Tập 14: Cà phê không còn đắng, chỉ vì người bên cạnh .

Sau khi vượt qua hiểu lầm, người cũ, khoảng cách và sự im lặng, Y/n và Mingyu nắm tay nhau trở về Dandelion. Nhưng một biến cố bất ngờ xảy ra: mặt bằng quán bị đe doạ. Liệu họ sẽ từ bỏ hay biến khó khăn thành cơ hội mới? Tập này khép lại chuỗi drama nhẹ và mở ra một chân trời mới – ngọt ngào, trưởng thành, cùng nhau.

———

Quán trở lại hoạt động bình thường. Y/n ngồi phía sau quầy, mặc tạp dề. Mingyu rót cà phê, thi thoảng liếc nhìn cô rồi mỉm cười.

-Nếu anh hỏi em lần nữa, em đã yêu chủ quán này chưa... thì câu trả lời giờ là gì?

Y/n giả vờ bận lau ly :
- Em chỉ yêu... cà phê anh pha .

- Tức là vẫn chưa yêu người pha cà phê hả?

Y/n mỉm cười, lí nhí :
- Em nói rồi... em chọn anh mà.

Do Hyun ở góc quán thở dài lườm lên trời.
- Cho tôi xin, mấy người phát cẩu lương sớm thế này là phạm pháp đó.

Buổi chiều, một người đàn ông lớn tuổi bước vào – là chủ mặt bằng của quán Dandelion.

- Mingyu à... tôi cần lấy lại chỗ này. Con trai tôi mới về nước, nó muốn mở văn phòng ở đây.

Mingyu sững người :
-Bác... bác từng nói sẽ cho cháu thuê lâu dài.

- Tôi xin lỗi. Nhưng người trong gia đình vẫn là ưu tiên. Cậu có một tháng để dọn đi.

Y/n , Mingyu , Do Hyun, Sae Jin cùng các nhân viên họp bàn xuyên đêm.

- Hay là... mình chuyển sang khu phố bên, cái căn góc đồi kia còn trống mà.

- Chuyển đi là mất hết lượng khách trung thành, chứ dễ gì như thay chỗ ngủ.

- Khoan... em có một ý.

Y/n đứng giữa đám đông nói chuyện, mắt sáng lên.

- Dandelion không chỉ là quán cà phê, mà là nơi tụi mình gặp nhau, chữa lành và trưởng thành. Nếu mọi người sẵn sàng... thì hãy giúp em biến điều này thành chiến dịch cộng đồng!

Trên mạng xã hội xuất hiện video, hình ảnh, lời kêu gọi từ khách quen:

"Đây là nơi tôi cầu hôn vợ."
"Dandelion đã giúp tôi vượt qua trầm cảm hậu chia tay."
"Nếu quán này biến mất... tôi không biết ai sẽ làm cappuccino hình con cún cho con gái tôi nữa..."

Cộng đồng mạng, sinh viên trường Y/n , hội barista, cả khách du lịch... cùng ký vào đơn kiến nghị.

Chủ nhà trở lại quán, chứng kiến hàng trăm người xếp hàng trước cửa, mang theo hoa bồ công anh.

Chủ nhà cảm động :
-Chú sai rồi. Chỗ này không chỉ là mặt bằng. Đây là trái tim của khu phố.
Quán sẽ không bị lấy lại. Cháu cứ tiếp tục mang lại nụ cười cho mọi người đi, Mingyu à.

Sau một ngày căng thẳng, Mingyu kéo Y/n ra góc sân thượng. Đèn lấp lánh, trời đêm trong veo.

- Anh từng nghĩ mình chỉ giỏi pha cà phê. Nhưng giờ anh muốn học cách giữ ai đó ở lại bên mình nữa.

Y/n nhìn anh, dịu dàng :
- Anh học nhanh lắm rồi. Ít nhất là với em.

Mingyu nghiêm túc :
- Vậy... làm bạn gái chủ quán nhé?

Y/n gật đầu, mắt cười long lanh :
- Em là khách ruột mà... Không đi đâu được đâu.

Mingyu cười, kéo cô vào một cái ôm thật chặt.

Trước cửa Dandelion, tấm biển cũ được thay bằng dòng chữ mới:

"DANDÉLION – CÀ PHÊ CHO NGƯỜI BIẾT CHỜ VÀ DÁM YÊU"

Cả nhóm cùng nhau nâng ly, mỉm cười dưới ánh hoàng hôn. Mingyu nắm tay Y/n . Drama khép lại – chỉ còn tiếng cười và những kế hoạch chung dài lâu.

—————

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip

Tags: #mingyu