chap 24

TÌNH TIẾT VÀ NHÂN VẬT TRONG TRUYỆN LÀ HƯ CẤU, KHÔNG GÁN GHÉP LÊN NGƯỜI THẬT

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Meet khi thấy em ngã xuống, hắn phải định thần lại mới có thể chấp nhận được chuyện đã xảy ra.

– “Người đâu! Mau gọi xe cấp cứu!” – Anh nói lớn.

– “Gemini Norawit! Nếu em ấy xảy ra chuyện gì tôi nhất định liều chết với anh!” – Anh nói với hắn.

Hắn đã không còn tâm trí nữa rồi. Hắn vô hồn chạm vào vết thương của em. Máu dây ra cả bàn tay.

– “Gemini! Xe cấp cứu tới rồi mau đưa em ấy ra!” – Mark nói.

Hắn nhanh chóng bế em vào xe. Chiếc xe chạy rất nhanh đến bệnh viện.

Các bác sĩ đều vội vàng kéo em vào phòng cấp cứu.

Bác sĩ gọi người nhà bệnh nhân vào. Thấy cả ba anh chàng liền không biết gọi ai. Meet liền đứng dậy. Thấy hai người kia một người thì vô hồn, một người thì sốt sắng đi đi lại lại.

– “Để tôi!” – Nói rồi anh đi cùng vị bác sĩ.

Vào phòng cấp cứu, thấy em đang khép hờ hai mắt, khẳng định là có thể vẫn đang tỉnh táo.

– “Bệnh nhân đang mang thai, anh có đồng ý cho cậu ấy phẫu thuật gắp viên đạn ra không? Cũng may nó chỉ nằm cách tim 4cm nên không ảnh hưởng gì đến thai nhi!” – Bà bác sĩ nói.

Meet có chút ngạc nhiên nhìn em, nhưng đã lập tức lấy lại tinh thần không do dự đáp.

– “Phẫu thuật đi!”

Bỗng dưng bàn tay của em nắm lấy tay anh. Anh nhìn về phía Fourth.

– “Xin… anh đừng nói… cho… Gem… Gemini… biết… về chuyện… mang thai!” – em nói rất bé nhưng anh có thể nghe được.

– “Cậu yên tâm, tôi sẽ không nói.”

Cánh cửa phòng phẫu thuật đóng vào, cả ba người đàn ông cùng ngồi ở bên ngoài chờ đợi.

Phòng bệnh toàn là mùi thuốc khử trùng. Fourth nằm trên giường, ánh mắt hướng lên trần nhà. Đột nhiên cửa phòng được mở ra. Em nghĩ là Gemini nhưng không phải, đó là Mark. Anh ta vẫn ở lại ư, vậy mà em cứ nghĩ đã đi từ lâu rồi.

– “Fourth, tôi muốn nói chuyện với cậu một chút. Nhân lúc Gemini không có ở đây!” – Anh ta ngồi xuống ghế.

– “Có chuyện gì sao?” – em nói nhẹ.

– “Tôi muốn biết ai nói với cậu là Gemini đã giết chết đứa bé trong bụng cậu?” – Anh ta vắt hai chân lên.

– “Là Nene!”

Nghe được câu trả lời, Mark đắc chí cười khẩy

– “Quả là tôi đoán không sai!”

– “Nếu anh đã biết vậy sao còn hỏi lại tôi?” – em xoay người nói.

– “Tôi chính là muốn cậu nghĩ lại. Cô ta rất yêu Gemini. Nhưng lại thấy anh ấy có mối quan hệ không rõ ràng với cậu. Vậy đương nhiên cô ta sẽ bịa chuyện, làm cậu và Gemini hiểu lầm nhau!”

Đúng rồi, sao em lại có thể hồ đồ đến vậy. Biết rõ là Nene có ác cảm với mình mà lại đi tin cô ta. Là em đã nghĩ xấu về hắn.

– “Cậu muốn tin hay không cũng được. Nhưng tôi thấy Gemini chưa từng hồ đồ vì bất kì ai, kể cả là Gin. Mong cậu dành thời gian nghĩ kỹ về chuyện này!”

Nói xong, anh ta đứng dậy rồi rời khỏi căn phòng.

Lúc Mark rời đi cũng là lúc Gemini đi vào.

Vẻ mặt của hắn thật tiều tụy, đôi mắt lờ đờ như thể đêm qua hắn không ngủ.

– “Tôi đã dặn quản gia Mike nấu cháo mà em thích. Mau dậy ăn đi!” – Giọng hắn có chút khàn.

– “Tôi không muốn ăn!” – em lẩm bẩm.

– “Vậy nằm ngủ một chút!” – Hắn chẳng những không tức giận mà còn rất dịu dàng.

– “Tại sao tôi vẫn còn sống?” – Dù em nói bé nhưng hắn nghe rất rõ, không thiếu chữ nào.

– “Điều đó chứng tỏ 1 điều. Vận mệnh của em là mãi mãi ở bên tôi. Thế nào đi nữa em cũng không thể rời khỏi tôi.” – Hắn nói.

– “Gemini! Xin anh hãy hiểu cho tôi đi mà! Tôi không muốn ở cạnh anh, đối với tôi việc đó còn ghê sợ hơn cả chết. Vậy nên chúng ta căn bản không thể ở bên…” – nước mắt chảy dài thấm đẫm gối.

– “Em muốn thế nào?” – Hắn trả lời rất điềm tĩnh nhưng trong lòng thì nhói lên. Em ghê tởm hắn đến vậy sao? Đến nỗi chết cũng muốn rời khỏi hắn.

– “Tôi muốn được tự do!” – Fourth nói rõ ràng từng chữ.

Fourth năm lần bảy lượt muốn thoát khỏi hắn. Chẳng lẽ hắn đã sai? Giữ em ở bên cạnh thật sự là sai sao? Tâm trí hắn giờ đây rất rối bời.

– “Em thật sự muốn rời khỏi tôi?” – Hắn hỏi lại.

– “Đúng vậy!” – Fourth vẫn kiên quyết trả lời.

– “Cho dù mất đi vinh hoa phú quý, người hầu kẻ hạ. Hay là tiền bạc, vật chất sao?” – Hắn nhìn lên khuôn mặt xanh xao của em.

– “Đúng vậy!”

– “Cho dù! Rời đi em sẽ không thể… yêu tôi?”

– “Đúng… vậy! Yêu anh là việc tôi cảm thấy hối hận nhất từ trước đến giờ.” – Fourth nhếch môi.

Hắn im lặng một hồi lâu, sau đó mới lên tiếng.

– “Được rồi! Tôi sẽ cho em tự do!” – Hắn nhắm mắt, chốt lại một câu.

– “Anh nói… thật chứ?” – Dù có vui nhưng trong lòng em lại thấy như mất mát thứ gì đó.

– “Tôi trước giờ chưa từng nói dối. Nhưng tôi có một điều kiện!”

– “Là gì?” – em nhíu mày.

– “Tốt nhất là em hãy đi thật xa khỏi tầm nhìn của tôi. Nếu tôi còn bắt gặp em một lần, điều đó có nghĩa là em sẽ phải trở lại bên tôi mãi mãi. Lúc đấy dù em có chết trước mặt tôi cũng không để em rời đi!” – Ánh mắt hắn có vẻ phức tạp.

– “Đ… được!” – Fourth ngước mắt lên nhìn hắn.

Gemini tới gần, bàn tay nắm lấy cằm em. Môi mỏng dán lên đôi môi nhợt nhạt của em. Đó có lẽ là nụ hôn cuối cùng. Nó chỉ như chuồn chuồn lướt. Không hề rườm rà nhưng cả em và hắn trong lòng đều cảm thấy đặc biệt hơn so với những nụ hôn trước kia.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip