4. đau ở đây này, em phải làm sao ?

"kim mingyu hôm qua mày bị muỗi đốt hả ?"

soonyoung nhìn gò má sưng đỏ của mingyu mà bàng hoàng, đêm qua wonwoo đấm cậu một phát nhưng may là anh hét không quá to thành ra cũng chả ai biết chuyện. đến sáng ngủ dậy mười người thì hết chín người hỏi mặt cậu bị làm sao.

"muỗi một mét tám hai đốt ạ."

cậu ỉu xìu, chọc chọc ngón tay vào mấy vỉ thuốc trên bàn.

"eo ôi, hai đứa bây tiến tới bước đó luôn rồi á ?"

kwon soonyoung bụm miệng, trong đầu hiện ra một ngàn lẻ một cảnh tượng không dành cho trẻ con. cậu thở dài, biết thế ngay từ đầu không nên tin lời ông anh ngồi kế bên, rốt cuộc chưa thu được câu trả lời xứng đáng mà đã bị wonwoo cạch mặt mất tiêu. từ giờ đến ngày trở về còn năm ngày nữa, wonwoo chiến tranh lạnh với cậu đến tận ngày gần cuối mới thôi.

mingyu lâu lâu lượn lờ trước mặt wonwoo để gây sự chú ý với anh, kết quả là bị người kia xem như không khí. nước ép táo cậu đặc biệt đem theo cho wonwoo cũng không có dịp tặng, vì chỉ cần nhìn thấy mingyu từ xa là anh đã chạy đi mất tiêu.

nếu lúc này mingyu có hai chiếc tai cún thì chắc chắn nó đã cụp xuống rồi, kế hoạch cưa cẩm đổ sông đổ bể làm cậu buồn hiu.

những ngày công tác diễn ra vô cùng thuận lợi, đêm cuối trước khi về lại seoul làm sao mà thiếu được bữa liên hoan thịt nướng linh đình do ban chủ nhiệm tổ chức. bọn họ phải chạy ra chợ ở trung tâm từ sớm để lựa thịt tươi, mua thêm một vài món không thể thiếu chẳng hạn như bia rượu. ai cũng lớn cả rồi, ngay cả đứa sinh viên năm nhất thì cũng là mười tám tuổi, lâu lâu mới có dịp chơi bời làm sao mà có thể bỏ qua.

mingyu được phân công nấu nướng, chút bận bịu này giúp cậu tạm gác được trái tim héo hon qua một bên.

"wonwoo, cho mượn điện thoại xíu coi của tao hết pin rồi."

soonyoung từ phía sau vồ tới, hắn thấy thằng bạn mình cứ lén la lén lút gõ gõ vào điện thoại, lúc soonyoung đi tới liền lật đật thoát ứng dụng trên màn hình. wonwoo đưa điện thoại cho hắn, rồi anh cũng xoăn tay áo vào phụ mọi người một phen. hắn nhìn theo bóng lưng đầy nghi hoặc của bạn mình, vuốt màn hình một phát liền quay trở lại ứng dụng ban nãy kia.

kwon soonyoung run tay nhìn những thứ mình đang thấy, đắn đo không biết có nên cho mingyu biết hay không.

"một, hai, ba, cạn ly !"

một đàn anh trong ban chủ nhiệm nâng cao ly bia còn đầy bọt, đám sinh viên lóc chóc mà cụng theo. cả bọn ngửa cổ uống sạch, cảm giác lành lạnh cùng chút đắng trôi vào cổ họng sảng khoái không thôi. ban chủ nhiệm phát biểu một vài cảm nghĩ, đồng thời cũng gửi lời cảm ơn đến các bạn tình nguyện viên đã hết mình trong mấy ngày qua. mấy vị bác sĩ đã quay về seoul từ sớm, hai ngày cuối này chỉ còn lại đám sinh viên mà thôi.

mingyu ngồi xéo wonwoo một chút, cái mặt tiu nghỉu nhìn chằm chằm vào mấy ly bia. anh làm sao mà không dõi theo cậu từ nãy đến giờ, hay nói đúng hơn là theo dõi mấy ngày qua. bên ngoài thì chơi trò chiến tranh lạnh thế thôi, chứ trong lòng wonwoo cùng ầm ầm như thác nước. còn chưa kể dạo này anh không để mingyu có cơ hội dính theo mình, thế là vô tình tạo điều kiện cho con bé sara kia bám lấy mingyu.

chẳng hạn như lúc này nè, mấy miếng thịt vừa chín tới là cô ta liền cuốn vào rau thiếu điều đút tận miệng cho tên cún ấy.

"thôi khỏi, tôi tự làm được."

mingyu đẩy cánh tay của sara ra, hành động này vô tình lọt vào mấy con mắt trên bàn đang nhìn hai người họ.

"trời ơi, thằng nhóc này, không biết thương hoa tiếc ngọc gì cả."

"đúng đấy, sara đã thể hiện tới mức này rồi mà còn lạnh mặt với người ta."

"thử nghĩ coi trên bàn này bao nhiêu người mà con bé gói rau cho mỗi mình mày thôi đó."

còn có mấy người nói thêm vào, dù chỉ là trêu chọc nhưng lọt vào tai wonwoo cũng khiến anh thấy khó chịu. wonwoo cốc cần đến ly bia nữa, cầm lấy chai bia mới cạn một phần ba mà nốc hết.

"ê ê, ai chọc mày hả ?"

soonyoung ngồi bên cạnh không kịp ngăn anh lại, mới cắn có một góc thịt mà bạn mình đã chén sạch chai bia. cả đám trải bạt dưới sân mà ngồi, bầu không khí lành lạnh của buổi đêm cộng thêm lượng bia vừa nạp vào người làm hai má wonwoo ửng đỏ. anh không trả lời soonyoung, gắp thêm mấy miếng thịt tự cuốn một gói rau cho mình.

mingyu lúc nào mà chả để ý đến con mèo đang dỗi mình kia, nhìn anh chun mũi vì vị đắng cũng khiến cậu nở một nụ cười đầy sủng nịch. không rõ vì sao nhìn wonwoo thế này mingyu lại thấy đau lòng khôn tả, cậu cho rằng chính mình đang quấy nhiễu đến cuộc sống êm ả của anh.

tự phạt mình một chai, mingyu ngửa đầu uống sạch.

cồn vào người làm cho mấy cái cảm xúc dư thừa bỗng dưng kết lại vào nhau thành một mớ hỗn độn. mingyu chống cằm, vẻ mặt đăm chiêu mà nghĩ ngợi, tách mình ra khỏi đám đông náo nhiệt kia. kể từ lần đầu gặp wonwoo tính đến nay cũng ngót nghét sáu năm trời, mingyu nghĩ nếu cố gồng thêm một ngày nữa chắc cậu sẽ sụp đổ mất. nhưng nếu tính đến chuyện buông tay, thôi không theo đuổi người nọ, liệu mingyu có đành lòng mà tưởng tượng đến viễn cảnh wonwoo thuộc về một ai đó không ?

nghĩ thôi cũng thấy chua chát, sáu năm qua cậu chưa từng thấy anh ấy vì mình mà cười rạng rỡ, nếu ai đó vừa xuất hiện một ngày có thể khiến nụ cười đó vương mãi trên môi thì mingyu biết phải làm sao ?

mà chuyện tình cảm có phải lúc nào cũng theo ý mình đâu, có được dễ dàng sẽ chẳng biết trân trọng nữa.

nhưng e là lần này quá khó đối với cậu rồi, mingyu cũng biết tủi thân khi bị phũ phàng chứ. cậu cũng có một trái tim, cũng có một nỗi chờ mong chưa từng được đáp lại.

ngồi ngẫm nghĩ mà uống đến tận sáu chai bia, xem chừng mỗi một chai tượng trưng cho một năm theo đuổi. mingyu từ đầu đến cuối còn chưa bỏ gì vào trong bụng, tửu lượng học sinh tiểu học này khiến đầu óc cậu bắt đầu biến thành vòng đu quay.

wonwoo là người đầu tiên phát hiện ra tình trạng say sẩm của người nọ, mấy ngón tay cào vào nhau chẳng biết phải làm gì.

"anh sao vậy ạ, anh ổn chứ ?"

sara cố tình cúi sát người xuống mà hỏi thăm, bàn tay không an phận mà chạm vào gương mặt ngơ ngác của mingyu.

bàn tay này không phải, tay của người kia lạnh hơn rất nhiều, còn có mùi kem dưỡng tay hương đào nữa.

mingyu né mặt sang một bên, lắc đầu nguầy nguậy.

"em đưa anh vào trong nha, anh uống nhiều quá rồi."

sara nói rất nhỏ, tiếng nói chuyện ồn ào lấn át cuộc trò chuyện thân mật bất đắc dĩ này qua một bên. cô ta dùng tay vòng sang người mingyu, còn chưa kịp kéo dậy đã có một bàn tay khác đỡ lấy.

bàn tay này hơi lạnh, còn có mùi đào thoang thoảng đâu đây.

"để tôi làm cho, ngồi đó đi."

wonwoo kéo lấy cánh tay người nọ, mingyu loạng choạng mà vùng khỏi cánh tay của anh. wonwoo bị hành động này làm cho cứng người, từ trước đến giờ dù cho anh có lạnh nhạt với cậu đến thế nào đi nữa mingyu cũng sẽ không phớt lờ anh. nhìn theo bóng lưng chếch choáng của mingyu đi về hướng mái chòi nằm gần con đường mòn dẫn ra lộ, wonwoo lo lắng mà đuổi theo.

ở đây không chỉ có sara trầm ngâm nhìn hai người họ mà soonyoung ở phía đối diện cũng phải dòm theo. hắn tì trán vào cánh tay, suy đi nghĩ lại, cuối cùng lấy điện thoại của mình gửi cái gì đó qua cho mingyu.

anh giúp mày cú này vậy, nhìn hai đứa đưa đẩy nhau anh đây cũng không yên lòng.

đúng là nam nhi hảo hán, soonyoung tự thưởng mình bằng một cuốn thịt dày cui.

mingyu đi đến mái chòi thì dừng lại, cậu bước vào trong rồi ngồi bệt xuống sàn. mái chòi nhỏ chỉ đủ cho hai người ngồi, wonwoo đứng trước mặt cậu mà không ngồi vào chỗ kế bên. nhìn gương mặt đỏ bừng không còn tí nào là tỉnh táo của mingyu mà anh bực mình khôn xiết. giờ thì hay rồi, uống đến ngu người mà còn để con gái người ta kéo tới kéo lui.

"vào trong ngủ đi, ngồi ở đây cảm lạnh."

cơn gió rít qua làm anh run lên một phát, nếu mingyu không chịu đi vào chắc anh cũng tự mình rút lui.

"anh để ý đến em làm gì, rõ ràng là ghét em gần chết."

cái giọng nhão nhẹt của mấy kẻ say cộng thêm chút tủi thân dồn nén làm wonwoo suýt chút không nhận ra người trước mặt là ai. mingyu tựa đầu vào cột, dẩu môi mà trả lời.

"tôi nói tôi ghét cậu hồi nào ?"

wonwoo đứng chống nạnh, dù biết là không nên giao chiến với người say nhưng thật ra bây giờ anh cũng đâu còn tỉnh.

"không cần nói em cũng biết, anh lúc nào cũng né em."

mingyu hít một hơi làm như oan ức lắm, tay còn quẹt quẹt cái mũi lạnh ngắt của mình.

"đêm qua rõ ràng là anh ôm em trước, vậy mà lúc tỉnh dậy lại đánh em."

wonwoo nhìn theo ngón tay chỉ vào gò má của cậu, dù ánh đèn có lờ mờ nhưng vẫn thấy rõ vết bầm đen chưa tan đi.

gì chứ ? là anh ôm mingyu trước hả ?

đột nhiên lại nhớ đến cái thói ngủ thối tha của mình, không có gối ôm liền không ngủ được.

bảo sao khi đó lại ngủ ngon thế, thì ra là mình ôm người ta.

"xin lỗi."

wonwoo dùng mũi giày cọ cọ trên nền đá, không dám nhìn thẳng mặt người đã vô duyên vô cớ bị mình tẩn cho một phen.

"thôi không cần đâu, em cũng đã buồn lắm rồi."

"giờ anh mà xin lỗi em đến sáng em cũng chả hết buồn đâu."

anh nhìn tên cún to xác lải nhải một mình một cõi, không biết nên tiếp tục ở lại nghe tâm sự hay đi vào bên trong.

"wonwoo, em thích anh lâu như vậy, vậy mà anh chả chịu thích em."

"bộ em có điểm nào chưa tốt hở anh, anh không chịu nói làm em không biết phải sửa đổi thế nào."

"thật ra không được đáp lại tình cảm cũng buồn lắm chứ, mà em có tư cách gì để trách anh đâu ?"

mingyu càng nói càng thấy mình thê thảm, hít vào một hơi đem mấy giọt nước mắt tức tưởi nuốt vào bên trong.

wonwoo nghe cậu bày tỏ với mình nhiều rồi, nhưng lần nào cũng là ba chữ em thích anh đầy ngán ngẩm. chỉ có lần này, người nọ nạp thêm chút dũng khí từ men say mà bộc bạch nhiều hơn, mỗi từ đều chạm đến đáy lòng người trước mặt.

"em không muốn theo đuổi anh nữa, không muốn tiếp tục thích anh, không muốn tự mình dày vò mình nữa."

"trên đời này đâu phải chỉ có một mình jeon wonwoo, còn đến tám tỷ người khác cơ mà."

mingyu nói đến đây lại bật cười tự giễu, ánh mắt vui vẻ thường ngày biến đi đâu, chỉ chừa lại đôi mắt tối tăm nhìn về anh.

"em đã nghĩ như thế, nghĩ rất nhiều lần là đằng khác."

"nhưng rốt cuộc cũng không thay đổi được gì, dù là mười tỷ, một trăm tỷ, cũng không bằng một mình jeon wonwoo của em."

"em nghĩ mình thích anh chỉ là nhất thời, ai mà tin vào tình yêu sét đánh chứ ?"

"vậy mà chớp mắt một cái đã sáu năm, cú này sét đánh em đau quá."

mingyu vừa nói vừa chạm vào trái tim, thứ tưởng chừng như vì bị chối bỏ mà trở nên ngừng đập.

"đau ở đây này, em phải làm sao ?"

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip