7. Né mưa

Gemini vẫn đi cùng Fourth tới thềm chung cư rồi mới về nhà. Chiếc ô đủ lớn để hai người không cần chen chúc vào nhau. Nhưng Fourth chỉ mải mê chỉnh sửa bức ảnh vai Gemini lấp ló dưới ánh hải đăng trong điện thoại, mỗi lần cậu chuẩn bị va vào một bức tường nào đấy, mùi hoa nhài thoang thoảng lại quấn lấy tay cậu kéo về bên cạnh. Tới khi không thấy ai lôi lôi kéo kéo nữa, Fourth rời mắt ra khỏi chiếc màn hình thì phát hiện mình đã tới thêm chung cư rồi.

Gemini cứ thế mà lẳng lặng đi hả? Ngay cả một lời chào tạm biệt cũng bị tiếng mưa rào lấn át rồi. Dù Fourth cũng không biết Gemini có nói lời tạm biệt với cậu hay không.

Cậu đút điện thoại vào túi xách, lững thững bước vào sảnh. Dù đã thôi buồn vì những lời Gemini nói lúc nãy. Nhưng sâu bên trong vẫn có một nỗi thất vọng kì lạ khi anh về mà không nói câu gì. Cảm giác như Gemini đang giận vậy. Anh ấy giận vì việc gì được nhỉ? Vì cậu đi gặp Jane? Vì cậu nói lời tổn thương Jane? Vì cậu chơi đùa Jane? Cái nào cũng có thể là lý do để Gemini không tạm biệt cậu.

Tay cũng vừa đưa bạn gái về và cất xe xuống hầm, thù lù đi đằng sau đánh mắt nhìn thằng em đang đi đi lại lại ở cửa chung cư như con ma vật vờ không có nhà, tinh ý nhận ra hai đứa có vấn đề kể từ lúc Fourth gặp Jane về. 

Anh húych lên ập vào người Fourth một cú đau điếng. Thành công khiến Fourth xuất hồn.

- Auu, anh bị vong nhập à? Trật khớp vai em rồi.

- Thôi em đừng có mà diễn trò, trật khớp thật thì anh đưa em đi khám ở chỗ bác sĩ Gemini. Coi nào, mới có mười giờ, có muốn đi ăn mực nướng không?

- Bác sĩ Gemini khám mắt không khám vai.

Tay đập một cú nữa vào vai Fourth.
- Nói nhiều quá. Thế có đi ăn không? Không là anh lên nhà đi ngủ này.

Fourth gật gật rồi lại lắc lắc. Thấy thái độ ngờ vực của em trai. Chỉ thấy Tay rút từ trong chiếc ví cũ mèm đã rách góc ra một chiếc thẻ đen nhóng nhánh nhìn có vẻ quyền lực.

- Không chỉ mực nướng, muốn ăn xiên cũng có. Anh bao. Miễn em trai không muốn đi ăn BBQ hay Lẩu gì là được. Cỡ đó anh không kham nổi.

Khoé miệng cậu lúc này mới hơi nhếch lên một chút. Thành thật thì Fourth cũng không muốn ăn lắm đâu. Nhưng mà đồ miễn phí mà từ chối thì không được hay cho lắm.

Mười phút sau, Tay đã đi xuống sảnh với chiếc ô xanh màu cỏ đặt trong tủ giày. Hai người đàn ông to lớn nép vào nhau, chén chúc đi dưới một tán ô nhỏ tới phía đối diện toà nhà. Một quán ăn đêm bày bán trên vỉa hè mà đám người trẻ vẫn thường hay lui tới lúc nửa đêm. Vì trời mưa nên cô chủ đã cất bớt bàn ghế vào trong nhà, số bàn còn lại cũng chỉ tầm bảy tám bàn gì đó, nhưng số lượng khách tới vẫn đông tới đáng kinh ngạc, một bàn cũng đông đúc đám người vây quanh trò chuyện, xé mực, tiếng người nói chuyện ồn ào như bầy ong khiến Fourth hơi khó chịu vì đau đầu. Tay thuần thục lấy đại một ghế trống xuống ngồi, quay sang gọi với cô chủ quán đang bận bịu nướng gà trong bếp.

- Chị ơi, cho em một đĩa mực nướng, một đĩa cá nướng, một đĩa xoài, với một mẹt xiên bẩn. Một lon bia với một chai lavie ạ.

Thấy ánh mắt thắc mắc của Fourth. Tay giải thích thêm:

- Em không uống bia được. Đừng tưởng anh không biết em vừa tới bệnh viện khám. Sao, nghĩ ra ngoài từ sớm là anh không biết chứ gì. Tay Tawan đây có mắt sau lưng đấy.

Fourth ngậm họng không nói thêm được gì nữa. Đúng là sáng hôm qua cậu có tới bệnh viện kiểm tra. Phát hiện bản thân bị đau dạ dày thật chứ không phải chỉ là ảo giác. Cũng bấm bụng dữ lắm mới dám tự chi tiền mua thuốc thang cả trăm bạc về. Nếu gia đình mà biết cậu sống ở bên ngoài như vậy chắc chắn mẫu hậu sẽ tới lôi cổ cậu về. Viễn cảnh này còn hơn cả ác mộng nữa.

Tay không thấy Fourth đáp thì bắt đầu đếm nhịp mấy hạt mưa rơi lộp độp trên mái tôn của quán. Tiếng ồn ã của mấy vị khách trẻ tuổi vẫn oang oang, lẫn át cả tiếng mưa rơi bên ngoài. Áng chừng nửa tiếng sau, bốn món đồ ăn đã được bê lên cùng một lúc. Cô chủ là một cô gái rất xinh đẹp, khoé môi chúm chím với hái má được đánh hồng, nhìn như mấy cô thiếu nữ chừng hai mươi, chứ không có vẻ gì là một người cô trung niên như Fourth nghĩ. Cô đặt hai chai bia xuống bàn, kèm một cốc nước lọc ngập tràn đá.

- Chị cho thêm nhé. Trai đẹp hôm nào cũng ghé để quán chị đông khách nha em.

Bàn tay chị chủ đặt lên vai Tay vỗ vỗ.
Anh cũng chỉ đành khách khí cười cảm ơn. Nhìn bóng chị đi vào trong bếp. Fourth mới dám nâng ánh mắt đánh giá lên nhìn Tay.

- Có gian tình.

- Không có nhé. Bớt nghĩ lung tung đi. Anh đây là người đã có gia đình rồi.

Mực nướng vẫn còn nóng phỏng tay, qua một lớp tương ớt sóng sánh nhìn muốn chảy nước dãi. Anh bốc một miếng mực cho vào miệng nhai nhóp nhép. Fourth bĩu môi một cái, nhại lại giọng chị chủ.

- Chị choa thêm nha, trai đẹp nhaaaa.

Giải quyết xong đống đồ ăn đêm không mấy lành mạnh mà Tay đề ra cho người bị đau dạ dày. Hai người lại líu díu đi cùng nhau về nhà. Trời vừa tạnh mưa, những vũng nước vẫn còn loang lổ trên đường. Mỗi lần xe cán qua, Fourth lại dừng lại một nhịp để không bị bắn nước bẩn lên người. Mẹ từng nói nước mưa rất bẩn. Không biết đã có bao nhiêu thứ dính nước đã bốc hơi rồi bay lên trời. Sinh sống tại một thành phố xô bổ, nơi cả trăm con người chen chúc nhau để sống, nơi nhu cầu của người dân ngày càng được nâng cao và cải thiện. Fourth lại càng sợ nước bẩn hơn.

Mưa vẫn rơi mãi không ngừng như tâm trạng đau khổ của cậu. Chân tay cũng bắt đầu có cảm giác tê cóng vì gió độc ban đêm. Tay tuy cũng xuất thân từ một gia đình có điều kiện ở Phuket nhưng anh cũng không quan tâm, cứ vậy băng băng sang đường, đôi giày hiệu dẵm vào vũng nước đục như mực, những tia nước bẩn đục ôm rịt đôi giày xanh dương của anh cũng không làm cho anh dừng lại.

Tới trước cửa chung cư, Tay lịch sự cúi đầu chào chú bảo vệ vẫn còn trực ở sảnh rồi mới bấm thang máy lên tầng.

Về tới nhà cũng đã gần một giờ sáng. Fourth dự định xem lại một số đầu việc rồi mới lên giường đi ngủ. Cậu đi vào bếp lục tìm hộp cafe mà Gemini mới mua mang qua.

- Em không cần suy nghĩ quá nhiều tới nó đâu.

Tay rót một cốc nước lọc, uống cạn một hơi rồi đi về phòng. Phòng anh nằm ở cuối dãy, đi qua vỗ vỗ vai Fourth mấy cái rồi mới sập cửa.

Cậu nhướng mày tỏ ra không hiểu điều mà Tay đang nói. Mang theo cốc cafe đang nghi ngút khói mà trở về phòng, hướng đôi mắt ra xa nhìn về phía cửa sổ về phía thành phố, thế giới nhỏ bé của cậu đang bị chi phối bởi mưa to và gió lớn, Fourth không nghe thấy cũng không cảm nhận được gì ngoài sự sợ hãi cô đơn của chính mình. Sợ rằng Gemini sẽ lại ghê tởm con người cậu mà bỏ đi. Cũng rất sợ bản thân đã vô tình làm tổn thương một người vô tội như Jane mà cậu còn không biết. Bản thân cậu không có ý xấu. Nhưng cậu không rõ việc cậu làm có ý đồ xấu hay không. Fourth đi đi lại lại trong phòng, không biết rằng Gemini đang nghĩ như thế nào về cậu.

Trằn trọc tới gần bốn giờ, cộng với việc ở bên ngoài cả ngày. Fourth sẵn sàng để ngủ như chết trên giường tới trưa, sau đó cậu tắt hết máy tính điện thoại, cũng nặng nề ném mình lên giường, ngủ như chết tới sáng.

Sáng ngày hôm sau, Gemini vẫn tới như đã hứa. Anh đem kèm theo một bó hướng dương mới. Fourth vẫn ngủ li bì mặc cho Tay đã kéo rèm để ánh sáng tràn tới tận vầng thái dương. Với bản tính rất thích lo chuyện bao đồng. Tay mở lời trước:

- Gemini. Xin lỗi vì đã nhiều chuyện. Tôi không biết giữa cậu với Fourth trước đây từng có chuyện gì. Nhưng hiện tại mong cậu đừng gây áp lực cho thằng bé. Có những người không phải cứ bắt ép vào khuân khổ thì mới thành người tử tế. Tôi nói vậy, mong cậu có thể suy nghĩ kĩ hơn về những lời sẽ nói ra, sắp nói ra với Fourth.

Gemini không nói gì, anh khẽ gật đầu đồng ý.

Không biết từ đầu, Fourth đột nhiên ngó đầu ra, ngại ngùng hắng giọng, mắng Tay:

- Anh nói ít đi vài câu có được không? Mới sáng ra mà nói gì vậy.

Fourth đứng dựa người vào cửa, mắt vẫn còn díp lại. Cậu đá đôi dép lông vào cửa rồi nhận lấy bó hoa từ tay Gemini, phất lờ lời mà Tay đang nói.

- Hoa đẹp lắm, em cảm ơn nhé Gemini! Lát anh cắm hoa giúp em với nhé, em nghĩ em cần chợp mắt thêm lúc nữa.

Phóng lao theo lao. Cậu giả vờ dụi mắt mấy cái rồi lảo đảo đi về phòng ngủ. Cánh cửa gỗ cạch một tiếng, trả lại cho không gian đầy nắng vào trong phòng và tiếng thở của Fourth. Cậu tựa lưng vào cánh cửa, muốn nghe xem bọn họ còn nói gì với nhau nữa không. Nhưng cửa này cách âm quá tốt, hoặc phòng cậu quá xa. Một trong hai đáp án đấy là lý do cậu không nghe thấy gì cả. Fourth có hơi chán nản, không biết rằng Gemini có quan tâm gì tới cảm xúc của cậu không. Chắc phải có chứ nhỉ, ai đâu không tự nhiên lại mua hoa vì cậu đòi.

À, có Gemini Norawit.

Mang tiếng người yêu cũ nhưng đón đưa cậu không thiếu buổi nào. Mang tiếng người yêu cũ nhưng lúc nào cũng qua nhà cậu ăn cơm rồi đòi leo lên giường ngủ cùng. Mang tiếng người yêu cũ mà hở tí là khen sữa tắm của em thơm quá. Fourth càng nghĩ càng thấy ức. Cậu quyết định vùi mình vào trong chăn nghe nhạc. Một bài nhạc mập mờ có thể sẽ hiểu cho tâm trạng của cậu lúc này.

Gemini ngơ ngác, lại thêm phần khó xử với Tay. Anh biết có lẽ giờ Fourth không muốn gặp anh. Gemini đưa cho Tay bó hoa.
- Anh giúp em ạ. Nhân tiện,

Gemini đưa cho Tay thêm một cốc sữa đậu nành và một chiếc bánh mì nóng hổi.

- Phiền anh, lát đưa cho Fourth giúp em ạ. Giờ em phải đi làm rồi. Em cảm ơn anh. Em sẽ suy nghĩ lại về những điều em đã làm với Fourth, anh không cần lo ạ.

Gemini cúi đầu chào Tay rồi bỏ chạy đi mất.

- FotFot, bạn trai bác sĩ của em mang đồ ăn sáng tới cho này.

Không thấy tiếng ai đáp lại.

Tay đứng ở cửa, Fourth đang đứng nghe ngóng ở phía bên kia.

- Ok, em không ra thì anh sẽ ăn hết hộ em.

Chưa tới ba giây đã có một bàn tay chụp lấy túi đồ ăn rồi lại sập cửa phòng.

Fourth lấy điện thoại ra tìm 7749 góc sống ảo để chụp túi đồ ăn. Đi làm sớm mà còn đi mua đồ ăn cho cậu. Chắc chắn là không giận rồi.

Cậu không nhịn được tag Gemini một cái, nguyên văn đoạn hội thoại như sau:

F: Cảm ơn nhé, đi làm sớm mà còn mua đồ ăn sáng cho em.

G: Ừm, anh cũng chỉ đường thôi.

( Fourth.ig đang soạn tin nhắn )

( Gemini.nt đã thu hồi tin nhắn )

G: Anh đi mua hoa, tình cờ gần đó có tiệm bánh nên mua cho em.

F: Em biết rồi. Anh làm việc đi. Em cảm ơn.

Fourth lại rơi vào trầm tư. Vậy là không phải người ta chủ đích đi mua cho mình mà chỉ là tiện đường thôi. Cậu lăn lội trên giường mãi. Điện thoại ting lên một tiếng.

G: Em có muốn ăn gì không? Tối anh đi qua sẽ mua.

F: Gemini ơi nhà anh có ma hay sao mà anh có nhà lại không muốn ở hả?

Fourth vội vã thu hồi. Nhỡ Gemini tưởng mình đang đuổi anh ấy thì chết.

_______________________________

Cổ bị lụt nghề rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip