Chương 8.2

Chương 8.2

Takahashi Hondo và Mayu càng ngày càng gần gũi, gần tới mức cuối cùng cô hoàn toàn đối xử với cậu ấy như người nhà, những điều này hoàn toàn là bộc phát. Nhận ra điều đó vào một tháng trước khi Matsui Jurina sắp kết thúc cuộc đời thực tập. Hôm đó, cô nhận được điện thoại của Hondo:

_Jurina à, ngày mai tôi muốn hẹn Mayuyu ra ngoài.

_ Đi hỏi Mayu có muốn đi không chứ, cậu nói cho tôi biết làm gì?

Cô trả lời, thấy khó hiểu, thằng cha này có nhầm đối tượng không?

_ Tôi cũng biết phải hỏi cô ấy, nhưng mỗi lần hẹn cô ấy, mười lần thì có chín lần rưỡi cô ấy trả lời:

_ Em phải về hỏi chị hai em.

Cậu không gật đầu, cô ấy nào dám nói được? Mayuyu coi lời cậu còn quan trọng hơn cả pháp luật Nhật Bản ấy, không bằng trực tiếp hỏi cậu cho nhanh.

Trực một ngày, tinh thần có chút mệt mỏi, Jurina thả lỏng xương cốt, dựa nửa người lên thành ghế, tiện mồm hỏi:

_ Cậu dự định đưa em ấy đi đâu?

_ Đi uống trà, nhân tiện đi xem cảnh đêm tâm sự.

_ Uống trà? - Cô ho khẽ.

_ Takahashi thiếu gia, bổn nhân quen cậu sắp bảy năm rồi, đến cốc nước trắng cậu còn chưa từng mời tôi uống qua, còn xem cảnh đêm tâm sự nữa! Sao tôi biết cậu có tâm sự tới mức thú tính đại phát không? Cậu nói tôi yên tâm giao em gái vào mồm sói à?

_ Bị cậu phát hiện rồi? - Takahashi Hondo cười lưu manh:

_ Thực ra tôi thèm thuồng Mayuyu rất lâu rồi, con gái xinh đẹp ngọt ngào rung động lòng người, vậy không rung động được sao?

Matsui Jurina đột nhiên thu lại nụ cười.

_ Takahashi Hondo! Tốt nhất cậu nên nói với tôi, cậu chỉ đang nói đùa?

_Ai đùa với cậu? Tôi thực sự muốn theo đuổi Mayuyu.

Nếu không ai nhàn rỗi đến thế, sớm tối hỏi han ân cần; nhận được điện thoại của cô ấy, xa mấy cũng đều không từ vất vả; có cơ hội thì liều mình hẹn người đẹp, chỉ thiếu chút chưa moi tim móc gan ra đưa cô ấy, chăm sóc em gái của bạn cũng có giới hạn chứ? Vì vậy câu nói của Mayu: "Em phải về hỏi chị hai em."mới có thể khiến anh buồn rầu tới mức muốn về nhà ôm chăn khóc lóc, anh thực rất sợ có ngày tỏ tình với cô, cô còn ngốc nghếch trả lời anh:

_ Em phải hỏi chị hai em có thể cho phép anh làm bạn trai em không. Có nhầm không! Cô chẳng phải thiếu nữ vị thành niên, đâu cần phải việc gì cũng trưng cầu người nhà đồng ý chứ? Cả đời này anh chưa từng tận tâm với người con gái nào như vậy! Thế mà nhân vật tiểu nữ cứ như người đứng ngoài cuộc, một chút cũng không cảm nhận được thành ý theo đuổi mãnh liệt của anh, toàn nói ra những lời giết chết phong cảnh. Sau này tốt rồi, ban đầu vì muốn gần gũi cô ấy, lấy danh nghĩa "anh trai", không ngờ ngược lại tự chui vào rọ, cho dù anh tốt với cô hơn nữa, cô đều cho rằng đó là sự yêu thương "kiểu anh cả", ức tới nỗi anh chỉ muốn đâm đầu vào tường, chết cho cô xem cho xong! Chính lúc dường như uất ức thành nội thương, cuối cùng anh rút ra kinh nghiệm xương máu, quyết định chiều theo cô. Trong lòng cô, lời chị hai chiếm phần hết sức quan trọng, thế không bằng anh trực tiếp bắt tay vào thực hiện với phía Jurina, chỉ cần Juri đồng ý, sẽ có hiệu quả hơn việc anh mặc áo màu làm vui lòng người thân *(điển cố: Có một cụ già, hơn 70 tuổi nhưng vẫn mặc áo màu mè, hóa trang như trẻ con để bố mẹ vui mà cười.), giở hơn 100 trò bịp bợm theo đuổi ngu ngốc. Tuy cách này hơi mất nhân cách, nhưng ông trời có thể thấy, anh thực không nghĩ ra cách nào hay hơn, anh là luật sư, chỉ biết sử dụng cách nào có lợi cho bản thân để thắng tố tụng, trong tình yêu cũng như vậy. Nhưng, anh không ngờ, cái bàn tính như ý của anh càng gõ càng sai!

_Takahashi Hondo! Tôi giao Mayu cho cậu, là muốn cậu chăm sóc tốt cho em ấy, không phải muốn cậu cả ngày nghĩ làm thế nào để chấm mút xà xẻo em ấy, đến em gái của bạn cậu cũng không tha, loại cầm thú như cậu còn có nhân tính không hả?

Hondo suýt chút bị tiếng thét làm thủng màng nhĩ, vài giây sau mới đặt điện thoại về bên tai.

_ Cái gì gọi là chấm mút xà xẻo? Tôi thực sự nghiêm túc theo đuổi Mayuyu, cậu phản đối có quá kích động không?

_ Nghiêm túc? Bạn gái thay mấy lần rồi, cậu còn mặt mũi mà tự ngắm mình không? Tôi cảnh cáo cậu, tránh Mayu xa ra một chút, em ấy không phải đối tượng cậu có thể vui đùa!

Matsui Jurina nổi điên, không ngờ ngay từ đầu cậu ta tiếp cận Mayu là đã có mưu đồ bất lương!

_ Vậy thì làm sao? Số bạn gái cậu từng thay chỉ có thể nhiều hơn, không thể ít hơn tôi, có tư cách gì mà nói với tôi những lời đó? - Hondo bị làm cho tức điên, bật lại:

_ Tôi chưa bao giờ nói bản thân sạch sẽ, chính vì như vậy, tôi rất tự biết mình, tôi muốn cũng chẳng có nổi phụ nữ tốt, loại người như chúng ta, chỉ có thể làm tổn thương phụ nữ.

Cho dù khát vọng tới mức tim đau biết bao, cô mãi mãi chỉ có thể đứng xa nhìn, không dám, cũng không thể giơ tay đi giành...

_ Đó là cậu, tôi khác. Chính vì cậu tự ti một cách khó hiểu, không có dũng cảm đi giành lấy tình yêu, khiến Sumire tổn thương bao lần? Nhưng tôi thì khác, yêu rồi tôi sẽ dũng cảm đối mặt với trái tim mình, chỉ cần tôi muốn, thì tuyệt đối tự tin mang lại hạnh phúc cho cô ấy, bản thân cậu xấu xa, cũng đừng có coi tôi như thế!

_ Yêu? - Cô cười nhẹ, nghe Takahashi Hondo nói, lại cảm thấy tiếng cười đó lạnh lẽo tới mức sống mũi cay.

_ Đừng nói về tình yêu với tôi, cậu không hiểu nó nhiều hơn tôi đâu, ít nhất cậu chưa từng biết cảm giác từ thiên đường rớt xuống địa ngục, một trái tim nhất định phải tàn ác mổ xẻ ra, khoét rỗng mọi thứ bên trong rồi khâu lại, giả vờ như những thứ đó chưa từng tồn tại bao giờ, cảm giác để những ngày tê liệt qua đi

Khoét rỗng trái tim? Trong đó còn lại những gì? Ý của cậu ta là, trái tim cậu ta đã chết từ lâu rồi ư?

_ Đã cắt bỏ đến mức đau tới vậy, vì sao không mạnh dạn đòi lấy? Tôi không hiểu rốt cuộc cậu do dự cái gì.

_ Tôi - Matsui Jurina mở miệng nhưng không nói gì.

_ Tôi không quan tâm cậu nói thế nào, dù sao tôi vẫn theo đuổi Mayuyu, cậu tin cũng được, không tin cũng được, cô ấy là người con gái đáng để tôi trân trọng, tôi không chỉ vui đùa mà thôi.

Matsui Jurina nắm chặt lòng bàn tay.

_ Nếu tôi kiên quyết phản đối đến cùng?

_ Tôi vẫn dốc toàn lực đi giành lấy, tuyệt không từ bỏ.

_ Cậu cho rằng Mayu sẽ nghe lời cậu hay nghe lời tôi?

_ Vậy thì mỗi người tự dựa vào bản lĩnh vậy, nhưng, cho phép tôi không khách khí mà nói một câu: Jurina, cậu thực ích kỷ ! Lợi dụng sự coi trọng của em gái với người thân, trói chặt bước chân đi tìm hạnh phúc của cô ấy, như vậy là làm khó cô ấy, cậu được coi là thứ chị gái gì vậy? Nói thẳng một điều, cậu "chỉ là" chị hai, không phải chồng cô ấy, dựa vào cái gì mà độc chiếm cô ấy, không cho phép cô ấy đi tìm tình yêu thực sự?

Từng lời từng câu, đánh mạnh vào chỗ sâu nhất trong trái tim cô, đánh nặng nề, tàn nhẫn, đau tới mức cô không thốt lên lời... Cô không nhớ bọn họ cuối cùng kết thúc cuộc điện thoại như thế nào, cô thất thần ngơ ngẩn ngồi, tới khi Mayu từ ngoài trở về.

_ Oái? Chị, chẳng phải chị nói muộn mới về à? Em vẫn chưa nấu cơm! Cô ngỡ ngàng ngước mắt, nụ cười nhẹ trong trẻo ánh lên trên gương mặt em, cô không thể nhoẻn nổi cho dù chỉ là nụ cười yếu ớt.

_ Em đi đâu?

_ Em đi tới chỗ anh Hondo lấy ảnh.

Cô giơ giơ tập ảnh trong tay.

Vốn dĩ anh Hondo nói muốn mang qua cho em, nhưng em nghĩ cũng không phải không quen đường, nên không phiền anh ấy nữa, chị có muốn xem chụp đẹp hay không không? Không để ý thấy thần sắc chị không thoải mái, cô tràn đầy hào hứng dựa sát người chị, lật qua từng tấm, cùng xem với chị.

_ Tấm này là thế nào?

Cô chỉ một trong những tấm em để Takahashi Hondo ôm, cử chỉ này thân mật biết bao, dường như có thể hiểu nhầm thành tình nhân, em không biết ư? Mayuyu lè lưỡi.

_ Anh ấy đang chọc em! Biết em nhột, mỗi lần đều như vậy, đến chụp ảnh cũng nhân cơ hội bắt nạt em, em liền trốn, kết quả bị anh ấy tóm được, không cẩn thận bị chụp lại.

Cô hít thật sâu, lật qua vài tấm.

_ Cái này? - Cô phải cố gắng kiềm chế, mới có thể không ra sức hét lên với em, rốt cuộc em đang làm cái quái gì? Một người con gái để con trai hôn bị chụp vào ảnh lưu lại, còn có thể không có gì ư? Cô lặng lẽ liếc chị một cái, nhỏ giọng lẩm bẩm:

_ Là anh ấy nói muốn cá với em bậc thang này là số đơn hay số lẻ, nếu em thua thì em để anh ấy hôn một cái, em chưa đồng ý, là anh ấy hôn lén em.

Cô không ngốc, đáy lòng láng máng nhận ra ý đồ của Takahashi Hondo, nhưng anh không nói rõ, cô cũng không thể tỏ rõ cái gì, dẫu sao anh ấy cũng là bạn của chị hai, không thể để chị hai khó làm người. Em không thích thú vì bị tập kích chứ! Matsui Jurina nhìn dáng vẻ làm nũng dẩu môi oán giận trẻ con của em, nén không nói ra. Cuối cùng nhận thấy sự trầm mặc khác thường của chị, cô nghiêng đầu hỏi:

_ Chị, chị sao thế?

_ Không sao.

_ Anh Hondo nói thứ bảy...

_ Không được đi!

Chưa suy nghĩ đã buột miệng nói ra, âm lượng cao đến nỗi cô cũng bị dọa cho khiếp sợ.

_... Chị?

_ Con gái từ sáng tới tối chạy ra ngoài, giống cái gì hả?

Cô hạ thấp âm lượng, chính là tự bào chữa.

_ Nhưng, trước đây cũng là chị nói...

_ Chị không nói em suốt ngày dính vào cậu ta không buông! Bản thân em để ý được không? Bây giờ từ sáng tới tối mở miệng đều là anh Hondo, em còn học hay không? Còn có đặt chị trong mắt mình không? Trong đầu em chỉ còn chứa cậu ta thôi à?

Mayu của bây giờ có phải không có cô cũng được? Cô lo sợ, đột nhiên hoảng hốt. Chưa bao giờ nghĩ có một ngày cô sẽ không còn được cần tới, từ trước đến nay, em coi cô quan trọng hơn bất cứ cái gì, tới khi một người quan trọng hơn xuất hiện, chiếm giữ nhân vật mà cả đời cô không thể đóng vai ... đến tư cách người bảo vệ cuối cùng cũng bị mất đi, vậy thì, bên cạnh em còn chỗ cho cô không? Cô có cảm giác ... bị vứt bỏ. 

_A Chị không thích em và anh ấy gần gũi quá à? - Mayu suy nghĩ hồi lâu, hỏi khẽ.

_ Chị...- Chỉ có cô mới biết, đây không phải chĩa mũi nhọn vào Takahashi Hondo, mà là bất cứ người đàn ông nào có ý đồ với em, loại ích kỷ muốn độc chiếm em đến cô còn cảm thấy chán ghét bản thân. 

_ Em có biết... cậu ấy muốn theo đuổi em không?

Cô khó khăn nói.

_ Theo đuổi em? - Mayu tròn to mắt.

_ Ai nói vậy?

_ Không cần bất cứ ai nói, chị không phải tên ngốc, chị nhìn thấy được.

Là như vậy ư? Chị hai cũng nhận ra rồi, vì vậy hôm nay mới thể hiện khác thường thế, chị... đang ghen? Cô cười nhẹ, dựa vào lòng chị, dịu dàng ôm chị.

_ Cho dù anh ấy thích em hay không, đều không quan trọng, em chỉ cần ở cùng chị, như vậy là đủ rồi.

Thực sự có thể như vậy không? Cả đời bên nhau với thân phận chị em? Cô dịu dàng tình cảm dụi vào ngực chị, nhưng không nhìn thấy khoảng trống của hai bên đầu lông mày nhíu sít lại, rất, rất lo.


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip

Tags: