đêm lạnh trong cung
⋆⭒˚.⋆🪐 ⋆⭒˚.⋆
Hoàng cung trong màn đêm, tĩnh lặng như một bức tranh không có đường nét, chỉ có những bóng đen nặng nề của những cây cột đá cao vút và những tấm rèm nhung đỏ thẫm khẽ lay động trong làn gió mát. Những ánh đèn chao chao trong hành lang dài, khi thì sáng lên, khi lại mờ dần, báo hiệu một thứ gì đó sắp sửa bùng nổ.
Lee Sanghyeok, vị hoàng đế mới chỉ 28 tuổi, đứng trên lầu cao của hoàng cung, nơi chỉ có ánh trăng lạnh lẽo chiếu xuống, vẽ lên bóng hắn trên mặt đất. Hắn nhìn ra ngoài, thấy ánh sáng le lói từ những ngọn đèn xa xôi, nơi những người trong triều đang âm thầm làm việc theo những chỉ thị của hắn.
Chính là vào những khoảnh khắc như thế này, giữa đêm tối mịt mù của quyền lực và những âm mưu tranh đấu, mà cảm giác trống vắng lại dâng lên trong lòng vị hoàng đế trẻ tuổi. Hắn có thể điều khiển cả một đế chế, có thể khiến mọi người phải tuân theo mà không dám kháng cự, nhưng chính mình thì lại bị bao quanh bởi những vở kịch, những gương mặt giả tạo, những lời nói ngọt ngào mà không ai thật sự hiểu hắn.
Và trong tất cả những người ấy, duy nhất một người khiến trái tim hắn phải đập mạnh mẽ mỗi lần nghĩ đến, khiến cho sự trống vắng trong lòng có lẽ chỉ có thể lấp đầy bằng một lời nói duy nhất, bằng một cái ôm thật chặt, bằng một ánh mắt đầy tâm tư: Han Wangho.
Wangho, phi tần nam duy nhất trong hậu cung, không giống bất kỳ ai. Em ấy là người duy nhất có thể nhìn thấu những lớp vỏ bọc mà Sanghyeok dựng lên. Họ không chỉ là hoàng đế và phi tần, mà còn là bạn học từ thuở niên thiếu, hai người cùng lớn lên trong một môi trường đầy những ràng buộc, những ước mơ và những kỳ vọng, nhưng lại có một sự kết nối mà chẳng ai có thể hiểu được. Cả hai đều đã trải qua nhiều năm tháng thầm lặng bên nhau, mà lại chưa bao giờ công khai mối quan hệ ấy.
Sanghyeok biết rõ rằng, trong cung điện này, nơi quyền lực là thứ duy nhất được coi trọng, tình cảm cá nhân của hoàng đế không thể lộ ra ngoài. Mọi thứ đều phải được giấu kín trong bóng tối, bao gồm cả tình yêu của hắn đối với Wangho. Mối quan hệ này quá đặc biệt, quá nguy hiểm, không chỉ đối với chính hai người mà còn với cả vương triều này.
Dẫu biết rằng yêu thương là một thứ xa xỉ trong cung cấm, Sanghyeok vẫn không thể ngừng nghĩ về Wangho. Cái cách Wangho nhìn hắn bằng đôi mắt sáng ngời, cách mà em ấy mỉm cười khi mọi người xung quanh không hiểu gì về sự đau đớn trong ánh mắt ấy, mọi thứ đều khiến trái tim hắn phải bối rối.
Đêm nay, giống như bao đêm khác, Sanghyeok không thể ngủ. Ánh sáng mờ nhạt từ ngọn đèn trong cung điện làm tâm trí chao đảo. Hắn quay người lại, bước về phía bàn làm việc nơi những văn kiện chồng chất, những yêu cầu và mệnh lệnh đang chờ được ký duyệt. Nhưng đầu óc hắn lại không thể tập trung vào công việc. Mọi suy nghĩ đều quay về với Wangho, với cái nhìn kiên quyết của em ấy, với những lời nói ẩn ý mà không ai có thể hiểu được ngoài chính họ.
Em ấy... luôn là một người thông minh, tinh ranh và đầy mưu mô, không bao giờ để lộ những gì mình đang suy nghĩ. Em ấy có thể giả vờ yếu đuối trước mặt những người khác, nhưng Sanghyeok biết, trong sâu thẳm, Wangho là một người không bao giờ dễ dàng bị đánh bại. Em ấy có thể chiếm được trái tim của hoàng đế, nhưng Wangho cũng có thể sử dụng sự thông minh đó để đối phó với bất kỳ ai dám đụng đến em.
Cả hai đều giữ kín tình cảm này, bởi họ biết, nếu bị phát hiện, sẽ chẳng có gì đảm bảo cho sự an toàn của mình. Hậu cung này không phải là nơi dành cho tình yêu. Luôn luôn là nơi của sự tranh đấu, của mưu mẹo và những cuộc chơi quyền lực không hồi kết.
Tuy nhiên, đối với Sanghyeok, mỗi lần gặp Wangho, hắn lại cảm thấy như được giải thoát khỏi những căng thẳng trong lòng. Vì không thể công khai, nên mỗi lần trao đổi ánh mắt, mỗi lần đụng chạm nhẹ nhàng, đều là những khoảnh khắc mà hắn trân trọng vô cùng.
Nhưng đêm nay lại khác. Sanghyeok cảm thấy sự căng thẳng đang tăng tốc bao trùm cõi lòng mình. Các phi tần trong hậu cung đang ngày càng ráo riết tranh giành sự chú ý của hắn. Mặc dù biết rằng mình là hoàng đế, nhưng sự theo đuổi của những người phụ nữ này không chỉ đơn giản là muốn chiếm được một vị trí trong cung, mà còn là sự mưu mô, tính toán để chiếm đoạt quyền lực.
Sanghyeok nhắm mắt lại, tưởng tượng ra Wangho trong đầu, trong ánh sáng nhạt nhoà trong màn đêm, với những đường nét tinh tế và ánh mắt sâu thẳm. Hắn mỉm cười khẽ, cảm nhận được sự bình yên khi nghĩ đến người ấy. Dù không thể công khai, dù phải giấu kín mọi thứ, nhưng ít nhất, trong khoảnh khắc này, họ đã có nhau. Trong thế giới đầy nguy hiểm này, đối với hoàng thượng đáng kính chỉ có phi tần Han mới là nơi trú ẩn an toàn nhất và ngược lại.
Và rồi, khi Sanghyeok đang chìm đắm trong những suy nghĩ ấy, một bóng hình nhẹ nhàng xuất hiện ở cửa sổ của căn phòng. Đương nhiên là Wangho rồi. Chỉ có em ấy mới có quyền đứng trong hành cung vào giờ này, trong ánh trăng mờ ảo, đôi mắt sáng ngời nhìn vào hắn, như thể muốn nói một điều gì đó. Không cần lời nói, không cần bất cứ gì khác, chỉ cần nhìn nhau là đủ để hiểu.
Sanghyeok bước lại gần, không nói lời nào. Hắn chỉ đứng im, âu yếm nhìn em, cảm nhận được hơi thở đang nhẹ nhàng lướt qua. Đôi tình nhân gần gũi đến mức có thể nghe thấy nhịp tim của nhau.
"Em đến muộn," Sanghyeok nói, giọng hắn trầm thấp, nhưng ẩn chứa sự lo lắng không thể che giấu.
Wangho chỉ mỉm cười, ánh mắt vẫn đầy ẩn ý. "Đâu muộn đâu, hoàng thượng," em ấy đáp, và rồi tiến lại gần hơn, đưa tay khẽ vuốt nhẹ lên bờ vai của Sanghyeok, như muốn xoa dịu những suy tư trong lòng hắn.
Đêm đó, trong căn phòng tĩnh lặng, hai trái tim lại một lần nữa chìm vào trong biển tình, chỉ có những ánh mắt, những cử chỉ nhẹ nhàng là cách để an ủi, yêu thương người trong lòng.
⋆⭒˚.⋆🪐 ⋆⭒˚.⋆
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip