Phỏng vấn.
Ngày hôm nay là một ngày đặc biệt đối với DRX, họ đã có một trận đấu mở màn thành công tại LCK Cup, đánh bại DNF với tỉ số 2-0.
Hôm nay, Teddy thật sự đã có một màn trình diễn xuất sắc. Sau khi tiếng còi kết thúc trận đấu vang lên, DRX vỡ òa trong niềm vui chiến thắng. Các tuyển thủ bắt tay nhau, ôm chầm lấy nhau, nhưng Teddy lại đứng yên, đôi mắt lướt qua đám đông, như một thói quen tìm kiếm một ánh mắt quen thuộc.
Dù DRX đã giành chiến thắng, Teddy vẫn cảm thấy một chút thiếu vắng, cảm xúc không được chia sẻ với "người đó'' làm anh có chút ứ đọng. Những ngày qua, họ đã đâm đầu luyện tập, chia sẻ bao nhiêu lo lắng và mơ mộng về một chiến thắng khi bước vào một mùa giải mới. Nhưng giờ đây, Faker chỉ có thể dõi theo anh qua màn hình TV từ căn hộ của họ, nơi có sự ấm áp của tình yêu luôn chờ đợi.
Teddy bước vào phòng phỏng vấn, nơi nữ MC mỉm cười đón anh. Mặc dù anh có một chút lo lắng trong ánh mắt, nhưng ánh sáng từ những chiếc đèn sân khấu vẫn không thể che khuất sự tự tin đang dần hiện lên trên gương mặt anh. Sau khi trả lời một số câu hỏi về trận đấu, nữ MC bất ngờ hỏi:
"Teddy, tôi cảm giác hôm nay bạn thi đấu rất an toàn, rất vững vàng. Liệu có điều gì đặc biệt khiến bạn có màn trình diễn như vậy không?"
Teddy mỉm cười, ánh mắt anh lướt qua máy quay một lần nữa, nhưng lần này không phải vì tìm kiếm sự đồng ý của đồng đội hay sự ủng hộ từ người hâm mộ. Ánh mắt anh như đang tìm kiếm một hình bóng quen thuộc, một người luôn ở phía sau, dù hiện tại không nên xuất hiện trên sân.
"Tại có người luôn ở phía sau, luôn yêu và cổ vũ tôi mà," Teddy trả lời.
"Người đó" đang ngồi thoải mái trên ghế sofa, ánh sáng dịu dàng từ chiếc TV phản chiếu lên gương mặt anh. Faker không còn căng thẳng như khi còn thi đấu, nhưng sự quan tâm và lo lắng vẫn hiện rõ trong đôi mắt khi anh dõi theo từng pha xử lý của Teddy.
Anh tựa người vào thành ghế, tay cầm điều khiển TV, nhưng tâm trí lại không thể rời khỏi Teddy. Mỗi lần Teddy thêm một điểm hạ gục, từng bước di chuyển đến gần nhà chính đối thủ, Faker cảm thấy tự hào, mỗi khi cả đội thua giao tranh, anh lại thở dài, chỉ ước có thể xuất hiện ở đó cổ vũ cả đội và cả người anh yêu nữa. Nhưng Faker biết rằng, có những điều không thể thay đổi. Cách mà tình yêu của họ được thể hiện là qua sự tin tưởng.
Khi trận đấu kết thúc và DRX giành chiến thắng, Faker nhẹ nhàng mỉm cười. Anh biết rằng hôm nay, Teddy đã không còn là người đàn em lo lắng ngày nào. Anh đã trưởng thành, và một phần trong đó có sự hiện diện của Faker.
Teddy bước vào phòng, tay cầm túi xách, khuôn mặt lộ rõ nét vui vẻ. Faker đã đứng dậy, chờ đợi anh. Cả hai không nói gì, chỉ lặng lẽ nhìn nhau. Faker bước lại gần, khẽ ôm lấy Teddy.
"Em làm rất tốt," Faker thì thầm vào tai Teddy, giọng anh nhẹ nhàng nhưng ấm áp.
Teddy dựa đầu vào vai Faker, cảm nhận được sự an yên mà anh luôn tìm thấy khi ở bên người ấy. "Anh xem trận đấu chứ?" Teddy hỏi, giọng có chút nghẹn ngào vì cảm động.
Faker mỉm cười nhẹ. "Anh luôn ở đây, dù không ở bên cạnh em."
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip