Tiệc 2
Kim Taeyeon nhìn thấy ánh mắt của Tiffany như thể muốn một cước đá bay cô khỏi chỗ này, cô nhanh chóng rời đi. Cô vừa rời đi, nàng nhìn vào một bàn đầy sụ thức ăn hận không thể ăn hết cả bàn. Nàng thực sự rất đói, buổi trưa ăn chỉ một ít vì quá đau đầu, buổi tối thì vừa mở mắt đã bị cô lôi đi trang điểm đến bây giờ mới được ăn nhìn thấy thức ăn hai mắc sáng lên.
Nàng không cần giữ hình tượng bất chấp cầm muỗng canh lên húp canh (hình tượng ăn đc hông). Do nước canh quá nóng hại nàng bị ho sặc sụa, tìm nước để uống giải quyết cơn ho than của mình, bỗng đang loay hoay thì xuất hiện trước mặt một ly nứơc ép trái cây, nàng nhận uống thuận miệng nói "Cảm ơn."
"Em vẫn như trước đây, nhìn thấy thức ăn mình thích thì ăn đến nhanh đến mức bị sặc."
Nghe được giọng nói này, nàng cả đời cũng không quên giọng nói của Nickkhun.
" Tại sao là anh, đừng nói trước kia với tôi, tôi với anh có trước kia sao."
Tiffany nhìn thấy Nickkhun thì y như mèo nhỏ xù móng vuốt cứng lẻn, xoay người rời đi không khỏi lẫm bẩm anh ta có bỏ thuốc độc vào ly nước không?? Nickkhun lập tức bắt lấy cổ tay của Tiffany.
"Đừng có như vậy được không?"
Nickkhun cầu xin.
" Lúc các người lựa chọn phản bội tội tôi, lừa gạt tôi thì có nghỉ tới ngày hôm nay không."
Tiffany tức giận nói, lời nói cũng trở nên sắc bén hơn.
"Anh biết lỗi rồi, tha lỗi cho anh được không, cho anh một cơ hội nhé."
Âm thanh khàn khàn của Nickkhun nói với nàng, từ lúc nhìn thấy nàng bước vào đại sảnh thì anh biết mình nhớ nàng đến nhường nào, một giây nhìn thấy nàng như con chim nhỏ nũng nịu nép vào lòng Kim Taeyeon thì anh tức giận thực sự tức giận nói đúng hơn là anh đang ghen tỵ phải anh đang ghen tỵ đến điên lên, những thứ tốt đẹp đó vốn là của mình nhưng do chính tay mình đạp đỗ tất cả.
Nhìn nàng hồi lâu đến khi nàng đứng một mình anh mới tiến đến không muốn bỏ lỡ thêm thời gian nữa, bước nhanh đến thấy nàng ăn gắp gáp sợ sặc nên cầm lấy ly nước trái cây đến cho nàng.
" Làm như vậy cha mẹ tôi có thể sống lại sao, không thể đúng không, cũng như việc tôi tha thứ cho anh cũng như vậy, không bao giờ. Mà Nickkhun ssi vợ sắp cưới của anh đâu rồi nhỉ.??"
Tiffang giận vừa cười vừa nói, không ngờ khi xưa mình lại quen người mặt dày như thế này.(dày như đít nồi inox ý).
"Tiffany, chỉ cần em tha thứ cho anh, thì cô ta không quan trọng."
Nickkhun vưa mừng nói, anh ta tưởng là nàng đang ghen, nàng cocn quan tâm tới anh ta phài không (1s ảo tưởng).
" Ha ha ha, được chỉ cần anh đem công ty trả lại cho tôi, tôi sẽ xem xét lại." Tiffany cười nói.
"Anh.............."
Nickhum không trả lời được, không phải anh không từng nghĩ đem công ty trả lại cho nàng nhưng trả lại thì việc để hai người hàn gắn càng không thả năng. Chắc có lẽ anh mới bước lên được vinh quang như ngày hôm nay nếu mất đi tất cả thiv anh không cam tam, anh có lẻ đã bị tiền tài che đi mất lí trí của mình. Anh không trả lời nàng, Tiffany nhìn thấy thái độ của anh như vậy thì nhết miệng cười một cách khinh bỉ.
" Xem đi, đây chính là anh Nickkhun ssi giữa tiền tài và phụ nữ anh luôn chọn tiền tài. Tiffany tôi không cần một người đàn ông cả đời cũng không coi trọng người phụ nữ của mình." (Hwang lên nè***)
Tiffany lời nói đầy châm trọc, cô không hiểu vì sao lúc đầu mình lại yêu thích tên này dẫn sói vào nhà nên bây giờ mới thế này.
Kim Taeyeon vừa rời khỏi Tiffany thì Lee lão gia dẫn con gái của mình đến chào hỏi.
" Kim Tổng đây là con gái của tôi, Junie, Junie còn không mau chào Kim Tổng."
Junie năm nay 22 tuổi, mới học xong từ nước ngoài về, thân hình phải nói là bóc lửa, hôm nay cô đến dự tiệc là vì cha cô bảo cô đi quyến rũ Kim Tổng Kim Taeyeon, ban đầu cô có ý định từ chối vì cô nghĩ một người quả lí một tập đoàn như vậy chắc hẳn là một ông già 50 tuổi bụng phệ, nhưng từ khi Taeyeon bước vào cô không tự chủ được hấp dẫn, Cho dù cô không phải là TGĐ đi nữa thì làm một người bạn giường cũng rất tốt, nhưng nghe cha giới thiệu là Kim Tổng thì không khỏi vui mừng, hào hứng đưa tay ra chào hỏi.
"Chào Kim Tổng, em là Junie."
" Ừ " (Bà Junie tuột mod)
Kim Taeyeon chỉ ừ rồi ngửa cổ lên hớp một ngụm rượu, nhìn lên cánh tay trước mặt ý định bắt lấy cũng không có, đùa sao cô bị mắc chứng thích sạch sẽ, không phải là tay của bảo bối cô không thèm, tay của những người khác cô chỉ thấy buồn nôn. (vợ bé hãy ngủ phẻ hết đi là vừa.)
Kim Taeyeon mặc dù đang nói chuyện như ánh mắt chưa bao giờ rời khỏi bảo bối, nhìn thấy Nickkhun thúi đó đến quấy gầy bảo bối của mình liền tỏ ra sát khó nồng đậm, đứng dậy mặc kệ là Junie đang nói chuyện với mình hướng nàng đi đến. Mà Junie nhìn thấy Taeyeon đi đến bên người phụ nữa mặc đầm tím kia mà lhông hề liếc mắt đến mình thì tức giận rủa thầm ' dám đụng vào đồ của tôi, tôi khiến cô chết không chỗ chôn.' (uống thuốc chưa.)
Bên này Victoria đang chào hỏi mấy vụ phu nhân, trên tay vẫn còn băng gạt (ồh nhớ dụ này hơm)
đúmg ra cô không được đến đây, do cô năng nỉ tên Nickkhun kia nen hắn mới cho cô đi, cô mới được hửơng một cuộc vương giả không thể ngày ngày trốn trong nhà được. Đang nói chuyện với những quý bà bên này thì nhìn qua thấy Nickkhun đang bộ dạng cún con hạ mình năng nỉ Tiffany thì cơn giận bùng phát hướng Nickkhun đi đến.
Nghe được cuộc nói chuyện kia thì Victoria nổi điên không quản tay đang băng gạt gián thẳng xuống gương mặt Tiffany một cái tát cực mạng gương mặt Tiffany lập tức đỏ lên hình như khoé môi có ít máu. Do nàng đang xoay người lại nên không né kịp, Nickkhun thấy nàng ăn táng liền gấp gáp quan tâm hỏi thăm.
" Tiff, em có sao không."
Nickkhun quan tâm hỏi thăm Tiffany liền gạt tay hắn ra, túec giận tát lại Victoria một cái choáng váng mặt mài, trước giờ chưa ai dám đánh nàng, con cọp lâu ngày không ra oai tưởng nàng là mèo Hello Kitty sao. ( chết moẹ cọp nổi giận, chốn lẹ bà con.)
Victoria trợn tròn mắt cô ta không ngờ Tiffany dám đánh mình trong trí nhớ của cô ta nàng rất dễ bị khi dễ. Cô ta bụm mặt thét lớn.
" Mọi người nhìn xem, cô ta cướp chồng sắp cưới của tôi, giờ còn đánh tôi."
Xong rồi khóc lớn thực chất là muốn lôi kéo sự chú ý cỷa mọi người. Tiffany nhìn cô ta cười lạnh nếu các người đã không biết xấu hổ như vậy thì cô cũng không cần nương tay gì nữa, phản bác lại.
"Các người đúng là một đôi cẩu nam nữ do ông trời tác hợp, quyến rủ chồng cô, nực cười cô hỏi anh ta xem là ai quyến rủ ai, không biết xấu hổ, tôi không nói đừng tưởng Tiffany Hwang tôi dễ bắt nạt."
" Cô nói dối, cô quyến rủ chồng tôi, quyến rủ không được thì hãm hại tôi, mọi người nhìn xem tôi có bằng chứng."
Victoria nói xong thì đưa tay đang bị băng bó của mình lên cho mọi người nhìn, nhưng cô ta không hề biết phía sau lưng đang có một ánh mắt muốn giết người hướng đến cô ta..(chắc mn biết là ai ha)..
-------#########-----
*Ai đụng đến bảo bối của cô, cô sẽ bóp chết kẻ đó từ trong trứng nước* (nhớ câu này hơm nè..)
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip