Chương 28.
"Thắng làm vua, thua làm giặc, ý trời đã định!"
Hình ảnh trung tâm xuất hiện dòng chữ lớn: "Rồng bay phượng múa, lại ăn gà!"
【 Lại ăn gà nữa, lần này là trận thứ mấy rồi? 】
【 Đã mắt quá! Giết bừa mà vẫn thắng được trận, bái phục luôn! 】
【 Tuyển thủ chuyên nghiệp đánh hạng Bạch Kim vốn đã là sự đả kích nặng nề rồi, có gì đâu mà ngạc nhiên. 】
【 Ban đầu xem livestream của Vân Thần, xem xong lại bị Dạ Thiêu thu phục luôn. 】
【 Bị Dạ Thiêu thu phục +1 】
【 Vân Triệt, sau này chúng ta đừng liên lạc nữa, tôi sợ vợ Dạ Thiêu của tôi hiểu lầm. 】
Khi trận đấu kết thúc, giao diện hiện lên bảng tổng kết kết quả của mọi người.
Một người chơi ngẫu nhiên trong đội (đồng đội qua đường): 1 mạng hạ gục, gây ra 4605 sát thương, 3228 hồi máu.
ZMD - La Bạch Bạch: 2 mạng hạ gục, gây ra 19442 sát thương, 21360 hồi máu.
ZMD - Vân Triệt: 12 mạng hạ gục, gây ra 41888 sát thương, 2090 hồi máu.
Dạ Thiêu: 18 mạng hạ gục, gây ra 56900 sát thương, 897 hồi máu.
Chỉ riêng số mạng hạ gục của Trần Tinh Nhiên và Dương Vân Triệt đã lên đến 30, chưa kể lượng sát thương gây ra còn khiến người khác phải há hốc miệng.
Vì đây chỉ là trận hạng Bạch Kim, Trần Tinh Nhiên lại có rank thấp, nên khi thắng sẽ được cộng thêm nhiều điểm. Cộng thêm việc dẫn đầu bảng và có nhiều mạng hạ gục, bậc xếp hạng của cậu nhảy vọt như tên lửa, thẳng tiến lên Vàng II.
"Đánh không tệ, tiến bộ rõ rệt đấy."
Dương Vân Triệt không tiếc lời khen ngợi. Sau vài trận mài dũa, Trần Tinh Nhiên đã có sự tiến bộ rõ ràng trong chiến thuật, không còn lao vào trận đấu một cách bốc đồng như trước.
Trần Tinh Nhiên có chút ngại ngùng: "Anh chỉ huy tốt mà."
Cậu hiểu rất rõ thực lực của mình. Nhìn qua thì có vẻ như cậu giết được rất nhiều, nhưng thực tế là nhờ có hai tuyển thủ chuyên nghiệp là La Bạch Bạch và Dương Vân Triệt hỗ trợ, cậu mới có thể thoải mái gây sát thương mà không cần lo nghĩ nhiều.
Nếu trước đây cậu chỉ đơn thuần ngưỡng mộ kỹ năng chiến đấu của Dương Vân Triệt thì bây giờ, cậu lại có một nhận định mới về anh.
So với đấu solo, đấu đội mới thật sự là sân khấu của Dương Vân Triệt.
Khả năng ra quyết định hoàn hảo, tầm nhìn chiến thuật bao quát, luôn có thể chọn đúng thời điểm để tham chiến, vừa có thể gây sát thương lớn từ xa, vừa quan sát chiến trường một cách bình tĩnh và tạo cảm giác yên tâm cho đồng đội.
Khi nào tấn công, khi nào rút lui, kẻ địch sẽ di chuyển từ hướng nào, làm sao để chặn vòng và hạ gục đối thủ... Tất cả những điều đó dường như đã trở thành bản năng của Dương Vân Triệt. Trần Tinh Nhiên chỉ cần làm theo chỉ dẫn của anh, từng mạng hạ gục cứ thế mà đổ vào túi, dễ dàng, nhẹ nhàng và không có chút căng thẳng hay mạo hiểm nào.
Xem ra, mình còn nhiều thứ cần phải học hỏi trong đấu đội...
Trần Tinh Nhiên thầm nghĩ trong lòng.
"Chắc tôi phải về trường rồi."
Cậu nhìn đồng hồ, không biết từ lúc nào mà đã chơi đến tận nửa đêm.
"Muốn off à?"
"Ừ."
Trần Tinh Nhiên nói: "Cảm ơn anh đã giúp tôi leo rank."
"Tôi gánh không nổi lời này đâu." Dương Vân Triệt cười: "Cậu gây sát thương còn cao hơn tôi, phải nói là cậu dẫn dắt tụi này mới đúng."
【 Anh khiêm tốn vậy tôi thật sự không quen nổi luôn á 】
【 Có ai để ý không? Hôm nay Vân Thần cực kỳ đứng đắn. 】
【 Nhận ra lâu rồi, chẳng qua không muốn vạch trần thôi. 】
【 Theo kinh nghiệm nhiều năm độc thân của tôi, khi đứng trước người mình thích thì con người ta sẽ tự động tỏ ra nghiêm túc hơn. 】
【 Thì ra là vậy, tôi hiểu rồi. 】
【 Mấy người có thể đừng ghép cặp lung tung được không? 】
Trần Tinh Nhiên và Dương Vân Triệt trò chuyện vài câu rồi cùng thoát game.
Ngay lúc cậu chuẩn bị đóng trò chơi, tin nhắn riêng từ Dương Vân Triệt lại gửi đến.
ZMD - Vân Triệt: Thêm WeChat đi?
Trần Tinh Nhiên ngẩn người, suy nghĩ một chút, cũng không có lý do gì để từ chối.
Dạ Thiêu: Được thôi, WeChat của tôi là... Anh cũng thoát game à?
ZMD - Vân Triệt: Ừ, chơi một mình cũng chán. À, cậu là sinh viên Esport Thủ Đô đúng không? Hình như sắp tới trường có tổ chức giải đấu Người Mới thì phải? Cậu có đăng ký không?
Dương Vân Triệt cũng tốt nghiệp từ Esport Thủ Đô, tất nhiên biết về giải đấu nội bộ hàng năm dành cho sinh viên mới này.
Dạ Thiêu: Có đăng ký.
ZMD - Vân Triệt: Vậy thì trùng hợp quá. Trường vừa gửi lời mời cho tôi tham gia giải đấu Người Mới với tư cách khách mời. Lúc đó chắc sẽ gặp được cậu rồi.
Là một cựu sinh viên xuất sắc của Esport Thủ Đô, đồng thời cũng là tuyển thủ chuyên nghiệp hàng đầu của giải đấu Vận Mệnh, Dương Vân Triệt đã nhận được lời mời từ trường từ lâu, chỉ là chưa quyết định có tham dự hay không.
Bây giờ nghe nói Trần Tinh Nhiên cũng đăng ký thi đấu, anh liền đổi ý.
Phải nói với Phó Châu sắp xếp lại lịch trình thôi!
Trần Tinh Nhiên thầm nghĩ, tuyển thủ chuyên nghiệp rảnh vậy à? Không cần luyện tập mà vẫn có thời gian tham gia các hoạt động của trường nữa?
Mặc dù có suy nghĩ như vậy, nhưng cậu không nói ra mà chỉ đáp: Được thôi.
Ban ngày lỡ hẹn với Dương Vân Triệt khiến cậu cảm thấy có chút áy náy. Hơn nữa, hôm nay họ cùng nhau chơi game cả ngày, Dương Vân Triệt chỉ dạy cậu rất tận tình. Trong lòng Trần Tinh Nhiên thì ngoài Ngô Phi Ngang ra, có lẽ Dương Vân Triệt cũng có thể xem là một người bạn... nửa người bạn cũng được.
Lời mời kết bạn trên WeChat bật lên, Trần Tinh Nhiên thoải mái nhấn đồng ý.
Ảnh đại diện của Dương Vân Triệt rất đơn giản, chỉ là một bức ảnh bầu trời với một đám mây trắng. Nhật ký cá nhân cài đặt hiển thị trong một tháng, mở ra chỉ thấy một bức ảnh chụp hôm tổ chức giải đấu Cúp Túc Mệnh, ngoài ra không có gì hết.
ZMD - Vân Triệt: Ngày mai cậu còn chơi không?
Trần Tinh Nhiên tiện tay đặt biệt danh cho anh là 【 ZMD - Vân Triệt 】, nghĩ nghĩ một chút, lại xóa đi rồi đổi thành 【 Tên cung thủ đáng ghét 】.
— Cũng không phải thật sự ghét, chỉ là vì ấn tượng ban đầu của cậu với Dương Vân Triệt thôi. Dù sao đây cũng là tài khoản cá nhân, ghi chú thế nào cũng không ai thấy.
Nhìn thấy tin nhắn đối phương gửi đến, cậu trả lời.
Dạ Thiêu: Ban ngày tôi có việc, buổi tối chắc chơi được.
Ngày mai cậu phải đến tập đoàn Tinh Hà để bàn bạc hợp đồng làm streamer với quản lý bên đó.
ZMD - Vân Triệt: Vậy thì đúng lúc, tôi cũng định nói với cậu là ngày mai tôi phải đi thủ đô, đến tổng bộ ZMD giải quyết một số việc, ban ngày không lên mạng được.
Dạ Thiêu: Tổng bộ ZMD không phải ở thành phố S hả?
ZMD - Vân Triệt: Tháng trước đã chuyển đến thủ đô rồi. Không chỉ tổng bộ, ngay cả đội tuyển Vận Mệnh của chúng tôi cũng sẽ chuyển đến thủ đô luôn.
Trước đây, đội Vận Mệnh của ZMD chỉ là một nhánh nhỏ của câu lạc bộ nhưng từ khi Dương Vân Triệt gia nhập và đạt được thành tích cao, họ không còn là một đội tuyển vô danh nữa.
Hơn nữa thủ đô là "thánh địa" của thể thao điện tử, nơi tập trung của các đội tuyển hàng đầu như Mãn Thiên Tinh, VG và AUG. Các giải đấu lớn cũng chủ yếu được tổ chức tại các địa điểm thi đấu điện tử ở thủ đô. Việc chuyển trụ sở giúp họ tiện lợi hơn trong việc tham gia giải đấu và giao lưu với các đội tuyển khác.
Căn cứ mới của đội đã gần hoàn thiện, ngày mai Dương Vân Triệt và Phó Châu sẽ đến khảo sát thực tế, sau đó có thể đưa các thành viên chính thức và lính mới đến đó sinh hoạt, tập luyện.
Trần Tinh Nhiên "Ồ" một tiếng, cũng không để tâm lắm.
Đột nhiên, cậu nhớ ra điều gì đó, do dự một lúc rồi nhắn tin: Tôi có thể hỏi anh một chuyện không?
ZMD - Vân Triệt: Đương nhiên, cậu nói đi.
Dạ Thiêu: Hôm nay trong tiết học chiến thuật, giáo viên có phân tích một trận đấu của anh. Tôi muốn biết tại sao lúc đó anh lại chọn rút lui về hướng Mộ Hoang, thay vì ưu tiên hạ gục hỗ trợ của đối phương?
ZMD - Vân Triệt: Cậu đang nói trận nào?
Trần Tinh Nhiên hồi tưởng một chút: Trận đấu tập giữa các anh với AUG, ở gần Vô Ưu Lâm, lúc đội của các anh bị hai người đi rừng bên AUG bao vây.
Dương Vân Triệt chỉ suy nghĩ một chút, lập tức hiểu ngay đối phương đang nói về trận đấu nào.
Anh không trả lời thẳng, mà hỏi: Cậu có ý tưởng gì à? Sao lại nghĩ đến việc chọn hỗ trợ của AUG làm cửa đột phá?
Đối phương bên kia không trả lời ngay, mà vẫn hiển thị trạng thái 【đang nhập】. Dương Vân Triệt kiên nhẫn chờ một lát, rồi nhìn thấy Trần Tinh Nhiên gửi đến một đoạn tin nhắn dài.
Dạ Thiêu: Hai người chơi đột kích của AUG đang tấn công chủ lực của ZMD. Nếu ngay lúc này vòng ra khỏi chiến trường chính diện, đi thẳng đến vị trí hỗ trợ của họ thì chỉ chậm khoảng năm đến sáu giây. Hơn nữa, lúc đó La Bạch Bạch vẫn còn chiêu cuối trong tay...
Cậu tổ chức lại câu trả lời mà mình đã nói trong buổi học lần trước rồi gửi cho Dương Vân Triệt.
Trong đầu Dương Vân Triệt hiện lên hình ảnh khi đó, anh nhìn tin nhắn của Trần Tinh Nhiên và chìm vào suy nghĩ, biểu cảm trên mặt trở nên nghiêm túc hơn.
ZMD - Vân Triệt: Cậu biết người chơi hỗ trợ của AUG là Phí Vi đúng không?
Dạ Thiêu: Ừ.
ZMD - Vân Triệt: Nếu cho cậu thời gian, để cậu trực tiếp đấu với Phí Vi, cậu tự tin bao nhiêu phần trăm sẽ thắng cô ấy?
Dạ Thiêu: Mười phần.
Cậu ấy trả lời rất nhanh, như đã suy nghĩ đến khả năng này từ trước. Đặt vào người khác thì đây có vẻ như là lời nói ngông cuồng của một kẻ non nớt không biết sợ, nhưng Dương Vân Triệt biết Trần Tinh Nhiên không phải kiểu người mù quáng tự tin.
ZMD - Vân Triệt: Nói nghe thử?
Dạ Thiêu: Sau khi tan học, tôi đã xem lại video thi đấu của Phí Vi. Đao pháp của cô ấy không tệ, rất giỏi dùng khoát đao, nhưng thế thủ quá rõ ràng, thiếu đi chiêu kết liễu. Quan trọng hơn là cô ấy có một thói quen rất chí mạng: lực phát từ eo phải nhiều hơn eo trái, nên khi kéo khoát đao, bên trái rất dễ để lộ sơ hở. Nếu lúc đó dùng động tác giả cản thương chặn lưỡi đao từ bên phải, sẽ có cơ hội tấn công vào bên trái...
Trần Tinh Nhiên đánh ra một đoạn tin nhắn dài. Cậu dùng từ rất súc tích và thậm chí còn quen miệng dùng vài thuật ngữ võ thuật cổ truyền chỉ xuất hiện trong giới võ học đời trước. Người không hiểu về đấu đao có lẽ sẽ thấy khó hiểu, nhưng Dương Vân Triệt vẫn đọc rất nghiêm túc.
Dạ Thiêu: ... Tuy có thể sẽ bị cô ấy kéo vào thế giằng co kiểm soát lực, nhưng tôi nghĩ lúc đó có thể dùng đòn cản thương của thương pháp nhà họ Dương, vẽ hình tròn ở bên trái để né lưỡi đao và làm cô ấy mất lực. Ngay sau đó, chỉ cần một đòn thương trung bình cũng có cơ hội phá khiến cô ấy bạo đao.
ZMD - Vân Triệt: Rồi tôi chỉ cần bồi thêm một mũi tên chí mạng.
Dạ Thiêu: Rồi anh chỉ cần bồi thêm một mũi tên chí mạng, tôi sẽ lập tức dùng thế hợp nhất - Kỵ Long Thế, tung ra đòn thương có sát thương lớn nhất...
Trần Tinh Nhiên đang gõ đến đây thì đột nhiên dừng lại.
Bởi vì Dương Vân Triệt đã nói trước chính xác những gì cậu định nhắn.
ZMD - Vân Triệt: Quét sạch lượng máu của cô ấy, sau đó phối hợp với chiêu cuối của La Bạch Bạch để hạ xe tăng, thế cục sẽ đảo chiều và chúng ta có thể phản công.
Dạ Thiêu: Ừm.
Dương Vân Triệt bật cười, nói: Ý tưởng rất hay.
Dù đây chỉ là lý thuyết, thực tế trong trận đấu chưa chắc mọi chuyện sẽ diễn ra đúng như tưởng tượng, nhưng nếu thực hiện theo chiến thuật của Trần Tinh Nhiên vừa rồi, chắc chắn nó sẽ tốt hơn nhiều so với việc rút lui bỏ mặc đồng đội.
... Không, không chỉ là tốt hơn, mà còn có thể trực tiếp thay đổi cục diện, biến nguy thành thắng bằng một pha quyết định.
ZMD - Vân Triệt: Dựa theo suy nghĩ này, sáu giây là đủ. Nhưng tôi hiểu đồng đội mình, Tiêu Nam không làm được điều này.
Trần Tinh Nhiên sững người: Hả?
ZMD - Vân Triệt: Có thể chỉ qua một đoạn ngắn mà nhìn ra sơ hở trong đao pháp của Phí Vi, lại còn có thể nắm bắt tình huống để chớp lấy thời cơ đột phá, điều này đòi hỏi khả năng quan sát cực kỳ tinh vi và sự tự tin tuyệt đối. Tiêu Nam không làm được, tôi cũng không làm được.
Trần Tinh Nhiên suy nghĩ một chút, rồi chỉ có thể thở dài.
Đúng như lời Dương Vân Triệt nói, với tư cách là bộ não của đội và là trung tâm chiến thuật, mỗi mệnh lệnh của anh đều quyết định sự sống còn của cả đội. Nếu làm theo ý tưởng của Trần Tinh Nhiên, có thể họ sẽ xoay chuyển được thế trận, nhưng đồng thời cũng đặt cả đội vào tình huống vô cùng nguy hiểm.
Bỏ xe tăng Du Hoằng Vĩ lại, họ vẫn còn cơ hội tranh suất xếp hạng tiếp theo. Nhưng nếu mạo hiểm tất tay mà thất bại thì toàn đội sẽ bị loại sạch và không còn ai sống sót.
Trong lòng Trần Tinh Nhiên dâng lên một tia thất vọng khó hiểu. Đến nỗi cảm giác thất vọng này đến từ đâu, cậu cũng không thể nói rõ được.
Quyết định của Dương Vân Triệt không có gì để bắt bẻ. So với việc liều lĩnh phản công như cậu, quyết định rút lui của Dương Vân Triệt chắc chắn an toàn hơn, có đường lui và cũng phù hợp với phong cách đánh chắc thắng của anh hơn.
Nhưng mà…
Với tư cách là một võ giả, trong lòng cậu vẫn giữ vững một sự kiên định. Cho dù lưỡi đao đã sắp cắm vào tim, cậu cũng sẽ không từ bỏ hy vọng chiến thắng. Ngay cả khi sống chết chỉ còn cách nhau một sợi tóc, cậu vẫn phải tìm ra mấu chốt để xoay chuyển tình thế, giống như chính đao pháp của cậu — tàn nhẫn, dứt khoát, không chừa lại một con đường lui, chỉ có tiến lên không lùi bước, mới có thể đánh đâu thắng đó và không gì cản nổi.
Dạ Thiêu: Tôi hiểu rồi.
Cậu nhắn xong, mở giao diện hệ thống rồi chuẩn bị thoát game để quay lại trường học.
Gần như cùng lúc cậu bấm gửi đi bốn chữ đó, tin nhắn từ Dương Vân Triệt cũng hiện lên.
ZMD - Vân Triệt: Nhưng nếu là cậu, tôi tin cậu có thể làm được.
Tay Trần Tinh Nhiên khựng lại.
ZMD - Vân Triệt: Tôi biết giới hạn cao nhất của Tiêu Nam ở đâu, nên tôi mới chọn cách rút lui. Nhưng nếu người đứng ở vị trí đó là cậu...
ZMD - Vân Triệt: Tôi nhất định sẽ đánh cược.
Biểu cảm bình tĩnh trên gương mặt Trần Tinh Nhiên cuối cùng cũng dao động.
Tôi nhất định sẽ đánh cược.
Chỉ đơn giản năm chữ, nhưng phía sau đó là sự quyết đoán được ăn cả ngã về không của đội trưởng ZMD và cả niềm tin tuyệt đối vào năng lực của cậu.
Bởi vì tin rằng cậu chắc chắn sẽ thắng, nên anh sẵn sàng đặt cược.
Ba giây trôi qua.
ZMD - Vân Triệt: Vậy nên, cậu có muốn gia nhập ZMD không?
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip