào trong miệng cậu. Cái miệng quá khổ quấn chặt lấy môi lưỡi cậu, cậu không có chỗ nào để trốn, chỉ có thể ngoan ngoãn nuốt hết từng ngụm lại từng ngụm nước miếng nhớp nháp.
Tiếng "chùn chụt" phát ra giữa môi lưỡi đang quấn quít bên nhau, chất lỏng dư thừa trượt xuống khóe miệng Lâm Hoài Diệc, Vương lão tiên sinh rút ra cái lưỡi đang quấn chặt lấy Lâm Hoài Diệc, "ba" một tiếng, làm cho sắc mặt Lâm Hoài Diệc càng thêm ửng hồng. Sau đó liếm sạch nước bọt ngọt ngào tràn từ khóe miệng xuống cằm rồi đến cần cổ.
"A... Ha..." Cuối cùng Lâm Hoài Diệc cũng có cơ hội thở dốc sau nụ hôn thâm tình, nhưng một lúc sau, Vương lão tiên sinh lại tiến lên cuốn lấy cái lưỡi vẫn còn hơi tê dại của cậu. Lão ta ngậm vào trong miệng, sau đó tiếp tục đưa nước bọt của mình vào miệng Lâm Hoài Diệc thông qua chiếc lưỡi nhỏ thơm tho, buộc cậu phải nuốt xuống, dính đầy hơi thở của lão ta.
Vương lão tiên sinh cảm thấy thân dưới càng ngày càng cứng, giống như sắp nổ tung, nhưng lão lo lắng thân thể mỏng manh của Lâm Hoài Diệc còn đang bệnh, không thể đùa giỡn tứ phương được, nhìn cánh môi Lâm Hoài Diệc bị mình liếm mút đến sưng đỏ, lão liền nảy ra cái ý tưởng, giọng khàn đặc nói với Lâm Hoài Diệc, "Thầy cho con ăn cái thứ ngon lành này, ta đảm bảo ngày mai con có thể khỏe khoắn để mà lên lớp."
Nói rồi Vương lão tiên sinh cởi dây lưng quần của mình xuống, xốc quần áo lên, trực tiếp dí cây gậy thịt to lớn đang hùng hổ vào mặt Lâm Hoài Diệc. Lâm Hoài Diệc bị sự xuất hiện đột ngột của con cặc bự chảng làm cho hoảng sợ, nó hoàn toàn khác với của cậu, vừa đen vừa thô, những đường gân xanh nổi lên lồ lộ che kín bề mặt, còn có ít chất lỏng màu trắng chảy ra từ lỗ niệu đạo, có mùi tanh hôi, bên dưới là hai quả trứng khổng lồ mà cậu không có, nằm vùi trong lớp lông xù rậm rạp. Dương vật cương cứng mạnh mẽ kiêu ngạo, trông chẳng giống như thuộc về một ông già 70 tuổi chút nào, tản ra hơi thở cháy nóng làm Lâm Hoài Diệc cảm thấy choáng váng.
Vương lão tiên sinh cầm phần gốc gậy thịt, dùng đầu khấc vỗ nhẹ lên khuôn mặt nhỏ nhắn non mềm của Lâm Hoài Diệc, bôi chất lỏng rỉ ra từ lỗ niệu đạo lên mặt cậu. Con cặc khổng lồ ngăm đen cùng với gương mặt nhỏ nhắn trắng nõn hình thành một vẻ đẹp tương phản to lớn, khiến con cặc của Vương lão tiên sinh càng cứng hơn. Vương lão tiên sinh cầm cặc, dùng lỗ niệu đạo vỗ nhẹ vào đôi môi mềm mại hồng nhuận của Lâm Hoài Diệc, làm cho môi của Lâm Hoài Diệc dính đầy mùi dịch tuyến tanh hôi.
Lâm Hoài Diệc đã bị con cặc trước mặt hấp dẫn, cậu vô thức vươn lưỡi ra liếm môi, lại không cẩn thận mà trực tiếp chạm vào lỗ niệu đạo của gậy thịt. Lâm Hoài Diệc hoảng sợ, nhanh chóng rụt lại đầu lưỡi, nhưng đầu lưỡi đã dính đầy mùi vị của gậy thịt rồi. Tanh quá! Nhưng cậu lại nhịn không được muốn nếm thử nhiều hơn nữa, Lâm Hoài Diệc bị ý nghĩ của chính mình làm cho hoảng sợ, mặt đỏ bừng nhắm mắt lại.
Vương lão tiên sinh sao có thể dễ dàng buông tha cho cậu như vậy. Lão vừa dụ dỗ vừa nói: "Hoài Diệc ngoan, ăn con cặc này của thầy đi, chắc chắn là con sẽ thích." Con cặc vẫn cọ xát vào đôi môi đang mím chặt của cậu, Lâm Hoài Diệc cảm thấy môi mình vừa tê dại vừa ngứa ngáy, nhịn không được mà nhẹ nhàng khép mở, lại bị Vương lão tiên sinh nắm bắt cơ hội, gậy thịt trực tiếp phá vỡ khớp hàm, xông thẳng vào trong khoang miệng ấm áp ẩm ướt của Lâm Hoài Diệc.
Ôi, cái miệng nhỏ khít chặt quấn lấy con cặc của mình, ôm chặt vào, thật sự là quá sung sướng!
Lâm Hoài Diệc cảm thấy mình sắp ná thở, gậy thịt thô to chặn cổ họng, mùi hương nồng nặc xộc thẳng vào mũi. Vương lão tiên sinh giữ đầu Lâm Hoài Diệc để cậu nằm nghiêng, sau đó từ từ dạy Lâm Hoài Diệc cách phục vụ con cặc to lớn của mình.
"Đừng có để răng chạm vào cặc, đúng rồi, sau đó di chuyển đầu lưỡi của con đi, ừm... Không tồi, Lâm Hoài Diệc thật thông minh, học rất nhanh!" Lâm Hoài Diệc nghe những lời "dạy dỗ" dâm dục của Vương lão tiên sinh, cảm thấy túng quẫn vô cùng, nhưng động tác giữa miệng vẫn làm theo hướng dẫn, liếm đi liếm lại thân cặc.
"Thật ngoan, thầy sẽ thưởng cho con." Vương lão tiên sinh rất hài lòng với biểu hiện ngoan ngoãn nghe lời của Lâm Hoài Diệc, lão xốc tấm chăn lên, để Lâm Hoài Diệc nằm nghiêng gối lên đùi phải của mình, tay phải ôm đầu cậu, để cậu tiếp tục liếm láp cái vòi của mình. Tay trái đẩy mở vạt áo vốn đã lộn xộn của Lâm Hoài Diệc, ngón tay thô ráp đánh một vòng ở quầng vú hồng nhạt. Trong miệng Lâm Hoài Diệc bị nhét đầy không thể phát ra âm thanh, chỉ có thể dùng giọng mũi phát ra tiếng ngâm nga thoải mái, đóa hoa mẫn cảm dần dần phồng lên, càng ngày càng cứng. Vương lão tiên sinh dùng ngón cái và ngón trỏ xoa nắn núm vú to hơn của nam tử bình thường, rồi lại ấn vào. Lão ta ấn núm vú vừa tròn vừa cứng vào trong quầng vú, rồi buông ra, núm vú liền bật trở lại, nó đỏ và sưng hơn trước. Lâm Hoài Diệc sảng khoái khủng khiếp, hai chân quấn chặt lại với nhau, bông hoa nhỏ nhắn bên dưới đã ướt đẫm, cậu há miệng rên rỉ thành tiếng, rốt cuộc cậu cũng không thể mút nổi con cặc lớn trong miệng nữa.
Vương lão tiên sinh rút tay về, "Liếm tiếp đi, nếu không ta sẽ không thưởng cho con đâu." Lâm Hoài Diệc vì khoái cảm nên đành phải tiếp tục ngậm cặc, dùng môi quấn lấy đầu khấc bự chảng, đầu lưỡi lướt trên lỗ niệu đạo từng li từng tí, quét sạch chất lỏng tanh nồng trên đó, rồi khẽ mím chặt miệng, mút vào cái đầu khấc nóng hổi.
"Ừm... Ừm giỏi lắm, Hoài Diệc thật thông minh, thầy không dạy cũng hiểu, còn biết làm thế nào để thầy thoải mái hơn. Tiếp tục đi, ừm..." Tay phải Vương lão tiên sinh vuốt ve cái gáy của Lâm Hoài Diệc, để cậu ngậm vào sâu hơn. Tay trái đưa tới giữa hai chân đang khép chặt của Lâm Hoài Diệc, tách nó ra một chút, vuốt ve gậy ngọc đã xúc động từ lâu, tiếp theo lão ta lần tới đích đến cuối cùng.
Lỗ lồn đã ướt đẫm từ lâu, lông mu thưa thớt ướt sũng bám vào xung quanh lỗ lồn, Vương lão tiên sinh trực tiếp tìm được một quả nho nhỏ trong bụi hoa, xoa bóp rồi nắn kéo, để quả chín dần rồi ngày càng lớn hơn. Sự kích thích giữa hai chân vẫn tiếp tục, nước hoa tiết ra từ lỗ lồn ngày càng nhiều. Chơi hột le đủ rồi, Vương lão tiên sinh thong thả đưa ngón trỏ của mình vói vào lỗ lồn.
"A... Ưm... Hưm ưm..." Lâm Hoài Diệc vừa ngậm cặc vừa lớn tiếng rên rỉ, hy vọng Vương lão tiên sinh có thể nghịch lỗ lồn của mình sâu hơn nữa.
Vương lão tiên sinh cảm nhận được mị thịt đang dính chặt lấy ngón trỏ của mình, lão ta chậm rãi thọc vào rút ra, từng luồng nước lồn không chịu khống chế mà trào ra khỏi lỗ hoa theo sự chuyển động của ngón tay, trên đùi cũng dính đầy dịch nhờn nhầy nhụa. Sau khi cảm thấy lỗ hoa trở nên mềm mại hơn thì lão liền đút ngón giữa vào, hai ngón tay ra ra vào vào cùng lúc, cọ xát vào vách hoa mềm mại, sau đó lão ta tách hai ngón tay ra, để cho lỗ lồn căng ra một xíu, hơi lạnh lọt vào trong lỗ lồn, lỗ lồn bị kích thích lại mấp máy càng dữ dội.
Ngón tay ra vào càng lúc càng nhanh, càng ngày càng mạnh mẽ, như muốn chọc thủng lỗ thịt, vách thịt điên cuồng co rút lại, chất lỏng biến thành từng dòng từng dòng trào ra ngoài, toàn bộ bàn tay Vương lão tiên sinh đều ướt nhẹp. Lâm Hoài Diệc đã không thể mút cặc được nữa, theo tiết tấu ngón tay ra vào trong lỗ lồn, cậu phát ra tiếng rên rỉ ngày một lớn hơn, cái lưỡi vô thức liếm láp đầu khấc, nuốt sạch dịch tuyến đặc sệt xuống bụng.
Cuối cùng, thậm chí lỗ lồn còn ăn được hết bốn ngón tay ú nu, ngón tay ra vào mạnh mẽ trong lối đi, "A... A... Bắn... Bắn... A..." Lỗ lồn mọng nước co giật kịch liệt, dùng sức mút lấy ngón tay đang ở bên trong rồi đột ngột nhả ra, nước lồn phun ra ồ ạt như nước suối, cả dương vật cứng ngắc cũng bắn ra một đợt tinh dịch thật nhiều, phun lên trên cái bụng trắng nõn.
Vương lão tiên sinh rút những ngón tay ướt nhẹp của mình ra, lão ta bôi hết dâm dịch dính trong lòng bàn tay lên gương mặt Lâm Hoài Diệc, người vẫn nhắm mắt đang chìm đắm trong cơn cực khoái, sau đó hai tay ôm lấy đầu Lâm Hoài Diệc, nhét cả con cặc vào trong cái miệng đang hé mở của Lâm Hoài Diệc, đâm vào rút ra mạnh mẽ. Thân dưới của Lâm Hoài Diệc vẫn còn đang giần giật trong cơn khoái cảm, gậy thịt nhét đầy trong miệng, dùng sức nện vào hết lần này đến lần khác làm cổ họng cậu không thể khép lại được, cậu sắp nghẹt thở mất thôi.
"A! Ha!... Hừ!" Vương lão tiên sinh cũng đã đến giới hạn, sau vài lần thúc nhanh con cặc vào trong miệng Lâm Hoài Diệc, lão ta rút cặc kéo hai đùi Lâm Hoài Diệc ra, con cặc áp chặt vào mép lồn, sau vài cú tuốt nhanh chóng, một dòng tinh dịch đặc sệt phun ra, toàn bộ lỗ lồn dính đầy chất lỏng màu trắng dính nhớp, mép lồn phấn khởi lúc đóng lúc mở, miệng lồn càng không cẩn thận ngậm vào chút ít tinh dịch. Toàn bộ hình ảnh trông thật khêu gợi.
Vương lão tiên sinh kiệt sức dựa vào trên người Lâm Hoài Diệc cũng đang thở hổn hển, hơi thở hai người quấn quít lấy nhau, rồi lại trao nhau cái hôn ướt át triền miên.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip