Chương 3
Sau khi kết thúc quãng thời gian làm việc, quán cà phê về lại trạng thái nghỉ ngơi. Eunseo lúc này mới quay trở lại an ủi nàng. Ủ rũ cả chiều, mắt nàng chẳng còn sức để khóc nữa. Chỉ biết lặng thinh gục mặt xuống bàn và nghĩ ngợi lung tung.
Đây không phải lần đầu tiên nàng ghen, nhưng là lần đầu tiên Seola chẳng thèm ngó ngàng tới người yêu mình. Cả ngày hôm nay, chị không hề có một cuộc gọi nào, kể cả tin nhắn từ trưa cũng để đấy.
Bona tự hỏi liệu rằng chị còn yêu nàng chứ?
Thấy nét mặt chẳng mấy vui vẻ, Eunseo thở dài.
"Chị muốn hát một bài không?"
"Có..."
"..."
"Một bài thật buồn được chứ?" Nàng ngồi dậy, buồn bã đi ra cây đàn piano quen thuộc.
Theo chân Bona, em ngồi vào ghế, nhẹ nhàng mở nắp đàn, để lộ ra những phím đàn trắng đen xen kẽ. Đưa cho nàng tờ giấy là âm điệu của bài hát mới gần đây Eunseo viết.
"Lời bài hát buồn thật..." Bona nhận xét, mắt dõi theo từng câu chữ trên trang giấy. Nàng khẽ cười, nụ cười đầu tiên trong ngày.
Tình đơn phương sao? Em đang yêu thầm ai vậy Son Eunseo?
"Thì chị muốn hát mấy bài như thế còn gì" Em vươn tay đặt lên các nốt phím theo âm điệu của bài ca. Đánh thử phần đệm nhạc trong lúc Bona làm quen với giai điệu bài hát.
Shaki nằm ở ngoài nghe tiếng đàn, nó nhận ra ngay là bài hát mấy đêm gần đây Eunseo trầm ngâm. Cơ mà Shaki không thích mấy buổi em và nàng tập hát bài mới, nó nghe cảm thấy rời rạc vô cùng. Nhưng chiều nay khác hoàn toàn, chỉ mất vài phút ngắn ngủi. Bản tình ca với giọng hát của nàng hoà quyện một cách đầy mượt mà, chúng êm đềm nhưng lại tăng thêm vẻ sầu sầu trong ca từ.
Du dương được lúc thì bài hát kết thúc, Shaki nhận xét cho công tâm thì nó hay quá chừng! Ngẫm lại chắc chỉ có giọng nàng là hợp, nếu có xuất bản hoặc bán cho công ty âm nhạc nào đấy thì bài hát này vẫn không thể hay bằng giọng của Bona được. Mèo ta đảm bảo đó!
"Hôm nay chị tuyệt thật đấy" Eunseo khen gợi nàng, bình thường mấy bài hát mới thế này phải luyện tập kha khá thời gian để hoàn chỉnh. Nhưng chiều nay mất có chưa đầy 1 tiếng.
"Là bài hát em viết hay mới phải! Bé Son đang thích ai phải hong?" Bona nhoẻn miệng hỏi.
"..."
Tai Eunseo bắt đầu đỏ lên do câu hỏi bất chợt đầy nhạy cảm. Em chẳng biết làm gì ngoài việc im lặng. Chẳng lẽ lại nói người em thích là nàng?
Thấy đôi tai đỏ như trút khói, nàng được nước lấn tới tra khảo thêm.
"Nhất định đang thầm thích ai thì mới viết được thế chứ!"
"Đâu...em đâu thích ai đâu! Mà 6 giờ rồi, em về đây!"
Lúng túng đứng dậy đánh trống lảng, tay vơ lấy chiếc balo chuẩn bị rời khỏi. Bỗng, Bona giữ lấy cánh tay của người cao hơn mình mà nhỏ giọng gọi.
"Eunseo..."
"Có chuyện gì nữa unnie?"
"Ờm...tối nay...có thể ở đây với chị được không?"
"..."
"Cái này...em..." Tâm trí quay cuồng, chuyện này thật ngại đáp ứng...
Trong lúc Eunseo chưa kịp trả lời, nàng chợt ôm chầm lấy bé con to xác. Đầu dụi dụi vào lồng ngực em làm vẻ nũng nịu. Thân người Eunseo cứng đờ, là Bona đang ôm em, là crush đang ôm em.
Shaki nằm ngoài, tia nắng hoàng hôn đã tắt từ lâu mà sao con Sen trời đánh kia chưa chịu ra. Lại còn bà chị già Seola cứ đứng ngoài cửa này mãi, mắt chung thuỷ nhìn vào trong, bình thường vui vẻ chào đón lắm mà....
Quái lạ!
Con mèo bật người khỏi chậu hướng dương yêu quý, đi tới chỗ cửa. Khẽ nhòm cái đầu tròn xoe của mình vào quán.
Ôi chu choa má ơi! Tình huống gì đây?
Tình tay ba chăng? Sao Bona lại ôm chặt cứng Eunseo thế kia, lại còn cô người yêu Seola đứng đây ngó thấy nữa.
Đôi mắt xanh ngọc của bé mèo tò mò xem diễn biến, nó mong Seola sẽ nhảy vào oánh ghen một trận tơi bời. À không! Seola mà đánh thì không được, dù gì Eunseo vẫn là cô chủ yêu quý 3 đời tổ tông nhà nó.
Shaki không hiểu, thường ngày Eunseo vẫn giữ khoảng cách với Bona mà. Sao hôm nay dám làm chuyện thế này?
Nhưng ý nghĩ xấu xa về công tử Son sớm bị đập tan khi Shaki nhận thấy ánh mắt dò xét của Bona về phía Seola.
Lại cái trò chọc ghen khốn nạn ấy hả?
Mèo ta giờ xót thương cho kẻ si tình kia quá. Thầm trách Bona gieo hy vọng cho cô chủ, nhưng nàng làm gì biết Eunseo thích mình đâu...
Con mèo chợt giật mình khi Seola vụt chạy sau cú chạm mắt với nàng chưa đầy 1 giây. Shaki chắc chắn chị đang sắp không kìm nổi cơn khóc mới chạy đi như thế.
Seola chạy đi thì nàng cũng buông Eunseo ra. Nàng cảm thấy có lỗi khi đem em ra làm vật trêu tức người yêu nàng. Chỉ vì lúc đó cơn ghen từ trưa bảo lí trí nàng làm vậy. Thật xin lỗi!
Nhận ra ý đồ từ Bona, Shaki gào lên đánh thức con người đang chìm đắm trong mớ ước vọng tình yêu giả dối.
Meowwwwww~~~~~
Nghe tiếng gầm rú từ đứa con trai thơ ngoài cửa. Eunseo vội vàng từ chối.
"Shaki muốn về nhà rồi, để khi khác nhé"
Nói rồi lập tức bước ra quán, bế thốc con mèo ú kia lên tay. Hạnh phúc tiến về ngôi nhà nhỏ cách đó không xa.
Tại nhà Eunseo....
Tiếng lục đục phát ra ở gian bếp, Eunseo cùng Shaki ngán ngẩm nhìn bạn học họ Nam vô tư "ăn sạch" cái tủ lạnh.
"Mày đói ăn đến vậy cơ à Dawon?"
"Đói muốn chết luôn!"
Lí do Dawon háu cơm đều tại đứa em họ Yeoreum hết. Ai mà ngờ nhà có khách, người lớn đi nhậu với nhau. Để lại Yeoreum cho Dawon trông chừng.
Nói là em họ cho ngầu thôi, chứ Yeoreum bằng tuổi hai bạn trẻ kia lận. Chẳng qua tên này không học đại học, dồn tiền thành vốn làm kinh doanh.
Mà máu đua xe cũng hăng, thành ra hợp cạ với Dawon nhà ta. Nhân lúc người lớn không có nhà, hai con giời lôi con xe wave đi mua đồ ăn, nhưng thực chất là vi vu hóng gió.
Chẳng biết vi vu thế nào mà mà đâm phải cây cột điện, may chỉ vỡ gương xe. Mà ông trời bất công, hộp đồ ăn của Yeoreum thì còn nguyên, của Dawon thì chấm thêm tí đất cát. Nên giờ mới có "con ma đói" đang tận sức đào bới.
"À mà Eunseo này, vừa nãy có tiền bối Lee đợi ngươi trước cổng nhà ấy"
"Tiền bối Lee? Chị ấy tới đây làm gì?"
"Ai biết! Lúc tao đến thì thấy chị ấy ngó ngó trước nhà mày, còn xem đồng hồ nữa. Chắc đợi cũng lâu. Nhưng đến lúc tao vác xác tới thì tiền bối đi mất rồi"
"Oh! Vậy sao"
"Mày quen với chị ta hả? Từ bao giờ quen biết người nổi tiếng mà không bảo tao thế hửm?"
"Không, tao chỉ vô tình đụng phải ở trường. Chứ không quen biết gì hết"
"Ừm, biết thế" Dawon đáp lại qua loa rồi chú tâm vào đống đồ ăn.
Trên kệ tủ, Shaki vểnh tai nghe ngóng câu chuyện. Tiền bối Lee gì gì đó là ai thế? Là người nổi tiếng, lại còn là con gái nữa. Hẳn sẽ rất xinh!
Tuyệt!
Mèo ta sẽ mai mối cho cô chủ. Chứ Shaki cũng chán cảnh Eunseo tương tư Bona muốn chết đi sống lại rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip