Chương 1
Ở mỗi trường đại học đều có một người được coi là thần tượng,cao to đẹp trai,có tài năng đặc biệt nào đó,kể cả anh ta có tính cách lập dị nhưng vẫn được số đông sinh viên trong trường ngưỡng mộ.
Ngôi sao xuất hiện trên truyền hình,còn thần tượng trường học lại xuất hiện ngay trên giảng đường.
Vương Tuấn Khải chính là một người như vậy!
Những lúc rảnh rỗi,Vương Tuấn Khải thường đến sân bóng rổ.Chỉ cần có sự xuất hiện của Vương Tuấn Khải,khán đài lại chật cứng người xem.
Nghe nói,toàn bộ nữ sinh trong trường đều ngưỡng mộ Vương Tuấn Khải.Ba cô bạn cùng phòng của Tiêu Mạn Đình lại càng tôn sùng Vương Tuấn Khải hơn ai hết.
Tiêu Mạn Đình đang đúng độ tuổi tò mò thích khám phá.Lúc đó,cô cũng cùng ba cô bạn cũng phòng đến ngồi ở khán đài,khuôn mặt không chút biểu cảm tiếp nhận những làn sóng âm thanh đầy phấn khích đang hét gọi tên Vương Tuấn Khải.
Khi tay phải của cô còn đang luồn trong túi áo tìm hạt dẻ thì miệng đã thốt ra :
''Thằng nào là Vương Tuấn Khải?''
Đó đúng là câu hỏi rất có tinh thần cầu thị mà cũng dễ dẫn tới án mạng.
Tiêu Mạn Đình còn nhớ,sau khi hỏi câu đó bằng giọng không to cũng chả nhỏ,liền bị những ánh mắt sắc lẹm từ bốn phía bao vây khiến cô toát mồ hôi.
Ba cô bạn cùng phòng nhìn Tiêu Mạn Đình một cách khó hiểu,đại ca của phòng là Cẩn Duệ Dung ủ ê sầu não chỉ vào mũi Tiêu Mạn Đình :''Chẳng trách phòng mình không lần nào được nhận cờ luân lưu cả!''
Tiêu Mạn Đình đang định phản bác lại rằng việc phòng mình không được nhận cờ luân lưu là do cậu nhét đám tất thối xuống gầm giường,nhưng câu nói còn chưa kịp phát ra thì một chàng trai cao lớn trong bộ quần áo thể thao màu xanh trắng đã ném bóng ăn ba điểm trong một tư thế tuyệt đẹp,bóng đập vào thành sắt,chui vào lưới.
Vì khả năng ném bóng vào lưới của Mạn Đình luôn không chuẩn như mấy bản tin dự báo thới tiết,nên cô rất kính nể những người có khả năng đó.
Trong tiếng hò reo vang dội khắp sân đấu,Duệ Dung kích động đứng bật dậy,hét lớn :''Cú ném bóng ăn ba điểm của Vương Tuấn Khải!Ném bóng ăn ba điểm của Vương Tuấn Khải!''
Mạn Đình nhìn theo hướng ba ngón tay thon dài đang khẽ run,lần đầu tiên chú ý đến nhân vật Vương Tuấn Khải trong truyền thuyết.
- 🌸🌸🌸 🌸🌸🌸 🌸🌸🌸🌸🌸🌸🌸🌸🌸
Hãy là một người xem có tâm.Đừng đọc chùa.Vote cho tớ nếu cậu thấy truyện của tớ hay.Cậu nhé : >
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip