Chap 21:Nếu sự thật phũ phàng, phải chăng nên chấp nhận?
Hơn 5 tháng Rồi Bây giờ au mới quay trở lại ,hè rồi nên thời gian cũng nhiều hơn cũng có thể viết truyện cung cấp cho mọi người rồi nè ,có ai nhớ ai không nè????
:-) :-) :-) :-) :-) 112 :-) :-) :-) :-) :-) :-) 1 :-)
Bệnh viện...
_Khải Nguyên,con tỉnh rồi._ Vương Tuấn Khải vui mừng Hét Lên
Sau hơn 1 tuần hôn mê thì cuối cùng cậu bé cũng đã có thể tỉnh lại, nhưng có lẽ cậu không còn là cậu bé tinh nghịch ,ngây ngô như trước kia nữa, bởi có lẽ cậu đã trải qua một đã kích tinh thần rất là lớn.
_Ba...aaaaa_ cậu bé òa khóc nhảy vào lòng ba ba
_Con trai của ba
giờ đây Vương Tuấn Khải có thể thở phào một cái nhẹ nhõm
_ Ba ơi Khải Nguyên rất là sợ... điều đó,đêm...Đó... thật sự rất là kinh hoàng .... máu. Đúng rồi ,Đúng rồi Đúng rồi, chú ,chú đã cứu con ba ơi bs Phải cứu chú..._hoảng loạn
_ cục cưng ngoan, con bình tĩnh. Chú là chú nào có nói rõ hơn xem.
_ đêm đó chú Nguyên và một chú gì nữa Có đến để cứu con ra khỏi mẹ. nhưng khi thoát ra ngoài thì chỉ có con và chú gì đó thôi còn nguyên thì ở lại và trong lúc đang đi chạy chốn thì.....Thì... có rất nhiều người đuổi theo.... rất là đáng sợ.. trong rừng... rất tối... lại rất lạnh.....huhuhu.....huhuhu... rất đáng sợ..... không chịu đâu... rất đáng sợ...huhuhu.... rất đáng sợ ,rất đáng sợ
_Không sao có Ba Ba rồi,sau đó thế nào?
_ sau đó,hu hu... chú biết là không thể thoát được nữa...hì..hức.. ba biết không Chú mới dẫn con đến một buổi rậm rất to và đẩy con vào trong, bảo con phải giữ im lặng và không được lên tiếng dù cho có thấy bất cứ chuyện gì ...à Đúng rồi! Đúng rồi! Đúng rồi! Chú còn đưa cho con một tấm giấy bảo con đưa cho ba ...Tấm giấy con để trong túi áo lúc con mặc. áo con đâu? rồi đó con đâu rồi?
_ trong tấm giấy viết gì hả con? trong tấm giấy viết gì hả con ,mau nói
_ con không biết, con không có coi..huyuhyhu
_ Mau đi tìm lại bộ quần áo cậu chủ mặc ngày hôm đó, nhanh lên
1 lát sau...
«
Đình Tính gửi anh
Kiếp này xem như chúng ta Hữu Duyên Vô Phận. Vì bạn thân, vì Khải Nguyên ,vì tình nghĩa trước đó,em đành phụ anh. Xin anh đừng trách em vô tình,ra đi không nói trước.Em biết lần này sẽ là một đi không trở lại nhưng em không hề hối hận,nếu như có kiếp sau,em nguyện sống cùng anh đến răng long đầu bạc,cùng nhau tận hưởng những kì diệu của cuộc đời.
Mãi yêu anh,Đình Tính
Nhất Lân,»
_Không,cmn , em có ngon thì về trước mắt anh nà nói những câu này
_Sao em lại đi vậy chứ.......em vì bạn em...vậy sao không vì anh...rốt cuộc em xem anh là j???
Giọt nước mắt nhẹ nhàng rơi trên đôi gò má đã rám nắng đi vì bao ngày bôn ba khắp nơi tìm kiếm , đôi chân không chống chọi nổi trước sự thật phũ phàng liền ngã khuỵ chân xuống nền đất lạnh lẽo
Vâng nơi này bây giờ lạnh lắm ,bởi vì mùa đông có những bông hoa tuyết rơi phủ trắng cả lối về
Nhưng còn có một nơi lạnh hơn rất nhiều đó chính là trái tim đang băng giá của anh.
_Thôi bỏ đi, tớ biết cậu đang rất đau lòng, Vậy thì có được gì đâu, quan trọng là phải biết nhìn thẳng vào sự thật, bởi vì chỉ có sự thật mới tìm ra được con đường đi cho cậu mà thôi, chứ không phải ngồi đây mà yếu đuối
Câu nói của mình hình như không có lực,bèn dùng chiêu cuối cùng.
_Bọn thuộc hạ đang tra hỏi lũ chó chết đêm đó, chắc chắn sẽ mau chóng biết cậu ta đang ở đâu.
_Đi không?
_Tất nhiên, lũ khốn nạn đó, chưa thấy quan tài chưa đổ lệ.
...
Á...hu hu...uuuuu
pặc...păch....
Crốp ...ốp...r
Xoạt....xoẹt ...
_Kẹp tay nó cho tao.
Á....Á....aaaaaaaaaasss
Chỉ vừa mới bước vào thôi ,những tiếng cầu xin ,rên la thảm thiết như từ cõi âm ti vọng về, rất đáng sợ...
Đây chính là nơi tra tấn tù binh. Với hơn 100 dụng cụ và các hình thức tra tấn từ thời trung cổ đến cận hiện đại ,những dụng cụ và những hình thức tra tấn cực kỳ đáng sợ. Tùy theo mức độ mà sử dụng loại hình thức nào
_Tha cho tôi...Á...Á...Á...th...ana...chooooo ...T....ôi...
_DlAssssssss....đauuuuuuu....Á...Á...
_Nói mau, Nếu tụi mày không nói thì tao sẽ lóc thịt tụi mày cho chó nó ăn, bầy chó đang đợi ăn thịt của tụi mày đấy _những con thú có mắt không tròng.
_Emmm...noissssss....
_Đaiiiiịi caaaaa đại nhân, em nói mà
_ con mẹ tụi bây, không có chút khí phách gì hết chỉ mới bị giày vò như vậy đã lên tiếng cầu xin ,tội mày có đáng là người không hả ?câm miệng lại hết cho tao.
_Quả là đại ca, khí phách hơn người_tiếng vỗ tay bôm bốp, cùng với giọng cười ngạo nghễ nhưng không tầm thường một tí nào
Từ ngoài cửa hai thân ảnh áo đen nhẹ nhàng bước vào ,vơia khí chất bức người.
Đột nhiên cả tù ngục im lặng một cách đáng sợ ,không khí tràn ngập sự tôn kính và những tên Cai ngục đồng than cuối xuống tung hô:
_Đại ca, Đình Tính ca!
Người được xem là đại ca không ai khác là Vương Tuấn Khải,với một hàn băng cực lớn ,Hàn khí bao quanh ,anh hiên ngang bước đến bên tên không biết sống chết vừa mở miệng ,với lực đạo không mạnh ,trông có vẻ là như thế, nhưng chỉ nghe một tiếng hét lên của tên tù ngục và kết quả không may cho nó là bàn tay đã không còn nguyên vẹn nữa.
_ Đừng để tao phải tức lên, các con chó như mày một là mở miệng, hai là đi về chầu Diêm Vương.
Trái ngược với cử chỉ tao nhã nhưng thực chất muốn giết người kia, thì Đình Tính lại hung hăng lao vào tên Ngục Tù, không bận tâm hắn sống hay chết, mà đánh mà đấm, một cách dữ tợn như một con thú điên xổng chuồng.
_ mày nói mau, mày nói nhanh, nói ngay,nếu không mày không sống với tao đâu. Thằng con trai đêm đó chúng mày rượt đuổi .Bây giờ cậu ấy đang ở đâu? Nói mau! Con chó! mày mở miệng ra cho tao ! NÓI
_Thằng đó,không chết vì bị hiếp, thì cũng chết vì đêm lạnh lẽo trong khu rừng hôm đó.
_Mày nói cái gì? Nói lại tao nghe.
_Nó bị hiếp, không phải 1 thằng mà là cả 1 tập thể...hahhaaaaaaaaaaa.
_Đ*m*
Định tính như một con thú điên ,khi nghe được tin dữ càng điên tiết hơn nữa ,cầm con dao bằng thép cách đó không xa ,đâm liên tục ,chém thật nhiều nhát vào tên ngục tù mà được mọi người xưng hô là đại ca.
Không biết hắn đã chết từ khi nào, nhưng nhìn vết thương trên cơ thể thật là bị hoành hành cho đến chết. nhưng như vậy cũng không thể làm hạ bớt đi cơn tức giận đang cùng mục nổi lên trong Đình Tính, xót xa có, tức giận có ,uất hận có và ngay cả lo sợ cũng có...
Vương Tuấn Khải lo lắng cho Vương Nguyên
Đình Tính đau lòng cho Nhất Lân
Nếu sự thật phũ phàng, phải chăng nên chấp nhận?
Au đã quay trở lại và update thường xuyên hơn.
Lịch up.chap : 1 lân/ tuần
Vào ngày thứ sáu
Yêu mọi người lắm!!!
Ai có ý kiến gì về lịch up Chap thì cmt Au pk để xem có sửa được không nha
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip