Giới thiệu

Là mình đây, nhỏ tác giả trẻ trâu ngày xưa - hiện tại đã chuẩn bị bước sang hàng "băm" rồi.

Đây là bộ truyện đầu tay của mình, chắp bút viết từ những con chữ non nớt nhất nên khó tránh khỏi có đá sạn. Truyện đã hoàn rồi, mặc dù cũng lười lắm nhưng vì sau gần năm năm nghỉ viết, giờ đọc lại thấy văn phong ngày còn trẻ trâu nó ...! quá nên mình quyết định sẽ sửa vài tình tiết đôi chút cho tròn trịa, dễ chịu với người đọc hơn.

Thực ra mình vốn định edit lại toàn bộ, nhưng mình tiếc những comment mọi người đã từng thả vào đây.

Ngần ấy năm dừng hoạt động có lẽ chẳng còn nhiều người nhớ đến mình, dẫu vậy mình cũng sẽ bắt đầu lại cho dù là từ con số 0, để tiếp tục với đam mê đã dở dang của mình.

Thời gian sáng tác: 09.2017

Thời gian bắt đầu Edit: 10.2024

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ

Vân Jibi 🌥️

                                ......

Xin chào mọi người, tôi là Thảo Huyền - Trần Ngọc Thảo Huyền.

Hẳn là mọi người thấy tên tôi rất đẹp phải không?

Tôi cũng thấy vậy.

Ấy thế mà có nhiều người lại vô cùng kỳ lạ, họ không bao giờ lấy cái tên Thảo Huyền đẹp đẽ của tôi ra gọi cả, thay vào đó là một lố những cái tên chẳng biết từ trên trời rơi xuống hay từ dưới đất chui lên.

Tôi thường hay nghĩ, tại sao cuộc đời này lại bất công đến vậy? Sinh ra tôi với một cái tên đẹp đẽ ngút trời nhưng lại không sinh ra những người công nhận cái đẹp ấy. Vậy là cái tên Thảo Huyền của tôi đã bị quên lãng ở một xó xỉnh nào đó, thay cho nó là "vô vàn" những cái tên xấu xí tàn bạo đến mức vô nhân đạo.

Thực sự chẳng ai muốn nhận hết phần xấu xí về mình đâu, nhưng vốn dĩ sinh ra số phận đã an bài, buộc lòng phải đau khổ mà chấp nhận sự thật siêu phũ phàng ấy. Đó chính là tôi, một đứa con gái vừa đen vừa xấu vừa mập, trí thông mình còn chậm phát triển tỉ lệ thuận với chiều cao...

Tiêu biểu nhất cho cái thành phần luôn bêu rếu, chê bai tôi, ấy là một người vô cùng đáng ghét, đáng ghét tới nỗi tôi phải thích anh ấy từ lúc còn trong trứng. Tôi luôn cảm thấy tự khinh bỉ bản thân mình. Rõ ràng cái người đó thật chảnh chọe, thật đáng ghét, ấy vậy mà cái thứ đập bên ngực trái của tôi lúc nào cũng thổn thức vì người đó. Tôi không thể tự làm chủ bản thân mình được.

Được rồi, không vòng vo nữa, bây giờ tôi sẽ vào vấn đề chính đây. Chuyện là thế này...

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip