Chap 10
Chap này vẫn không có gì để đọc, mà cũng chưa soát lỗi luôn tại buồn ngủ quá, nhưng mà cứ đọc đi nha ? Mà không đọc cũng được ạ. Cảm ơn mọi người !
.
Từ sau cái hôm gặp gỡ Quang Đông tại cửa hàng, hai người họ trở nên thân thiết với nhau rất nhanh. Quang Đông thích hát, Bảo Khánh yêu đàn, họ thường gặp nhau vào những buổi tối muộn sau khi Đông xong việc. Đôi lúc mọi thứ đang diễn ra quen thuộc đến mức khiến Bảo Khánh choáng ngợp. Quang Đông có quá nhiều điểm chung với người đó, họ đều thích hát, đều tiếp xúc với xã hội từ sớm, đôi khi dễ nổi nóng và cáu gắt nhưng bản chất lại khá hiền lành. Điểm khác biệt duy nhất chắc là cảm giác mà họ mang đến cho Bảo Khánh.
Phương Tuấn làm cậu có cảm giác anh như một cậu nhóc nhỏ tuổi để hết lòng che chở, hết lòng bảo bọc. Lần đầu làm cậu hiểu được những cảm giác nôn nóng, bồn chồn lo lắng, vui sướng và cả tuyệt vọng mà từ trước đến nay cậu chỉ cảm nhận được với người thân trong gia đình. Phương Tuấn là người làm dịu đi cuộc sống của cậu, tập cho cậu tính nhẫn nhịn và mang tới vô vàn cảm xúc không thể gọi tên khác. Đôi lúc Bảo Khánh nghĩ cuộc đời này của cậu, ngoài gia đình chắc chỉ còn mỗi Phương Tuấn là thấu hiểu mình. Nên cậu luôn cảm thấy bản thân nợ anh một ân huệ, vì giữa chốn Sài Gòn này, con người ta đa phần đến với nhau để trục lợi nhưng vẫn có một người hết lòng hết dạ bên cạnh cậu mà chẳng đòi hỏi lợi ích gì cả.
Còn Quang Đông, người này là cả một sắc màu mới mẻ. Cho dù anh có giống Phương Tuấn đến mức nào đi nữa, thì Quang Đông vẫn là Quang Đông. Anh không đòi hỏi Bảo Khánh phải nói ra hết tâm sự cũng đủ thấu hiểu tấm lòng cậu. Anh không ép Bảo Khánh lúc nào cũng phải tươi cười hay cho cậu những lời khuyên sáo rỗng, mà dặn cậu hãy cứ khóc thật nhiều khi cảm thấy không còn đủ mạnh mẽ được nữa. Quang Đông cho Bảo Khánh cảm giác như tri kỷ, không cần phải gồng mình chống chọi, không cần lựa lời vì sợ mích lòng, anh bảo vì trên thế giới này chỉ có một "tôi" mà thôi, chẳng còn cái "tôi" nào hoàn hảo hơn bản thân mình cả. Anh chỉ cho cậu cách yêu bản thân hơn bất cứ thứ gì, đó là điều từ trước đến nay chưa ai dạy cho cậu cả.
Cậu phân vân, suy nghĩ, đắn đo, rốt cuộc vẫn chọn dừng lại.
Phương Tuấn, người ta tốt hơn anh bao nhiêu anh thấy không ? Thế mà lựa chọn của em cuối cùng vẫn là anh. Nguyễn Bảo Khánh không xứng đáng được yêu nên cứ phải chịu dằn vặt như thế đúng không ạ ?
.
"Khánh, làm nhạc hong ?"
Hơn mười giờ ở nhà Bảo Khánh, Quang Đông ngồi vắt vẻo trên bệ cửa sổ, nhấm nháp ly rượu cay cay rồi bất ngờ ra ý kiến.
"Làm chớ, mà nhạc gì ?"
"Bài hôm bữa anh hát, em nói em thích đó"
"À à, bài đó của bạn anh mà, ảnh chịu chưa đó"
"Bài đó anh nhờ ảnh viết, được một đoạn rồi, anh tính hỏi ý em để làm nốt đoạn sau"
"Hỏi ý em chi trời ? Anh biết kiểu gì em cũng đồng ý mà"
"Tại . . . em đang thất tình mà. Mấy người thất tình thường cảm xúc dữ dội lắm. Muốn kêu em phụ viết tiếp lời đoạn sau"
Bảo Khánh ngập ngừng hồi lâu, vị của rượu ngày càng trở nên đắng ngắt lan ra khắp khoang miệng, làm mụ mị cả đầu óc.
"Àaaa ! Lợi dụng tui phải không ? Thấy tui buồn nên mượn cảm xúc của tui để viết chứ gì ? Xờiiii, còn tưởng nay tốt bụng mua rượu qua cho em nhậu "
"Tao nhảy xuống dưới tao về liền"
"Haha, giỡn chút ai dè không vui, viết thì viết"
Cậu nhấp thêm một chút rượu, vị vẫn cay xè, xộc lên mũi lên mắt, lại trở về ảo não.
Phương Tuấn, sao anh bảo cứ cười thì tâm trạng sẽ tốt lên ? Em cười đây, nhưng mà vẫn đau lòng quá đi mất . . .
.
Vài ngày sau, một bản ballad nhẹ nhàng được Quang Đông đăng tải lên trang cá nhân, anh tag cả Bảo Khánh và tác giả chính của ca khúc. Một bài hát đầy tâm sự ra mắt thật đơn giản, sau khi có kha khá người theo dõi, cả hai quyết định làm một clip hát live xem như quà cảm ơn mọi người vì đã quan tâm họ.
Trong clip, Bảo Khánh ngồi yên lặng bên chiếc đàn của mình, nhắm chặt hai mắt, bàn tay lướt nhẹ lên từng phím đàn tạo từng đợt sóng lúc trầm lúc bổng, day dứt không thôi. Quang Đông ở một bên ngân từng câu hát thật chậm rãi, thả tâm tư, thả tâm hồn, thả cả những cảm xúc hỗn loạn vào bài hát.
Trong lúc đó, có một trái tim không ngừng thắt lại.
Đêm hôm ấy, Phương Tuấn ở Việt Nam cũng up một đoạn ghi âm ngắn, chỉnh chế độ người xem trong vòng bạn bè, đắn đo một lúc lại thay đổi. Cuối cùng đoạn ghi âm đó chỉ có một người nơi xa mới có thể nhìn thấy.
Thiên lý ơi, em có thể ở lại đây không ?
"Quang Đông, mua giúp em hai lon bia với, hôm nay em không ngủ được"
.
"Anh Tuấn Anh, thằng Khánh . . . nó có người yêu ạ ?"
Hơn một giờ sáng, dòng tin nhắn không đầu không đuôi được gửi đi, Phương Tuấn vẫn thao thức mãi chẳng thể chợp mắt.
"Anh không nghe nó nhắc gì cả, sao ấy ?"
"Dạ không, em chỉ . . . hỏi vậy thôi"
"Người ngồi kế thằng Khánh là Quang Đông, tên Lương Trần Phú Thiện sinh năm 96"
"Dạ ?!"
"Mày mà còn ẩm ương như này nữa thì thằng Khánh nó có bồ mới sớm thôi"
"Em chưa hiểu ý anh lắm . . ."
"Thằng nhóc, tao cáu nha. Thằng Khánh nó còn thương mày không đồng nghĩa với việc tương lai nó sẽ không thương người khác. Nó muốn bỏ Việt Nam đi một thời gian xem mày có níu kéo nó không, vậy là mày để nó đi luôn ??"
"Em tưởng nó . . ."
"Anh lỡ hứa với nó giữ giữ bí mật rồi, nhưng mà tầm này thì bí mật gì nữa. Nó đang một mình ở Nga, không ai bên cạnh, tự nhiên đâu ra xuất hiện một người quan tâm, lo lắng cho nó mỗi ngày. Nó nói với anh là một chút nữa thôi thì nó lung lay rồi, nhưng mà nó còn nhớ mày quá"
"Nhớ em ? Nó không quên em là mừng rồi"
"Nó đã bao giờ quên mày đâu ? Mày không quên nó thì thôi chứ sao nó quên cho được. Mà mày đã hình dung ra chưa ? Đi bắt thằng Khánh lại, đợi tới lúc nó tán luôn con người ta là mày out thiệt đó em. Anh say quá, coi như không nhớ đã nó gì đi, ngủ ngon"
Có lẽ Tuấn Anh hôm nay đã uống kha khá rượu, rồi lỡ mồm tuôn ra hết bao nhiêu đó thứ.
Còn Phương Tuấn chẳng hiểu nghĩ gì, thông suốt chỗ nào, nhưng hôm sau anh xin nghỉ làm một thời gian ngắn, đặt ngay một vé bay đến Moscow.
Bảo Khánh, anh xin lỗi. Em đừng có lung lay đó nha, đợi anh một chút !
.
.
.
End chap 10.
28/2/20.
7:34 am.
Thì chap này cũng hong có gì để đọc, nhưng mà đọc được tới đây rồi thì chap sau có biến á, ráng đợi nha ??
Buồn ngủ quá, đi ngủ đây.
_Mộc_
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip