【BHQT】Bạch nguyệt quang Omega luôn muốn độc chiếm ta
BH-ABO…
Đây là fic thứ 3 của mik đó m.n
"[Fanfiction] Tình yêu là hạnh phúc hay nỗi đau?" dựa trên 1 câu chuyện có thật của bạn Au. Câu chuyện này sẽ kể về 1 cô gái yêu 1 chàng trai rất nhiều, nhưng chàng trai đó thì lại ko hề hay bt j. Cô gái thì lại ko muốn cho chàng trai bt sợ anh ta từ chối mik và rồi ng đau khổ sẽ là mik................Câu chuyện sẽ đc tiết lộ dần trog truyện.
Liệu rằng cô gái này có nhận đc tình yêu từ chàng trai ko? Xoay quanh chuyện tình của hai cặp đôi này thì còn những tình yêu của các cặp khác nữa. Cùng đón đọc ~
Nhớ vote và bình luận cho Au nha mấy bạn ~
"Hoa anh đào - loài hoa của mùa xuân, tượng trưng cho một tình yêu vĩnh cửu. Hoa anh đào - loài hoa tưởng chừng như mỏng manh nhưng lại rất mạnh mẽ. Hoa anh đào chỉ nở theo mùa.. Nhưng lại làm ngươi ta vấn vương cả cuộc đời. Nhà Uchiha - một căn nhà lạnh lẽo bị bỏ quên ... Có một cây hoa anh đào luôn nở vào mùa xuân, rực rỡ dưới ánh trăng như đang chời đợi một ai đó..." - Một câu chuyện được viết theo trí tưởng tượng của mình, về những khoảnh khắc mà trong manga và anime rất nhiều fan của Sasusaku mong muốn thấy được. WARNING ❗️❗️❗️❗️: Những chap đầu mình chú trọng miêu tả nội tâm nv. Nên hãy đón chờ những điều bất ngờ và thú vị ở phía sau.. L…
Tác giả:Dữu Nhất Chỉ LêThể loại:Ngôn Tình, Cổ Đại, SủngNhóm dịch: An Hồng Đậu TeamNguồn:yeungontinh.vn------------VĂN ÁN:Mãi cho đến khi chết, Phó Nguyệt Linh mới biết phu quân mặt lạnh vô tình của nàng yêu nàng biết bao nhiêu. Sau khi nàng bị ép gả cho Lục Tu Lương, mặc dù không thể nói là phu thê ân ái, nhưng cũng tương kính như tân. Mãi cho đến ngày đó, nàng nghe lời đồn nên lầm tưởng tất cả bi kịch đều do phu quân của mình gây ra, cho nên oán niệm rồi chết trước mặt hắn. Sau đó, nam nhân lệ khí đầy mình, xách đầu kẻ thù đến rồi cũng tuẫn táng theo nàng. Sống lại một đời, nàng muốn sớm tìm được chân ái của đời mình, sủng hắn, yêu hắn, không bao giờ trốn tránh phu quân nữa......…
Tác giả: Mập không ăn gừngEdit: Achlys82 chương + 17 phiên ngoạiĐơn trọng sinh/vườn trường ngọt văn/thường ngày/song hướng chữa khỏiHoắc Duệ công x Thẩm Dũ thụ[Sống lại không có bàn tay vàng, vẫn là người bình thường]Tag: Trọng sinh, ngọt ngào, sân trườngNhân vật chính: Thẩm Dũ; vai phụ: Hoắc Duệ; khácCảm ơn nhà Chanh Đào Chua Ngọt đã tài trợ cho bọn mình chiếc bìa xinh đẹp này (♥ω♥ )…
Tác giả: Duy KháchSố chương: 213 chương ( up thành 2 phần)Editor : team LÃNH CUNG || www.wattpad.com/truyenhiendai ||----------------Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE , Tình cảm , Dị năng , Trọng sinh , Ngược tra----------------Giới thiệu 1:Tô Anh không nghĩ tới là bản thân sẽ chết một cách ly kỳ như vậy, càng không nghĩ tới sau khi chết sẽ trọng sinh, cũng giống như việc cô chưa bao giờ nghĩ tới sẽ ly hôn với Khương Triết.---Giới thiệu 2:Thì ra hoa cũng biết tám chuyện! Mỗi ngày, Tô Anh đều có thể nghe được đám hoa lá nhà mình ríu rít: "Không khí thật buồn, chắc sắp mưa.", "Hôm nay nước khó uống quá!", "Hôm nay Anh Anh đẹp thế!", "Ai da, soái ca phú nhị đại kia lại tới nữa!", "Oái! Anh Anh đang nhìn ta!"Tô Anh: ". . ."---Giới thiệu 3:Nếu trọng sinh, đầu tiên phải vứt bỏ Khương Triết, có điều cô phải lấy lại những thứ đã mất đi trước đã. ------------------Lời của editor: Tác giả không đặt tên riêng cho từng chương nhưng vì ta thích truyện có tên chương rõ ràng, nên tên chương là do ta tự đặt cho hợp nội dung chương, ko phải của tác giả. Lịch up: 5 chương /tuần (từ thứ hai đến thứ sáu)…
Park Jimin, 19 tuổi, là chủ của một adult shop. Và nơi đây cũng như chủ của nó vậy, adult shop của Jimin, không bình thường như lớp vỏ bọc bên ngoài của nó.-au : bánh tét nhân ruồi.warning : MB, h dồn dập. dị ứng đừng đọc.…
Anh em nhà Haitani và chị hàng xóm bảo mẫu trầm cảm vl =))Mỗi chương là một mẩu chuyện ngắn nên độ dài không đồng đềuGóp ý nhẹ nhàng, không thích click back.Lưu ý ooc toàn bộ nhân vậtTác giả Ếch Vồ Hoa Mướp…
"Anh hùng"? "Anh hùng"..... Là cái gì?Hy sinh rồi sẽ nhận lại được gì?Cho dù có cố gắng đến đâu, những thứ đã định sẵn vẫn như cũ, không lay động. Cậu không muốn hy sinh vào những thứ vô bổ của thế giới bất lương này nữa!!!Cái gì mà anh em, rồi gia đình trong bang chứ?Bọn họ đi quá xa rồi.....Con đường mà cậu từng ngày nặng xây tay đến rỉ máu, họ lại không nhìn. Lại đi dấn thân vào con đường đầy gai không biết đường là gì.......... Bỏ cuộc thôi.......Ánh mắt hào quang gì chứ? Tinh thần không từ bỏ là cái gì?Thôi đủ rồi.... Từ nay cậu sẽ dừng lại. Cậu sẽ bỏ rơi họ, không có liên hệ gì nữa....Họ đi đường của họ.... Cậu đi đường của cậu....Nước sông không phạm nước giếng, cá không ngoi lên bờ. Thân ai nấy lo, cậu không muốn chịu hết tất cả nữa. Thật lạc lõng!!!Chỉ là.... TẠI SAO?!?!?Ánh mắt cầu xin sự cứu rỗi của họ khiến cậu lại lung lay ý chí.... Họ muốn cậu cứu họ sao? Đùa đấy à?...... Đừng dừng lại....."Mọi người, đừng bỏ cuộc. Bỏ cuộc chính là sự cô đơn..... HÃY NHÌN TAO! TAO SẼ CỨU BỌN MÀY DÙ CÓ CHẾT THÊM LẦN NỮA!!!!"…