Chương 12.

Hôm qua trong buổi livestream, Trần Tinh Nhiên chủ yếu sử dụng Đường Đao khi chiến đấu trong trò chơi.

Một phần là vì cậu thích cảm giác sử dụng Đường Đao, phần khác là do hầu hết người xem trong phòng livestream đều bị kỹ năng "Kinh Lôi" của cậu thu hút. Gần đây họ liên tục yêu cầu cậu sử dụng Kinh Lôi nên vì không nỡ từ chối nên Trần Tinh Nhiên đành tiếp tục chiến đấu với Đường Đao.

Nhưng đến thời điểm này, khán giả trong phòng livestream bất ngờ phát hiện —

Chủ phòng có tên Dạ Thiêu này, chẳng lẽ không chỉ chơi giỏi mỗi Đường Đao?

Người ta thường nói "nghề nào chuyên nghề đó". Hầu hết người chơi có thể thành thạo một loại vũ khí đã đủ để leo rank tốt, còn muốn tinh thông nhiều loại vũ khí cùng lúc không chỉ đòi hỏi sự hiểu biết sâu sắc về trò chơi mà còn phải luyện tập để thích nghi với phong cách chiến đấu khác nhau. Điều này thường chỉ có tuyển thủ chuyên nghiệp mới nghiên cứu đến nơi đến chốn. Phần lớn người chơi bình thường chỉ chọn một hoặc hai loại vũ khí mình thích và trông ngầu để luyện tập.

【 Chủ phòng còn biết dùng kiếm hả? Nhìn có vẻ không giống lần đầu tiên sử dụng nhỉ 】

“Đương nhiên là biết rồi.”

Trần Tinh Nhiên nhìn qua dòng bình luận, đáp: “Mấy loại vũ khí khác tôi cũng biết dùng. Muốn xem không?”

【 Muốn xem! 】

【 Thật hay đùa, đây là cao thủ Phòng Luyện Đao hả? 】

【 Cao thủ Phòng Luyện Đao mà còn biết chơi hơn ba loại vũ khí thì hiếm lắm đấy... 】

【 Vừa nãy không phải nhặt được dao găm tím à? Muốn xem dao găm! 】

“Dao găm hả?”

Trần Tinh Nhiên nghĩ ngợi một chút, không từ chối liền thay thanh kiếm dài xanh trong tay xuống, rút ra một con dao găm màu tím trong túi đồ.

Khi người chơi nhặt được vũ khí trong trò chơi, vũ khí sẽ tự động chuyển sang giao diện mặc định của người chơi. Nhưng nếu thu thập vũ khí từ đối thủ bị hạ gục hoặc lấy được từ Hồn Trủng kẻ địch, vũ khí sẽ giữ nguyên diện mạo ban đầu của nó.

Tài khoản của Trần Tinh Nhiên không có bất kỳ skin nào, cả nhân vật lẫn vũ khí đều là giao diện mặc định trông vô cùng giản dị.

Nhưng thanh dao găm trong tay cậu, nhặt được từ người chơi Vu Độc lúc nãy, lại là một trong những skin hiếm gặp trong game.

【 Ô Kim · Long Nha 】

Thanh dao găm toàn thân đen tuyền, dài khoảng một cánh tay và có lưỡi dao hơi cong. Phần thân được rèn từ loại Ô Kim quý hiếm, được gia cố bằng long cốt, khiến cho nhận diện của nó cực kỳ cao. Chuôi đao được tạo hình đầu rồng, trên bề mặt khắc hoa văn vảy rồng tinh xảo. Lưỡi dao sắc bén màu đen vươn ra từ miệng rồng trông cực kỳ ấn tượng.

“Người ta vẫn nói, 'kiếm dài lợi thế, dao ngắn hiểm nguy'. Dao găm có chiều dài ngắn hơn nhiều so với các loại vũ khí khác, nên khi sử dụng thì điều quan trọng nhất chính là phải di chuyển linh hoạt.”

Trần Tinh Nhiên nhẹ nhàng đảo ngược dao găm, lưỡi dao ngắn sắc trắng khẽ áp sát cánh tay.

“Tuy dao găm không có tầm đánh xa như trường thương, nhưng nó lại có ưu thế riêng. Vũ khí này thiên về đánh lén và ra tay bất ngờ, trong cận chiến thì độ linh hoạt càng cao, ngay cả cao thủ cũng khó lòng phòng bị.”

【 Nghe mà cứ như đang lạc vào sương mù vậy… 】

【 Chơi dao cũng phải để ý nhiều thứ như vậy sao? Trong game có động tác mặc định rồi, đâu cần suy nghĩ chi tiết đến vậy đâu? 】

【 Vẫn là thực chiến mới dễ hiểu hơn! 】

【 Đúng đó, nghe thì nghe nhưng vẫn không rõ lắm! 】

“Được thôi.”

Trần Tinh Nhiên không hề khó chịu mà thu lại dao găm, sắp xếp lại ba lô tiếp tế một chút rồi rời khỏi Phủ Thành Chủ.

Kiếp trước khi mới 25 tuổi, cậu đã tự mở võ quán và thành lập môn phái riêng. Những kỹ năng và điểm mấu chốt này, ngày nào cậu cũng phải truyền dạy cho đệ tử trong quán.

Nhưng thời đại bây giờ, rất ít người có đủ kiên nhẫn để nghe giảng chi tiết. Đa phần chỉ muốn học vài chiêu phòng thân hoặc luyện một số động tác trông thật ngầu. Trần Tinh Nhiên đã quá quen với chuyện này.

Có lẽ, cậu thật sự đã già rồi.

Lúc mới học võ, cậu không chỉ phải rèn luyện nền tảng của mọi loại binh khí mà còn phải tự học rèn vũ khí. Mỗi đường cong, độ dài, trọng lượng của từng món binh khí, cậu đều phải ghi nhớ kỹ trong lòng. Ngay cả lúc ăn cơm hay ngủ, cậu cũng không rời vũ khí. Đôi bàn tay bé nhỏ của đứa trẻ năm nào đã chai sần và đầy vết phồng rộp vì cọ xát với binh khí. Người ngoài nhìn vào thì thấy đó là khổ luyện nhưng bản thân cậu lại vui vẻ chịu đựng.

Trận đấu vừa mới bắt đầu chưa lâu, trong Hồn Thiên Thành vẫn còn khá đông người.

Chẳng mấy chốc, Trần Tinh Nhiên nghe thấy tiếng đánh nhau vọng lại từ hướng gần đó.

“Dao găm là vũ khí thiên về phong cách chiến đấu quỷ quyệt. Nếu đánh trực diện thì nó không mạnh bằng các loại vũ khí khác. Vì vậy nếu muốn sử dụng dao găm hiệu quả, phong cách chiến đấu cũng cần phải thay đổi.”

Vừa nói cậu vừa tiến về phía có tiếng giao tranh.

Trong tay nắm chặt lưỡi dao ngắn lóe lên hàn quang, ngay cả dáng đi và bước chân của cậu cũng bắt đầu thay đổi, khác hẳn với lúc trước.

Bước chân của cậu nhẹ nhàng, nhỏ gọn đến mức khó nhận ra. Nếu lắng nghe thật kỹ, có thể cảm giác như từng bước chân của cậu hòa vào tiếng gió xào xạc trong không khí. Vốn dĩ nhân vật Ảnh Vũ Giả của cậu có dáng đứng thẳng, nhưng lúc này cậu lại hơi hạ thấp người, di chuyển men theo các góc khuất. Mỗi bước đi đều trùng với bóng tối xung quanh như hòa làm một với cảnh vật. Mặc dù khoảng cách rất gần nhưng sự hiện diện của cậu gần như biến mất hoàn toàn.

Tựa như một con rắn độc đang ẩn nấp trong bóng tối, nhẹ nhàng trườn đến con mồi, chờ đợi khoảnh khắc thích hợp để tung ra một đòn trí mạng.

【 Trời ạ, sao tự nhiên tôi lại thấy lạnh sống lưng thế này… 】

【 Tôi cũng vậy! Cách một cái màn hình mà vẫn sởn cả tóc gáy! 】

【 Ngồi trước máy tính mà không dám thở mạnh luôn… 】

【 Sao làm được vậy chứ? Rõ ràng chỉ thay đổi tư thế di chuyển một chút thôi, mà cảm giác cả con người đều khác hẳn! 】

【 Mẹ ơi, có chút đáng sợ… Tôi đang ôm chặt gối của mình rồi nè! 】

Trên màn hình livestream, Trần Tinh Nhiên đã âm thầm tiếp cận khu vực đang giao tranh.

Trước mặt là hai người chơi đang giao đấu, một người sử dụng Lăng Tiêu, người còn lại là Chúc Cửu Âm, một nghề thiên về kiểm soát chiến trường.

Chúc Cửu Âm rất hiếm khi xuất hiện trong đấu đơn, bởi vì kỹ năng của nhân vật này chủ yếu là khống chế, có thể làm giảm tốc độ di chuyển của đối thủ trong thời gian ngắn và khiến họ bị cấm sử dụng kỹ năng cùng tuyệt chiêu trong 6 giây.

Chiêu cuối của Chúc Cửu Âm là một kỹ năng diện rộng, tạo ra một vùng ảnh hưởng. Những kẻ địch đứng trong vùng này sẽ bị giảm tốc độ mỗi giây, nếu bị cộng dồn đến 5 lần thì sẽ bị choáng trong 2 giây. Đây là một kỹ năng cực kỳ hữu dụng để phân tách chiến trường và kiểm soát đối thủ. Tuy nhiên điểm yếu duy nhất là trong lúc thi triển chiêu cuối, Chúc Cửu Âm không thể tấn công hay di chuyển.

Lúc này Chúc Cửu Âm cầm kiếm dài, đang giao chiến với Lăng Tiêu sử dụng Đường Đao. Hai bên ăn miếng trả miếng, chiêu nào ra cũng bị đối phương phá giải ngay lập tức, trông không khác nào một trận quyết đấu giữa hai cao thủ võ lâm.

Bình thường trận đấu như vậy đã đủ mãn nhãn rồi. Nhưng khán giả trong livestream đã quen xem cách đánh của Trần Tinh Nhiên, bây giờ nhìn hai người chơi bạch kim này so chiêu, lại có cảm giác... hơi gượng gạo?

Chúc Cửu Âm nhanh tay chớp lấy thời cơ, kiếm dài đâm thẳng về phía trước. Lăng Tiêu không kịp phòng thủ, trúng một đòn vào điểm yếu và mất thêm máu. Nhưng anh ta vẫn rất bình tĩnh, chuẩn bị mở chiêu hộ thể. Đáng tiếc Chúc Cửu Âm đã ra tay trước một bước, bất ngờ tung kỹ năng phong ấn, khiến Lăng Tiêu bị câm lặng 6 giây, không thể sử dụng kỹ năng nào hết.

Lăng Tiêu lập tức hoảng loạn, vội vàng lùi lại. Nhưng do đang bị giảm tốc độ, anh ta không thể thoát khỏi Chúc Cửu Âm. Hai người tiếp tục vung đao quyết chiến nhưng máu của Lăng Tiêu giảm xuống ngày càng nhanh. Chỉ sau vài giây, anh ta đã bị đánh bại và hóa thành hồn phách rồi biến mất khỏi trò chơi.

Họ đánh nhau hăng say đến mức không ai nhận ra rằng cách đó chỉ vài bước chân, có một đôi mắt đang lặng lẽ quan sát họ. Ánh mắt ấy sắc bén như một kẻ săn mồi đang rình rập con mồi, lóe lên tia nguy hiểm lạnh lùng.

Sau khi hạ gục Lăng Tiêu, Chúc Cửu Âm nhanh chóng đứng tại chỗ để hồi phục trạng thái.

Xung quanh hoàn toàn yên tĩnh, không có tiếng bước chân nào. Điều này khiến hắn cảm thấy an toàn hơn.

Một giây, hai giây…

Hồi máu hoặc bật giáp bảo hộ mất khoảng ba giây. Khi tiến trình vừa đến 2 giây, biến cố bất ngờ xảy ra!

Ngay khoảnh khắc Chúc Cửu Âm vừa thả lỏng một chút để chuẩn bị bật giáp, Trần Tinh Nhiên đã ẩn nấp từ trước đột ngột ra tay.

Cơ thể cậu căng lên như một chiếc lò xo bị nén chặt và trong khoảnh khắc bùng phát, cậu lao ra với tốc độ kinh hoàng. Từ tĩnh chuyển sang động, toàn bộ quá trình nhanh đến mức đối thủ không kịp phản ứng.

Chúc Cửu Âm vừa nghe thấy âm thanh khác thường, lập tức quay đầu lại. Nhưng điều duy nhất hắn thấy chỉ là một ánh chớp lạnh lẽo từ dao găm đen nhánh!

Tiến trình hồi phục ngay lập tức bị cắt ngang ở 2.8 giây!

Chúc Cửu Âm phản ứng cực nhanh, ngay lập tức kích hoạt tuyệt chiêu!

Một vùng ánh sáng tím lan tỏa ra, tạo thành kết giới bao phủ xung quanh. Địch thủ đứng trong vùng này không ngừng bị giảm tốc độ, đồng thời Chúc Cửu Âm cũng nhận được 20% giảm sát thương.

Nhưng Trần Tinh Nhiên vẫn không hề nao núng, cũng không có ý định rút lui.

Bình thường khi gặp Chúc Cửu Âm dùng tuyệt chiêu, phần lớn người chơi sẽ chọn cách lùi lại, trốn ra sau vật chắn để tránh bị làm chậm liên tục, chờ cho chiêu thức kết thúc rồi quay lại phản công.

Nhưng Trần Tinh Nhiên thì không.

Ánh mắt cậu vẫn bình tĩnh như tất cả đã nằm trong tính toán của mình.

Dưới ảnh hưởng của vùng cấm, tốc độ của cậu dần chậm lại nhưng cậu vẫn không hề dừng bước…

Tầng giảm tốc thứ nhất, bóng dáng Trần Tinh Nhiên lướt qua bên cạnh Chúc Cửu Âm, một luồng gió sắc lạnh vụt qua cổ họng để lại một vết cắt mảnh trên da.

Tầng giảm tốc thứ hai, cậu xoay người lần nữa và tiếp cận từ một góc nghiêng phía sau. Tay trái giữ lấy đầu Chúc Cửu Âm, còn tay phải cầm dao găm, xoay ngược từ hông phải lên và rạch thẳng về phía trái tim.

Dù đang trong trạng thái thi triển tuyệt chiêu, không thể tấn công nhưng ánh mắt Chúc Cửu Âm vẫn luôn tìm kiếm vị trí của Trần Tinh Nhiên. Hắn chỉ cần chịu đựng hết 2 giây choáng váng của đối thủ sau khi tuyệt chiêu kết thúc là có thể lập tức phản công.

Nhưng....  không thấy đâu hết.

Bóng dáng Trần Tinh Nhiên như ma quỷ, luồn lách ngay bên cạnh mà không lọt vào tầm nhìn.

Rõ ràng cả hai chỉ cách nhau vài bước chân, gần đến mức mặt đối mặt. Nhưng Chúc Cửu Âm không nhìn thấy gì ngoài một cái bóng không ngừng lướt qua. Thứ duy nhất cho hắn biết mình đang bị tấn công, chính là cơn đau truyền đến từ những vết thương đang chồng chất trên cơ thể.

Cứ như một khối u ác tính bám sâu vào xương tủy, không cách nào gỡ bỏ cũng không thể trốn thoát!

Tầng giảm tốc thứ ba, thứ tư.

Lúc này tốc độ của Trần Tinh Nhiên đã giảm đáng kể sau nhiều lần bị ảnh hưởng. Chúc Cửu Âm cuối cùng cũng nhìn thấy người tấn công mình.

Một Ảnh Vũ Giả.

Hắn cúi xuống nhìn thanh máu của mình, thở phào nhẹ nhõm.

Vẫn còn chịu được hai đòn nữa.

Giờ thì Ảnh Vũ Giả này không thể chạy thoát. Chỉ cần thêm một giây nữa, Trần Tinh Nhiên sẽ bị choáng còn hắn thì có đủ thời gian để phản công hoặc rút lui.

Chúc Cửu Âm nghĩ vậy, lòng dần yên ổn hơn.

Nhưng… mọi chuyện không diễn ra như hắn dự tính.

Trần Tinh Nhiên hơi hạ người xuống như một cánh cung đã được kéo căng đến cực hạn. Tay phải đưa dao găm ra sau, tay trái nhẹ nhàng che lên, giấu lưỡi dao sắc bén khỏi tầm nhìn của đối thủ.

Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?

Không nhìn thấy vũ khí, Chúc Cửu Âm cũng không đoán được cậu sẽ ra đòn từ hướng nào.

Bên trái? Bên phải? Một nhát chém ngang? Hay một cú đâm thẳng?

Hàng loạt suy nghĩ lướt qua đầu Chúc Cửu Âm trong chớp mắt.

Nhưng ngay khoảnh khắc đó, ánh sáng trước mắt hắn vụt tắt.

【Dạ Thiêu đã sử dụng dao găm đánh bại Cố Nhân Bất Độ】

Chúc Cửu Âm: ???

Chuyện quái gì vừa xảy ra?

Cậu đã ra đòn khi nào?

Mọi chuyện chỉ diễn ra trong một tích tắc. Con số 421 hiện lên trên đầu hắn với một sát thương khổng lồ, ngay cả khi đã có 20% giảm sát thương từ tuyệt chiêu mà vẫn đủ để quét sạch thanh máu còn lại.

Chúc Cửu Âm cuối cùng cũng không trụ nổi đến giây thứ năm. Kế hoạch phản công và đường rút lui mà hắn đã vạch sẵn trong đầu, chung quy vẫn không có cơ hội thực hiện.

Khi Chúc Cửu Âm gục xuống, trạng thái giảm tốc trên người Trần Tinh Nhiên cũng lập tức biến mất.

Cậu chậm rãi rút dao găm đen nhánh ra khỏi ngực đối thủ. Lúc này thi thể của Chúc Cửu Âm mới hóa thành ánh sáng trắng, biến mất, để lại một hồn trủng mờ nhạt trên mặt đất.

“Chiêu này gọi là…”

Trần Tinh Nhiên hơi mỉm cười, giọng nói của cậu trầm hơn và mang theo một tia nguy hiểm âm u. Như đang thì thầm bên tai tất cả khán giả trong livestream khiến người ta không tự chủ mà rùng mình, như có một lưỡi dao đang kề sát cổ họng.

“Kinh Kha Hiến Chủy.”

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip