Chap 37: Tháng ngày đôi ta
Đối với công chức, hạnh phúc là được thăng tiến; đối với học sinh, hạnh phúc là được điểm cao; với doanh nhân, hạnh phúc là phải đạt doanh số tốt, nay mua nhà, mai mua xe.
Còn với những người đang yêu, thì điều đó giản đơn hơn rất nhiều, nhưng hạnh phúc lại không hề nhỏ bé tý nào nhé!
Tổng giám đốc của chúng ta, tiền tài danh phận, những thứ đó đều không đem cho anh cảm giác phấn khích bằng hàng ngày đầy chiếc giỏ hàng theo chân chàng trai nhỏ bé ấy.( anh thích làm thê nô mà)
Quả thật, các cụ nói chẳng sai bao giờ ' Giang sơn dễ đổi, bản tính khó rời' ,mặc dù đã là bạn gái của đại gia một khoảng thời gian kha khá, vậy mà ngày nào đi siêu thị cậu cũng đắn đo để chọn mua cái rẻ rẻ; mua một ít đồ cho hai người ăn mà lúc nào cũng lòng vòng tới cả tiếng.
Tuy vậy, cậu cũng khôn ra phết, thích đồ giảm giá nhưng không vì thế mà bị lừa mua phải của ôi, hỏng.
-" Ặc, ổi này có 5 tệ nhưng thối hết kìa, không thèm... "
-" Anh Tuấn Khải ơi, em vừa nhặt được cái này nè, nho Pháp nhé, mà có 30 tệ một cân thôi, lúc em đến còn mỗi một phần, thích thế... "
-" Ôi ôi, thịt bò này, nhìn tươi ngon thế này mà rẻ khùng khiếp, anh ơi, nhanh lấy đi này... "
-" Eo, số em may nhỉ anh nhỉ, đi tới đâu là vớ được hàng giảm giá tới đấy, đúng là ngon bổ rẻ... chắc em hiền lành phúc hậu quá nên trời thưởng cho đây mà ...haha..."
Nhìn cậu reo lên thích thú mà lòng đại gia ấm áp vô cùng, anh nhìn theo, cười mãn nguyên, cậu vẫn còn non và xanh lắm.
_____________Flash back 1 tiếng trước__________
-" Dạ, anh đi khảo sát ạ? "
-" Không, tôi qua mua ít đồ với bạn gái thôi... " Đoạn Tuấn Khải đưa mắt về chàng trai đang chọn đồ phía trước, người quản lí siêu thị cũng khá biết điều, nhanh nhảu:
-" Dạ, sếp thích gì thì cứ alo, em sẽ cho mang đến những đồ tươi ngon nhất ạ, đỡ mất công đi ạ"
-" Ừ... thôi không cần, nhưng cậu giúp tôi một việc... là thế này... "
Vậy là chỉ với vài lời của anh, cậu đi tới đâu, hàng hóa giảm giả tới đấy, vừa ngon, vừa bổ vừa rẻ... chẳng biết là phúc phận của ai đây???
__________ End Flash Back______
-" Duy Gia xin chào mừng quý vị và các bạn tới với chương trình trò chuyện cuối tuần, hôm nay chúng ta được chào đón một nhân vật đặc biệt, diễn viên, người mẫu nổi tiếng, cô Âu Dương Nana... "
-" Nana xin được gửi lời chào trân trọng nhất tới khán giả truyền hình"
-" Chà, Duy Gia cũng xin được thay mặt khán giả truyền hình gửi lời chào tới Nana, dạo này bạn đẹp quá, có vẻ mọi thứ đều ổn định... "
-" Ừ, thì mình cảm thấy mình thật may mắn bạn ạ."
-" Nghe nói bạn có một bộ phim mới sắp chiếu, bạn có thể kể qua cho khán giả về quá trình đóng cũng như một vài chi tiết thú vị của bộ phim được không? "
-" Rất hân hạnh, để nhận được vai chính cho bộ phim này, Nana đã phải luyện tập rất nhiều, vượt qua hơn 1000 đối thủ khác... bla... bla... rất hi vọng các bạn sẽ ủng hộ cho phim mới của Nana"
-" Vậy còn chuyện tình yêu của bạn, vẫn thuận lợi chứ? "
-" Ồ, tất nhiên rồi, anh Tuấn Khải là người đàn ông tuyệt vời, mình cảm thấy mình là người phụ nữ may mắn nhất thế gian này!! "
-" Nhưng dạo này trên mạng xuất hiện vài hình ảnh chụp người yêu bạn đi cùng với 1 chàng trai khác, rất vui vẻ, còn có tin đồn tình cảm hai bạn đang rạn nứt, vậy là sao? "
-" Ồ, không có đâu, đấy chỉ là người giúp việc của anh ấy thôi... bọn mình vẫn tốt, anh ấy luôn cưng chiều mình"
...................................
Tuấn Khải nổi khùng tắt ti-vi, đoạn quay sang Vương Nguyên.
-" Em đừng giận, anh và nó, không còn gì cả... "
-" Còn gì ai mà biết được? "
Tuy trong lòng tin tưởng người yêu tuyệt đối nhưng cậu vẫn giả vờ ghen tuông đứng dậy.
-" Em phải tin anh chứ? Ngày nào mình cũng ở bên nhau trừ thời gian ngủ thôi mà, anh làm sao mọc cánh ở bên cô ta được... "
-" Tôi biết sao được đại gia... lắm mưu nhiều kế... "
-" Ặc, con ranh này, không xử không xong rồi, em thích mai anh sẽ làm buổi phỏng vấn công khai chúng ta... "
Nhìn anh cáu, cậu phì cười.
-" Anh không phải làm gì hết, em tin mà... đừng phí thời gian quý báu của mình để làm những việc không đâu...hihi, 9h rồi đó, chuẩn bị chở em về đi... "
Anh kéo tay, nhanh chóng đỡ lấy cậu, ôm chặt trong lòng, nịnh nọt.
-" Mới 9h mà, xem bộ phim cái rồi về."
-" Xem phim thì muộn mất à? "
-" Xem tí thôi, xem tới 10h, mai lại xem tiếp." Đại gia dụ dỗ.
-" Ừ, thế cũng được, xem đi... "
Thế là kế hoạch đã thành công được một nửa, anh hí hửng dậy lấy đĩa phim. Đúng như anh tính toán, phim quá hay, quá kịch tính, đoạn tình cảm thì dâng trào, cậu cứ cười rồi lại khóc, cảm xúc dâng tràn. Anh thì lặng thinh chỉ để quan sát cậu.
Cuối cùng cũng hết phim, đại gia thở phào, 12h 30' : D
-" Chết rồi làm sao bây giờ anh, em mải xem quên mất phải về, tại anh đấy!! "
-" Tại gì anh, em xem thì em phải để ý chứ? "
-" Sao anh không nhắc em? "
-" Thì anh cũng có nhớ đâu... " < Điêu toa phét lác, cứ chốc chốc lại xem đồng hồ mong chạy nhanh mà lại không nhớ>
-" Thôi em ở đây đi, xe anh không lấy được, muộn rồi họ không cho lấy! "
-" Thật á? " Cậu ngây thơ hỏi.
-" Thật! Giờ họ đi ngủ hết rồi. Thích thì em đi bộ về đi. "
-" 6km đấy, đi bộ sao được, anh không lo bọn nghiện ngập nó ăn hiếp em à? Tìm cách chở em về đi... đi mà... "
-" Em không ăn hiếp chúng nó thì thôi... "
Nhìn người yêu rất phũ phàng, cậu nổi máu điên.
-" Được, đi bộ thì đi bộ", toan đứng dậy thì bị ai đó vác lên vai, mắng yêu.
-" Cái cậu này bướng quá cơ, tôi bảo thế là để cậu ở đây chứ không phải đi về... "
-" Bỏ em xuống... "
Anh không nói gì, đi thẳng lên phòng ngủ, vứt cậu lên giường.
-" Đấy, bỏ xuống đó, ngủ đi, không ai làm gì đâu mà phải sợ"
-" Anh đi đâu đấy? Anh ngủ ở đâu? "
-" Ngủ dưới đất."
Đoạn anh nằm luôn xuống đất, cạnh giường cậu, giả vờ nhắm mắt ngủ.
-" Nhà còn đầy phòng sao phải ngủ đất? "
-" Ngủ đây trông chừng em".
-" Em không sao, ngủ đấy lạnh chết, cảm đấy... "
-" Kệ, em ngủ đi, không phải lo... "
-" Thôi lên đây đi... "
Cậu nằm dịch sang mép bên phải, anh như mở cờ trong bụng, nhảy tót lên giường, ôm chầm lấy cậu, hạnh phúc.
-" Ấm quá, người yêu thơm quá... hihi... "
-" Nịnh là giỏi... "
-" Từ nay qua đây ở hẳn đi, đỡ mất công đưa đón... "
-" Không thích đưa đón thì tui ở nhà tui vậy".
Tuấn Khải bẹo má, trách cứ.
-" Chẳng tâm lí gì cả, ở đây luôn đi mà, mỗi ngày phải xa nhau tận 8 tiếng, nhớ chết, muốn 24/24 cơ"
-" Ặc, ở nhiều nhanh chán chứ có gì đâu"
Anh hơi trườn người xuống, đôi môi nóng rực cắn đôi môi đỏ mọng của cậu, dây dưa đầu lưỡi mềm mại.
Nụ hôn của anh, vừa nồng nhiệt, vừa thâm tình, vòng tay qua đón lấy cơ thể nhỏ bé đang run lên của cậu, siết chặt trong lòng mình, đại gia thì thầm.
-" Phạt vì tội nói lăng nhăng nhé, ngủ đi... "
Cậu ôm anh, nhắm mắt yên bình, nếu là người đàn ông khác, chắc chắn họ đã đòi hỏi từ rất lâu rồi, vậy mà anh, một người có trong tay tất cả, luôn đợi cậu, tựa đầu vào lồng ngực người yêu, cậu khẽ nói.
-" Anh! Em yêu anh... "
Đôi trẻ cùng nở nụ cười mãn nguyện, tình yêu là thế đấy, giản đơn nhưng hạnh phúc.
...........
-" Sao rồi mày? "
-" Sao chăng cái gì, chúng nó dính nhau như keo 502, tao làm được gì? "
Nana thở dài.
-" Thế còn những bức hình chụp nó bị chụp trộm, mày tính nói sao với báo chí? "
-" Thì vẫn thế, tao phải trả lời hàng chục cuộc phỏng vấn rùi, haizzz... "
-" Vẫn nói là người giúp việc? Tao hiểu tâm trạng của mày... thôi cố lên"
Hạo Nhiên an ủi.
-" Cố đell gì, càng tốt, càng nhiều scandal doanh thu phim càng tốt thôi, mày càng có tiền, sớm về mà xây nhà thờ... "
-" Tuyệt cú mèo... mà tao quên mất, không nói cho mày một tin cực kì tốt... chắc mày sung sướng tới khùng luôn... "
-" Tin gì, tin gì mày... "
Hạo Nhiên phấn khích nói cái gì đó khiến Nana như phát điên, gương mặt cô ánh lên nét rạng ngời, tươi vui hớn hở!!!
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip