Kể Chuyện (6)-Sự Ấm Áp Từ Hai Mảnh Ghép Cô Độc

Đây là khi Naruko chưa nhập học viện ninja và gặp được Makoto

...

*Tách-tách-tách*

Cơn mưa rào đổ xuống một khu rừng bên ngoài ngôi làng Lá, một thân ảnh với mái tóc đen mệt mỏi tựa lưng vào gốc cây gần đó khó nhọc bình ổn lại hơi thở của mình. Mái tóc đen ước sũng cùng gương mặt thiếu ngủ với đôi mắt thăm quần và đầy mệt mỏi, người đó nhắm đôi mắt của mình lại chỉ muốn một giấc ngủ nhưng người đó biết nếu ngủ ngay lúc này cái kết cục đón chờ người đó là gặp được tử thần. Vết thương ngay bụng của của cậu hiện đang chảy máu rất nhiều đó là một vết thương rất sâu ngay bụng, chỉ cần ngủ thôi Makoto sẽ ngay tức khắc đi gặp tử thần ngay.

Có lẽ là sự may mắn mà ông trời ban cho cậu khi ấy đã cho Naruko chạy ngang qua bắt gặp đã đưa cậu về, may mắn là nhà Naruko có bông băng nên có thể sơ cứu tạm thời cho cậu. Đêm hôm đó Makoto lần đầu tiên được ngủ một giấc bình yên còn Naruko thì cố đi tìm thứ gì đó cho cả hai sáng mai ăn.

Cơn mưa rả rít kéo dài đến sáng hôm sau cậu tỉnh giấc thấy mình đang ở một căn nhà xa lạ, bởi từ nhỏ đã lang bạc khắp nơi nên Makoto rất cẩn thận trong việc quan sát nơi mình đang ở. Cô đi vào nhà sau khi mua đồ về đã bắt gặp Makoto đã tỉnh lại nên cô mỉm cười nói     

-Cậu tỉnh rồi sao lại ăn sáng đi này vết thương của cậu khá sâu nên cẩn thận nghỉ ngơi cho vết thương lành lại nha-Naruko mỉm cười để đồ ăn trên bàn rồi nói với Makoto
-Cảm ơn...-Makoto gật đầu cảm ơn rồi đi đến bàn ăn cùng Naruko ăn sáng
-Tớ tên Uzumaki Naruko còn cậu?-Naruko nhìn Makoto đang ăn ngon lành rồi giới thiệu tên mình 
-Tôi tên Makoto, sao cậu lại đưa tôi về?-Makoto lúc này mới đến chưa hỏi lý do vì sao Naruko lại đưa mình về
-Tớ không cha không mẹ nên rất cô đơn hôm qua lúc từ rừng về thấy cậu đang bị thương nên đưa cậu về, cậu không có nơi ở thì ở lại đây với tớ. Nếu cậu không chê tớ là...quái vật-Hai chữ cuối Naruko nói rất nhỏ nhưng cậu lại nghe được rất rõ 
-Quái vật? Cậu sao lại bị coi là quái vật?-Cậu khó hiểu nhìn cô sao lại là quái vật chả nhẽ cô có chuyện gì sao? 
-Tớ nghe dân làng nói tớ đã giết chết cha mẹ mình và trong người tớ có một con quái vật đã phá hủy ngôi làng nên tớ luôn bị xa lánh chỉ có một quán ramen là công nhận tớ thôi-Cô cuối gầm mặt để cậu không thấy những giọt nước mắt sắp chực chờ rơi xuống của cô
-Nếu cậu là quái vật thì tôi chính là một con quỷ vì đã giết chết cha mẹ...-Cậu nói đến đó liền ngừng lại không nói nữa
-Thôi đừng nói chuyện này nữa cậu muốn ở đây với tớ không?-Cô chìa tay ra trước mặt cậu mỉm cười nói
-Được mà cậu sinh tháng mấy vậy Naruko?-Makoto ăn xong thì hỏi về ngày sinh nhật của cô vì trong hai người trạc tuổi nhau 
-Tớ sinh ngày 10/10 còn cậu?-Naruko chóng hai tay lên bàn chờ đợi nhìn Makoto đôi mắt long lanh như mặt hồ ngày hè của cô khiến cho cậu cảm thấy ấm áp đến lạ
-Tôi sinh 10/11 vậy tôi gọi cậu bằng chị nha Naruko?-Makoto thật lòng thì không có anh chị em nên khi biết Naruko lớn hơn mình 1 tháng tuổi thì liền muốn gọi cô bằng chị

Naruko đương nhiên đồng ý với lời đề nghị đó do là trẻ mồ côi nên rất vui khi có được một người em gái, từ ngày có Makoto thì cậu trở thành người đi chợ mua đồ ăn và nấu nướng cho cả hai. Naruko sau đó mấy tháng đã nhập học vào trường ninja, từ hôm đó việc nhà lại được cậu quán xuyến một cách gọn gàng không chút bừa bộn. Từ ngày có được người ở cùng tâm trạng Naruko vui vẻ hẳn lên, những lời nói xung quanh không còn khiến cô tủi thân nữa. Lòng người vốn dĩ khó đoán con người họ chỉ tin vào những gì mắt thấy tai nghe đôi khi điều đó vô tình khiến người bị bàn tán tổn thương.

....

-Suisen chị đang nhìn gì vậy?-Makoto đi vào nhà thấy cô đang ngồi cạnh cửa sổ thẩn thờ bất giác hỏi 
-Chị sắp tham gia kì thi chunin để trở thành ninja thật thụ-Naruko nghe tiếng em gái đã về liền nói
-Cố lên nha chị em luôn ủng hộ chị-Makoto ấm áp đặt tay lên vai chị gái động viên
-Hì hì cảm ơn Mako-kun em là tốt nhất-Cô xoay sang ôm chầm lấy cậu quả thật có cậu bên cạnh lúc này thật tốt
-Để em đi nấu ăn Suisen chờ tí nha-Cậu mỉm cười quyết định nấu một bửa thật ngon cho chị gái
-Chị phụ với Mako-kun-Cô không thể ngồi yên được nên quyết định phụ giúp cậu một tay
-Được chúng ta cùng nấu ăn đi nee-chan-Cậu đồng ý đi vào bếp bắt đầu nấu ăn
-Hôm nay có món gì vậy Makoto?-Cô nhìn vào bịch đồ ăn cậu mua về khó hiểu
-Hôm nay có món cari-Nghe được câu nói này của em trai thì Naruko rất vui mừng vì Makoto nấu món này rất ngon nên cô hay kêu cậu nấu nhiều vào 

Nhìn hai mảnh ghép cô độc như nhau tìm được nhau tạo nên một gia đình có sự ám áp như vậy tốt.  Hai mảnh đời ấy nếu ta nhìn vào góc độ nào đó lại thấy nó giống với hai mảnh đời của anh em Tanjirou và thượng lục Gyuutaro, hai mảnh đời đều có hoàn cảnh như nhau nếu Tanjirou bị tên Muzan ghé thăm và hại chết cả gia đình cô em gái của cậu Nezuko lại bị hóa thành quỷ, anh em thượng lục lại sinh ra bởi một kỹ nữ thấp kém nhất, cô em gái Daki (Ume) không ai có thể lựa chọn nơi mình sinh ra anh em Gyuutaro cũng thế họ không thể lựa chọn gia đình mà họ chào đời. 

Hai người anh luôn quan tâm và bảo vệ em gái mình cùng bị đưa vào một hoàn cảnh éo le gia đình chẳng còn lại ai cả chỉ còn cô em gái họ luôn bảo vệ. Nếu! Nếu khi anh em Tanjirou gặp nạn người xuất hiện không phải thủy trụ Tomioka Giyuu mà đụng độ phải một trong số thập nhị quỷ nguyệt thì liệu Nezuko có được trở lại thành người và Tanjirou không tham gia sát quỷ đoàn mà trở thành một con quỷ dưới trước Muzan. Nếu! Nếu khi Gyuutaro đem xác cô em gái Daki đi tìm người cứu giúp mà không gặp thượng lục Douma lúc đó và hiện tại là thượng nhị mà là một trong các trụ cột thì chắc hai anh em Gyuutaro sẽ là hai sát quỷ nhân tài năng. Do đó vào lúc ta gặp khó khăn khi đăng trong vũng bùn lầy người ta gặp được sẽ đưa ta đi theo con đường nào còn tùy theo người đó là người tốt hay xấu? Bóng tối đôi khi không thể dễ dàng thành ánh sáng nhưng ánh sáng có thể dễ dàng thành bóng tối

.....

Khi các vĩ thú thành người hình ảnh mang tính minh họa 

Thầy nào trò nấy

Thầy truyền trò nối

Nhìn ảnh trưởng thành lại nhớ Ero-sensei

Đáng yêu thật sự mà nhìn cái đuôi Kurama vừa làm cái gối vừa làm cái mền được quá bây nhìn êm thật sự 

Hình ảnh thật thân quen

Quá ngầu

Các jinchuriki hội ngộ vui vẻ quá

Ba thế hệ 

Nhóm bạn khi còn nhỏ nhìn đáng yêu chết đi được

Ba team ba thế hệ và có ai để ý đến hai vợ chồng ngài đệ tứ đứng xa xa ngắm hoa anh đào không? 

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip