Q1 - Chương 053

Chương 053: "Ông ở trong hiện thực nhất định có rất ít bạn đúng không?"

Người chơi bản Closed Beta tạo thành ba đại công hội.

Một cái là từ Lý Mục và Demacia dẫn đầu, tên là "Tự Nhiên Chi Tâm (Nature's Heart)". Cũng là công hội có số thành viên nhiều nhất, tổng cộng hơn một trăm tám mươi người chơi.

Hội trưởng "Tự Nhiên Chi Tâm" chính là Lý Mục. Nhưng Lý Mục cũng không có cưỡng chế yêu cầu thành viên làm này làm kia, cho nên tính là một nửa hưu nhàn công hội.

Một cái là công hội "Moe Moe Club" do Chim Cúc Cu cùng Koneko tạo ra. Hội trưởng là Koneko, thành viên gần nửa số là người chơi nữ, tổng cộng hơn năm mươi thành, là một công hội chuyên hưu nhàn và sinh hoạt.

Bọn họ đồng dạng cũng là quân chủ lực kiến thiết trấn tinh linh.

Mà cái cuối cùng thì là Cà Chua Xào Trứng thành lập lên, công hội "Quân Đoàn Số 1". Số lượng thành viên hơn bốn mươi người, chủ chiến đấu, yêu thích mạo hiểm tại dã ngoại , thuần một sắc "siêu trâu cày".

Mặc dù Eve không quá ưa thích Cà Chua Xào Trứng này, nhưng sau khi cảnh cáo thì hắn ta cũng thu liễm đi rất nhiều.

Ngoài ra, tên này làm việc xem như ra sức, thái độ với NPC cũng coi như tôn trọng. Đội viên của hắn đại đa số đều là người chơi cày cuốc, nên cung cấp sức lực cho Eve tương đối khả quan.

Cho nên Thần "đại thần đại lượng", không so đo cùng tên này, về sau lại tính.

Tên Lý Mục mặc dù năng lực không tệ, nhưng Eve cảm thấy hắn đôi khi quá lười nhác. Dựng cho hắn một cái đối thủ cạnh tranh cũng có thể càng kích phát tiềm lực của tên này.

Mà ngoại trừ bọn họi, còn có một số người chơi không có gia nhập công hội. Trong đó nổi danh nhất liền là đệ nhất cao thủ toàn bộ server - Bento.

Vị mãnh nhân lạnh lùng này kéo mấy cái người chơi, tổ một tiểu đội mạo hiểm ngày ngày lăn lộn tại dã ngoại. Kinh nghiệm ào ào tăng, được một đám người chơi tôn làm đại thần.

Liền ngay cả Lý Mục đối với hắn ta cũng phải lau mắt mà nhìn.

Nhưng so với cày quái, hiện tại Lý Mục càng muốn biết chính mình lúc nào mới có thể tại trong di tích phát hiện ra thứ gì.

Cậu liếc nhìn thời gian trên hệ thống trò chơi, trầm ngâm trong chốc lát rồi nói với Demacia:

"Chúng ta lại tìm một giờ, nếu như vẫn không thu hoạch được gì liền tạm thời trở về."

"Trở về? TUÂN LỆNH!"

Demacia lập tức mặt mày hớn hở:

"Há há, đêm nay nghe nói mọi người muốn cử hành tiệc lửa trại tại Florence, chúng ta trở về sớm một chút còn có thể tham gia náo nhiệt!"

Sau thời điểm trải qua ngày đầu tiên tại < Vương Quốc Tinh Linh >, các người chơi đã dưỡng thành thói quen định kỳ tổ chức tiệc lửa trại.

Cũng do quang cảnh Rừng Rậm Tinh Linh quá mức mỹ lệ. Tại cái rừng rậm nguyên thủy này tổ chức tiệc tối, có một cảm giác đặc biệt rời xa thế tục để cắm trại dã ngoại.

Mọi người ăn quả mọng, cũng thừa dịp chị bé Thánh Nữ không chú ý vụng trộm ăn đồ nướng. Cùng một chỗ vui cười, cùng nhau đùa giỡn, nói chuyện phiếm đánh cái rắm. . . Quả thực vui sướng quên trời đất.

Tiệc lửa trại sao?

Hai mắt Lý Mục tỏa sáng.

Nếu như cậu nhớ không lầm, bữa tiệc tối này là nhân dịp chúc mừng Florence đã xây lại thần điện.

Thần điện cũ đã hư hao quá nghiêm trọng. Mà hai ngày này, Chim Cúc Cu một mực mang theo đại đội xây dựng của cô ấy vội vàng tu sửa thần điện. Nghe nói cũng là một trong những nhiệm vụ do nữ thần ban bố.

Hiện tại cũng đã tu sửa không sai biệt lắm, có thể cung phụng tượng thần.

Nghĩ tới đây, cậu nhẹ gật đầu:

"Được, sau một tiếng nữa chúng ta liền trở về. Thuận tiện hỏi lạ Alice một chút thông tin liên quan đến Florence. "

Nói rồi, Lý Mục đẩy ra trước mắt một mảnh gạch ngói vụn, tiếp tục thăm dò.

"Alice!"

Demacia hai mắt tỏa sáng, biểu lộ bỗng nhiên trở nên thần thần bí bí.

Chỉ thấy thanh niên tiến tới bên tai Lý Mục cười một điệu bỉ ổi, thì thầm:

"Em nói cái nay anh Mục. Chơi game lâu như vậy, anh đã tìm tòi rõ ràng cơ chế trừng phạt của trò này chưa?"

Nghe thấy lời "cái đuôi", Lý Mục nhíu mày:

"Game này có độ chân thật cao như vậy, cho nên chỉ cần ông theo cứ theo quy củ ở hiện thực, bình thường sẽ không bị trừng phạt."

Cậu nói xong, hơi ngờ ngợ nhìn Demacia một chút:

"Ông thần không phải lại kiếm chuyện nữa đi?"

"Đâu có đâu có. . ."

Demacia ngượng ngùng cười cười, sau đó nói:

"Chẳng qua là sau lần cảnh chữ đó kia, đối với thứ này có chút hiếu kỳ. Trong âm thầm tìm mấy cái người chơi thử thử một chút mà thôi."

"Thử thử?"

"Không sai, liền là cơ chế chữ đỏ đó! Tụi em thử một chút, cái cơ chế này tựa như là căn cứ vào độ 'Ác ý' cùng đối người chơi khác tổn thương đến phán định chữ đỏ, đồng thời cũng có thể dùng điểm cống hiến có thể tiêu trừ. Mà lại, cái trừng phạt này hẳn là có phân cấp, căn cứ chúng ta phỏng đoán, nếu như giết người, trừng phạt có thể sẽ khá là nghiêm trọng. Thậm chí có khả năng bị khóa tài khoản. . ."

Demacia giải thích.

"Cái này. . . Nghiêm trọng như vậy?"

Lý Mục giật mình, lại cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Cậu lúc này mới nhớ tới hai ngày trước giống như trên hệ thống có một nháy mắt quét qua tin tức tên rắc rối Demacia này trở thành chữ đỏ. Nhưng rất nhanh hệ thống lại nhắc nhở tên này đã sám hối sửa đổi, thì ra là dạng này. . .

Ôn thần này thật đúng là rảnh đến nhức cả trứng.

Lý Mục vừa bực mình vừa buồn cười.

Nhưng nếu là cậu lúc trước, đoán chừng cũng đã sớm giống Demacia như vậy. đi bốn phía tìm "bug".

Hiện tại Lý Mục đối cái trò chơi này càng ngày càng thích, dần dần cũng liền đem việc tìm "bug" triệt để quên.

"Không chỉ có như thế!"

Demacia biểu lộ nghiêm túc:

"Chúng ta còn thử với NPC một chút, sau đó phát hiện vậy mà không cách nào công kích NPC!"

Nghe Demacia nói, Lý Mục lườm hắn một cái:

"Cái này không phải rất bình thường sao? Nếu như có thể công kích NPC, game này chẳng phải là loạn rồi. "

"Không phải. Ý của em đó là thời điểm chúng ta muốn công kích NPC, sẽ trong nháy mắt mất đi quyền khống chế đối với thân thể, thẳng đến biến mất suy nghĩ công kích mới có thể khôi phục hành động. Chỉ là mới nếm thử tại chị đẹp cùng to con. . ."

Demacia lắc đầu nói.

Lý Mục: . . .

"Ông. . . nếm thử công kích Alice và Berserker?"

Khóe miệng của cậu có chút run rẩy.

Demacia gãi đầu một cái:

"Đây không phải muốn thử xem sao? Sau đó liền phát hiện cũng không có thể công kích bọn họ."

Lý Mục: . . .

"Ông hẳn là cảm thấy may mắn vì không thể công kích bọn họ. Nếu không thì tui nghĩ bây giờ ông đã bị đánh trở về cấp 1. "

Cậu im lặng nhìn thoáng qua Demacia.

"Mà mà. . . Dù sao hảo cảm của em và bọn họ cũng cứu không trở lại được. . . Nên liền thử một chút. . . Em còn có mấy lần Phục Sinh Hoàn Mỹ đây. . ."

Demacia ngượng ngùng nói.

Lý Mục: . . .

Không thể công kích NPC, đây thật ra là do Eve thiết lập.

Nguyên bản, kế hoạch của Thần là dùng cơ chế chữ đỏ hạn chế người chơi công kích NPC. Nhưng nghĩ nghĩ về sau Thần cảm thấy dạng này vẫn là quá khó bảo hiểm, thế là dứt khoát cấm chỉ người chơi công kích NPC.

Nói chính xác hơn là người chơi không thể công kích tín đồ thuộc về Thần.

Đương thời điểm người chơi sinh ra suy nghĩ công kích tín đồ Tự Nhiên sẽ mất đi quyền khống chế thân thể.

Eve sở dĩ có thể làm được điểm này là bởi vì bên trong không gian thần của Thần tồn tại thông đạo liên hệ giữa người chơi và tín đồ. Có thể tiến hành nhất định thao tác thiết lập chương trình hệ thống, ở ngươi chơi sinh ra địch ý sẽ kịp thời ngắt khống chế thân thể của họ.

Về phần các sinh vật có trí khôn khác ngoài tín đồ, vậy liền không có biện pháp.

Nếu như tương lai có thổ dân thân cận Eve nhưng cũng không thuộc về tín đồ Tự Nhiên, Eve cũng chỉ có dựa vào trừng phạt nghiêm khắc để ước thúc người chơi.

Về phần tại sao không hạn chế giữa người chơi công kích nhau. . . Đây cũng là có nguyên nhân.

Qquan hệ giữa người chơi không đơn giản giống người chơi với NPC như vậy. Cưỡng ép người chơi chung sống hòa bình có đôi khi cũng không phải là một chuyện tốt.

Bởi vì gười chơi náo loạn mâu thuẫn còn có biện pháp ước thúc họ, mà cưỡng ép hòa bình thì đồng nghĩa với không có cơ chế trừng phạt.

Thà rằng như vậy, không bằng thiết trí chế độ chữ đỏ. Nếu như người chơi ầm ĩ quá lớn, trực tiếp khóa tài khoản nghỉ chơi, cũng coi như loại bỏ nhân tố không ổn định.

Cái này có chút ý vị "Lôi kéo" . (*Thuật ngữ "Entrapment")

Mà về phần những tên có thể sửa đổi thì cho cơ hội ăn năn sám hối, phạt chút tiền.

Tuyệt, Eve cảm thấy mình tương đối rộng lượng.

Không chỉ có như thế, không hạn chế người chơi đánh nhau cũng có thể để họ phát huy đầy đủ các loại thao tác "dơ".

Ví dụ như khổ nhục kế, đạo hiến tế vân vân. . .

. . .

Nghe xong trải nghiệm thăm dò của Demacia, Lý Mục bất đắc dĩ vỗ vỗ bờ vai thanh niên:

"Demacia."

"Hở?"

Mắt Demacia sáng long lanh nhìn Lý Mục:

"Sao vậy anh Mục?"

Lý Mục liếc cậu ta một cái, thanh âm yếu ớt:

"Ông ở trong hiện thực nhất định có rất ít bạn đúng không?"

Demacia thần sắc kinh ngạc:

"Sao anh biết!"

Lý Mục: . . .

Cậu không có trả lời, mà lắc đầu, thở dàibất đắc dĩ, tiếp tục đi về phía trước.

Demacia ngượng ngùng sờ sờ mũi, nhắm mắt theo đuôi.

Nhưng mà vừa đi hai bước, chân thanh niên mất tự do một cái, kém chút lộn mèo.

"Đậu phộng, cái mẹ gì đây?"

Thanh niên mắng chửi một câu, vô ý thức dùng bó đuốc chiếu sáng, liền thấy được một phiến đá hư hại viết đầy văn tự kỳ quái.

"Đây là cái gì?"

Demacia tò mò cầm phiến đá lên.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip