Chương 112.

Sau trận đấu, đoạn phỏng vấn luôn là phần mà dân mạng hóng nhất, không ít tình huống nổi tiếng cũng xuất hiện từ khúc này. Nếu tuyển thủ nào chịu tạo chút “big drama” thì mấy trang tin game với bảng điểm danh vọng tháng sau khỏi lo thiếu đề tài.

Là đội đứng nhất bảng xếp hạng điểm số của trận này, ZMD được xếp lịch phỏng vấn đầu tiên.

Dưới sự dẫn dắt của Phó Châu, Trần Tinh Nhiên và cả đội đi vào phòng phỏng vấn phía sau sân khấu, ai nấy lần lượt ngồi xuống. Trước mặt họ là cả rừng mic và máy quay chĩa tới, ánh đèn flash lóe sáng như chớp, nhìn cứ như họ đang tham dự một buổi họp báo của nghệ sĩ, ai mới lần đầu thấy cảnh này chắc chắn sẽ thấy hơi căng.

Trần Tinh Nhiên đối diện với máy quay, vô thức siết nhẹ cằm, khuôn mặt tuấn tú sắc nét lúc này trông nghiêm túc hơn hẳn. Cậu ngồi ngay ngắn tại chỗ, chẳng biết nên nói gì hay không nên nói gì, cuối cùng chọn cách im lặng, để những người có kinh nghiệm hơn như Dương Vân Triệt lên tiếng.

"Chúc mừng ZMD giành vị trí dẫn đầu trận này. Xin hỏi chiến thuật lần này là đã chuẩn bị từ trước ạ?"

"Xin hỏi Vân Thần, anh có hài lòng với kết quả trận này không?"

"Anh nghĩ gì về đối thủ trong trận này? Ở trận hai gặp Thịnh Đường tại Trầm Chu Than, các anh có thấy áp lực không?"

Hàng loạt mic và camera gần như chĩa thẳng vào mặt bốn người đội ZMD, hình ảnh cận cảnh được phóng to lên trên màn hình lớn, đến từng chi tiết nhỏ cũng không giấu được. May mà cả Dương Vân Triệt và Trần Tinh Nhiên đều đẹp trai nổi bật, qua được thử thách khắt khe của camera HD, dưới ánh đèn sáng choang vẫn đẹp chẳng khác gì idol.

Dương Vân Triệt tỏ ra rất điềm tĩnh, giọng nói trầm ổn và rõ ràng, phong thái cũng nghiêm túc, tạo cảm giác cực kỳ đáng tin. Anh trả lời từng câu hỏi của phóng viên rất mạch lạc, lời nói khéo léo, không hở một kẽ hở nào.

"Chiến thuật là bọn tôi chuẩn bị sẵn từ trước. Trước trận đấu, cả đội đã lên kế hoạch rất nhiều phương án để ứng phó với các tình huống khác nhau. Trận này cũng không nằm ngoài dự tính, việc thực hiện nhìn chung khá suôn sẻ."

"Về thành tích? Tất nhiên là hài lòng rồi, nhưng vẫn còn vài chỗ chưa xử lý thật hoàn hảo, vẫn còn không gian để cải thiện."

"Chiến đội Thịnh Đường à? Là một đối thủ rất mạnh, mong lần sau họ sẽ thi đấu càng tốt hơn nữa."

Buổi phỏng vấn lần này được phát sóng trực tiếp, người chơi đều có thể theo dõi tình hình ngay thời gian thực.

【Hhhh Vân Thần nói chuyện nhạt ghê luôn á 】

【 Không giống anh gì hết Vân Thần ơi! Sao lần này không nói gì cà khịa cho vui như mọi khi 】

【 Dù gì cũng là phỏng vấn chính thức sau trận, chắc bị giám đốc Phó dặn trước rồi ha ha ha ha 】

【 Nhiên Bảo ngồi kế bên nhìn ngoan quá trời luôn!! 】

【 Đội ZMD đúng là toàn trai đẹp, tôi tưởng lạc vô livestream phòng idol rồi chớ 】

【 Phỏng vấn thêm chút về Nhiên Bảo đi, ảnh ít nói quá mà dễ thương muốn chết 】

"Xin hỏi tuyển thủ Trần Tinh Nhiên."

Một phóng viên giơ tay đặt câu hỏi, hướng thẳng đến Trần Tinh Nhiên: "Từ khi gia nhập ZMD tới nay, cảm giác của bạn như thế nào? Phối hợp với đồng đội đã quen chưa? Bình thường có hay va chạm gì không?"

Trần Tinh Nhiên bị gọi tên bất ngờ, hơi sững người một chút, rồi nhận micro, suy nghĩ một lát rồi nói: "Ờm… Trong đội không khí rất hòa thuận, mọi người sống với nhau rất vui vẻ, khá là tốt."

Cậu nói chuyện lúc đó vô thức bắt chước theo cách nói của Dương Vân Triệt ngồi cạnh, khiến người ta có cảm giác như Trần Tinh Nhiên là phiên bản thu nhỏ của Dương Vân Triệt vậy. Ngoài giọng nói khác nhau ra, còn lại cứ như cùng một người viết ra kịch bản trả lời sẵn.

【Ha ha ha ha ha ha】

【Hai người đó học chung một lớp giao tiếp hả?】

【Vân Thần nghiêm túc với Nhiên Bảo nhìn quá hợp luôn!! A a a đáng yêu muốn xỉu!】

【Nhiên Bảo nghiêm túc siêu ngầu luôn!! Visual đỉnh sát thương quá đi!】

【Bao giờ Trần Tinh Nhiên ra poster riêng vậy!! Tôi mua liền tay luôn!!】

"……"

Phóng viên khựng lại một chút, vốn tưởng Trần Tinh Nhiên là người mới, chắc có thể tìm được điểm đột phá từ cậu. Không ngờ cậu nhóc này trả lời cũng kín kẽ không kém gì đội trưởng, không để lộ ra bất kỳ sơ hở hay “drama” nào luôn.

"Trần Tinh Nhiên, trong trận hôm nay cậu có dùng một thao tác mới, đó là tự mình nghĩ ra à?"

Một nữ phóng viên hỏi: "Cách chuyển đổi vũ khí cận chiến này trước giờ chưa từng thấy ai làm trong trận đấu, xin hỏi cậu đã luyện bao lâu rồi?"

"À… cũng được một khoảng thời gian rồi."

Trần Tinh Nhiên gật đầu, liếc nhìn Dương Vân Triệt ngồi bên cạnh: "Ý tưởng đến từ kỹ thuật chiến thương của đội trưởng, thật ra thao tác cũng đơn giản thôi, chỉ là chuyển đổi vũ khí mà, trên mạng cũng có nhiều video hướng dẫn rồi."

Cậu nói nghe nhẹ tênh như ai cũng làm được, nhưng chỉ cần là người chơi game Vận Mệnh lâu năm đều hiểu, thao tác của Trần Tinh Nhiên tuy nhìn đơn giản, nhưng ý nghĩa đằng sau lại không hề đơn giản. Người khác muốn làm theo, trước hết phải thông thạo cách dùng nhiều loại vũ khí, còn phải linh hoạt thay đổi theo từng phong cách vũ khí khác nhau, chỉ riêng điều kiện đó thôi cũng đủ làm nhiều tuyển thủ chuyên nghiệp nản lòng rồi.

Phóng viên tiếp tục hỏi: "Vậy chiêu này có tên không?"

Tương tự như kỹ thuật chiến thương của Dương Vân Triệt, khi một tuyển thủ chuyên nghiệp tự sáng tạo ra kỹ thuật nào đó thì trong một thời gian dài sau đó, nó sẽ trở thành “thương hiệu” gắn liền với người đó. Chiến thuật đổi vũ khí cận chiến này của Trần Tinh Nhiên, rõ ràng cũng xứng đáng có một cái tên riêng.

"Có." Trần Tinh Nhiên gật đầu: "Tên là… Binh Khí Phổ."

Binh Khí Phổ?

Cái tên nghe lạ ghê…

Mấy phóng viên tại hiện trường ngơ ngác nhìn nhau, rồi đồng loạt cúi đầu ghi lại ba chữ này vào sổ tay hoặc máy tính.

Khi thao tác này được chính chủ đặt tên và công nhận, “Binh Khí Phổ” lập tức trở thành một kỹ thuật độc đáo. Bất kể sau này có ai học được hay không, chỉ cần có người áp dụng kiểu thao tác tương tự trong trận đấu chuyên nghiệp, mọi người đều sẽ gọi đó là “Binh Khí Phổ”.

Với một ngôi sao mới đang dần toả sáng trong làng thi đấu chuyên nghiệp như Trần Tinh Nhiên, các phóng viên còn rất nhiều điều muốn hỏi, kể cả mấy chuyện đời tư bên lề. Thấy cậu hợp tác trả lời như vậy, mọi người thi nhau đặt câu hỏi cho cậu.

"Xin hỏi Trần Tinh Nhiên, nghe nói chỉ số điều chỉnh động tác của cậu là 0%, có phải nghĩa là những thao tác trong game, ngoài đời cậu đều có thể làm được thật sao?"

"Xin hỏi Trần Tinh Nhiên, cậu luôn theo học cổ võ à? Theo tôi được biết thì cộng đồng này vẫn luôn rất nhỏ, cậu bắt đầu tiếp xúc từ khi nào vậy?"

"Học cổ võ có yêu cầu gì đặc biệt không? Nó có giúp ích gì cho việc chơi game không? Có thể chia sẻ chút kinh nghiệm cho mọi người được không?"

Những câu hỏi này cũng là thắc mắc chung của rất nhiều cư dân mạng. Tỷ lệ tuỳ chỉnh động tác 0% thực sự khiến người ta nghe mà nổi da gà, ai cũng tò mò muốn tận mắt chứng kiến tận tai nghe thử. Cả buổi phỏng vấn lập tức xoay quanh mình Trần Tinh Nhiên, ngay cả những tuyển thủ nổi tiếng như Dương Vân Triệt cũng bị lu mờ ít nhiều.

Nhưng Dương Vân Triệt không hề có vẻ khó chịu gì, anh chỉ mỉm cười nhìn Trần Tinh Nhiên từ từ chuyển từ lúng túng sang bình tĩnh, đối mặt với từng câu hỏi đầy bẫy của phóng viên cũng nhanh chóng ứng phó trơn tru.

Thật sự trưởng thành rất nhanh.

Không khí phỏng vấn ngày càng sôi nổi, thậm chí về sau còn có phóng viên từ ngoài lén đem vào một thanh kiếm đạo cụ, muốn Trần Tinh Nhiên biểu diễn trực tiếp tại chỗ, làm Phó Châu hốt hoảng nhảy ra và tuyên bố kết thúc phỏng vấn.

"Mấy phóng viên này vì săn tin cũng liều thiệt."

Phó Châu vỗ vỗ ngực: "Nhiều người như vậy còn dám lấy kiếm ra, tưởng tôi đang diễn xiếc chắc?"

Dương Vân Triệt và Trần Tinh Nhiên cùng bước ra: "Vừa rồi biểu hiện không tệ, khí chất cũng ra dáng lắm rồi."

"Đương nhiên." Trần Tinh Nhiên nheo mắt, trên mặt có chút tự tin kiêu ngạo: "Không làm mất mặt đội đúng không?"

"Mất mặt gì chứ."

Dương Vân Triệt cười cười, tay vừa giơ lên định xoa đầu cậu thì lại rút xuống: "Kéo dài mặt mũi cho ZMD mới đúng."

Lúc thi đấu còn thấy ổn, giờ vừa bước xuống sân, phải đối mặt với cả đám phóng viên vừa nhiệt tình vừa nhiều chuyện, Trần Tinh Nhiên cảm thấy còn mệt hơn đánh ba trận liên tiếp, trên mặt lộ rõ vẻ mỏi mệt.

"Mọi người chắc cũng mệt rồi? Hôm nay về nghỉ ngơi cho tốt đi."

Phó Châu lật lịch thi đấu, vừa dẫn cả nhóm đi về phía lối riêng cho tuyển thủ vừa nói: "Vòng hai của trận thường kỳ sẽ diễn ra ba ngày sau. Mấy ngày tới mọi người cũng đừng vội vàng tập luyện, giờ luyện nữa cũng không kịp gì đâu. Tốt nhất là thư giãn đầu óc, điều chỉnh tâm lý quan trọng hơn. Hai ngày này coi như cho nghỉ, muốn ra ngoài chơi cũng được, nhưng nhớ đảm bảo an toàn."

Lúc thường ngày luyện thế là đủ rồi, tới thời gian thi đấu rồi thì nghỉ ngơi hợp lý còn quan trọng hơn tập nhiều. Phó Châu không sợ bọn họ lười, mà sợ họ tập quá sức trước khi vào trận chính thức.

"Tuyệt quá! Được nghỉ rồi!"

La Bạch Bạch vỗ tay reo lên.

"Muốn đi đâu chơi không?"

Dương Vân Triệt cùng Trần Tinh Nhiên về phòng thay đồ, vừa cầm điện thoại lên vừa thuận miệng hỏi: "Tôi dẫn cậu đi dạo một vòng?"

"…… Hả?"

Trần Tinh Nhiên cúi đầu nhìn điện thoại: "Không cần đâu, mai tôi có việc rồi."

"Sao vậy?" Dương Vân Triệt ngẩn ra.

Trần Tinh Nhiên vừa mới tỏa sáng ở vòng thường kỳ Cúp Túc Mệnh, còn tạo ra hàng loạt thao tác gây chú ý, nói không ngoa thì đêm nay cậu chính là ngôi sao của cả trận đấu. Lúc này điện thoại của cậu bị tin nhắn chúc mừng làm đầy kín, có từ Phí Vi, Lộc Minh Dụ, Vân Ẩn, Lý Hạo Uyên rồi cả đám bạn học như Ngô Phi Ngang cũng gửi tới. Ngay cả những thầy cô hay bạn học mà nguyên chủ trước kia không thân lắm, giờ cũng đồng loạt gửi tin chúc mừng cậu đứng đầu bảng tích điểm vòng thường kỳ.

"Ờm… Mai Ngô Phi Ngang hẹn tôi ra ngoài chơi."

Trần Tinh Nhiên lướt từng khung chat cũ, vừa trả lời Dương Vân Triệt: "Lâu rồi không gặp, nên tôi định ra ngoài đi dạo với cậu ấy một lát."

Từ sau khi vào ZMD, Trần Tinh Nhiên và Ngô Phi Ngang vẫn giữ liên lạc thường xuyên, ba ngày hai bữa vẫn nhắn tin. Dạo gần đây lại trùng vào kỳ thi của Học Viện Thủ Điện, Ngô Phi Ngang vừa thi xong liền hẹn Trần Tinh Nhiên đi chơi. Cậu nghĩ cũng đúng là lâu rồi chưa gặp nên vui vẻ đồng ý.

"…… Ừm."

Dương Vân Triệt mím môi, trong lòng bỗng thấy hụt hẫng lạ thường.

"Anh cũng muốn đi à?"

Trần Tinh Nhiên ngẩng đầu hỏi một câu.

"Tôi hả?"

Niềm vui đến quá bất ngờ, Dương Vân Triệt ngẩng đầu ngay lập tức, vẻ buồn bã vừa rồi tan biến sạch. Khoé miệng anh mang theo ý cười, khẽ ho một tiếng, nghiêm mặt nói: "Không tiện lắm đâu, hai người là bạn học cũ, tôi đi theo thì có hơi… kỳ kỳ."

Trần Tinh Nhiên gật đầu như đang suy nghĩ gì đó: "Cũng đúng. Thôi bỏ đi."

Dương Vân Triệt: "……"

Nụ cười trên khoé môi anh lơ lửng giữa không trung, muốn nói thêm gì đó thì Trần Tinh Nhiên đã cúi đầu tiếp tục nhắn tin với Ngô Phi Ngang, hoàn toàn không để ý tới vẻ mặt anh đang thay đổi ra sao.

Khóe môi Dương Vân Triệt từ từ sụp xuống.

…… Biết trước đừng mở miệng.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip