27

Jimin hoàn toàn kiệt sức sau một đêm lăn lộn cùng Jungkook, tinh dịch từ hắn bủa vây khắp cơ thể của em dính dấp đầy khó chịu. Jungkook đêm qua vì quá mức sảng khoái nên cũng ôm lấy em mà ngủ ngay sau đó, đến cả hắn cũng nhớp nháp mồ hôi cùng tinh dịch của em trên người. Jimin vùi đầu vào lồng ngực vững chãi của hắn mà say giấc, Jungkook thì đặt tay lên eo em mà siết chặt vào lòng. Khung cảnh hòa hợp đến kì lạ, cho đến khi tiếng chuông báo thức quen thuộc vang lên. Jimin ngồi dậy dụi dụi mắt, em cầm điện thoại lên, chợt nhận ra đã trễ học tận mười phút rồi. Em bỗng dưng bực tức mà quát nhẹ.

-Mẹ à, sao mẹ không gọi con dậy thế, trễ học mất rồi, Jungkook mà biết lại mắng con đấy.

Jungkook cũng bị tiếng ồn làm cho tỉnh giấc, hình như Jimin vẫn còn chưa tỉnh táo lắm, em vẫn chưa nhận thức được tình trạng của mình. Jungkook cười nhẹ mà ngồi dậy ôm em từ phía sau, hắn tựa đầu lên vai em rồi hôn nhẹ vào cổ khiến Jimin giật bắn người muốn thoát ra.

-Chào buổi sáng nhé bảo bối.

-Gì vậy, sao Jungkook ở trong phòng em?

Jimin giật thót người mà đẩy hắn ra, em vội vàng nhảy khỏi giường rồi lại phải đứng khựng lại khi nhận ra trên người không còn mảnh vải, tinh dịch vẫn chưa khô kịp cũng chảy xuống khỏi vùng bụng nhỏ xinh ấy. Jimin đứng chết trân ba giây, em nhìn hắn không chớp mắt rồi liền hét thật lớn khiến Jungkook cũng phải hết hồn.

-Jeon Jungkook, chuyện này là sao? Chúng ta…

-Hôm qua em là người chủ động cơ mà, sao đấy, tính phủi bỏ trách nhiệm với tôi đúng không?

-Chủ động? Em chủ động làm gì cơ chứ?

-Làm tình. Em ép tôi phải lên giường với em cho bằng được cơ mà, em không nhớ gì hay sao?

Jimin giật lấy cái chăn lớn rồi trùm kín người, em nhảy lên ghế sofa mà ngồi trầm ngâm một lúc, em hoàn toàn không nhớ gì xảy ra cả, nhưng tinh dịch bám chặt trên người, quần áo đều có một buổi dã ngoại trên nền đất, lỗ nhỏ hồng hào của em vẫn còn ê ẩm đầy đau đớn. Nhưng làm gì có chuyện em chủ động kéo hắn lên giường được, nhưng nếu nói hắn là người chủ động lại càng không thể, hắn năm lần bảy lượt muốn kết hôn rồi mới làm chuyện này cơ mà. Chuyện gì xảy ra thế nhỉ?

-Sao lại phụng phịu thế, em phải có trách nhiệm với tôi đấy, tôi là con một, nếu em rũ bỏ trách nhiệm với tôi thì cuộc sống sau này tôi biết phải làm thế nào.

-Jungkook điên rồi, không biết đâu, em làm gì có thể như thế được. Chắc chắn là mơ rồi, chết tiệt, phải tỉnh lại mới được.

Jimin vỗ thật mạnh vào mặt mình đến đỏ ửng, Jungkook trần như nhộng chạy về phía em để cản ngăn. Jimin trong trạng thái tỉnh táo nhìn thấy cơ thể trần trụi của hắn lại càng phải hoảng, em cuộn tròn trong chăn mà trốn tránh, hắn làm sao lại có thể để nhà không vườn trống như vậy mà đi lung tung trong phòng.

-Em đừng trốn nữa, tôi đùa thôi. Là hôm qua do em phát tình, tôi thật không biết phải làm sao cả, xin lỗi em mà.

-Jungkook cắn em luôn rồi sao?

-Cái đó gọi là đánh dấu, mà thôi sao cũng được, nếu em muốn chúng ta cưới ngay lúc này nhé, đi thôi, tôi dắt em đi đăng kí kết hôn ngay.

-Jungkook im ngay cho em.

Jimin được đà khóc lớn, hắn hoảng loạn chỉ biết ôm lấy cục bông nhỏ mà dỗ dành. Jimin không biết bản thân làm sao nữa, chuyện ập đến quá bất ngờ nên em vẫn chưa thể thích ứng kịp. Nhưng mà khoan đã…

-Jungkook đánh dấu em rồi sao, thế là em sẽ không đổi mùi được nữa.

-Đúng rồi, có chuyện gì sao.

Em bỗng dưng hất chăn ra mà dùng mũi ngửi, em thất vọng mà rưng rưng nhìn hắn, Jungkook không hiểu chuyện gì, vội ôm em mà dỗ dành như cưng nựng mèo con.

-Chết rồi, sao mùi của em lại ngọt như thế, là mùi kẹo sao, Jungkook nói không thích mùi này mà.

-Không có đâu, lúc đấy là tôi đùa đấy, em có thế nào tôi vẫn yêu mà, đừng khóc nữa.

-Thật sao?

Jungkook gật đầu thay cho câu trả lời, em vội nhào vào lòng hắn mà ôm chặt, Jungkook có phần khá chóng mặt vì mùi hương của em, hắn khịt mũi thật khẽ để giữ lại bình tĩnh, không thể để Jimin phải hoảng loạn thêm.

-Jungkook, lỡ em có thai thì sao?

-Tôi không bắn vào trong, không thể thụ thai được.

-Nhưng lỡ con của anh nó chơi cầu trượt rồi trượt xuống từ bụng em mà chui vào thì sao.

-Lại nói nhảm rồi, chuyện đó không thể đâu. Em nghe lời nào, mau vào tắm rửa, chúng ta phải về nhà em, mẹ sẽ lo lắm.

-Jungkook bồng em đi, mông em đau, đi không được.

-Lúc nãy còn chạy mà giờ than đau, tôi cưng quá nên hư có phải không?

Jimin quên đi sự lo lắng mà cười tít mắt, hắn vâng lời đưa em vào phòng tắm, bản thân lại ôm quần áo sang phòng khác mà tắm rửa. Vừa rời khỏi em, Jungkook bỗng dưng hít thở như thể đã thiếu khí từ lâu, lồng ngực bỗng dấy lên sự khó chịu khiến hắn ho sặc sụa. Jungkook quả thật yêu em, nhưng alpha trong hắn cực kì bài xích mùi ngọt, mà mùi hiện tại của em lại còn rất nồng. Jungkook lúc nãy rất cố gắng tỏ ra bình tĩnh, nhưng alpha trong hắn sớm đã kêu gào. Có lẽ hắn cần tìm NamJoon để tìm hiểu cách nào khiến alpha của hắn có thể thích nghi mà tiếp nhận em được, Jungkook không thể để Jimin lo lắng thêm, hơn nữa cả hai cũng sẽ chung sống lâu dài, chuyện này rồi phải được xử lí ngay thôi.

-Em đói.

-Em muốn ăn gì không, tôi đưa em đi ăn.

-Jungkook có thương em không thế?

-Sao đột nhiên lại hỏi như vậy?

-Anh không bao giờ xưng anh với em cả, cứ tôi tôi mãi, anh ghét em đến thế sao.

-Ngốc quá đi mất, lại nghĩ lung tung nữa rồi, anh yêu em, yêu em nhất, đừng nghĩ nhiều, sẽ mệt người đấy.

-Em cũng yêu Jungkook nhất. Mà anh đã dọn dẹp giường chưa, lỡ có ai thấy thì…

-Anh quăng cả rồi, em dễ ngại ngùng thế luôn đấy á, sau này cưới nhau chúng ta phải làm loại chuyện này thường xuyên, rồi cũng có lúc anh lười chẳng dọn dẹp, thì họ cũng phải thấy thôi.

Jungkook chợt dừng lại khi thấy Jimin thở dài đầy phiền muộn.

-Em sao thế?

-Lúc theo đuổi anh, em nghĩ anh là người trưởng thành, chững chạc và ít nói, nhưng giờ em mới nhận ra mình bị anh lừa. Jungkook trước và sau khi yêu khác nhau đến mức em chẳng thích nghi được luôn đấy. Em làm sao dám nghĩ có lúc Jungkook cũng mặt dày và vô sỉ thế này đây, lại có lúc trẻ con chết đi được.

-Em mắng anh cơ á, em còn bảo anh trẻ con?

-Chứ còn làm sao nữa.

-Em làm anh tổn thương thật đấy, không đi ăn nữa, anh đưa em về nhà, anh sẽ méc mẹ em mắng anh, đến đó có bị đòn anh cũng không bênh đâu đấy.

Thế đấy, vậy mà nói trẻ con thì lại không nhận, Jimin hình như bị lừa thật rồi có phải không?

---

Cảm ơn mọi người vì đã dành tặng cho mình tận 500 lượt theo dõi. Và fic For You đang gần chạm đến cột móc 100k lượt đọc rồi. Hạnh phúc quá điiiiiiiiiii

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip