Chap.11
Chap.11
Đem theo một tâm trạng nở hoa, hôm nay tôi đi làm cũng bớt rụt rè hơn ngày hôm qua. Jimin thi mặt đằng đằng sat khí, bonus đôi môi sung tấy làm an hem trong nhóm khá giật mình. Họ cứ chọc ghẹo cậu ta mãi làm mặt mũi Jimin càng ngày càng đen kịt như đít nồi. Đó là cái giá phải trả cho việc giành đồ ăn với tôi! Hứ!
Hôm nay BTS không có lịch trình gì hết. Chỉ đơn giản là đến công ti tập luyện buổi sáng xong có thể về nhà nghỉ cả ngày. Công việc của tôi lúc đến đó chỉ là ngồi chờ và ngồi nhìn. Các thành viên trong nhóm cũng cởi mở với tôi hơn. Họ thường tám chuyện và hỏi han tôi, riêng Jimin hôm nay lại im lặng đến tột độ. Cậu ta chả nói bất cứ lời nào, cứ lầm lầm lì lì tập luyện mãi...Thấy dáng vẻ kì lạ của Jimin, Hoseok lần mò lại chỗ tôi tỉ tê:
- Hôm nay Jiminie xảy ra chuyện gì đúng không Ashley?
- Dạ...sáng nay em có nhỡ cho lầm tương ớt siêu cay vào bánh sandwich nên khiến ông chủ bực bội anh ạ...
- Cái gì em cho nhầm tương ớt vào đồ ăn của Jiminie á? – anh Hoseok có vẻ ngạc nhiên và rất sốc trước câu trả lời của tôi..
- Dạ...có chuyện gì hả anh?
- Lớn truyện rồi đó...Jimin từ trước đến nay chúa ghét tương ớt đó..ăn ớt bột hay ớt tươi còn được chứ động một chút tương ớt thôi là cậu ấy sẽ cáu ầm lên... - Anh Hoseok ghé tai tôi thì thào,- Hồi trước anh có trêu nó bằng cách bôi chút tương ớt vào đồ ăn của nó...nó cáu điên lên đấm anh một phát rõ đau kìa...
- Thật ấy ạ....- Lúc này tôi nghĩ rằng mình đã đùa quá chớn rồi thì phải..không những cho một ít vào chỗ sandwich đó mà sự thật là tôi đã trát gần như hết nửa lọ lên đó..Cắn một miếng thật sự là thốn tới tận óc ấy chứ...
Tôi cảm thấy có lỗi rồi, tội lỗi dâng trào vô hạn luôn ấy. Cả sáng hôm đó Jimin cứ lầm lầm lì lì làm tôi cũng ngại phải mở lời với anh ta.. Thành ra anh ta đi đâu tôi lẽo đẽo theo sau đó...Rốt cuộc Jimin cũng chịu không nổi quay lại gằn giọng với tôi:
- Cô muốn cái gì...
- Tôi..tôi..xin lỗi ông chủ vì sáng nay có đùa hơi quá đáng...à không..là quá quá đang..Tôi..xin lỗi
- Cuối cùng thì cô cũng biết mình có lỗi đó hả?
- Vâng tôi xin lỗi ông chủ..Cái này cho anh...chườm một lát sẽ bớt nóng và rát ạ - Tôi đưa cho cậu ta một cái túi chườm lạnh.
Cậu ta hơi lườm tôi nhưng cũng nhận lấy và nói:
- Coi như cô biết điều đi...tha cho cô..- Nói rồi cậu ta bỏ đi.
Tôi thở phào nhẹ nhõm. Cuối cùng thì cũng bớt tội lỗi rồi..Jimin quả là người khó chọc mà..lần sau tránh xa anh ta ra..
Vậy là buổi sáng cũng trôi qua một cách êm đẹp, chúng tôi trở về nhà vào khoảng 12h trưa. Jungkook bắt đầu bám lấy tôi bắt tôi nấu bữa trưa cho bọn họ..
- Ashley à...cậu còn nợ mình một bữa do cậu nấu đó...
- Ơ mình có hứa với cậu à...
- Cậu đừng có chối!! Hôm qua cậu đã nói sẽ nấu mà!!!!
- Mình nói mình sẽ nấu chứ mình có bảo mình nấu đâu..... – Tôi bắt đầu chọc ngoáy Jungkook..thiệt tình bản tính tôi rất lầy...BTS cũng có khá nhiều người vui tính nên tôi với họ thân rất nhanh..
- Jimin hyung!!!! Bảo Ashley nấu đi hyung!!! – JungKook chịu không nổi nữa quay qua Jimin đang ngồi xem TV cầu cứu.
Jimin đối với JungKook là một loại cưng chiều hoàn toàn. Cậu ta nói:
- Tôi cũng đói bụng rồi...cô đi nấu đồ ăn đi..CẤM GIỞ TRÒ nữa đấy
- Vâng..g
Tôi bĩu môi, còn JungKook thì hớn hở ra mặt.. Lại phải đi chợ..vì đồ ăn trong tủ lạnh đã bị tôi sử dụng để chọc tức tên Jimin kia hồi sáng hết rồi. Tôi xách đít xuống tầng, tính xem định cho bọn họ ăn gì thì chợt bắt gặp Taehyung cũng đang chuẩn bị xuống tầng. Thấy tôi cậu ấy cười toét rồi thân thiện hỏi:
- Chào Ashley,em tính đi đâu hả?
- Vâng anh, em đi mua chút đồ để nấu bữa trưa.
- Em nấu bữa trưa ấy hả?
- Vâng, công việc của em mà. Nếu không chê anh có thể đến ạ. Mới có ông chủ Jimin và JungKook thôi
- Nhưng vậy thì phiền em lắm..
- Không không có đâu anh, anh gọi cả mấy người kia qua luôn nhé!
Taehyung vui vẻ đồng ý với tôi. Đúng lúc đó thang máy cũng vừa xuống đến nơi.
- Anh tính đi đâu vậy?
- Anh chỉ đi dạo chút thôi..
- Vậy anh đi vui vẻ, em đi trước đây..
Tôi cúi người chào Taehyung rồi đi về hướng chợ. Chả hiểu ma xui quỷ khiến thế nào mà chưa đầy 5 bước chân Taehyung đã chạy theo tôi.
- Cho anh đi cùng em nhé?
- Ơ dạ...
- Cho anh đi chợ cùng với em nhé? Anh có thể xác đồ giúp em.. – Taehyung hơi ngượng ngùng gãi đầu nói..
- Thế lại làm phiền anh quá..
- Anh rảnh mà.. – Taehyung cười, nụ cười của cậu ấy thật sự đẹp, nó khiến tôi xao xuyến trong giây lát.
- Dạ..vậy cũng được..
Chợ cách chung cư của BTS không xa lắm. Đi ra ngoài cổng khu, rồi rẽ trái khoảng 10 phút là tới nơi. Tôi có hỏi Taehyung xem cậu ấy thích ăn gì và cậu ấy đã nói rằng cậu rất nhớ món canh giá đỗ của mẹ vì cậu xa nhà hơi lâu rồi. Thế là tôi đã mua giá đỗ và thịt. Taehyung vui mừng như một đứa trẻ vậy. Cậu ấy tranh xách đồ với tôi. Chúng tôi cứ đi lòng vòng khu chợ, đi ra với hàng đống thứ trên tay.
- Hôm nay hẳn sẽ thịnh soạn lắm đây! – Taehyung vui vẻ nói.
- Mong rằng sẽ hợp khẩu vị mọi người.,
Chúng tôi trở về nhà. Nhưng khi sắp về đến nhà thì tôi nghe thấy tiếng hét của một vài cô gái. Bỏ mẹ rồi..nếu tôi không lầm thì đó là ...Fan.. Run run quay đầu lại thì thấy khoảng 4 cô gái đang mừng rỡ chỉ chỏ về phía chúng tôi. Họ gào Taehyung-ahh...rất to làm cậu ấy thoáng rùng mình.. Tự nhiên không hiểu vì lí do gì tôi lại đi chậm lại và cách cậu ấy một khoảng. Taehyung ban đầu hơi khó hiểu trước hành động của tôi nhưng rồi cũng đã chợt hiểu ra.. Tôi không muốn cậu ấy bị hiểu lầm.
Fan vẫn gọi tên Taehyung. Cậu ấy quay lại và vẫy tay với họ. Sau đó đi vào cổng khu. Mấy bạn fan sau khi thấy Taehyung đi khuất cũng lục đục bỏ đi. Lúc này tôi mới rẽ vào trong khu. Taehyung đã ở đó đợi tôi từ lúc nào. Cậu ấy xoa đầu tôi:
- Tại sao em lại là như vậy?
- Em biết idol mấy anh không thích bị dính phải mấy tin đồn hẹn hò. Đúng chứ? Nên em đã đi lùi lại một chút để không gây rắc rối cho anh!
- Ashley giỏi thật đấy!
- Xời em mà lại..Kẻ thông minh nhất thiên hà đấy, - Tôi đùa giỡn. Taehyung thật sự hợp cạ với tôi. Chúng tôi có thể nói nhiều chuyện cùng với nhau. Cứ như thế rồi về đến nhà lúc nào không hay.
Thấy tôi về JungKook chạy lại xông xáo giúp tôi xách đồ. Nhưng cậu ấy chỉ xách cho mỗi tôi còn Taehyung thì cậu ấy mặc kệ. Taehyung bĩu bĩu môi hờn dỗi với JungKook (Bồng: Xin lỗi em chỉ là con VKook shipper)
- Tại sao em chỉ xách cho mỗi Ashley vậy? Anh còn xách nặng hơn đây nàyyyy!
- Vì anh là đàn ông còn cậu ấy là phụ nữ. Anh có chân có tay nên tự xách vào đi!
Hai người này đúng thật là buồn cười.Họ làm tâm tình của tôi cũng khá lên đôi chút... Nhưng ai mà biết được, lúc này có một kẻ ngồi ở ghế Soopha xem tivi tâm trạng lại không vui tí nào.
Taehyung và JungKook ngồi chơi điện tử với nhau, Jimin xem tv. Tôi bắt đầu bắt tay vào làm đồ ăn trưa. Đang say sưa cắt thái các kiểu thì tự nhiên Jimin ở đâu trồi lên làm tôi suýt cắt vào tay.
- Ông..ông chủ...
- Cần giúp đỡ gì không?
- Dạ...thôi để tôi tự làm được thưa ông...
- Để tôi giúp...
Jimin dành lấy con dao trong tay tôi và ngồi khoang thai cắt như không. Tôi đơ một lát rồi cũng bỏ đi làm việc khác.. Tên này là kẻ khó hiểu nhất mà tôi từng gặp trên cái cõi đời này.!
- Taehyung đã đi chợ cùng cô sao?
- Dạ..vâng!
- Có vui không?
- Taehyung khá vui tính và năng nổ,! Nói chuyện với anh ấy rất hợp cạ thưa ông...
- À..vậy à..
Jimin im lặng một hồi rồi nói môt câu khiến tôi suýt chút nữa ngã ngửa:
- Cô thích Taehyung?
- Aa..chỉ là hợp cạ nên nói chuyện rất vui..còn thích ai gặp Taehyung chả thích chứ..
- Còn cô thì sao? Cô có thích cậu ấy không?
- Thích thì có chút chút kiểu bạn bè ấy – Tôi thành thật trả lời.
Lúc này cơ mặt của Jimin mới giãn ra...cậu cúi đầu xuống, lén thở phào..
- Từ giờ đừng gọi tôi là ông chủ nữa...gọi tôi là Jimin đi.. – Cậu ta nói nhỏ
- Dạ..cái gì ạ?
- Gọi tôi là Jimin...
Jimin ngẩng đầu lên và nhìn thẳng vào mắt tôi..
- Dạ..vâng thưa ôn..à Không Jimin
- Tốt..Thôi không làm phiền cô nữa..nấu tiếp đi!
Nói rồi cậu ta bỏ lại tôi một mình trong bếp. Ý kẻ nào vừa bảo giúp tôi vậy??????????????????
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip