Chương 157.

TT.CAP cũng không biết người nhảy xuống Bất Lão Tuyền cùng mình là ai, sau khi lục soát hết một vòng đồ đạc, người của TT.CAP nhanh chóng tập hợp, bắt đầu bắn thử từ xa để thăm dò đối thủ.

“Một giáp trắng, hai giáp xanh và một giáp tím.”

Người bắn xa của TT.CAP thử hai phát súng, dò tình hình giáp của đối phương.

Giáp của TT.CAP tốt hơn, hai xanh hai tím, rõ ràng đang chiếm lợi thế, sóng này hoàn toàn có thể đánh.

Đội trưởng Tiền Hằng cau mày: “Cẩn thận một chút, bọn họ có Chúc Cửu Âm.”

Chúc Cửu Âm là tướng im lặng rất khó chịu, chỉ cần phối hợp nhịp nhàng thì bị dính im lặng gần như chắc chắn là chết.

“Cẩn thận nhé, bị im lặng thì gọi liền, tôi qua hủy lửa giúp cậu.”

“Ừ…”

Người TT.CAP vừa nói được mấy câu, Chúc Cửu Âm của đối phương đã giơ tay bắn một mũi tên tới, một phát chí mạng trực tiếp xóa sạch hai lớp giáp của tanker.

“Vãi thật!”

Tanker hoảng hốt: “Tên này bắn chuẩn quá!”

Vừa bước ra đã phải rụt lại, tanker vội vàng tìm công sự để che chắn và hồi giáp.

Nhưng đối thủ không cho cơ hội, thấy tanker TT.CAP trốn sau công sự, Tiêu Nam lập tức lao lên mở combat, đè ép thẳng vào hàng trước TT.CAP. Trong tay có kỹ năng, đối mặt ba người cùng dồn sát thương anh ấy cũng không sợ, lao lên xả máu một đợt rồi mở gương Long Tích, ngay tại chỗ bật trạng thái đỡ đòn. Ở trạng thái này càng bị đánh thì sát thương phản hồi càng lớn, anh ấy vừa hứng lượng lớn sát thương vừa tích đầy nội lực.

Đội TT.CAP lập tức dừng đánh, chuyển mục tiêu sang những người khác, phụ trợ bị Trần Tinh Nhiên khóa chặt, một chiêu Quỷ Ảnh Nhất Đao đã lao tới.

“Yêu Đao đánh tôi rồi!”

Phụ trợ hét lên trong mic.

“Giữ vị trí đi.”

Đội trưởng Tiền Hằng của đội TT.CAP là tay đột kích, lúc này cũng đang dí chặt La Bạch Bạch không buông, tanker vừa hồi máu cũng nhanh chóng quay lại chiến trường, cả hai bên bắt đầu lao vào đánh giáp lá cà.

Echo: “Bây giờ cả hai bên đột kích đều đang nhắm vào phụ trợ, Dương Vân Triệt dùng Chúc Cửu Âm, tuy không đứng quá xa chiến trường nhưng nhờ có cung trong tay mà vẫn gây ra lượng sát thương cực lớn. Áp lực bên TT.CAP lập tức tăng mạnh.”

Lối đánh của Dương Vân Triệt cũng khác trước, không tách xa chiến trường mà đứng ở khoảng cách trung bình, tay liên tục bắn tên, phát nào cũng trúng, tỉ lệ bắn trúng quá khủng khiếp. Hai mũi tên chính xác găm thẳng vào đầu phụ trợ TT.CAP, máu tụt gần cạn, Trần Tinh Nhiên lại kịp lao lên. Cậu dù chỉ cầm đao trắng nhưng khí thế đao pháp ép cực mạnh, phụ trợ TT.CAP thử phản công nhưng đều bị chèn ép ngược trở lại.

“Đao của tên này dữ quá!”

Phụ trợ hoảng loạn hét lên, máu tụt nhanh chóng, chỉ còn chút nữa là nguy kịch: “Xem vị trí tôi đi!”

Tanker TT.CAP quyết đoán bỏ lại Tiêu Nam, lao tới che cho phụ trợ, lập tức mở khiên Hám Sơn, giảm bớt áp lực cho đồng đội, đồng thời chắn luôn mũi tên của Dương Vân Triệt.

“Chúc Cửu Âm bắn ghê thiệt.”

Vừa mở khiên ra, mũi tên của Dương Vân Triệt lại xuyên qua khe hở cắm trúng tanker, trong lòng hắn thoáng thấy bất ổn, liền xoay góc che chắn để chặn tầm nhìn Dương Vân Triệt: “Liêu Châu, qua phá hắn đi.”

“Được.”

Một tay đột kích khác trong đội lập tức lên tiếng, bắt đầu áp sát vị trí của Dương Vân Triệt.

Hạc Diệp: “Có vẻ TT.CAP đã cảm nhận rõ áp lực từ xa của MOD, chuẩn bị xử lý Dương Vân Triệt trước. Nhưng vị trí của Dương Vân Triệt lại khá gần, sóng này e là khó xử lý gọn. Đồng đội có thể tới hỗ trợ không đây?”

Tiêu Nam nhanh chóng quay lại, cầm thuẫn kiếm áp thẳng lên, đẩy lùi tay đột kích TT.CAP.

Dương Vân Triệt dùng Chúc Cửu Âm, từ sau chiến trường bắn vào mặt trước, Tiêu Nam tất nhiên luôn để ý đến vị trí của anh, thấy đột kích TT.CAP tìm tới thì lập tức quay sang phòng thủ, giúp Dương Vân Triệt thành công thoát mục tiêu.

Ngay lúc đó, Dương Vân Triệt cũng tung chiêu im lặng, thừa lúc tay đột kích TT.CAP bị Tiêu Nam giữ chân, lập tức ném thẳng lên đầu đối thủ, sau đó nhanh chóng đổi cung sang Điểu Súng, giơ lên bắn hai phát vào điểm yếu.

“Em bị im lặng rồi!”

Đột kích TT.CAP hoảng loạn hét lên trong mic.

“Giản Tông, cứu xíu đi!”

Tiền Hằng lập tức gọi phụ trợ nhưng chờ lại chỉ nghe thấy tiếng phụ trợ càng hoảng loạn hơn: “Tôi bị bạo đao rồi!”

“???”

Nhanh dữ vậy!!

Làm phụ trợ, sống sót khi bị sát thủ bám dính là kỹ năng bắt buộc. Tiền Hằng vốn là đột kích, từ lúc hai bên khai chiến đến giờ mới hơn mười giây, hắn dí La Bạch Bạch muốn nổ giáp mà còn chưa xong. Vậy mà chưa được bao lâu, phụ trợ bên mình đã bị chém bạo đao?!

Hắn giật mình quay đầu lại, liền thấy Yêu Đao bên kia đã rút về sau, cất đao vào vỏ.

Một luồng khí thế kinh người đang tụ lại trong cơ thể cậu rồi bất ngờ bùng nổ.

“… Má nó!”

Tiền Hằng cuối cùng cũng nhận ra người đó là ai. Động tác khởi đao quen thuộc này, tuyển thủ chuyên nghiệp nào cũng biết.

“Keng ——”

Ánh đao lóe lên, con số sát thương hơn 800 bay lên trên đầu phụ trợ. Bình thường tuyển thủ chuyên nghiệp cho dù cầm đao vàng, toàn lực bổ xuống cũng chưa chắc chém ra sát thương bùng nổ như vậy. Không thể tin nổi, đây lại là sát thương do một cây Đường đao trắng gây ra!

Phụ trợ trúng bạo đao, lâm vào trạng thái cứng, ngay sau đó ăn thêm một chiêu Kinh Lôi bùng nổ. Thanh máu còn sót lại lập tức bị quét sạch, ngã xuống thành xác.

Ngay giây tiếp theo, thông báo đồng đội tử trận bật lên, khiến TT.CAP lập tức biết rõ đội đối diện là ai.

Trần Tinh Nhiên!

“Rút lui!”

Tiền Hằng không do dự, lập tức hạ lệnh rút quân.

Đệt, sớm biết bên kia là đội của Dương Vân Triệt thì đã chẳng vội ép giao tranh như vậy…

Trước giờ Dương Vân Triệt luôn chơi Nộ Lãng, suốt mấy vòng thi đấu gần đây cũng chưa từng đổi tướng. Nên TT.CAP mặc định không nghĩ tới anh. Thấy đối thủ dùng Chúc Cửu Âm cùng cung nên hoàn toàn không để ý. Hơn nữa phong cách của Dương Vân Triệt thường là đánh chiếm tài nguyên lớn ngay từ đầu, chứ rất ít khi nhảy xuống mấy điểm hẻo lánh như Bất Lão Tuyền.

Nếu biết từ đầu là đối mặt MOD, TT.CAP chắc chắn sẽ thận trọng hơn nhiều, sẽ không để phụ trợ một mình chạm mặt đột kích Trần Tinh Nhiên khủng khiếp như vậy.

Nhưng giờ thì đã muộn.

Ngay cả khi còn đủ bốn người đối diện, TT.CAP cũng chẳng dám chắc thắng. Huống chi bây giờ phụ trợ đã chết ngay từ đầu vì sai lầm phán đoán thì giao tranh này chắc chắn không thể đánh. Chạy được bao nhiêu hay bấy nhiêu thôi…

Tiền Hằng lập tức xoay người bỏ chạy.

Trần Tinh Nhiên sau khi giết xong phụ trợ, kỹ năng đã hồi. Cậu mở Quỷ Ảnh Nhất Đao, bóng người ma quái thoáng cái đã chắn ngay trước mặt Tiền Hằng, chặn đường lui.

Bên kia, Dương Vân Triệt đã trói chặt một người bằng kỹ năng cấm, còn anh phối hợp cùng Tiêu Nam thì thừa sức xử lý đối thủ, chẳng cần Trần Tinh Nhiên bận tâm.

Đối diện Yêu Đao, Tiền Hằng nghiến răng nhưng hoàn toàn không có ý định đấu đao.

Đùa à, ai không biết kết cục khi đấu đao với Trần Tinh Nhiên? Ngay cả Vua Đấu Đao Lý Hạo Uyên cũng chẳng chiếm nổi ưu thế. Huống chi hắn.

Không phải Tiền Hằng thiếu tự tin mà là quá rõ ràng: càng tự tin trước mặt Trần Tinh Nhiên thì chết càng nhanh.

Echo: "Trần Tinh Nhiên và Dương Vân Triệt hai hướng cùng bùng nổ, đều có quả ngọt chiến đấu. TT.CAP mất phụ trợ đầu tiên, đột kích còn bị Dương Vân Triệt trói kỹ năng, tình hình cực kỳ bất lợi, xem ra chỉ có thể rút lui… Bên này Trần Tinh Nhiên đang dí sát Tiền Hằng, liệu có thoát nổi không?"

Tiền Hằng cắn răng, lập tức tung kỹ năng, dùng chiêu Thiên Uyên hoán đổi hai tầng, lách qua Trần Tinh Nhiên rồi chạy thẳng sang bên trái mà không hề chần chừ.

Nhưng hắn mới chạy được vài bước, hông đã căng thít lại. Cúi đầu nhìn xuống thì thấy không biết từ lúc nào bên hông đã quấn một sợi roi dài, một đầu bị Trần Tinh Nhiên nắm chặt, kéo căng thẳng đuột.

Không xong rồi…

Phía sau, trường khăn bay phần phật, Trần Tinh Nhiên mặt không chút cảm xúc mà giật mạnh một cái. Sức kéo bùng nổ, lôi cả người Tiền Hằng ngược trở lại.

“Có đội đến gần, phải kết thúc nhanh.”

Trong lúc chiến đấu, Dương Vân Triệt vẫn không ngừng quan sát bốn phía. Ánh mắt anh lia nhanh, liền thấy trên sườn núi gần đó có một đội đang tiến đến, chắc từ điểm tài nguyên khác chạy qua.

“Rõ.”

Trần Tinh Nhiên đáp, dùng roi kéo Tiền Hằng về, sau đó rút Đường đao. Lưỡi đao xoay một vòng, ánh sáng mượt mà như nước, tạo thành một đường cong gọn gàng mà chết chóc, bổ thẳng vào điểm yếu của Tiền Hằng!

Rõ ràng chỉ là một nhát chém đơn giản, tự nhiên, không màu mè và không thừa động tác. Nhưng chính vì quá đơn giản mà khiến toàn thân Tiền Hằng rợn ngợp, da gà dựng đứng.

Lúc này hắn mới hiểu vì sao biết bao nhiêu người đối mặt Trần Tinh Nhiên đều không dám trực tiếp đấu đao.

Ánh đao trước mặt tốc độ không nhanh nhưng trong mắt hắn lại như khóa chặt toàn bộ điểm yếu trên người. Đường đao nhìn thì đơn giản nhưng góc độ lại hoàn hảo đến mức không thể bắt bẻ. Dù có ứng biến thế nào, đối phương cũng có thể biến chiêu ngay lập tức như một cái gai cắm thẳng vào xương, khóa chặt tử huyệt.

Lùi về sau? Không được, sẽ bị chiêu tiếp theo bắt gọn. Dùng đao đỡ? Cũng không được, vì cậu có thể lập tức dùng Binh Khí Phồ rồi ép liên miên không dứt, đến lúc đó chỉ có thể đấu đao chính diện, mà một khi đã cuốn vào thì muốn chạy cũng chẳng thoát.

Vậy thì… lấy sức chống chọi, cưỡng ép chính diện? Nhìn thì Trần Tinh Nhiên không dùng quá nhiều lực nếu đánh một đòn hết lực, có lẽ còn cơ hội đẩy lùi cậu.

Hàng loạt phương án lướt qua trong đầu Tiền Hằng trong nháy mắt. Cuối cùng hắn vẫn chọn cách lấy sức phá chiêu. Hắn dồn lực truyền vào Đường đao rồi chém mạnh xuống!

Ngay khoảnh khắc đó, ánh mắt hắn chạm vào ánh mắt Trần Tinh Nhiên.

Bình tĩnh, trầm ổn, không gợn sóng. Như mọi thứ đã nằm trong tính toán. Trong ánh mắt ấy thậm chí còn ẩn một chút bất đắc dĩ, giống như thầy giáo nhìn học sinh tiểu học giải sai một phép toán đơn giản.

“Ong ——”

Khoảnh khắc kế tiếp, Tiền Hằng liền hiểu vì sao lại có ánh nhìn bất đắc dĩ đó. Vì cách hắn ứng phó… sai đến mức không thể sai hơn.

Trần Tinh Nhiên dùng đao đỡ lấy đao của Tiền Hằng, từ góc độ của Tiền Hằng, hắn có thể rõ ràng thấy từng điểm phát lực trên cơ thể Trần Tinh Nhiên, giống như những sợi dây thừng đang đan chéo truyền lực cực nhanh, chỉ cần cổ tay khẽ rung, hắn thậm chí còn chưa kịp nhìn rõ Trần Tinh Nhiên làm thế nào thì đã cảm nhận được một luồng sức mạnh cực lớn truyền tới từ chỗ lưỡi đao chạm nhau như viên đạn đánh mạnh vào khủy tay, lực đạo quá lớn khiến hắn suýt chút nữa bạo đao.

Đúng lúc rút dao, tung chiêu khắc chế như hổ vồ!

Khả năng khống chế lực của Trần Tinh Nhiên sớm đã đạt tới mức cao nhất, hai lưỡi đao va chạm, Ám Kính chợt run lên dữ dội, trực tiếp đánh bật đao trong tay Tiền Hằng, ngay sau đó cậu đẩy đao tiến thẳng, thân theo đao mà tới, ánh đao Thu Thủy trong tay cậu theo một đường cong hiểm hóc bất ngờ chui thẳng vào khoảng trống, chỉ khẽ lướt qua ngực Tiền Hằng, mang theo một vệt máu bắn tung tóe!

Tiền Hằng thực sự không thể tin nổi vào mắt mình… Đây rốt cuộc là sức khống chế và khả năng biến chiêu khủng khiếp gì đây?

Đây chính là thực lực của Vua Đấu Đao sever trong nước hả?!

Lần đầu tiên Tiền Hằng hiểu rõ thế nào gọi là bị áp chế đến mức tuyệt vọng. Trong một khoảng thời gian cực ngắn, hắn đã thua hoàn toàn. Đao của Trần Tinh Nhiên và hắn căn bản không ở cùng một đẳng cấp. Toàn bộ cách hắn tấn công, kể cả quỹ đạo đao đều bị đối phương nhìn thấu, dễ như trở bàn tay liền phá vỡ thế đao của hắn, còn đao của Trần Tinh Nhiên thì như tia chớp trong mây mù, chưa kịp dừng lại trên người hắn đã biến mất, hắn hoàn toàn đoán không ra đường đao của đối phương——

“Keng!”

Máu của Tiền Hằng tụt mạnh, hắn nghiến răng, vội vàng lùi về sau mà không dám tiếp tục đấu đao, lợi dụng lực phản chấn của nhát vừa rồi để bật người lùi nhanh, ngay sau đó rút cung tiễn ngăn cản bước tiến của Trần Tinh Nhiên trong khoảnh khắc rồi dùng tốc độ nhanh nhất trong đời lao thẳng về phía đồng đội gần đó để núp!

Echo: "Tiền Hằng bị ép đến không thở nổi rồi…"

Hạc Diệp: "Không còn cách nào, về đao pháp thì hoàn toàn không phải đối thủ, chỉ có thể chọn cách chạy. Tốc độ quả thực rất nhanh, Trần Tinh Nhiên vừa bị mũi tên làm chậm một chút, bỏ lỡ cơ hội truy kích tốt nhất, giờ xem ra khó mà đuổi kịp… Bên phía Dương Vân Triệt còn đang dọn dẹp, chưa chắc kịp chạy sang hỗ trợ."

Giọng Echo có chút tiếc nuối: "Đấu đao thì ép nát nhưng thân pháp của Tiền Hằng cũng rất lợi hại, trực tiếp mượn lực lùi để chạy, xem ra mạng này chắc giữ được…"

Lời còn chưa dứt thì Tiền Hằng trên màn hình bỗng dưng khựng lại rồi ngã lăn xuống đất, hóa thành hồn trủng.

Echo: "???"

Hạc Diệp: "????"

Đã xảy ra chuyện gì vậy??

Là Dương Vân Triệt hỗ trợ?

Màn hình chuyển sang Dương Vân Triệt, đối phương vừa mới hạ gục nốt kẻ đột kích cuối cùng của TT.CAP, Điểu Súng trong tay cũng hết đạn, rõ ràng không phải anh ra tay.

Bị kẻ khác cướp mạng?

Không đúng, góc nhìn quan chiến hoàn toàn không thấy có ai quanh Trần Tinh Nhiên.

Giọng Echo đầy kinh ngạc và khó hiểu: "Tiền Hằng chết kiểu gì vậy? Không đúng mà, rõ ràng cậu ấy vẫn còn nửa cây máu, cho dù là cung tiễn, không bắn chí mạng thì cũng không thể gây lượng sát thương cỡ này đâu?"

Hạc Diệp cũng nghi hoặc: "Ván này… hơi khó hiểu, nhờ phát lại tình huống một chút."

Rất nhanh, phía dưới màn hình thực tế ảo xuất hiện một khung nhỏ và chiếu lại đoạn vừa rồi.

Trong hình, Tiền Hằng vừa mới chạy được hai bước thì phía sau không khí vang lên một tiếng “vù” rất nhỏ, ngay sau đó lóe lên một tia sáng lạnh như băng, gây hơn 500 sát thương, trực tiếp tiễn bay chỗ máu còn lại của Tiền Hằng.

Màn hình lại tua lại, lần này chuyển sang góc nhìn của Trần Tinh Nhiên.

Ngay khoảnh khắc Tiền Hằng vừa quay người bỏ chạy, thanh đao lớn trong tay Trần Tinh Nhiên đột nhiên biến mất, thay vào đó là con dao găm tím mà cậu nhặt được lúc đầu trận, lưỡi cong như lá liễu, mỏng như giấy, sống dao rỗng, nhìn chẳng khác nào một tác phẩm nghệ thuật tinh xảo.

Ngay sau đó, ngón trỏ Trần Tinh Nhiên khẽ nhấn vào sống dao, cổ tay rung lên, vậy mà cậu trực tiếp ném thẳng con dao găm kỳ lạ kia ra ngoài!

Trong không khí lóe lên một vệt sáng lạnh nhỏ đến mức gần như không thể phát hiện, trước khi Trần Tinh Nhiên xuất thủ, chẳng ai có thể nghĩ rằng một con dao găm lại có tốc độ và uy lực khủng khiếp cỡ này!

Nhanh hơn cả tên bắn, sắc bén hơn, xuyên phá mạnh hơn cả đạn của Điểu Súng, không hề có tiếng nổ ầm vang như đại pháo, chỉ có âm thanh nhỏ đến mức gần như không nghe thấy, dù trong mắt đã thoáng thấy ánh sáng lạnh lóe qua, cơ thể cũng không kịp phản ứng để né tránh, chỉ đến khi bị hàn quang kia xuyên thấu cơ thể, tai mới miễn cưỡng bắt kịp tiếng xé gió ấy——

"Này… này…"

Đôi mắt Echo trợn tròn, cả khán đài lặng im, chỉ còn giọng của Echo qua micro truyền đến tai từng người đang xem trực tiếp.

"Vãi chưởng, ném dao?!"

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip