35
Warning: Trong chương này có tình tiết quan hệ giữa trẻ vị thành niên, không ăn nổi vui lòng chờ tới chương khác rồi đọc tiếp.
Hồi đó mình đọc fic này là Minh Hạo nó chỉ mới 16 tuổi rưỡi, bây giờ nó cũng hơn 18 tuổi rồi, còn Thừa cũng sắp 20 tuổi rồi, bớt lấn cấn về vấn đề chưa đủ tuổi rồi =))
Anw enjoy!
_____
Sáng sớm hôm sau, Yuehua Thất Tử xuất phát đến một hòn đảo ở Thái Lan. Ngày thứ hai được xuất đạo lẽ ra phải rất vui vẻ, nhưng đêm qua Thừa Thừa với Minh Hạo cãi nhau một trận to nên hôm nay tâm tình của cả hai rất tệ.
Hoàng Minh Hạo không biết từ khi nào lại bị cảm, thỉnh thoảng ho khan. Cậu đeo một chiếc khẩu trang đen làm nổi bật lên làn da tái nhợt, cả người tiều tụy trông vô cùng tội nghiệp! Phạm Thừa Thừa nhìn thấy bộ dạng như vậy của em nhỏ nhà mình, lập tức quên đi sự tức giận đêm qua.
"Bị cảm rồi à? Anh có thuốc, em uống một viên đi!" Phạm Thừa Thừa đi đến bên cạnh Minh Hạo.
"Đợi đến nơi rồi uống. Ở đây có nhiều fan quá, mọi người thấy sẽ lo lắng!" Tâm tình của Hoàng Minh Hạo cực kỳ tệ. Một phần là vì cảm mạo, một phần là vì chuyện tối qua.
Phạm Thừa Thừa đứng bên cạnh không ngừng luyên thuyên chuyện trên trời dưới đất để làm Minh Hạo vui lên. Mặc dù Minh Hạo đôi lúc có phản ứng, nhưng anh nhận ra là cậu đang không vui chút nào. Em nhỏ bị bệnh chắc chắn là cần anh bên cạnh, không thể chỉ vì chút chuyện mà bỏ đi được. Thừa Thừa phải chăm sóc bảo bối thật tốt mới được a! Vì thế bạn học họ Phạm quyết tâm dính chặt bạn nhỏ họ Hoàng, cả chặng đường kể biết bao nhiều chuyện cười để cho em vui lên. Khi ở trên xe còn cố ý để em nhỏ ngồi lên đùi mình.
Khi Minh Hạo ngồi trên đùi Thừa Thừa, anh không nhịn được mà vòng tay ôm lấy cậu, đầu nhẹ nhàng tựa vào lưng Minh Hạo. Một lúc sau, Minh Hạo cũng nhẹ nhàng đáp lại vòng tay của Thừa Thừa. Đôi gà bông vẫn giữ trạng thái yên lặng không ai nói lời nào, nhưng trong lòng thì đã cảm thấy tốt hơn.
...
Đến đêm mọi người mới đặt chân đến Phuket, cả đoàn di chuyển đến khách sạn nghỉ ngơi, ngày mai tiến hành quay phim. Chu Chính Đình đi bàn việc với quản lý, trong phòng chỉ còn Thừa Thừa và Minh Hạo.
"Em không thích nói dối! Cho dù là chuyện cỏn con không có gì to tát! Em muốn sau này dù có thế nào anh cũng đừng nói dối với em. Em tình nguyện chấp nhận sự thật tàn khốc còn hơn chìm đắm trong mấy lời dối trá!" Vào phòng, Minh Hạo nắm chặt tay Thừa Thừa nghiêm túc nói.
Bởi vì Hoàng Minh Hạo từng bị dối gạt rất nhiều lần, dù những lời nói dối tưởng chừng như vô hại nhưng đã để lại bóng ma lớn trong tấm trí non nớt của bạn nhỏ. Ví dụ như hồi bé, mẹ hứa rằng nếu cậu được hạng nhất, bà sẽ cùng cậu đi công viên chơi. Minh Hạo đã cố gắng hết sức để đạt hạng nhất, vậy mà mẹ Hoàng lại bận việc, bà kêu bảo mẫu đi cùng cậu. Cho nên cậu rất ghét việc người khác nói dối cho dù là vì bất kỳ lý do gì.
"Anh hứa!" Phạm Thừa Thừa xoa đầu em nhỏ.
...
Hoàng Minh Hạo ăn tối xong, ngoan ngoãn uống thuốc Phạm Thừa Thừa đưa rồi đi ngủ. Bạn học Hoàng chỉ bị cảm mạo một chút xíu thôi, không nghiêm trọng lắm. Sáng hôm sau liền tỉnh táo vui vẻ chơi đùa.
Mọi người ở lại Phuket hai ngày để quay quảng cáo . Chu Chính Đình phải về trước tập hợp cùng một vài thành viên của Nine Percent. Thừa Thừa và Minh Hạo hoàn thành những cảnh quay của mình rất nhanh chóng, cả ngày còn lại được tự do vui chơi. Hai bạn nhỏ tiểu học rất vui vẻ, ngay cả tiếng lải nhải của Chu đại ca trước khi đi cũng trở nên thật êm tai.
Khi kết thúc cảnh quay cuối cùng, hai bạn nhỏ lập tức chạy đi chơi, đến tối khuya mới trở về khách sạn. Hoàng Minh Hạo tắm rửa xong đi ra liền thấy Phạm Thừa Thừa đang nằm chơi game. Ánh đèn vàng khiến căn phòng trở nên ấm áp hơn bao giờ hết. Hôm nay, cả hai người đã đi tới tất cả những thánh địa hẹn hò trên cái đất Phuket này. Tại nơi đây, không có người nhận ra hai người, cũng không sợ bị kỳ thị. Thừa Thừa và Minh Hạo thỏa thích đi dạo bờ biển, ôm... hôn... Ừm, không sai a~ Lần đầu tiên Thừa Thừa hôn cậu, Minh Hạo cảm giác như hai người đang ngọt ngào đi hưởng tuần trăng mật vậy. Trong đầu bạn học Hoàng lóe lên một ý nghĩ to gan... Có lẽ... tối nay là một cơ hội ngàn năm có một... hơn nữa có thể đặt một dấu chấm hoàn mỹ cho cái "tuần trăng mật" này. Hoàng Minh Hạo hít sâu một hơi, từng bước tiến lại gần Phạm Thừa Thừa.
"Tiểu Hạo! Em tắm xong rồi à? Anh kể em nghe! Chính Đình ca đúng là đồng đội heo mà! Tức chết anh rồi! Hại anh thua mấy ván liên tục. Được rồi được rồi, anh không thèm chơi nữa! Anh chơi với em!" Phạm Thừa Thừa một bên than trách Chu Chính Đình, một bên lôi kéo em nhỏ đến ngồi cạnh mình.
"Chơi... chơi cái gì?" Bạn nhỏ Hạo Hạo vừa mới hạ quyết tâm mà bây giờ đã sợ hơn phân nửa.
Mùi sữa tắm trên người em nhỏ thơm thoang thoảng, rất dễ chịu. Sắc mặt tái nhợt vì cảm mạo giờ đã dần dần ửng hồng. Minh Hạo cúi đầu, không biết đang nghĩ cái gì, dáng vẻ trông rất mê người... Nghĩ đến việc nơi đây không có máy quay cũng không có quản lý, cho dù có làm cái gì cũng không ai biết được, Phạm Thừa Thừa bắt đầu có những suy nghĩ kỳ quái.
Khi Thừa Thừa mới bắt đầu đấu tranh tư tưởng, thì bạn nhỏ họ Hoàng đã đưa ra được quyết định. Cậu lúng túng trườn lên người anh, thần tốc hôn một cái lên môi đối phương. Sau đó ngượng ngùng mở miệng: "Thừa Thừa... Chúng ta..." Nhưng điều muốn nói ra, nhẫn nhịn nửa ngày cuối cùng cũng không thể thốt nên lời.
Phạm Thừa Thừa bất luận thế nào cũng không tưởng tượng được em nhỏ lại chủ động muốn làm chuyện này. Đến khi Thừa Thừa kịp phản ứng, anh đã đặt Minh Hạo dưới thân mình.
"Tiểu Hạo... Thật ra anh muốn đợi chúng ta lớn thêm một chút nữa, hoặc là đợi đến lúc anh trưởng thành có thể chịu trách nhiệm với em. Nhưng hiện tại anh sợ nhẫn... nhịn không được..."
"Không sao... em không sợ anh quỵt nợ!"
Nghe Minh Hạo nói vậy, Phạm Thừa Thừa bắt đầu cúi xuống điên cuồng hôn lấy đôi môi mê người kia. Khách sạn nào cũng vậy, đều cung cấp áo mưa, còn có... gel bôi trơn. Phạm Thừa Thừa không muốn đi vào vết xe đổ của Thái Từ Khôn, sợ mình làm đau bảo bối. Anh chịu đựng dục vọng, hoàn thành tốt công tác chuẩn bị rồi mới dám từ từ tiến vào.
"Sao... anh biết rõ mấy thứ này quá vậy???" Hoàng Minh Hạo trân trối nhìn động tác lưu loát của họ Phạm, cái người kia sao lại hiểu những chuyện này.
Minh Hạo không nhận được câu trả lời, đôi môi lại bị anh tấn công nói không nên lời, chỉ có thể phát ra những tiếng vỡ vụn.
Nhắc đến lại buồn cười, trước đây Minh Hạo thì xoắn xuýt về việc Thừa Thừa rốt cục có cảm giác về phương diện này với mình hay không. Còn về phần Thừa Thừa, sau sự việc trong phòng tắm của Càn Khôn Chính Đạo, anh liền lặng lẽ tìm hiểu một chút về vấn đề này. Lúc đó, anh đã ra quyết tâm là phải chờ bảo bối nhà mình trưởng thành rồi mới tiến thêm một bước nữa. Nhưng ai dè người tính không bằng trời tính a~
Không biết bao lâu sau khi hai người nếm đủ muôn vàn trái cấm, cuộc vui mới chịu tàn. Thừa Thừa ôm Minh Hạo vào phòng tắm làm sạch người, còn mình trở lại phòng lau dọn tàn tích.
Xong xuôi, anh ôm bảo bối nhỏ lên giường. Cả hai tiến vào mộng đẹp.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip