21:


Năm rưỡi sáng, đồng hồ báo thức của Song Hye Kyo như thường lệ mà vang lên. Nàng ấy từ trong lớp chăn ấm áp thò tay ra ngoài, chậm chạp uốn mình ngồi dậy.

Nàng vệ sinh cá nhân rất nhanh, xong xuôi thì vào bếp, xắn tay áo chuẩn bị bữa sáng cho hai người. Vì dạo này người nhà bên hơi lười chuyện ăn uống nên nàng còn quyết định làm thêm một phần cơm trưa nữa, phòng khi cô bận việc không thể ra ngoài cũng sẽ có sẵn cơm nóng để ăn.

Nghĩ lại mới thấy Han So Hee nhận được đãi ngộ này trước cả khi hai người xác nhận mối quan hệ. Trình tự có phải hơi lộn xộn rồi không? Song Hye Kyo nghĩ thế rồi tự cười một mình.

Han So Hee đặc biệt mê mẩn tay nghề của Song Hye Kyo. Nàng ấy dù nấu món gì ăn cũng sẽ rất ngon. Cô mang theo cơm hộp đến canteen phải lượn đủ một vòng cho thiên hạ thấy mới cam tâm ăn được. Là vì thi thoảng nàng mới nấu cho cô nên mỗi lần nhận được biệt đãi, cô đều rất giống con nít, cười toe toét đem quà đi khoe với cả nhà.

Quay qua quay lại một lúc, Song Hye Kyo đã nấu nướng xong xuôi. Nàng tháo tạp dề xuống, sang nhà gõ cửa gọi Han So Hee. Mới có sáu giờ, có lẽ So Hee vẫn còn đang ngon giấc. Gõ hai tiếng báo hiệu là được, Song Hye Kyo chuyển sang bấm mật khẩu. Khóa bảo mật nhà cô ấy là ngày hai người chính thức hẹn hò.

Y như Song Hye Kyo đoán, So Hee giờ này vẫn còn đang cuộn thành một cục trên giường. Lớp trong lớp ngoài trắng trắng đen đen, trông không khác gì một cuộn kimbap lớn. Cuộn kimbap ấy vẫn không hề hay biết có người ghé quá, an tĩnh hưởng thụ giấc ngủ của mình.

"So Hee, dậy đi thôi."

Song Hye Kyo sợ Han So Hee muộn giờ làm, không nhẫn tâm đánh thức cũng phải đánh thức. Cuộn kimbap ấy thế mà lại chuyển mình, nhưng không phải để thức dậy. So Hee thẳng tay kéo Hye Kyo cùng mình nằm xuống nệm êm, đợi đến khi cả người nàng ấy đã nằm trong lòng mình rồi, cô mới nhẹ nhàng lên tiếng: "Đứng ngoài đó lạnh lắm, nằm trong này ấm áp hơn nè..."

Song Hye Kyo: "..."

Han So Hee mắt nhắm mắt mở, dùng tay phải vuốt nhẹ lên hai đầu lông mày đang nhíu lại của Song Hye Kyo: "Đừng cau mày như thế. Yên tâm đi, cúp làm một hôm em cũng không bị đá đít khỏi văn phòng đâu. Chúng ta ôm nhau ngủ như gấu để trốn qua mùa đông giá rét này được hong hỏ?"

Song Hye Kyo: "..."

Biết vậy nàng đã không thèm sang đây nữa.

Ôm mỹ nữ ở trong lòng, Han So Hee cảm thấy cuộc sống phơi phới lên hẳn. Ánh sáng cũng tự nhiên mà dịu dàng, giá lạnh cũng tự nhiên mà dịu bớt. Đúng là tình yêu, khi bước vào đều khiến thế giới của ta lấp lánh. Eo của Song Hye Kyo rất nhỏ, cả người nàng ấy cơ hồ đều mỏng manh, khiến người ta muốn chở che ôm ấp mãi. Mỗi lần có Hye Kyo ở bên, đáy lòng So Hee đều mềm nhũn.

Nhưng Han So Hee biết Song Hye Kyo không thích điều này, ôm ôm ấp ấp được nửa tiếng cũng đành trái lòng mà ngồi dậy.

"Qua giờ ăn sáng rồi, bữa trưa của em đây." Song Hye Kyo thẳng thừng từ chối quyền hấp thụ bữa sáng của Han So Hee, chỉ lạnh lùng đưa cho cô ấy phần cơm trưa mình đã chuẩn bị trước.

"Ơ, bữa sáng ở đằng sau chị là nấu cho em màa." Han So Hee bĩu môi, không cam tâm nhìn đồ ăn của mình bị dọn đi như thế.

Song Hye Kyo chỉ lắc đầu: "Vậy thì em mới nhớ, khi nào chị gọi thì phải dậy ngay, cấm được vì việc khác mà chậm trễ."

Han So Hee biết, việc khác mà Song Hye Kyo nói ở đây là gì.

"Là em lo lắng chị bị lạnh nên mới vậy thôi. Chị biết đó, bây giờ chị chỉ cần thiếu đi một cọng tóc mai, lòng em đã đau quặn lại rồi. Lỡ chị mà bị cảm cúm, trái tim em yếu đuối như thế, lỡ bị thòng tim thì làm sao mà sống cho nổiii."

Song Hye Kyo: "..."

Cái miệng dẻo này nàng không thể đối phó được.

"Tạm tha cho em đó." Song Hye Kyo cuối cùng cũng chấp nhận. So Hee vui vẻ ngồi xuống.

"Càm xa mi ta~"

Song Hye Kyo nhìn cái miệng nhỏ không ngừng mỉm cười của So Hee, thầm nghĩ lần sau chỉ cần gọi Han So Hee một cuộc là được rồi. Đi đến tận nơi thế này, vừa không giúp em ấy dậy ngay, đến cả bản thân còn bị bắt nạt nữa.

--

Sáng hôm nay, tâm trạng của cô đặc biệt tốt. Nhân viên trong công ty có chớp mắt mười lần cũng không thấy giao diện khó ở quen thuộc của trưởng phòng đối ngoại liền rộ ra một đống tin đồn. Hai giả thuyết được mọi người tin tưởng nhất: một là đã phát tài siêu cấp, hai là vừa trải qua cú sốc tâm lý nên mới dở người như vậy. Han So Hee trước giờ khi đối diện với người ngoài vẫn luôn giữ thần khí 'người sống chớ động vào', có đâu mà như bây giờ.

Không có ai vừa đến gặp mọi người đã vừa cười vừa chào, đi một lòng vòng công ty cũng thấy cười, ngồi trong phòng làm việc một mình cũng cười nốt. Min Suk vào nhà vệ sinh rửa tay lại thấy Han So Hee đang đứng trước gương nhoẻn miệng cười, lúc đi qua, So Hee còn thân thiết để tay lên vai Min Suk: "Chị à, vất vả rồi."

Min Suk: "..."

WTF

Con bé này trúng tà à?

Mấy người trong phòng đối ngoại là bàn tán sôi nổi nhất, theo họ cái khuôn mặt thanh xuân mơn mởn này chính là đã có tình yêu, xuân này về sớm rồi.

"Sếp có người yêu rồi chứ gì, còn muốn giấu diếm à?"

"Sếp có biết bây giờ trên dưới PL đều đồn sếp bị bỏ bùa rồi không hả?"

Trước chất vấn của mấy người xung quanh Han So Hee chỉ đặt sự chú ý vào phần cơm trước mặt: "Đồ ăn trưa của tôi ngon thật sự. Muốn nhìn xem thử không?"

"Này sếp đừng có đánh trống lảng."

"Đồ ngon như vậy, ngày nào không ăn tổn thất ngày đó." Cô giống như thật sự không nghe lọt bất kì điều gì, chỉ duy trì cười cười và cười.

Mấy người dưới trướng cô không phải yêu ma thì chính là quỷ quái, đã tò mò chắc chắn phải tìm được đáp án mới thôi. Mấy người họ định bám đuôi cô để tìm hiểu, kết quả là cuối giờ người ta cũng có người đón đi rồi.

Tuy bọn họ không biết đối tượng của Han So Hee là ai nhưng ít nhất hiện tại họ biết được cô ương ương dở dở chính là do người ta có bồ.

Đã biết Han So Hee có người yêu dĩ nhiên họ cũng muốn biết cao danh quý tánh của người đó. So Hee này lười biếng ra ngoài, cơ hội gặp gỡ người này người kia ngoài đối tác và bạn bè thì chẳng có ai, mấy ngày trước còn có người muốn mai mối cho cô ấy. Ai mà dè đùng một cái trên trời rơi xuống một vị người yêu Han So Hee. Họ có rất nhiều chuyện muốn tra khảo cô, tuy nhiên cô đi guốc trong bụng họ, nửa câu cũng không khai.

"Sếp, người yêu gửi chị à?"

Han So Hee trước giờ lúc ăn uống mà vui vẻ như thế thì chỉ có hai trường hợp . Một là ăn đồ ăn của Starway nhưng mấy món này đích thị không có logo của Starway nên chắc chắn là rơi vào trường hợp thứ hai: chắc chắn là do người yêu gửi.

Cô nhìn mấy người họ lại nhìn đồ ăn của mình, đáp lại: "Nhiều chuyện quá!"

"Vậy thì đúng rồi."

Với mấy cái miệng của họ, mấy ngày sau từ trên xuống dưới ai cũng biết Han So Hee có người yêu. Mà cô thì vô cùng hài lòng, nếu được cô còn muốn in một banner để hình của Song Hye Kyo cùng dòng chữ "người yêu của Han So Hee" để tất cả mọi người đều biết.

--

Người yêu của So Hee đẹp zailoz huhuhuhuhuhu, thiết kế vĩ đại, phụ lữ rấc iuuu
Tiện pr cái acc Instagram đã blend sự xinh đẹp này của Tống Kiều: mọi người follow _lihyebaragi_ for more nha, chúng toi cũng sẽ up sự xinh đẹp của cái thuyền Hi Kiều này lên đó, admin là toi, đợi cả nhà follow!!!

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip