Chương 146.

Tuy rằng VG mất trước một tanker, nhưng ngay sau đó phản công cũng khiến ZMD không kịp trở tay, gần như chỉ trong vài giây ngắn ngủi, hai bên liên tục có người ngã xuống, chớp mắt chỉ còn lại Trần Tinh Nhiên và Lý Hạo Uyên tồn tại.

Cả hai đều đã mất giáp, Trần Tinh Nhiên còn lại khoảng 40% máu, tình hình của Lý Hạo Uyên tốt hơn một chút còn khoảng 60%.

Echo: "Tôi thấy trận này lại sẽ là một màn kinh điển của Cúp Túc Mệnh rồi."

Hạc Diệp: "Đúng vậy, bây giờ cơ bản là đấu tay đôi công bằng, ai trụ lại cuối cùng thì có thể kéo đồng đội mình lên. Họ không chỉ đánh cho bản thân, mà trên vai còn gánh ý chí của cả đội!"

【 Ha ha ha ha ha ha gánh ý chí đồng đội nghe to tát quá 】

【 Máu Trần Tinh Nhiên ít hơn Lý Hạo Uyên đó, thấy bất lợi rồi 】

【 Chưa chắc, solo thì Trần Tinh Nhiên chưa từng thua, máu ít vẫn có cơ hội lật kèo 】

Gió trên Trầm Chu Than bỗng thổi mạnh, lau sậy và cỏ lay động, rương gỗ vỡ và xác thuyền mục kêu kẽo kẹt.

Trần Tinh Nhiên và Lý Hạo Uyên cùng lúc uống một bình thuốc.

Cả hai đều cực kỳ thận trọng, tuy Lý Hạo Uyên có chút lợi thế về máu nhưng trong lòng hiểu rõ, số máu này mà gặp Kinh Lôi của Trần Tinh Nhiên thì chẳng khác gì không có, một chiêu thôi là xong.

Giống như đã hẹn sẵn, cả hai cùng lúc bật thêm một lớp giáp, ai cũng không ra tay trước, đều cẩn thận hồi hộp. Sau khi bổ sung giáp hai lần, Lý Hạo Uyên nhìn thoáng qua lượng máu, cảm thấy cũng đủ để chịu được một chiêu Kinh Lôi, lập tức nhấn bước lao thẳng tới Trần Tinh Nhiên và không cho cậu cơ hội uống thêm thuốc.

Trần Tinh Nhiên vốn định uống thêm một lớp giáp nữa, nhưng Lý Hạo Uyên đã ra tay trước, cậu buộc phải dừng lại đổi Đường đao sang tư thế khoát đao, lập tức phản công!

"Choang——"

Kiếm pháp của Lý Hạo Uyên sắc bén quỷ dị, trước đó khi Trần Tinh Nhiên dùng Đường đao so chiêu với hắn mấy lần cũng không chiếm được lợi thế. Đao và kiếm đấu sát, so kè chính là tốc độ phản ứng và khả năng đoán nhịp tấn công của đối phương, chỉ cần bị lừa một chiêu thì với lượng máu hiện tại, Trần Tinh Nhiên chắc chắn không chịu nổi sát thương của anh ấy.

Trần Tinh Nhiên dứt khoát bỏ ý định so chiêu, thay vào đó dồn toàn lực bổ đao. Cậu giậm mạnh chân xuống đất như mọc rễ, khí thế bùng lên, khoát đao vung trọn vòng tròn, trong nháy mắt bổ thẳng xuống đầu Lý Hạo Uyên!

Không hoa mỹ, không mưu tính, một đao dồn toàn bộ sức lực. Lý Hạo Uyên chỉ có hai lựa chọn: tránh hoặc đối đao. Nhưng nếu dám cứng rắn đón, kết quả chắc chắn chỉ có một.

Trong khoảnh khắc, Lý Hạo Uyên đã áp sát trước mặt, gió lạnh gào rít, đao kiếm va chạm bùng phát khí kình mạnh hơn cả cuồng phong, ép lau sậy xung quanh rạp xuống.

"Keng!!"

Tiếng va chạm này vang dội hơn bất kỳ lần so đao nào trước đó, người xem qua màn hình cũng như cảm giác tai ù đi nhưng không ai để ý, cả khán giả lẫn bình luận viên đều bị cuốn theo. Tiếng hò hét như muốn thổi bay mái vòm của sân vận động ảo!

"Trần Tinh Nhiên! Trần Tinh Nhiên!!"

"Lý Hạo Uyên!! Lý Hạo Uyên a a a!"

Tề Diệu và Tư Vĩ Kỳ đã sớm quên che giấu thân phận, khẩu trang chẳng biết bay đâu mất, hét đến khàn giọng, gân cổ nổi lên, giống như muốn dùng tiếng hô của mình để buff cho tuyển thủ trên sân.

Hai gương mặt nghệ sĩ thường xuyên xuất hiện trên TV lúc này cũng chẳng khiến ai xung quanh để ý, vì ngay giờ đây chẳng ai có thể rời mắt khỏi màn hình lớn kia.

"Ong——"

Không ngờ Lý Hạo Uyên thật sự chọn đỡ thẳng đao bổ xuống đầu của Trần Tinh Nhiên!

Mũi kiếm mảnh mai đối diện với khoát đao nặng nề rõ ràng yếu thế, cánh tay hắn vừa chạm vào đã cảm thấy sức mạnh kinh khủng áp tới, nghiền nát như bão tố. Nhưng ngay tức thì cơ bắp cánh tay Lý Hạo Uyên căng cứng, co lại như lò xo bật ngược, lưỡi kiếm phát ra lực hút kỳ dị, kéo lưỡi đao của Trần Tinh Nhiên lệch sang bên.

Kinh nghiệm của anh ấy quá dày dạn, nhìn thấu ngay một đao này không bình thường, biết rõ điểm mạnh nhất nằm ở đâu nên ngay khi kiếm chạm đao liền mượn xảo lực hóa giải, sau đó mũi kiếm rung lên lóe bùng hàn quang!

Ánh mắt Trần Tinh Nhiên chợt sắc lại, hai tay siết chặt chuôi đao, theo lực kéo của Lý Hạo Uyên, cậu lập tức đá mạnh chuôi đao, mượn lực vung ngang, giống như bổ rìu khổng lồ chém thẳng sang ngang, quyết xẻ đôi đối thủ!

Lý Hạo Uyên gập người né thấp, lưỡi kiếm từ dưới lên bổ thẳng vào hông Trần Tinh Nhiên!

Khoát đao trong tay Trần Tinh Nhiên lập tức biến mất, cùng lúc vang lên tiếng xích sắt loảng xoảng, côn nhị khúc xoay hiện trong tay, sợi xích giữa hai khúc gậy vững vàng kẹp chặt mũi kiếm, cánh tay kéo mạnh, kình lực dồn ra ——

Khóa chặt!

Lý Hạo Uyên lập tức lùi lại, tay khẽ xoay, mượn lực kéo của Trần Tinh Nhiên, xoay vòng thanh kiếm, ngay khoảnh khắc lưỡi kiếm bị xích giữ lại liền rút thoát thành công, đồng thời trong tay anh ấy đã có thêm một khẩu Điểu Súng, ngẩng lên nhắm thẳng đầu Trần Tinh Nhiên bóp cò!

“Đoàng!”

Trần Tinh Nhiên giơ thuẫn kiếm chắn lại, thân hình né sau tấm thuẫn, viên đạn đập xuống thân kiếm lớn tóe lửa để lại một vết lõm, viên đạn gần như sượt qua tóc cậu.

“Phản xạ kiểu gì vậy?!”

Ngay cả Echo kiến thức rộng cũng phải kinh ngạc thốt lên.

Trong mấy giây tiếp theo, Trần Tinh Nhiên lại đổi sang thương dài, nhân lúc kéo giãn khoảng cách mà phát huy triệt để ưu thế vũ khí dài, từng chiêu từng chiêu công kích như bão tố, thương ảnh nổ tung như lôi quang, dồn dập che trời áp tới Lý Hạo Uyên!

Cả hai thân ảnh lao vào nhau, trong không gian tĩnh lặng của Trầm Chu Than vang vọng tiếng kim loại chạm nhau không dứt, mỗi lần lóe lửa sáng lên như lò rèn nung đỏ, tiếng va chạm chấn động tai người xem nhưng trong trận kịch chiến, cả hai đều như không nghe thấy gì ngoài đối thủ trước mặt.

Không khí chiến trường đặc quánh sát khí, từng nhát chém, từng lần vật lộn, ánh thép lạnh lóe lên liên tục, mỗi lần giao phong đều là một canh bạc sống chết ——

Trần Tinh Nhiên tung ra toàn bộ kỹ năng binh khí, biến hóa liên tiếp như con nhím toàn thân tua tủa vũ khí, khiến người khác khó lòng tiếp cận. Còn Lý Hạo Uyên thì luân phiên đổi giữa kiếm dài và Điểu Súng, liên tục tìm cơ hội bào máu đối thủ. Nhưng mỗi lần anh ấy bắn ra, Trần Tinh Nhiên lại kịp thời đưa thuẫn kiếm lên chắn và đẩy lùi toàn bộ đạn.

Đao nhanh như điện, bước tiến ập tới, máu phun ra theo vết chém!

Trần Tinh Nhiên đổi lại dùng Đường đao, thế đao dứt khoát như dòng nước bạc, chém thẳng tới. Lý Hạo Uyên quét kiếm gạt đi, rồi lập tức phản công nhưng lại bị Trần Tinh Nhiên chặn đứng, thế đao liều lĩnh áp sát. Ánh mắt Lý Hạo Uyên chợt trầm xuống, mũi kiếm lóe sáng như ánh sao, lóa mắt như ánh mặt trời!

Choang choang choang choang ——

Không chỉ khán giả, ngay cả sáu hồn trủng của đồng đội đang nằm trên đất cũng dán chặt mắt nhìn, trong kênh thoại của đội ngũ chỉ còn nghe thấy những nhịp thở dồn dập, chẳng ai dám nói ra một tiếng.

Hai thân ảnh liên tục đan xen trong trận, lao qua cả chỗ đồng đội ngã xuống nhưng chẳng ai có ý định kéo đồng đội dậy, ở cường độ này, chỉ cần phân tâm một chút thôi là lập tức chết ngay tại chỗ!

Không ai nhận ra, khi Trần Tinh Nhiên đi ngang qua một chỗ có hồn trũng, cậu khựng lại chỉ trong chớp mắt.

Vài giây sau, cậu nắm chặt cơ hội, đoán trúng quỹ đạo thanh kiếm tiếp theo của Lý Hạo Uyên, Đường đao phách mạnh gạt bay, rồi lao bước lên, lưỡi đao lóe sáng!

Lý Hạo Uyên né không kịp, yết hầu bị lưỡi đao cứa ngang, máu phun ra tung tóe!

Cùng lúc đó, anh ấy cũng dồn lực tung một nhát kiếm hiểm, dù gấp gáp vẫn đánh trúng yếu điểm của Trần Tinh Nhiên khiến lớp giáp phòng ngự của cả hai gần như nổ tung đồng thời.

Trận chiến ác liệt đến mức cả hai cùng phá giáp, cùng chịu thương tổn nặng.

“Lý Hạo Uyên vỡ giáp!”

“Trần Tinh Nhiên cũng vỡ giáp!”

“Còn đang đánh! Tốc độ còn nhanh hơn nữa!”

“Tôi thề, Lý Hạo Uyên đỡ nổi cú đó hả? Còn Trần Tinh Nhiên né được kiểu gì vậy??”

Bình luận viên lúc này cũng từ bỏ việc phân tích chi tiết từng chiêu, bởi mỗi pha đấu kiếm đều phức tạp đến mức nói cả ngày không hết, chỉ có thể hét lên những câu ngắn gọn, thậm chí buột miệng chửi thề nhưng giữa bầu không khí căng thẳng này, chẳng ai để ý mà ngược lại càng khiến khán giả thêm bùng nổ.

Hai Vua Đấu Đao trong nước đối mặt nhau, trình độ kỹ thuật của họ đại diện cho đỉnh cao trong nước. Đao kiếm lóe sáng, mỗi một chiêu như muốn đoạt mạng khiến người xem sởn gai ốc. Mỗi một đao nhìn như không thể đỡ, mỗi một kiếm nhìn như không thể chống, tràn đầy nguy hiểm nhưng hai thân ảnh trên chiến trường lại bình tĩnh đến lạnh người!

—— Dạ Xoa Tham Hải Thế!

Trần Tinh Nhiên tung một nhát thương cực chuẩn, bắt trúng khoảng trống sau khi Lý Hạo Uyên vừa ra chiêu, một thương này gần như đánh sập toàn bộ máu còn lại của anh ấy.

Lý Hạo Uyên cau mày, vội quét kiếm gạt đi mũi thương tiếp theo, muốn lùi lại dùng Điểu Súng để kéo máu đối thủ xuống thấp hơn.

Nhưng Trần Tinh Nhiên như đã đoán trước, chủ động nghênh thẳng mũi kiếm, bờ vai cậu lập tức bị đâm xuyên máu tụt xuống một đoạn nhưng mắt không chớp, bước lên ngay, trong tay đã hiện ra Đường đao, lưỡi đao nhập vỏ, khí thế trong nháy mắt tụ lại thành một điểm.

Trong lòng Lý Hạo Uyên chấn động, cảm giác nguy hiểm cực lớn ập đến bốn phía.

—— Thâm Uyên Chi Hình!

Anh ấy lùi lại một bước, không hề do dự lập tức mở tuyệt chiêu, thân hình phình to, đôi cánh thịt khổng lồ bung ra sau lưng, cơ thể Thiên Uyên trở nên dữ tợn, tựa như ác thần từ vực sâu bò ra, khiến người ta sởn da gà.

Cùng lúc đó, bàn tay Trần Tinh Nhiên đặt lên chuôi đao, cánh tay bùng lên ngọn lửa quỷ dị, trong chớp mắt thiêu rụi toàn thân —— Quỷ Thần Lâm!

Keng ——

Lưỡi đao rút khỏi vỏ, từng tấc một nhuộm lửa quỷ, Đường đao trong tay cậu bùng cháy ngùn ngụt như vừa kéo ra từ lò luyện, tiếng rút đao vang vọng như sấm nổ, át cả tiếng hò hét cuồng nhiệt của bình luận viên.

Tiếng hô hò của khán giả và tiếng bình luận viên hòa vào nhau, khi lưỡi đao của Trần Tinh Nhiên rút ra, cả sân vận động chỉ vang vọng hai chữ.

“Kinh Lôi!!”

Nhát chém như rồng giận nổi bão, anh hùng kiệt xuất cũng khó thoát kiếp nạn!

Một nhát chém này, đủ để chém quỷ trừ thần.

—— Kinh Lôi!

Ngay khoảnh khắc Lý Hạo Uyên bật chiêu cuối, đao của Trần Tinh Nhiên đã chém tới!

Thiên Uyên là tướng dạng biến thân, tuy không thể như Long Hồn hay Thiền Tâm bật chiêu là đầy máu ngay nhưng sẽ được giảm sát thương cực lớn. Lý Hạo Uyên tin chắc bản thân chịu nổi một nhát này.

Anh ấy đã nghiên cứu vô số lần kỹ năng Kinh Lôi của Trần Tinh Nhiên. Đây là một trong những chiêu có sát thương bùng nổ khủng khiếp nhất nhưng điểm yếu cũng rất rõ ràng: cần một chút thời gian để tích lực và sau khi chém sẽ có một khoảng khựng ngắn. Chỉ cần trụ được nhát này, thì khoảnh khắc Trần Tinh Nhiên khựng lại sau khi ra chiêu, chính là cơ hội phản công hoàn hảo cho Lý Hạo Uyên!

Trong chớp mắt, ánh mắt anh ấy chạm vào lưỡi đao bốc quỷ hỏa của Trần Tinh Nhiên, lập tức thấy một điều bất thường, đồng tử giãn to ——

Không đúng!

Lý Hạo Uyên đã nhiều lần giao đấu với Trần Tinh Nhiên, biết rõ cây đao trong tay cậu là đao tím, skin Thương Khung Lưu Ly. Nhưng ngay khoảnh khắc Kinh Lôi được tung ra, đao trong tay Trần Tinh Nhiên đã đổi, không còn là Thương Khung Lưu Ly, mà là skin vô địch mùa giải trước Thiên Nhai Trảm!

"Đ*o má!"

Nằm dưới đất, Tưởng Phi Quang cũng nhận ra bất thường, hoảng hốt nhìn sang hồn trủng của mình: "Đao của tôi! Cậu ấy móc mất đao của tôi rồi!!"

Khi nào chứ?!

Lý Hạo Uyên lập tức nhớ lại lúc nãy khi họ giao đấu nhiều lần, chiến trường đi ngang qua vị trí hồn của Tưởng Phi Quang, Trần Tinh Nhiên đã có một động tác cực nhanh, anh ấy không để ý kỹ vì sau đó Trần Tinh Nhiên vẫn cầm đao tím chiến đấu.

Còn trong túi Tưởng Phi Quang, chính là đao vàng!

- 719!

Sát thương giữa đao tím và đao vàng chênh lệch khoảng 20%. Thêm vào đó, Trần Tinh Nhiên còn bật Quỷ Thần Lâm, tăng sát thương. Dù Lý Hạo Uyên bật chiêu cuối giảm thương, vẫn ăn hơn 700 sát thương.

Nếu trong điều kiện bình thường, nhát này phải gây ít nhất hơn 1400 sát thương khủng khiếp!

Sau khi trộm được đao vàng từ Tưởng Phi Quang, Trần Tinh Nhiên không hề sử dụng, vì biết Lý Hạo Uyên rất cẩn trọng, chỉ cần phát hiện cậu dùng đao vàng sẽ thay đổi cách đánh ngay. Cậu giấu đến tận phút cuối, bất ngờ đổi sang đao vàng, tung Kinh Lôi dồn toàn bộ sát thương. Trong khi đó, Lý Hạo Uyên cả trận cứ nghĩ cậu vẫn cầm đao tím, bật chiêu cuối và tính toán sát thương theo đao tím. Chỉ cần chịu được nhát Kinh Lôi thì sẽ phản công ngược.

Nhưng không ai ngờ, Trần Tinh Nhiên còn giấu một chiêu như vậy!

Máu của Lý Hạo Uyên lúc đó khoảng 60%, đúng bằng ngưỡng bị chém dứt điểm. Sát thương của Quỷ Thần Lâm cộng với sức mạnh của đao vàng đã quét sạch toàn bộ thanh máu của anh ấy!

"Nhiên Bảo, tốc độ loot hòm của anh nhanh quá chừng..."

La Bạch Bạch ngẩn ngơ nói trong kênh thoại.

Dương Vân Triệt bật cười, khen: "Đỉnh thật."

Bọn họ đều biết Trần Tinh Nhiên có thói quen loot cực nhanh, trong lúc tập luyện hay thi đấu, giết người xong bật kỹ năng chạy trốn, cậu vẫn có thể tranh thủ nhặt thêm áo giáp. Nhưng ngay cả Dương Vân Triệt cũng không nghĩ được, cái kỹ năng loot này lại trở thành điểm quyết định thắng thua giữa cậu và Lý Hạo Uyên!

"Đây là..."

Echo kinh ngạc đến mức không tin nổi mắt mình: "Đao tím đổi sang đao vàng?! Đây là thao tác gì vậy? Lý Hạo Uyên tính toán sai sát thương, bị dứt điểm luôn!"

【 Đỉnh quá!!! 】

【 Đờ mờ, ai mà đoán được chiêu này trời? 】

【 Cả trận dùng đao tím, cuối cùng mới đổi đao vàng, Lý Hạo Uyên bị úp sọt rồi 】

【 Trời má, Trần Tinh Nhiên đúng là học thói xấu từ Vân Thần rồi, đổi đao kiểu này thật quá dơ! 】

【 Tốc độ loot cũng quá nhanh, ngồi xem mà còn không nhận ra! 】

【 Lúc đi ngang hồn của Tưởng Phi Quang phải không? Sao lại nhanh đến mức lấy được đao vàng luôn vậy? 】

【 Tốc độ loot này, xứng danh vua loot 】

"Nhanh, cứu Tiêu Nam đi, hồn của anh ấy sắp tắt rồi!"

Không có thời gian ăn mừng, ngay khi Lý Hạo Uyên ngã xuống, tất cả mộ của VG đều biến mất. Nhưng ba hồn của ZMD cũng đang sắp tắt, La Bạch Bạch vội nhắc nhở.

Trần Tinh Nhiên thu đao lại, dùng Quỷ Ảnh Nhất Đao lao thẳng đến hồn của Tiêu Nam vội vã nhấn cứu, chỉ kịp trước khi hồn biến mất.

Ngay sau đó, cậu không cứu tiếp mà lập tức lao sang hồn của Dương Vân Triệt rồi La Bạch Bạch, liên tục chạy qua lại giữa các hồn, bận tối mắt tối mũi đến mức chẳng có thời gian loot thêm.

May mà cuối cùng, nhờ cậu chạy ngược xuôi cứu viện, ánh sáng lắc lư sắp tắt trên hồn của ba người rốt cuộc ổn định lại. Trần Tinh Nhiên thở phào nhẹ nhõm, lúc này mới quay lại tập trung cứu Tiêu Nam.

Hạc Diệp: "Ổn rồi ổn rồi, tí nữa thì toang, đúng là thắng nhờ may mắn."

【 Hahaha, Trần Tinh Nhiên cứu đồng đội trông y như tôi ở rank kéo mấy thằng gánh tạ 】

【 Lý Hạo Uyên đúng là hơi tiếc, vốn có thể thắng được 】

【 Chuẩn, cuối cùng bị úp sọt thôi. Nếu chống được nhát Kinh Lôi thì chắc đã phản công lại rồi 】

【 Đừng đổ lỗi, chẳng lẽ Trần Tinh Nhiên không tính hết à? Nếu không đổi đao vàng thì cậu ấy cũng không tung Kinh Lôi đâu 】

【 Đúng, đây là chiến thuật, chứ không chỉ may mắn. Đến cả bình luận viên cũng không nghĩ ra nước cờ này 】

【 Nhưng mà công nhận màn đấu đao vừa rồi quá xuất sắc, xem mà nổi da gà 】

【 Lý Hạo Uyên đỉnh! Trần Tinh Nhiên cũng đỉnh!! 】

Mắt thấy hồn của Tiêu Nam sắp bị kéo lên.

Echo: "Đáng tiếc, VG trận này lật kèo rồi, chắc điểm số bị ZMD lấy lại mất…"

"Đoàng!"

Lời còn chưa dứt, trong không khí chợt vang lên một tiếng súng bắn tỉa.

Trần Tinh Nhiên vừa mới đánh xong với Lý Hạo Uyên trên người máu chỉ còn xíu nữa, chưa kịp hồi máu đã vội vàng chạy đi kéo đồng đội, thành ra ngay phát súng này hoàn toàn không kịp né, đứng đó kéo hồn chính là cái bia sống, theo tiếng súng vang lên Trần Tinh Nhiên cũng đổ rầm xuống đất.

Echo: "!!!"

Hạc Diệp: "!!!"

"Đó là Đổng Dao của team Mộng U!"

Camera lập tức lia sang người bắn lén, Echo chỉ liếc mắt một cái là nhận ra ngay.

Trước khi VG giao chiến, ZMD đã từng chạm trán với Mộng U, kết quả Mộng U gần như bị quét sạch, chỉ còn lại đột kích Đổng Dao chạy thoát.

Sau khi chạy, Đổng Dao cũng không vội tiến vào vòng an toàn mà loanh quanh tìm đồ ở gần đó, nhưng trang bị trên người vẫn rất nghèo. Vậy là hắn cứ vòng qua vòng lại ở gần Trầm Chu Than, nghe thấy tiếng VG với ZMD giao tranh, hắn cũng cẩn thận không dám lại gần hóng, mãi cho đến khi trận chiến kết thúc, đoán người thắng ăn xong hết đồ rơi ra rồi mới mò tới, định nhặt mấy thứ thừa sót lại, tiện thể hốt thêm tí điểm.

Hắn hoàn toàn không ngờ, sau khi ZMD thắng, Trần Tinh Nhiên lại mất nhiều thời gian kéo đồng đội như vậy, hơn nữa máu còn thấp đến mức chỉ cần một phát đạn là gục. Kết quả, người thắng cuối cùng ở Trầm Chu Than lại không phải ZMD, mà là một con sói đơn độc như Đổng Dao…

Cả team ZMD: "……"

Đổng Dao cũng ngơ ngác: "Vãi? Mình vừa giết Trần Tinh Nhiên á?"

【 Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha 】

【 Tao cười phun nước tại chỗ 】

【 Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ rình phía sau đây rồi, Đổng Dao xứng đáng với giải highlight xuất sắc nhất trận này! 】

【 Tao cười muốn bể bụng, ZMD trận này tức chết luôn 】

【 Đổng Dao: Vãi, toàn đồ xịn! Trời cao phù hộ!! 】

【 Trận này, trận này đúng là kèo thắng của lão lục 】

【 A a a a a tức chết tao rồi, tên lão lục này đáng phải chết a a a! 】

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip