Chương 174.
Hai tay Phật ấn hạ xuống, chúng sinh bình đẳng, tiếng gào của Trần Tinh Nhiên và La Bạch Bạch cũng không thay đổi được kết cục, chữ thập khổng lồ đập xuống, hai hồn lập tức hiện ra.
Dương Vân Triệt: "……"
Chiêu cũ càng về sau càng hữu dụng, kiểu chiến thuật một đợt dồn sát từng thịnh hành một thời, giờ lại xuất hiện trên sàn đấu, đánh MOD trở tay không kịp. Chỉ cần Nhược Thủy tung trúng chiêu cuối, lập tức cắt đứt mọi pha xử lý, phối hợp với song chưởng của Đại Phật một tay một mạng nhỏ.
Đúng lúc đó, máy quay live stream cũng lia sang bên này.
Echo: "Hả? Bên MOD đang solo combat với SAY à? Đội SAY mùa này thành tích cũng không tệ, nhưng Trần Tinh Nhiên có Ẩm Huyết trong tay, thắng combat này chắc không thành vấn đề… Ờ, trên sân đã có hai cái hồn, SAY bên kia giảm người hơi nhanh rồi."
Hạc Diệp nhìn kỹ, khó xử nói: "Ơ… hai hồn đó hình như chính là Trần Tinh Nhiên với La Bạch Bạch."
Echo: "??"
【 Ha ha ha ha ha ha ha ha 】
【 Vả mặt nhanh quá 】
【 Trần Tinh Nhiên: Cảm ơn Echo khen, tôi nằm trước cho dễ coi 】
【 Mặt Echo chắc đau lắm ha ha ha ha 】
Echo tập trung nhìn, đúng là hai người bị hạ là MOD, anh ho khan mấy tiếng cho đỡ ngượng: "Thì ra là dồn một đợt, đội hình này lâu rồi chưa xuất hiện ở meta hiện tại, SAY ở trận này chơi mạo hiểm nhưng lại mang về hiệu quả không tệ, câu được một con cá lớn thật."
La Bạch Bạch và Trần Tinh Nhiên vừa ngã xuống, Nộ Lãng của SAY liền nhảy vào mở chiêu, thủy lao dựng lên, nhốt luôn cả Dương Vân Triệt và Tiêu Nam. Dương Vân Triệt bị ép phải bật tuyệt chiêu, Chúc Cửu Âm tung chiêu cuối bao phủ toàn bản đồ, tuy trúng hai người nhưng thời gian vận chiêu hai giây, không có carry chính là Trần Tinh Nhiên muốn hạ gục đối thủ gần như không thể.
Bốn người SAY ép giao tranh, tung luôn ba chiêu cuối trước để bắt MOD, pha này xem như thắng rực rỡ.
Trần Tinh Nhiên nhìn trân trối viên Ẩm Huyết Hồn Ngọc trong túi bị lấy mất: "Ẩm Huyết của tôi……"
La Bạch Bạch khóc còn to hơn: "Thanh Khoát Đao tím của em!"
Tưởng đâu bắt được Ẩm Huyết là trận này đại sát bốn phương, ai ngờ giữa đường bị lật kèo, thành ra tự tay dâng quà cho người ta, Trần Tinh Nhiên trong lòng bi thương vô cùng.
Nhưng trò chơi là vậy, nhất là game Vận Mệnh kiểu trốn giết này, biến số quá nhiều dù MOD có thực lực cũng vẫn có lúc bị lật. SAY combat này đánh quá chuẩn, lại còn dùng đội hình dồn sát đơn giản, MOD bị hạ cũng không oan.
Dù hơi tiếc nhưng hai trận trước MOD đã lấy được điểm số vượt kỳ vọng, hơn nữa trận này mở màn ở Viễn Lăng sơn trang cũng có thêm điểm. Sau ba trận, MOD tổng điểm xếp hạng 32. Vòng bốn vẫn còn vài trận chưa đánh, dự đoán sau khi kết thúc toàn bộ, MOD có thể giữ ổn định ở khoảng hạng 38.
Cách top 24 không xa.
Vòng năm còn ba trận nữa, chỉ cần MOD tiếp tục giữ phong độ như hôm nay, vào chung kết không phải chuyện khó. Dù trận cuối hôm nay thất bại nhưng gương mặt bốn người MOD vẫn bình thản, từ đội bét bảng ngắn ngủn hai vòng đã vượt qua nhiều đội khác, leo lên top bảng điểm đó đã là kỳ tích.
Rời khỏi sân vận động Tinh Không, Trần Tinh Nhiên đã thay đồ thường ngày, trên vai đeo ba lô đen, trong đó có đồng phục đội. Nhìn từ xa chẳng khác gì học sinh cấp ba vừa tan học.
"Phó Châu còn bận chút, tụi mình ra cửa chờ anh ấy."
Dương Vân Triệt vừa nhìn điện thoại vừa nói.
Đội MOD mới thành lập, đủ thứ việc lặt vặt, Dương Vân Triệt và mọi người lo thi đấu không rảnh, tất cả đành nhờ giám đốc đội là Phó Châu. Vài ngày nay y chạy đôn chạy đáo, có khi cơm tối cũng chẳng kịp ăn, ai nấy đều thấy hết nên chẳng ai than phiền gì.
"Ừm."
Trên đường ra cửa, bọn họ còn gặp mấy tuyển thủ đội khác. Nhìn thấy Trần Tinh Nhiên và đồng đội, những tuyển thủ vốn nổi tiếng ngoài đời đều nở nụ cười thân thiện mà chủ động chào MOD.
Dù không phải đội lớn như ZMD nhưng với màn trình diễn hôm nay, MOD đã đủ để giành được sự tôn trọng của các tuyển thủ khác.
Ngoài sân đấu, Trần Tinh Nhiên không còn khí thế lạnh lùng sắc bén làm người khác phải kiêng dè như khi thi đấu mà lại trông ngoan ngoãn hiền lành, khiến nhiều tuyển thủ ngạc nhiên, thậm chí nghi ngờ người vừa rồi cầm Yêu Đao chém bay họ có thật sự là cậu thiếu niên xinh đẹp và non nớt này không.
Sao trong game và ngoài đời lại khác nhau dữ vậy?
La Bạch Bạch thấy biểu cảm của đám tuyển thủ, phần nào đoán được họ nghĩ gì, trong lòng thầm nhủ: Mấy người chưa thấy Trần Tinh Nhiên cầm dao ở ngoài đời đâu… còn đáng sợ hơn trong game nhiều.
Đối diện với những tuyển thủ khác trên sân đấu, Trần Tinh Nhiên cũng rất thân thiện, giọng điệu ôn hòa, cười cười lễ phép, thậm chí còn chủ động nói sau này có dịp thì hẹn luyện đao riêng, khiến các tuyển thủ chuyên nghiệp có cảm giác vừa bất ngờ vừa vui mừng, vội vàng gật đầu đồng ý, thiện cảm đối với với Trần Tinh Nhiên tăng vọt.
Rõ ràng đều cùng một đội, sao Dương Vân Triệt lại kiểu người gặp người ghét, còn Trần Tinh Nhiên thì khiến ai cũng thích vậy?
Mấy tuyển thủ âm thầm chửi, liếc nhau trao đổi ánh mắt nhưng vì ngại Dương Vân Triệt đang ở đó, sợ sau này vào trận bị cái tên bụng dạ hẹp hòi này ghi hận nên những lời ấy chỉ dám để trong lòng thôi…
“Vừa nãy có người kia thêm Wechat của cậu à?”
Chờ đám tuyển thủ vây quanh đi hết, Dương Vân Triệt mới hỏi Trần Tinh Nhiên.
Trần Tinh Nhiên: “Ai?”
“Cái cậu tóc xoăn ấy.”
Dương Vân Triệt liếc mắt ra hiệu: “Cứ bám lấy cậu đòi luyện đao, mặt dày xin cách liên lạc đấy.”
Trần Tinh Nhiên gật gù: “À… đúng rồi, cậu ta vừa mới thêm.”
Cậu tóc xoăn đó là tuyển thủ phụ trợ của đội FIG, tên Nhan Dư Hoài. Ở ván đầu tiên khi MOG gặp FIG có một trận đụng độ, Trần Tinh Nhiên lúc đó tốn không ít công sức đấu với cậu ta, cả thân pháp lẫn đao pháp đều rất chuẩn để lại cho Trần Tinh Nhiên ấn tượng sâu.
Chỉ cần là tuyển thủ có kỹ năng dùng đao tốt, Trần Tinh Nhiên hầu như không từ chối ai, luyện đao với nhiều cao thủ phong cách khác nhau sẽ giúp cậu hiểu thêm về đao pháp của mình.
Trước khi trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp, danh sách bạn bè Wechat của cậu gần như chẳng có ai. Sau này số lượng ngày càng nhiều, toàn là những cái tên nổi tiếng trong Liên Minh chuyên nghiệp, fan trải khắp cộng đồng game.
Trần Tinh Nhiên cũng đã thêm không ít bạn bè là tuyển thủ chuyên nghiệp, hiếm khi nghe Dương Vân Triệt đặc biệt hỏi một câu như vậy nên cậu hơi ngạc nhiên: “Sao vậy? Người này có vấn đề gì à?”
Không lẽ dính phốt gì đó, Dương Vân Triệt sợ mình mà thân thiết quá thì bị liên lụy?
Nghĩ vậy, Trần Tinh Nhiên nói: “Chỉ là luyện đao riêng thôi, chắc không có gì đâu?”
Dương Vân Triệt mím môi, cuối cùng chỉ nhỏ giọng: “…Không có.”
Trần Tinh Nhiên: “?”
Nhưng rõ ràng biểu cảm của anh trông không giống “không có” chút nào.
“Bạch Bạch.”
Trần Tinh Nhiên nghĩ nghĩ rồi quay sang hỏi La Bạch Bạch phía sau, đưa danh thiếp Wechat trên tay cho cậu ấy xem.
La Bạch Bạch đang nói chuyện với Tiêu Nam, nghe Trần Tinh Nhiên thắc mắc thì cúi xuống nhìn màn hình rồi gật gù: “À, cậu này… em biết. Trong Liên Minh cũng khá có tiếng.”
Trần Tinh Nhiên tò mò: “Ý cậu là sao?”
“Ờ thì… kiểu đào hoa ấy, dính không ít scandal, nam nữ đều qua tay, chay mặn gì cũng được, đời sống cá nhân thì rối tung.”
La Bạch Bạch nói tiếp: “Trước đó mấy chuyện này còn lên hot search nhiều lần, trong Liên Minh cũng nhiều người không ưa cậu ta. Vừa rồi cậu ta xin cách liên lạc của anh à? Cẩn thận đấy Nhiên Bảo, lúc thấy cậu ta nói chuyện với anh là em đã thấy biểu cảm lạ lạ rồi, biết đâu coi anh là mục tiêu tiếp theo á.”
Tiêu Nam cũng thò đầu qua nhìn: “Chuẩn, cậu này tôi cũng biết, nhớ đội Kinh Hồng không? Phụ trợ của họ từng có một chân với Nhan Dư Hoài đấy.”
La Bạch Bạch: “Thật á? Ý anh là Nhiếp Cung hả?”
Tiêu Nam gật đầu: “Mấy chuyện này tôi đâu có bịa. Ít người biết thôi, hai người họ hình như cũng qua lại một thời gian, sau đó Nhiếp Cung phát hiện Nhan Dư Hoài còn ngủ với cả một tay đột kích của đội hạng hai, vậy là chia tay. Chuyện này là đội trưởng Kinh Hồng là Mao Mậu kể với tôi đó.”
La Bạch Bạch: “Ê… cũng dữ dội quá ha. Em còn có thêm tin đồn này, kể cho các anh nghe, trước đó Nhan Dư Hoài còn…”
Trần Tinh Nhiên vốn không mấy quan tâm đến mấy chuyện ngoài lề của Liên Minh, nhưng La Bạch Bạch với Tiêu Nam một người một câu, tám chuyện tới tấp, nghe xong cậu sững người: “…Oa.”
Hóa ra Liên Minh nhiều drama dữ…
“Ba người các cậu ở phía sau tám cái gì đó?”
Dương Vân Triệt vừa quay lại thì phát hiện Trần Tinh Nhiên chẳng thấy đâu, đã chạy về phía sau dán vào La Bạch Bạch với Tiêu Nam, tám chuyện hăng say mà bất lực nói: “Lên xe nhanh, đi thôi.”
“Ờ.”
Cả ba lập tức ngoan ngoãn đi nhanh hơn.
Trần Tinh Nhiên ngẩng lên liếc nhìn Dương Vân Triệt, trong đầu nghĩ tới đống tin đồn về Nhan Dư Hoài vừa nghe, lại nhớ tới thái độ của Dương Vân Triệt khi nãy cứ như muốn nói gì đó nhưng rồi lại thôi, cậu khẽ chau mày, vẻ mặt trông như đang suy nghĩ gì.
Còn Dương Vân Triệt lúc này thì thấy rất khó chịu.
Những tin đồn về Nhan Dư Hoài anh cũng từng nghe nhiều, nhưng nếu tự mình đi nói với Trần Tinh Nhiên thì chẳng khác nào xen vào chuyện riêng, chen ngang vào quan hệ của Trần Tinh Nhiên với các tuyển thủ khác. Lỡ đâu khiến Trần Tinh Nhiên khó chịu thì sao?
Dù gì Trần Tinh Nhiên cũng nói rồi, chỉ là luyện đao riêng thôi. Nếu mình cứ ba hoa thêm một tràng mấy chuyện bê bối của Nhan Dư Hoài thì chẳng hóa ra mình giống mấy bà mẹ nhiều chuyện à…
Nhưng mà không nói thì lại thấy không yên lòng. Cái tên Nhan Dư Hoài kia ranh ma như vậy, lỡ đâu cứ “mưa dầm thấm lâu” mà làm hư Trần Tinh Nhiên thì sao? Hơn nữa nhìn cái thái độ quan tâm vừa rồi của tên đó rõ ràng là có ý đồ với Trần Tinh Nhiên, có nên nhắc nhở Trần Tinh Nhiên để ý chút không?
Không được, như vậy thì có vẻ quá cố ý rồi…
Hay là lúc Trần Tinh Nhiên không để ý, lén lấy điện thoại cậu ấy xóa Wechat của Nhan Dư Hoài?
… Chắc bị đánh quá.
Bề ngoài Dương Vân Triệt vẫn bình tĩnh, một tay xoa đầu, một tay xách túi, vai rộng chân dài, trông chẳng khác gì người mẫu catwalk bước xuống sàn diễn. Nhưng trong lòng thì sóng gió cuồn cuộn và đã bắt đầu nghĩ đủ loại cách.
Với tư cách đội trưởng, đúng là không tiện nhúng tay vào chuyện này.
Nếu quan hệ mà có thể gần thêm một chút thì tốt biết mấy.
Đang nghĩ ngợi, phía trước một chiếc xe bảo mẫu màu đen dừng lại rồi cửa kính hạ xuống, Phó Châu vẫy tay gọi: "Lên xe.”
La Bạch Bạch tò mò liếc mắt:
“Xe mới của đội mình hả?”
Cỡ xe này y hệt xe bảo mẫu của ZMD, dù La Bạch Bạch không rành xe cũng biết giá chắc chắn rất đắt. MOD giờ mà tài chính dư dả vậy á?
Phó Châu vẫy tay: "À, thuê đó.”
La Bạch Bạch: “…”
Mọi người lên xe, trên đường về La Bạch Bạch với Tiêu Nam tiếp tục chủ đề ban nãy, vẫn xoay quanh Nhan Dư Hoài mà bàn tán. Nhưng lần này không bàn chuyện đời tư của cậu ta mà là nói đến chi tiết lúc đánh đoàn với FIG trong trận đầu.
Tiêu Nam: "Ý thức phụ trợ của Nhan Dư Hoài cũng được, có mấy lần tôi bị cậu ta khống chế, suýt nữa không kịp tung chiêu.”
La Bạch Bạch: "Dù hơi non tay một chút, nhưng quả thật kỹ năng đua đao rất bén, lúc tập kích cũng rất chuẩn. Nhiên Bảo khi áp sát cậu ta cũng tốn không ít công sức… Nhiên Bảo, em nói có đúng không?”
Trần Tinh Nhiên: "Yếu như sên"
La Bạch Bạch: “??”
Ủa, nãy giờ cậu có nói vậy đâu?
“… Chẳng phải anh vừa mới còn nói muốn luyện đao chung với cậu ta à?”
“Ứng phó cho có thôi.”
Trần Tinh Nhiên kéo lại tay áo, giọng thản nhiên: "Lịch thi đấu dày đặc như vậy, lấy đâu thời gian mà luyện đao với cậu ta? Có thời gian thì tôi còn thà tìm đội trưởng Lộc hoặc Lý Hạo Uyên tập luyện còn hơn.”
Ngừng một lát, Trần Tinh Nhiên lại thêm một câu: "Hơn nữa nhìn cũng chẳng đẹp, tóc xoăn loè loẹt, so với đội trưởng thì kém xa.”
“… Có đến mức đó không? Đánh giá ngoại hình thì em đồng ý, nhưng em thấy kỹ năng đua đao của cậu ta cũng ổn mà, ít nhất mạnh hơn em chút xíu.”
La Bạch Bạch khó hiểu, quay sang hỏi Dương Vân Triệt: “Đội trưởng, anh thấy sao… Ủa, đội trưởng, anh cười gì vậy?”
Qua kính chiếu hậu, La Bạch Bạch thấy khóe miệng Dương Vân Triệt ngồi ghế phụ sắp kéo tới tận tai.
Y hệt thằng ngốc…
“Có gì đâu.”
Dương Vân Triệt vội thu lại nụ cười, thần sắc trở lại bình thường như trước: "Các cậu nãy giờ đang nói ai? Nhan Dư Hoài đúng không.”
Anh nhàn nhạt bình luận: “Ừ, yếu như sên.”
Phó Châu đang cầm vô lăng, mắt trợn trắng.
....
Editor: Nghe người ấy chê là vui dữ à, chứ khen là anh công nhảy lên nóc nhà :))
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip