Bước chân vào quá khứ

Ngày hôm sau, ánh nắng Bangkok len qua rèm cửa, vẽ nên những vệt sáng mỏng manh trên bàn làm việc của First. Nhưng trong lòng anh, ánh sáng ấy không đủ để xua tan cái bóng dày đặc từ những dòng nhật ký.

Anh nhấp một ngụm cà phê đắng, mắt vẫn dán vào cuốn sổ cũ, như thể từ đây, những bí mật chưa hé mở đang chờ anh khai phá. Không đơn thuần là một tác phẩm viết tay, mà là một thế giới riêng, một đời người thầm kín được khắc ghi trong từng nét mực.

First quyết định sẽ không để Khaotung chỉ là một cái tên mờ nhạt trong trang giấy. Anh bắt đầu hành trình tìm kiếm – không phải chỉ để thỏa mãn cơn tò mò của một biên kịch, mà như một người bạn cũ, một phần ký ức đang gọi anh trở về.

Anh lang thang trên mạng, dò hỏi những địa chỉ từng xuất hiện trong nhật ký. Một tiệm cà phê nhỏ, nơi Khaotung từng ngồi ghi chép. Một con hẻm sâu, nơi cậu thường tìm đến khi muốn trốn tránh. Những gương mặt, những bóng hình mờ nhạt trong các bức ảnh cũ được đăng tải trên một diễn đàn quán xá Bangkok.

Mỗi manh mối là một lát cắt sắc nét hơn về một Khaotung – không còn là những dòng chữ trăn trở, mà là một con người với những tiếng cười, những nỗi đau thật sự, và những khát khao cháy bỏng.

Trong một lần ghé tiệm cà phê, First hỏi chủ quán về một cậu bé từng đến đây suốt nhiều tháng mùa đông năm ngoái. Ông chủ nhìn anh chậm rãi, đôi mắt như đang tìm kiếm đâu đó trong trí nhớ.

"À, có đứa nhỏ hay ngồi một mình, viết viết rồi thỉnh thoảng cười một mình. Nó gọi mình là chú. Nhưng rồi nó cũng biến mất, không ai biết đi đâu..."

First nghe mà lòng chùng xuống. Khaotung như một bóng ma của quá khứ – hiện diện mà lại vô hình, thân quen mà lại xa lạ.

Về nhà, anh mở lại cuốn nhật ký, tay lướt nhẹ trên những trang giấy đã ngả màu, cảm giác như đang chạm vào da thịt của một người bạn đã từng sống, từng thở từng mơ.

"Mình có thể sẽ không bao giờ gặp lại cậu ấy. Nhưng nếu những dòng chữ này có thể nói, thì mình muốn nói: Cảm ơn, vì đã cho mình phép màu được sống cùng những giấc mơ chưa nói ra."

First thở dài, lần đầu tiên sau nhiều tháng, anh không thấy cô đơn nữa. Có lẽ, hành trình tìm về quá khứ của Khaotung chính là cách để anh tìm lại chính mình – trong cái thành phố rộng lớn và lạnh lẽo này.

Và câu chuyện của họ, dường như mới chỉ bắt đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip