Chap 74: Cậu đơn giản là tin tưởng anh

Thấy SeungHyun sắc mặt có chút âm trầm, Ji Yong vội vàng nắm lấy tay anh. Vẫn là chờ sau khi lấy được món đồ kia rồi nói sau, bây giờ còn chưa phải lúc gây khó dễ!

Woo Bin nhìn về phía Ji Yong, nhẹ giọng nói, "Ji Yongie, rất xin lỗi..."

Ji Yong kéo tóc nghiêng đầu nhìn anh ta, vẻ mặt nghi hoặc. Giống như không rõ ý của anh ta, Woo Bin không khỏi càng áy náy.

SeungHyun thấy Woo Bin nhìn chằm chằm vào Ji Yong, hừ lạnh một tiếng, châm chọc nói,

- Hiện tại xin lỗi có ích gì? Chẳng qua chỉ trúng một chút dược đã khiến cậu sai đường... Tôi thật lo lắng khi đem Yongie giao cho cậu! - Vô nghĩa! Cho dù Woo Bin là người đàn ông vô cùng tốt cũng không có khả năng anh đem cậu giao cho anh ta !

Woo Bin bị người hạ dược, làm ra chuyện có lỗi với Ji Yong trong lòng vốn đã không dễ chịu. Lại thêm SeungHyun châm chọc, anh đương nhiên bùng nổ, nhưng không đợi anh lên tiếng, Ji Yong đã nghiêng đầu nhìn về phía SeungHyun, vẻ mặt khó hiểu hỏi, "Anh, cái gì sai đường a?"

Woo Bin trong lòng tức giận nháy mắt biến mất vô tung, trong lòng đầy chột dạ, không yên nhìn Ji Yong, nếu cậu hiểu anh làm cái gì cậu có thể lại biến mất hay không ?

SeungHyun yêu thương sờ đầu cậu, yêu chiều hỏi "Bé cưng tối hôm qua có nghe thấy thanh âm gì kỳ quái không ?"

- Có! - Ji Yong càng không ngừng gật đầu, chun mũi, "Tối hôm qua tường bên kia rất ầm ỹ, làm cho Yongie ngủ cũng không được. Yongie giống như nghe thấy thanh âm chị rên nga! Chị dường như rất đau khổ, anh, chị có phải bị bệnh hay không? Vừa rồi sắc mặt chị cũng rất khó coi, còn trừng Yongie nữa!" Cậu không phải bị thanh âm cách vách làm cho ngủ không được, căn bản chính là SeungHyun không cho cậu ngủ.

Woo Bin cảnh cáo nhìn SeungHyun một cái, ý muốn anh không cần nói lung tung, nhưng SeungHyun lại dễ bị dọa sợ sao ?

Đưa tay nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại của Ji Yong, SeungHyun dịu dàng nói, "Đàn ông sai đường đều không phải đàn ông tốt, bé cưng không thể ở cùng với đàn ông xấu. Nếu không sẽ bị tổn thương đó biết không ?"

Ji Yong cái hiểu cái không gật đầu, nói thầm, "Bị tổn thương sẽ đau, Yongie sợ đau. Ân, Yongie không muốn ở cùng với đàn ông xấu!"

Woo Bin hung hăng trừng mắt nhìn SeungHyun một cái, nhìn về phía Ji Yong, dịu dàng dỗ, "Ji Yong ..."

Không đợi anh nói hết câu, SeungHyun nhàn nhàn nói, "Yongie, anh ta chính là đàn ông xấu a !"

Nghe vậy, Ji Yong lập tức nhích sát bên cạnh SeungHyun đề phòng nhìn Woo Bin, "Yongie không muốn ở cùng với đàn ông xấu !"

Woo Bin sắc mặt trở nên rất khó coi, trong mắt đều là tức giận,

- Choi tổng, Ji Yong hiện tại cái gì cũng đều không hiểu, phiền anh đừng dạy hư cậu ấy !

SeungHyun nhẹ nhàng nhíu mày, không chút để ý nói,

- Là tôi dạy hư cậu ấy sao? Không phải chính anh là người có lỗi? Đừng xem cậu ấy như ngu ngốc, cậu ấy tự biết nhận xét!

Lúc trước anh đối xử với Ji Yong, chưa bao giờ mang theo quan điểm này, mặc dù có khi anh cảm thấy cậu bộ dáng ngây ngốc rất đáng yêu. Thích bắt nạt cậu một chút nhưng anh chưa bao giờ xem cậu như kẻ ngốc, sự thật chứng minh, cậu rất thông minh. Ngốc của cậu đơn giản là cậu tin tưởng anh, ỷ lại anh nên anh nói cái gì cậu cũng đều liền tin tức khắc.

Ji Yong hung hăng gật đầu, bất mãn nhìn Woo Bin chu miệng nói, "Em không phải ngu ngốc."

Thấy anh ta còn muốn nói gì, SeungHyun lòng tốt lên tiếng nhắc nhở, "Kim tổng tài đã bỏ lỡ hơn nửa ngày hẳn là có rất nhiều chuyện cần phải xử lý!"

Nghe vậy Woo Bin nhíu mày, anh quả thật có rất nhiều chuyện cần xử lý, dưới tay anh cũng không có nhân tài như phó tổng SHJY Seungri hay phó tổng GD Hắc Ưng. Hơn nữa cho dù có nhân tài như vậy, anh chỉ sợ cũng không thể yên tâm mà đem toàn bộ công ty giao cho người khác.

- Ji Yong ngoan đừng chạy loạn, anh xử lý xong việc sẽ chơi với em được không? - Ji Yong nhìn anh một cái, gật đầu.

Nhìn bóng dáng Woo Bin rời đi, Ji Yong dựa vào trong lòng SeungHyun, sau đó lại lập tức ngồi thẳng lưng, cậu thiếu chút nữa đã quên trong biệt thự này còn có rất nhiều người làm a!

Xem diễn như vậy nhưng những ngày kế tiếp chỉ sợ không yên bình, nhưng thái độ xem Woo Bin có lẽ sẽ không ảnh hưởng đến kế hoạch của cậu.

Trên bàn cơm, Ji Yong im lặng ngồi bên cạnh SeungHyun ngoan ngoãn ăn, bộ dáng ăn rất ngon, nhưng khẩu vị có chút không tốt lắm. Lúc nãy Hanuel và Woo Bin lại cãi nhau một trận nhưng vẫn không có kết quả, nhìn Eunchan sắc mặt khó coi, Ji Yong một chút cũng không cảm thấy đồng tình. Đồng tình với cô ta, thôi thì cậu đi đồng tình người ăn xin còn có giá trị hơn!

Hơn nữa từ trong ánh mắt cô ta và Hanuel cậu thấy có điều gì đó. Hy vọng hai người đừng làm chuyện gì sai, nếu không, cậu cũng thực sự không biết mình còn bao nhiêu nhẫn nại. Nói cho cùng, nếu không phải cậu mang danh phận TABIGD thủ lĩnh, không thể buông xuống thì giờ này đang nghênh ngang trên ghế vàng chủ tộc chứ không phải ở đây chịu khổ rồi.

Buổi sáng ngày hôm sau, Woo Bin nhìn Ji Yong và SeungHyun cùng lúc xuất hiện, nhịn không được nhíu mày, nếu là người không biết còn nghĩ rằng bọn họ mới là vợ chồng!

- Choi tổng, tôi có chút chuyện muốn nói với anh!

Woo Bin thật sự không muốn để cho Ji Yong cùng SeunngHyun ở cùng một chỗ, nhưng Ji Yong vẫn cứ thích dính lấy anh ta, anh lại không thể ép hai người tách ra. Trong lòng có chút hối hận mình sơ ý, lúc trước không nên để cậu nhận anh trai này, anh hẳn là nên bỏ thêm chút thời gian ở cùng cậu, nói vậy, có lẽ hiện tại người cậu dính lấy chính là anh. [Mơ giữa ban ngày hả ông nội .-.]

SeungHyun thản nhiên liếc mắt anh ta một cái, 

Tôi có việc muốn ra ngoài. Nếu là việc riêng, tôi cảm thấy không có gì để nói. Nếu là việc công, tôi hiện tại kêu Seungri trở về!

Tuy Seungri trắng đêm chưa về nhưng anh cũng không có gì phải lo. Vì lúc trước cũng như vậy, lúc không có chuyện gì anh sẽ không hạn chế tự do của cậu ta, nói đến cùng là do bọn họ hoàn toàn tín nhiệm nhau. Đương nhiên có vinh hạnh này cũng chỉ có 5 người kia mà thôi.

Ngày hôm qua nhận được điện thoại của Soonhoc, Minyoung đã bị đưa đến biệt thự, cho nên anh hôm nay tính dẫn theo Ji Yong đi xem.

Woo Bin sắc mặt trầm xuống nhưng lại không nổi giận. Đầu tiên SeungHyun là đối tượng hợp tác của anh, nói như thế nào vẫn là phải nể mặt anh ta vài phần. Thứ hai Ji Yong khẳng định sẽ giúp SeungHyun, anh nếu trở mặt với hắn ta, chỉ sợ Ji Yong sẽ chán ghét anh!   "Ji Yong cũng muốn đi sao?"

Cậu gật đầu, "Tôi muốn đi chơi với anh trai !"

Woo Bin nhíu mày, "Ji Yong, bên ngoài có rất nhiều người xấu, Ji Yong ở trong nhà được không?"

- Không được! - Ji Yong chu miệng nói, "Anh trai sẽ bảo vệ tôi. Ở nhà mới không tốt, anh trai đi rồi người xấu nhất định sẽ bắt nạt Yongie!"

Woo Bin mày nhíu càng chặt, Ji Yong là nói mẹ sao? Thái độ mẹ đối với Ji Yong quả thật không tốt, tình hình hiện tại chỉ sợ lại không thích Ji Yong. Anh lại không có thời gian cùng cậu, cậu như vậy chỉ sợ thật sự sẽ chịu ủy khuất.

Tuy không muốn nhưng Woo Bin lại không thể không đồng ý Ji Yong ra ngoài cùng SeungHyun, "Choi tổng, tôi có chút chuyện muốn thảo luận với Seungri!"

Tuy anh cũng có số điện thoại của Seungri nhưng dù sao Seungri hiện tại tiêu biểu cho tập đoàn SHJY, hiển nhiên vẫn là công và tư rõ ràng một chút thì tốt hơn.

SeungHyun gật đầu "Tôi nói cậu ấy trở về!", sau đó vươn tay kéo cậu đi ra ngoài.

Ji Yong bĩu môi, tình yêu của Woo Bin dành cho cậu thực sự quá nhỏ bé. Anh ta không muốn cậu ở chung với người đàn ông khác nhưng lại không chịu gác bỏ công việc xuống để ở cùng cậu, còn Hyunie thì khác, anh dù bận như thế nào, chỉ cần cậu nói một tiếng anh liền buông hết để đến bên cạnh cậu. Cho dù hiện tại cậu phục hồi trí nhớ đã không còn ham chơi ngây ngốc như xưa, nhưng dù vậy ở cùng với nửa kia của đời mình, ai lại không muốn làm nũng đây?

Hơn nữa biết thái độ Hanuel đối với cậu không tốt, anh ta cũng không vì một chút ủy khuất của cậu mà chống đối Hanuel. Nhưng lúc Hanuel tạo áp lực với anh ta, anh ta sẽ không để chính mình chịu ủy khuất, sẽ phản kháng đến cùng, tựa như chuyện lúc trước cưới cậu vậy.

Anh ta yêu cậu, nhưng không suy nghĩ mọi chuyện vì cậu. Lúc trước anh ta đùa bỡn cậu, anh ta có nghĩ đến cậu không? Lúc anh ta vì chống đối mẹ mới cưới cậu, anh ta có nghĩ đến cậu không? Lúc Hanuel tạo áp lực cho cậu, anh ta có nghĩ đến cậu không? Lúc Eunchan gây khó dễ cậu, anh ta có nghĩ đến cậu không? Lúc cùng Eunchan lên giường, anh ta có nghĩ đến cậu không? Sau bao nhiêu đó chuyện anh ta làm, đột nhiên lại nói là yêu cậu, muốn cậu chấp nhận anh ta. Xem cậu là thằng ngốc sao?

Cậu bây giờ đã không còn là Kwon Ji Yong trốn chui trốn nhủi nữa. Cậu bây giờ đã không phải là một đứa bé chỉ biết chịu ủy khuất rồi cúi đầu. Cậu bây giờ đã không phải thiếu thốn tình thương đến mức cần tới người như anh ta giữ lại.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip