Em

Ba tháng trôi qua, em không liên lạc với anh. Mỗi ngày, em cố gắng sống cuộc sống của riêng mình, không còn anh bên cạnh. Những ngày đầu, em cảm thấy trống vắng và lạ lẫm. Em đã quen với việc có anh ở bên cạnh, giúp đỡ em, chăm sóc em. Nhưng khi không còn anh, em nhận ra một điều. Em nhớ anh. Không chỉ nhớ những hành động quan tâm nhỏ nhặt, mà còn nhớ cảm giác an toàn khi có anh ở gần.

Thật sự, em không biết liệu anh có nhớ em không, nhưng em hiểu rằng mình đã yêu anh. Em yêu cách anh chăm sóc em, yêu cách anh làm mọi thứ để em cảm thấy thoải mái, yêu cả những lúc anh không nói gì nhưng đôi mắt anh luôn tìm kiếm em.

Kể từ khi rời khỏi ngôi nhà, cuộc sống của em đã trở lại một cách yên tĩnh, đôi khi là cô đơn. Em đã quen với những ngày tháng bên anh, những lúc anh chăm sóc, lo lắng cho em. Nhưng khi quyết định tạm rời xa, em hiểu rằng mình cần phải đối diện với chính mình, cần tìm lại sự bình yên trong lòng, và học cách sống tự lập, không phụ thuộc vào bất kỳ ai.

Em quay về nhà mẹ. Nhà của mẹ luôn là nơi em cảm thấy an toàn và thoải mái nhất. Mẹ là người duy nhất có thể hiểu em mà không cần nói quá nhiều. Khi em về, mẹ nhìn em bằng ánh mắt đầy sự quan tâm. Dù mẹ không nói gì, nhưng em cảm nhận rõ ràng rằng mẹ biết có điều gì đó đã thay đổi trong em. Có lẽ mẹ không cần phải hỏi, mẹ luôn biết những gì em đang trải qua.

Mấy ngày đầu, em cố gắng gượng cười, cố tạo ra vẻ ngoài ổn thỏa, nhưng trong lòng em không thể che giấu sự rối bời. Mỗi khi mẹ nhìn vào mắt em, em lại cảm thấy như mẹ đang thấu hiểu tất cả. Dù không nói ra, em vẫn biết mẹ hiểu được cảm xúc của em.

Một buổi sáng, khi hai mẹ con ngồi uống trà, mẹ bất ngờ hỏi.

-"Con có ổn không?"

Câu hỏi của mẹ không chỉ đơn thuần là sự quan tâm, mà là một sự dò xét nhẹ nhàng. Mẹ luôn là người tinh tế và nhạy cảm, mẹ biết khi nào con gái mình cần được an ủi, khi nào cần được thấu hiểu.

Em mỉm cười đáp

-"Con ổn mà, mẹ. Con chỉ cần thời gian thôi."

Mẹ nhìn em thật lâu, như muốn thấu hiểu hết những gì đang diễn ra trong lòng con. Sau một hồi im lặng, mẹ nhẹ nhàng nói

-"Con đừng lo, có mẹ ở đây. Nếu con cần gì, mẹ sẽ luôn ở bên cạnh con. Mẹ hiểu con, và mẹ sẽ luôn là người bên con trong bất kỳ hoàn cảnh nào."

Những lời nói của mẹ làm em nhẹ lòng hơn. Dù cố gắng thể hiện mình mạnh mẽ, nhưng em biết mình chưa hoàn toàn vượt qua được những cảm xúc còn đọng

Em đã nhận ra rằng mình đang thay đổi từng ngày. Thời gian qua, những suy nghĩ mông lung và những cảm xúc không rõ ràng dần được thay thế bằng một điều gì đó vững chắc hơn, đó là sự yêu thương anh. Trái tim em giờ đây không còn những cơn bão mơ hồ mà thay vào đó là một làn sóng bình yên, ngập tràn sự tích cực và hy vọng.

Nhưng ba tháng là một khoảng thời gian không ngắn, và em biết mình không thể để cảm xúc dẫn lối một cách vội vàng. Em cần thời gian để suy nghĩ, để hiểu rõ hơn về chính mình và về tình yêu này. Đôi khi, khi ngồi một mình, em tự hỏi liệu tình cảm này có đủ sâu sắc để tồn tại lâu dài, hay chỉ là một cảm xúc nhất thời, mong manh.

Vì thế, thay vì chỉ suy nghĩ về anh, em quyết định dành thời gian cho bản thân nhiều hơn. Em đã đến thư viện nhiều hơn, tìm thấy sự yên bình và cảm hứng trong từng trang sách. Những cuốn sách không chỉ mở ra cho em thế giới tri thức mà còn giúp em nhìn nhận lại cuộc sống, nhìn nhận lại tình yêu. Mẹ luôn là người bạn đồng hành tuyệt vời, và những chuyến du lịch cùng mẹ đã giúp em nhận ra rằng đôi khi chỉ cần một không gian tĩnh lặng, một khoảng thời gian bên gia đình, là đủ để tâm hồn em thư giãn và thanh thản.

Chị gái em cũng là một người em hay trò chuyện, những buổi tối cùng chị chia sẻ những suy nghĩ về cuộc sống giúp em nhìn nhận lại tình yêu của mình một cách rõ ràng hơn. Chị không bao giờ phán xét, chỉ đơn giản lắng nghe và đưa ra những lời khuyên chân thành. Ngoài gia đình, những buổi cafe cùng bạn bè cũng là một phần quan trọng trong quãng thời gian này. Chúng em cười nói, chia sẻ những câu chuyện đời thường, và đôi khi chỉ là im lặng ngồi bên nhau, nhưng tất cả đều khiến em cảm thấy vui vẻ và tự do hơn.

Những việc này, dù đơn giản nhưng lại vô cùng ý nghĩa. Em nhận ra rằng việc dành thời gian cho bản thân không chỉ giúp em thư giãn mà còn giúp em cân bằng lại mọi thứ trong cuộc sống. Ba tháng còn dài, và em biết rằng đây chính là thời gian để em không chỉ yêu anh, mà còn yêu chính mình hơn.

Em đã quyết định được lòng mình.




Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip