Chương 11


Hai người chơi trò chơi ghép hình với Kỳ Kỳ một lát, thấy Kỳ Kỳ có chút mệt mỏi, giúp nó rửa mặt xong, rồi cho nó đj ngủ, lúc này mới bắt đầu uống rượu.

Bọn họ ngồi trên phòng ngủ chính, ở giữa là một cái bàn trà nhỏ. Yến Thanh Trì cảm thấy uống rượu không có chút không thú vị, đề nghị chơi trò gì đi, Giang Mặc Thần nghĩ nghĩ, tìm bài trong ngăn kéo chơi.

Yến Thanh Trì một bên chơi bài Poker với hắn, một bên vừa uống rượu vừa nói.

Giang Mặc Thần vốn dĩ nói không nhiều lắm, chỉ là uống nhiều quá, cũng lục tục bắt đầu cảm khái lên.

Chơi đến cuối cùng, hai người dựa vào ghế dựa nói chuyện, phun tào nội tâm không thoải mái của mình.

Giang Mặc Thần thật không hiểu, “Cậu nói tôi có phải bị ma quỷ ám ảnh hay không, bằng không tại sao lại nghẹn khuất thích một người như vậy?”

Yến Thanh Trì biết hắn nói chính là tiểu bạch liên, nghĩ nghĩ, cũng chỉ có thể hồi phục nói, “Đại khái không đúng.”

Giang Mặc Thần trầm mặc một lát, đột nhiên quay đầu hỏi cậu, “Cậu đã thích qua ai chưa?”

“Không có.” Yến Thanh Trì theo quán tính phủ nhận, liền nghe Giang Mặc Thần hừ hừ nói, “Không xạo chứ, cậu rõ ràng vừa mới chia tay với bạn trai.”

Yến Thanh Trì tâm nói kia không phải bạn trai tôi.

Nhưng việc này nói tiếp liền phải xả đến việc mình xuyên qua, cho nên, cậu có lệ cười cười, “Đã chia tay là không thích.”

Giang Mặc Thần cũng thật sự có chút say, không lại nắm cậu không bỏ, “Ừm ừm” gật đầu nói, “Đúng vậy, sớm đã không thích.”

Yến Thanh Trì quay đầu nhìn hắn, thấy sắc mặt hắn có chút mê mang mông lung, lẩm bẩm, “Tôi sớm đã không thích.”

“Vậy anh nhớ kỹ lời anh đã nói a.”

“Đương nhiên nhớ rõ,” hắn quay đầu nhìn về phía Yến Thanh Trì, “Tôi còn nhớ rõ chúng ta hôm nay lãnh chứng đây.”

Hắn nói xong, đột nhiên đứng lên, trực tiếp đi đến trước người Yến Thanh Trì, một phen bế cậu lên, “Đi, chúng ta đi động phòng.”

Yến Thanh Trì vốn dĩ đang giãy giụa xuống, vừa nghe lời này, quả thực sửng sốt, “Anh nói cái gì?”

Giang Mặc Thần xoay người đi vài bước, ném cậu lên trên giường, bắt đầu cởi từng nút áo sơ mi của mình, “Còn có thể nói cái gì, hôn đã kết, tự nhiên nên thực hiện nghĩa vụ vợ chồng.”

Ai muốn cùng anh thực hiện nghĩa vụ vợ chồng a!!! Yến Thanh Trì quả thực một búng máu nhổ ra, cậu ở trên giường lăn một vòng xuống giường, Giang Mặc Thần thấy cậu muốn chạy, chân dài trảo một cái đã bắt được cậu, “Như thế nào, dám kết hôn không dám lái xe a.”

“Anh đã say, còn muốn say rượu lái xe?” Yến Thanh Trì nhìn nhìn, không phải nói say rượu loạn tính đều là nói bậy sao.

Giang Mặc Thần thấy được ánh mắt cậu, thế nhưng khó được cùng cậu tâm linh tương thông, “Em có thể thử xem a, nhìn xem tôi rốt cuộc có thể say rượu lái xe hay không.”

“Tài xế một giọt rượu, thân nhân hai hàng nước mắt.” Yến Thanh Trì ý đồ khuyên hắn.

Giang Mặc Thần vẻ mặt ôn nhu, “Yên tâm, thân nhân của em tuyệt sẽ không hai hàng nước mắt, căng chết cũng là chính em hai hàng nước mắt.”

Yến Thanh Trì giãy giụa tỏ vẻ, “Anh xem, anh còn cùng tôi học vẽ tranh.”

Giang Mặc Thần hừ một tiếng, “Thì sao?”

“Tuy rằng bất chính thức, nhưng là một ngày vi sư chung thân vi phụ, anh không thể như vậy đối đãi ba ba.”

*Một ngày vi sư chung thân vi phụ: Một ngày là thầy, suốt đời là cha.

“Lời này chờ một lát thời điểm chúng ta khai hướng thành thị bên cạnh, em nhắc lại tỉnh tôi nha, ba ba.”

Yến Thanh Trì quả thực bất đắc dĩ, “Anh người này như thế nào không nghe khuyên bảo a.”

Giang Mặc Thần lôi kéo cậu chặt chẽ đem người đè ở dưới thân, “Không nghe cũng không sao.”

Hắn nói xong, liền bắt đầu cởi quần áo Yến Thanh Trì.

Yến Thanh Trì một phen đè tay hắn lại, “Cuối cùng một vấn đề, anh có thể tiếp thu chúng ta mỗi người một lần không?”

Giang Mặc Thần để sát vào cậu, môi cơ hồ gần sát môi cậu, hắn nói, “Bảo bối, tôi có thể tiếp thu tôi một đêm tới vài lần.”

Yến Thanh Trì minh bạch, cậu buông tay ra, bày ra một bộ dáng khẳng khái chịu chết, “Đến đây đi, tốc chiến tốc thắng.”

Giang Mặc Thần cảm thấy chính mình đại khái thật là có chút say, thế nhưng còn cảm thấy Yến Thanh Trì như vậy có chút đáng yêu, hắn vỗ vỗ mặt Yến Thanh Trì, “Kia thật có chút khó khăn.”

Sự thật chứng minh, lời nói Giang Mặc Thần vẫn là thực có tính tham khảo. Yến Thanh Trì ghé vào trên giường, cảm thụ được thân thể mệt mỏi, thật sâu cảm thấy Giang Mặc Thần quả nhiên không hổ là vai chính trong sách, mang hàng to xài tốt của vai chính.

Giang Mặc Thần bật đèn, liền thấy chăn nghiêng nghiêng đắp bên hông cậu, trên da thịt trắng nõn dấu hôn đan xen thực rõ ràng, giống bông tuyết trên cánh hoa. Yến Thanh Trì bị ánh đèn chiếu híp híp mắt, đầu tóc màu đen mướt mồ hôi dán ở trên mặt, rất là xinh đẹp diễm lệ.

Chính hắn đem người lăn lộn thành như vậy, lúc này xe chiến kết thúc, lương tâm phát hiện, không khỏi chậm lại ngữ khí, ôn thanh hỏi, “Muốn tôi ôm em đi rửa một chút không?”

Yến Thanh Trì vẻ mặt thấy quỷ nhìn hắn, cậu ngồi dậy, lại đột nhiên nghĩ đến cái gì quay đầu lại nhìn về phía Giang Mặc Thần, “Anh kết thúc chiến đấu rồi sao?”

“Chẳng lẽ em còn muốn tiếp tục?” Giang Mặc Thần cười nói.

Yến Thanh Trì nhìn chằm chằm hắn, đột nhiên tiến lên, một phen đẩy hắn, “Cũng không phải không thể.”

Giang Mặc Thần như thế nào cũng không nghĩ tới cậu thế nhưng thật đúng là tính toán lời nói của mình lúc trước, chỉ cảm thấy trong lòng một trận vô ngữ, đương trường liền đem người từ trên người áp tới dưới thân, “Tôi vốn đang cho rằng em mệt mỏi, xem ra vẫn là rất có tinh lực sao, còn có thể lại đến một lần.”

Yến Thanh Trì tâm nói đó là tự nhiên, ban đêm hoạt động này có thể hao phí nhiều ít thể lực, đặc biệt là cậu vẫn là nằm, chẳng qua cậu rốt cuộc vẫn là lần đầu tiên, nhiều ít vẫn là có chút cảm thấy kỳ quái. Vì vậy đành phải duỗi tay đỡ đỡ eo Giang Mặc Thần, cười tủm tỉm nói, “Thôi nào thôi nào, vẫn là nghỉ ngơi đi, anh cũng vất vả.”

Giang Mặc Thần được tiện nghi còn khoe mẽ, “Không vất vả, em nếu là nguyện ý, vất vả cũng đáng.”

Yến Thanh Trì phối hợp nói, “Vẫn là nghỉ ngơi đi, trời cũng không còn sớm, cũng nên ngủ.”

Cậu nói, chính mình hướng bên cạnh di di, chậm rãi di xuống giường.

Giang Mặc Thần thấy cậu đỡ eo hướng buồng vệ sinh đi đến, có chút không yên tâm, “Em thật sự không cần tôi hỗ trợ?”

Yến Thanh Trì vừa quay đầu lại liền thấy hắn đang chuẩn bị xuống dưới, vội vàng vẫy vẫy tay, “Không cần không cần, tôi chính mình biết, chính mình tới.”

Giang Mặc Thần nghe vậy, dừng một chút, hắn nhướng mày, “Nha, xem ra là tài xế già a, rất quen thuộc a.” Lúc nãy còn lừa chính mình chưa từng thích người khác! Kẻ lừa đảo!

Yến Thanh Trì nghe hắn âm dương quái khí, bất đắc dĩ nói, “Tôi không ăn qua thịt heo còn không có xem qua heo chạy a, chính anh không thấy qua cái loại sách cấm sao.”

“Chỉ là nhìn xem?”

“Đều nói tôi tuy rằng lớn lên đẹp nhưng là không gạt người, không cần nghĩ ai cũng xấu xa giống anh.”

“Tôi như thế nào liền xấu xa, tôi cũng chỉ là nhìn xem thôi?”

Cái này đến phiên Yến Thanh Trì không tin, “Anh? Chỉ nhìn xem? Không thực hành?”

“Tôi giữ mình trong sạch.”

“Tôi xem anh là mắt cao hơn đỉnh đi.”

Giang Mặc Thần ôm gối liền hướng trên người cậu ném tới.

Yến Thanh Trì lắc mình tránh thoát, cười ha ha, “Còn thẹn quá thành giận.” Cậu nhìn Giang Mặc Thần lại có xu thế muốn phát tác, vội vàng hướng buồng vệ sinh đi đến, trong lúc đối phương đang nghiến răng nghiến lợi nhanh chóng đóng cửa.

Yến Thanh Trì tắm vòi sen, lại chịu đựng cảm thấy thẹn đem đồ vật trong cơ thể lấy ra. Cậu cầm khăn tắm xoa xoa tóc, lại lấy máy sấy thổi trong chốc lát, thời điểm không sai biệt lắm, mới đi ra ngoài.

“Đổi khăn trải giường?” Cậu mới vừa lên giường, liền phát hiện khăn trải giường hình như bị người đổi qua.

Giang Mặc Thần “Ân” thanh, đem thuốc trên đầu giường ra ngoài, có chút ngượng ngùng nói: “Cho em.”

Yến Thanh Trì tiếp nhận, đặt ở trên đầu giường, kéo chăn ra, chui đi vào.

“Tôi mới vừa kiểm tra rồi, không có bị thương, cho nên không cần thiết dùng.”

“Thật sự?”

“Thiên chân vạn xác.”

Giang Mặc Thần nghe cậu nói như vậy, cũng liền không kiên trì, tắt đèn nằm xuống.

Màu đen ban đêm, hai người chi gian, nhất thời có chút trầm mặc.

Yến Thanh Trì lúc này cũng có chút mệt nhọc, nói câu “Ngủ ngon”, quay người lại, đưa lưng về phía hắn, ngủ rồi.

Chỉ còn lại có Giang Mặc Thần một người ở trong đêm tối trợn tròn mắt, hồi lâu, mới chậm rãi khép lại.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip