Chương 20
Sát thủ dường như biết được "hậu quả" khi có sự xuất
hiện đột ngột của kẻ- mà- ai- cũng biết này nên đã âm thầm lặng lẽ rút lui từ
lúc nào đó ko ai biết, đúng là chuyện có 1 ko 2, anh nó cừ quá đi, hí... hí ....hí
Bên cạnh, 2 anh chàng nãy giờ đơ như cây cơ, bây giờ
đã tỉnh mộng, thấy 2 anh em nhà này vẫn cứ đứng ôm nhau, người thì
-
Honey..... hức ...hức
Người thì
-
Ừ anh biết rồi, ko sao đâu.
Máu nóng trong người nổi
lên, người phía trên người phía dưới, người túm cổ Kỳ Khôi, người túm eo Kỳ Vân
lôi ra như đang muốn chia rẽ đôi uyên Ương, nhìn mà cảm động quá đi.
-
Này, Hoàng Kỳ Khôi, cậu làm gì vậy hả, về
Việt Nam cũng ko thèm nói một tiếng, đã vậy cậu còn đang làm cái trò quỷ gì vậy
hả? sao lại ôm Khay Vi là của tớ như vậy hả? Quang Anh lên tiếng ca bài ca chữ "hả"
để giải tỏa ngay nỗi bức bối bực bội trong người từ giờ.
-
Cũng may là nhà tớ có người làm ở sân
bay, biết rõ được hành tung của cậu, nếu ko chắc ngạc nhiên mà vào phòng cấp cứu
giống mấy nhỏ hám trai kia quá. -Thiên Vũ phân trần
-
Hoàng Kỳ khôi xưa nay còn ko liếc mắt tới
một đứa con gái nào, vậy mà hôm nay lại có thể ôm con gái vào lòng, anh anh em
em ngọt ngào như vậy, đúng là chuyện hiếm thấy xưa nay.Khắc Thiên từ từ chậm
rãi mà phán một câu chết người- haizz vẫn là Khắc thiên sáng suốt mà nhưng điều
đó lại cho thấy anh rất quan tâm đến chuyện này và rất muốn biết cái nguyên
nhân sau xa của sự việc. Câu nói đó đã làm cho bao nhiêu người sực nhớ tới cái
chuyện lạ lùng kia và một cuộc tra khảo chính thức bắt đầu. Bên này có một người
đang mơ mơ màng màng vì một lý do hết sức lãng xẹt : Khắc Thiên đang nói chuyện,
nó đã được nghe giọng nói của anh ấy rồi,giọng nói trầm ấm ấy, sao mà hay đến vậy,
kết quả là bây giờ chị ấy đang đu trên 9 tầng mây
-
Khay Vi, cậu giải thích đi chứ, cứ đứng
như trời trồng vậy à ? ba con bạn nó hét lên, hậu quả vô cùng to lớn, tâm hồn
đang treo lơ lửng trên 9 tầng mây thì nghe tiếng sét ngang tai lập tức rớt xuống
18 tầng địa ngục, nuốt nước miếng cái ực,nói
gì đây ta,đưa tay lên gãi đầu cái chỉ số IQ 200/200 có giúp gì được ko đây, bộ
não đầy nếp nhăn của nó hoạt động hết công suất.
-
À..................... tưởng chuyện gì to tác, tao với
anh Kỳ Khôi là thanh mai trúc mã mà, tao chưa kể tụi mầy nghe hả?- Oh nói dối mà
mặt ko đỏ, công phu thâm hậu, nó có thể chuẩn bị đi tham gia cating phim
holywood được rồi mà.
-
THANH MAI TRÚC MÃ????????????? trời ơi tiếng
gầm rú của mấy người này ghê quá vậy. Cũng phải thôi, làm bạn với nhau từ thời
còn cởi truồng tắm mưa( nói phét đấy các bạn), thằng bạn mình có một thanh mai
trúc mã mà mình ko biết thì làm sao ko ngạc nhiên cho được.
-
Làm gì mà mấy người ngạc nhiên vậy?
-
Mầy kiếm ở đâu ra một thanh mai trúc mã
vậy Khôi? Mầy làm tao bất ngờ đó nha.
-
À, Khay Vi là.......
-
À , ra vậy,tưởng mấy người biết rõ honey
lắm, hóa ra là chẳng biết gì cả, tui là cháu của quản gia lâu năm nhà honey, từ
nhỏ đã ở bên Mỹ,mấy người ko biết là phải rồi- ko cho anh nó nói hết câu,lên tiếng
chặn ngang họng Kỳ Khôi,nó lôi ra cái lý do hết sức ko có tính thuyết phục giải
thích ngay cho đám loi choi lóc chóc này nghe, sợ anh nó nói sai cái gì đó thì
khổ.
-
Này sao hồi tụi tao qua Mỹ thăm mầy ko gặp
nhỏ này hả, mà quản gia lâu năm nhà mầy có phải là chú Phát ko vậy? – Thiên Vũ như vẫn còn chưa tin,
đúng là anh chàng đa nghi.
-
ủa mấy người cũng biết ông tui hả? vinh
hạnh ghê nha – haha, nó bắt đầu đánh trống lảng.
nhưng cái câu chuyện lắm sơ hở của nó lại được 3 anh
chàng cộng 3 cô nàng kia tin sái cổ vậy mới lạ lùng chứ, đúng là biết đâu bất
ngờ mà.
-
Này, hay là tối nay tụi mình tổ chức
party chào mừng mầy về nước, thấy sao?- Quang Anh lên tiếng đề nghị , đúng anh
chàng này chỉ biết ăn với chơi thôi, thế
này thì làm sao mà cưa đổ nhỏ Khay Vi bà chằng đây hả trời
Mặt nàng tỏ vẻ ko vui rồi
đây nha, tổ chức party chắc chắn là có mời mấy con nhỏ khó ưa đó đây mà, đang
tìm cách ngăn cản thì anh nó ừ một cái làm nó tan nát cõi lòng, trời ơi anh ơi,
anh mà cũng ham hố mấy cái trò này nữa hả, chúng ta có phải là anh em ko vậy,
sao anh ko hiểu em gì hết, rõ ràng em đã nháy mắt ra hiệu cho anh rồi mà. Huhu..huhu,
phút giây tự kỷ của nàng bắt đầu rồi đó. Anh nó mà ko hiểu nó sao, vừa bắt gặp
vẻ mặt buồn xo ro của nó là anh nó đã đến
ngay bên cạnh an ủi nó nói. Thật ra, Kỳ khôi cũng ko thích mấy cái trò party
này cho lắm nhưng anh nó muốn nó ra ngoài giao tiếp nhiều hơn, xã giao nhiều
hơn, và có nhiều mối quan hệ hơn, nó sống quá kép kín, quen biết ko mấy người những
người ở tầng lớp của nó, điều đó là một sự cấm kỵ rất lớn.- sẵn tiện em mời mấy
nhỏ bạn em tối nay góp mặt cho vui nha, thời gian và địa điểm thì để Quang Anh
sắp xếp rồi thông báo sau,anh vừa nói dứt
câu thì thấy Quang Anh chạy vào vẻ mặt hớn hở: này 7 giờ tối tại Chill Sky Bar
nha, tớ đã bao hết chỗ đó rồi, tối nay chúng ta tha hố ăn chơi, ô.hô hô....( bao
hết? Chill Sky Bar? Oh bọn này giàu thế cơ à? <_>)
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip