Tôi thích thầy..thật sự..rất rất rất thích thầy, thích đến nổi..mỗi khi nhìn thầy cười, mỗi khi nhìn thấy thầy thì tim tôi như muốn nổ tung vậy, tim tôi lại lệch một nhịp..•Taekook•Thầy JeonHOÀN TOÀN TỪ Ý TƯỞNG CỦA MÌNH TẠO RA✔!!!Truyện sẽ có (H) nên cân nhắc trước khi đọc nhé! Mình cảm ơn!!! Đừng quên vote cho người đẹp💀, người đẹp cảm ơnn💋29/5 - 29/8 Hoàn!!!Tacgia: hhann…
Hai năm trước, cô gả vào nhà họ Cảnh dưới ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người, một bước lên trời làm phượng hoàng. Nhưng không ai ngờ rằng hai năm sau, người phụ nữ đã có chồng là cô, vẫn còn trong trắng... Hôm đó cô bị mẹ chồng và em gái chồng hãm hại, đẩy cho một người đàn ông khác - Mộ Dạ Bạch, tổng tài khu vực Châu Á-Thái Bình Dương của tập đoàn Mộ Thị. ....... "Cố Thiên Tầm, tuy rằng tôi không yêu gì cô, nhưng dù sao cô cũng là người của Cảnh Nam Kiêu này, thế nên cô tốt nhất nên biết thân biết phận đi!" Sau ngày hôm đó, chồng cô đã cảnh cáo bên tai rằng: "Đừng có mà cắm sừng cho tôi, nếu không tôi sẽ cho cô chết rất bi thảm đấy." Thật là quá lắm rồi! Tên khốn đó thật quá đáng! Đã cắm sừng cho mình, sắp biến cô thành con hươu rồi còn dám đưa ra yêu cầu như thế ?! Vì vậy..... Đã không làm thì thôi, đã làm phải làm cho oanh liệt! Cô cũng học bài của hắn một lần, xem ai sợ ai! Các bạn có thể vào website : http://www.rosenovel.com để đọc các chương sớm và nhanh hơn!!!…
Vừa ngủ dậy, cô phát hiện mình bị ép gả cho một người đàn ông gần 60 tuổi, mắc bệnh suy thận, thân thể ốm yếu. Thật sự thì, trên đời còn có gì khổ hơn không? Kết quả là đêm động phòng, cô lại phát hiện người đàn ông gần 60 tuổi ấy lại biến thành một chàng trai với thân thể cường tráng, khỏe mạnh. Cô không rõ rốt cuộc là một quả phụ hàng ngày chỉ ở trong phòng oán hận tốt hơn hay có ngày sẽ chết chỉ vì những hoan lạc sẽ hạnh phúc hơn? " Chồng ơi, tối nay chúng ta tạm nghỉ chiến đấu nhé?" cô nháy nháy mắt . "Lười tập luyện nên cơ thể em mới không tốt thế, ngoan, chúng ta tiếp tục".Cô hét lớn: "Đồ lừa đảo, nói là suy thận cơ mà? Nói là ở vậy, ở góa cơ mà?" Các bạn có thể vào website : http://www.rosenovel.com để đọc các chương sớm và nhanh hơn!!!…
Hôm nay là sinh nhật mười sáu tuổi của cô nhưng liệu còn có ai nhớ đây? Từ khi bố mẹ ly hôn rồi bỏ lại cô, ngoại trừ mỗi tháng gửi cho cô chút tiền sinh hoạt ít ỏi thì cũng chẳng hỏi han gì nữa, trên đời này người quan tâm cô chỉ còn lại chính bản thân cô.Cô đã quen những ngày tháng dù mưa gió cũng không ai đưa đón, cũng đâu có gì ghê gớm, không phải sao? Cô một mình đi về nhà, thật may là sau khi bố mẹ ly hôn có để lại căn nhà cũ cho cô, giúp cô không đến mức không nơi để về, lưu lạc đầu đường."Á!" Đôi giày vải giá rẻ đã bị mài mòn trở nên mỏng manh, lòng bàn chân bất ngờ bị thứ gì đó đâm phải, cơn đau nhói tràn tới, Diệp Tiên Tiên nhấc chân lên, có chút buồn bực định đá văng cục đá đã đâm vào chân mình, thế nhưng lúc chân giơ lên lại lơ đãng trông thấy bộ dạng của cục đá kia, nó không phải là một cục đá mà là một chiếc nhẫn, rất rất nhỏ.Ma xui quỷ khiến thế nào mà cô nhặt nó lên, cầm trong tay ngắm nghía.Tạo hình cổ xưa, trên thân khắc một hình vẽ phức tạp, nhìn qua có vẻ không tầm thường.Dù sao cũng đang ở bên ngoài, Diệp Tiên Tiên không tiện nhìn kỹ, cô lê đôi giày vải đầy nước đi về nhà.-------------…