Hồ sơ vụ án số 7: Hung thủ mang hai mẫu DNA (P5)

Hồ sơ vụ án số 7: Hung thủ mang hai mẫu DNA (P5)
________________________________________

Tôi đưa ra một suy luận khác dựa trên khám nghiệm thi thể: Thi thể số 1 Lâm Hoàn Thanh đã chết trong tư thế năm sấp, nhưng vị trí tụ máu lại nằm trên vùng lưng, hơn nữa mặt trong đùi có tổn thương sau khi chết, có nghĩa là cô bé đã bị lật hoặc thậm chí bị lạm dụng tình dục. Do đó, có thể nghi phạmn đã ở lại hiện trường một thời gian dài hoặc quay lại hiện trường sau khi gây án.

Tôi ghi nhớ lời dạy của Thầy và chỉ phân tích vụ án dưới góc độ pháp y, nhưng phòng họp vẫn sôi sục lên và mọi người lại bàn tán xôn xao.

Cuối cùng, Đại đội trưởng Phùng đã đưa ra quyết dịnh. Số lượng người gây án vẫn cân nhắc nhiều hơn hai, nhưng độ tuổi được xác định là trong khoảng từ 10 đến 65 tuổi. Dựa theo hai đầu mầu thuốc lá tai hiện trường, suy đoán khả năng kinh tế của nghi phạm tuơng đối thấp.

Về đến văn phòng, tôi không bật đèn. Lý Tranh bước đến an ủi tôi, cô ấy nói rằng phân tích của tối rất có lý, nhưng có lẽ mọi người đã quen với vai trò hàng đầu của xét nghiệm DNA và tin chắc vào kết quả.

Ngay sau đó, thông qua đối chiếu với kho nhiễm sắc thể "Y", nhiễm sắc thể Y trong mẩu thuốc lá nhãn hiệu Baisha và mẫu phân khớp với một gia tộc có họ Trử ở thành phố Tề Phong. Các nhiễm sắc thể Y trên bốn đầu mấu thuốc lá Hatamen khớp với một gia tộc họ Vương ở thành phố Tề Phong. Tuy nhiên, phân nhánh và thành viên của hai dòng họ này nhiều vô kể, mọi người đều cảm thấy đau đầu.

Tôi tới tìm bác sĩ Từ xin trợ giúp. Bác sĩ Từ nói với tôi gần đây ông mới nghiên cứu chế tạo ra kit test nhanh kiểu mới, có thể test trên 60 vị trí.

Các nhiễm sắc thể Y cùng nguồn gốc sẽ dần dần trải qua những thay đổi nhỏ trong một số vật chất di truvền khi chúng được sao chép và di truyền nhiều lần. Ưu điểm của việc xét nghiệm nhiều vị trí là có thể kiểm tra và phân biệt những khác biệt rất nhỏ này, từ đó sàng lọc các phân nhánh dòng họ và thu hẹp phạm vi điều tra.

Tin vui đến từ phòng DNA. DNA của đầu mẩu thuốc lá Hatamen trùng khớp với một nghi phạm họ Vương, và DNA của mẩu thuốc lá Baisha lại trùng khớp với một nhánh nhỏ của họ Trử. Nhưng DNA trong mẫu phân không phù hợp với chi nhánh nào trong địa phương.

Khi nhận được báo cáo xét nghiệm, chúng tôi chết lặng. Nghi phạm họ Vương thực ra lại chính là Vuơng Kiện nguời trông coi tháp. Vuơng Mãnh vỗ trán, tức giận nói: "Tại sao trước đây ta không nghỉ hắn là hung thủ nhỉ? Giam thủ tự đạo không phải là chuyện lạ lẫm mà!"

Tôi gật đâu: “Điều này có thể giải thích sự mâu thuẫn giữa vị trí thi thể Lâm Hoàn Thanh và vết thương sau khi chết. Vương Kiện có chia khóa tòa tháp và có điều kiện thuận lợi để gây án! Ít ra, anh ta có điểu kiện để lạm dụng tình dục thi thể"

Không còn nghi ngờ gì nữa, lập tức báo cáo lãnh đạo. Đội Cảnh sát hình sự huy động lực lượng lớn một mặt triệu tập Vuơng Kiện, mặt khác điều tra phân nhánh kia của dòng họ Trử.

Mặc dù Vuơng Kiện có lý do chính đáng để ra vào hiện trường, thế nhưng thi thể của ba bé gái đã nói cho chúng tôi biết chân tướng sự thật. Trong cuộc thẩm vấn, Vương Kiện mặt đỏ phừng phừng khai nhận sau khi tìm thấy thi thể muốn lục xem có đồ vật gì giá trị không, nhưng nhìn thắy cơ thể nửa kín nửa hở của các bé gái, anh ta không kìm lòng được mà nảy sinh ý đồ lạm dụng cơ thể của Lâm Hoàn Thanh.

Có vẻ như không phải hung thủ ở lại hiện trường hoặc quay lại hiện truờng, mà là Vương Kiện đã động vào thi thể. Phân tích dưới góc độ tâm lý học tội phạm, nếu Vương Kiện là hung thủ, anh ta nhất định sẽ chọn di chuyển hoặc giấu xác, cố gắng trì hoãn thời điểm tìm thấy thi thể, chứ không chọn cách báo án. Anh ta khó có thể là hung thủ.

Trở lại văn phòng, Vương Mãnh nói, "Ban nãy tôi hỏi Đội trưởng Lý. Có một người tên Trử Diên Cường ở phân nhánh dòng họ Trử. Anh ta đã bỏ nhà đi hơn 30 năm nay, không rõ tung tích, truớc mắt xem ra tình nghi lớn nhất" Lý Tranh gật đầu: "Đây mới chỉ là một trong những nghi phạm đầu mẩu thuốc, chủ nhân của mẩu phân kia vẫn chưa có manh mối gì."

Bên ngoài của sổ trời bắt đầu nhá nhem, Lý Tranh chống cầm nói: "Có phải phạm vi sàng lọc của chúng ta nhỏ quá không, ngộ nhỡ nghi phạm không phải là người địa phương thì sao?" Tôi gật đầu, xem ra phải mở rộng phạm vi sàng lọc.

Cả hai nghi phạm đều thuộc dòng họ Trử, mà dòng họ Trử ở thành phố Tề Phong đều có nguồn gốc từ làng Trử Gia. Vì vậy tôi đã đến làng Trử Gia để kiểm tra gia phả. Tổ tiên của làng Trử Gia chuyển đến từ huyện Hồng Hóa, Tấn Thành vào giữa triều đại nhà Thanh. Tôi hỏi những người già trong làng. Lý do tại sao tổ tiên họ Trử chuyển đến địa phương chính là họ đã kéo bím tóc của đối phuơng trong một cuộc chiến. Vào thời nhà Thanh, kéo bím tóc của người khác là trọng tội, và tổ tiên họ Trử sợ hãi đến mức nhanh chóng chuyển đến thành phố Tề Phong.

Một mặt, Đại đội truởng Phùng đã sắp xếp người truy tìm tung tích của Trử Diên Cường; mặt khác Vương Mãnh, Lý Tranh và tôi được cử đến thành phố Tấn Thành, huyện Hồng Hóa, để tìm nguồn gốc dòng họ của làng Trử Gia, để xem liệu có tìm được tung tích nghi phạm để lại mẫu phân kia không.

Với sự hợp tác của Công an địa phương, chúng tôi nhanh chóng tìm ra dòng họ Trử ở huyện Hồng Hóa. Dòng họ này rất lớn với hơn một trăm nhánh. Tôi và Lý Tranh hợp tác với Công an địa phương để sàng lọc tìm người, đồng thời đảm nhận nhiệm vụ lấy mẫu máu của dòng họ Trử. Hàng nghìn mẫu máu được thu thập trong hai tuần, bàn tay cầm kim của chúng tôi bắt đầu run rẩy.

Các mẫu máu đã được đóng gói và gửi về để xét nghiệm, và người ta xác định rằng một trong những nhánh dòng họ này có mức độ đồng nhất với nhiễm sắc thể Y được phát hiện trong mẫu phân rất cao, Tin tức khiến tôi phấn khích đến nổi cả đêm hôm đó tôi không ngủ được.

Chúng tôi phân loại nhánh dòng họ này và xác dịnh được một người tên Trử Tuấn Sinh, DNA của người này phù hợp với DNA của mẫu phân kia. Sau khi tìm thấy nghi phạm chủ nhân mẫu phân, mọi người thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng chúng tôi cũng có thể về nhà.

Đội trưởng Lý của trung đội điều tra nhanh chóng đến trong đêm và thẩm vấn Trử Tuấn Sinh, nhưng anh ta từ chối thừa nhận rằng mình đã đến thành phố Tề Phong nơi xảy ra vụ án, cách huyện Hồng Hóa hơn 2000 km. Gia đình và đồng nghiệp đơn vị của anh ta đếu làm chứng rằng anh ta đã không đi đâu trong thời gian gần đây. Điều này khiến chúng tôi rơi vào mê cung, lẽ nào DNA đang nói dối?

Tiếp tục ở lại quận Hồng Hóa cũng chẳng ích gì. Tôi với Vương Mãnh ủ rũ bàn bạc với nhau mua vé máy bay chuyến nào để bay về. Lý Tranh đi đi lại lại trong phòng, đột nhiên nói: "Theo số lượng mẫu DNA mà chúng ta đã thực hiện, kết quả kiểm tra đồng nhất, cho thấy rằng tỷ lệ khả năng là khoảng 10 lũy thừa 10. Nếu theo xác suất này, trong một tỷ người sẽ có một người kết quả tương đồng với anh ta. Cứ cho anh ta không phải là nghi phạm, thì chắc chắn có mối quan hệ mật thiết với nghi phạm."

Chúng tôi ngay lập tức kiểm tra thông tin của các thành viên trong gia đình Trử Tuấn Sinh và phát hiện ra rằng anh ta có một người anh em sinh đôi tên Trử Tuấn Lễ, làm việc ở Thân Thành và là kỹ sư của Viện nghiên cứu sinh học. Nhìn tấm ảnh Trử Tuấn Sinh giống hệt Trử Tuấn Lễ trên màn hình máy tính, tôi giơ ngón tay cái khen ngợi Lý Tranh.

Theo lý thuyết bằng chứng pháp y, anh em sinh đôi đến từ hai quả trứng thụ tinh thì mối quan hệ DNA của họ tương tự như anh chị em ruột; các cặp song sinh giong hệt nhau đến từ cùng một quả trúng thụ tinh, có DNA giống hệt nhau, cùng giới tính và gần như giống nhau về ngoại hình, đôi khi ngay cả cha mẹ của họ cũng không thể phân biệt được.

Những cặp song sinh giống hệt nhau truớc đây không thể phân biệt được bằng công nghệ DNA, nhưng bây giờ chúng tôi có thể, mặc dù rất khó khăn. Bởi tuy các cặp song sinh bẩm sinh giống hệt nhau về DNA, nhưng một số vật chất sẽ thay đổi lượng rất nhỏ theo thời gian, ví dụ như Methyl hóa DNA.

Nếu như em trai không phải là hung thủ, thì chắc chắn khẳng dịnh hung thủ là người anh sinh đôi. Sau khi báo cáo với lãnh đạo, chúng tôi nhanh chóng đặt vé máy bay tới Thân Thành nơi Trử Tuấn Lễ đang sinh sống.

Chúng tôi gặp Trử Tuấn Lễ tại một Viện nghiên cứu sinh học ở Thân Thành. Vương Mãnh hạ giọng nói với tôi, "Trông đeo kính đứng đắn đàng hoàng thế kia, có vẻ không giống người xấu nhỉ?" Tôi lắc đầu, không nên đánh giá người ta qua vẻ bề ngoài.

Kết quả DNA của Trử Tuấn Lễ xác nhận rằng Trử Tuẩn Sinh và Trử
Tuấn Lễ là anh em sinh đôi giống hệt nhau, và DNA của họ giống với mẫu phân tại hiện truờng. Nhưng các đồng nghiệp của Trử Tuấn Lễ khẳng định rằng để hoàn thành một công trình nghiên cứu khoa học,
Trử Tuấn Lễ đã tăng ca cả tuần này, và việc anh ta xuất hiện tại hiện trường vụ án ở thành phố Tể Phong là điều không thể.

Cặp anh em song sinh không phải tội phạm, lẽ nào DNA mà chúng ta luôn tin tưởng đang nói dối? Tình huống này nằm ngoài tầm hiểu biết của chúng tôi, và tôi dường như đang nghi ngờ vào môn "Bằng chứng pháp y" mà trước đây tôi đã từng học.

Không khí bữa tối có chút ngột ngạt, Lý Tranh rót một ly rượu đặt trước mặt tôi: "Anh Lưu, nỗ lực của chúng ta đều vô ích sao?" Tôi thở dài: "Phía trước không còn đường nữa rồi, sợ rằng lần này chúng ta thua một vố đau đớn"

Lý Tranh lắc đầu: “Tôi nghĩ chúng ta đang đi đúng hướng. Anh có nghĩ rằng có người thứ ba có DNA giống hệt của hai anh em sinh đôi kia không? Cứ nghĩ về ba cô bé tội nghiệp kia tôi cảm thấy thực sự không muốn bỏ cuộc, chúng ta nhất định phải tìm ra hung thủ."

Lời nói của Lý Tranh khiến tôi không thể phản bác lại. Tôi luôn cảm thấy trước mặt có một giấy mỏng trên cửa sổ không thể xuyên thủng. Thực ra, tôi cũng nghi đến một khả năng khác: xét nghiệm DNA bị hạn chế bởi xác suất, xuất hiện tính tương đồng ngẫu nhiên, và DNA của hai người không liên quan giữa biển người mênh mông lại xuất hiện sự tương đồng.

Giả dụ như vậy, vụ án thực sự có thể đi vào ngõ cụt, thì đó là con đường cùng mà tôi có thế nghĩ đến. Tôi nhẹ nhàng sờ vào vết sẹo sau đầu, cầm ly rượu lên cạn sạch, tiếp tục điều tra!

Chúng tôi đã đến cơ quan của Trử Tuấn Lễ để kiểm tra hồ sơ cá nhân của anh ta và phát hiện ra rằng anh ta luôn làm việc ở Thân Thành trừ những dịp lễ tết. Mới một năm trước, anh ta từng xin nghỉ phép một tuần với lý do "dến Bệnh viện Nhân dân số ba Thân Thành để hiến tủy".

Ở Bênh viện Nhân dân số ba Thân Thành, chúng tôi đã kiểm tra hồ sơ bênh án của Trử Tuấn Sinh một năm trước. Quả nhiên anh ta đã hiến tặng tủy xương. Với sự hổ trợ của bệnh viện, chúng tôi phát hiện ra người nhận tủy xương tên Hàn Quốc Kiệt, người thành phố Tề Phong.

"Ghép tůy! Thành phố Tề Phong!" Tôi cảm thấy một tia chớp vừa chạy qua, sấm đánh ngang tai. Bất giác rùng mình toát mồ hôi hột. Tôi đã giả thiết ra tất cả các khả năng trước đó mà không tính đến trường hợp đặc biệt của sự thay đổi DNA của con người. Không! Nó không đơn giản chỉ là sự thay đổi, chính xác là một người mang hai mẫu DNA khác nhau.

Chính xác hơn, những người đã trải qua cấy ghép tủy xương có hai hệ thống DNA. Vì tế bào gốc tạo máu đến từ hai cơ thể khác nhau, nên DNA được tạo ra giống với DNA của người hiến tặng; DNA khác hệ máu không thay đổi và giữ nguyên như trước khi cấy ghép. Lý Tranh thực sự đã đúng, và quả nhiên tồn tại một người thứ ba có DNA giống hệt DNA của hai anh em sinh đôi.

Tên Hàn Quốc Kiệt này chính là nguời chúng tôi cần tìm. Tôi đang định báo cáo lại tình hình với lãnh đạo thì điện thoại đổ chuông, Bác si Khương gọi đến.

Anh nói với tôi đã tìm thấy tung tích của Trử Diên Cuờng. Anh ta đã tử vong trong một vụ tai nạn hai mươi năm trước, người vợ mang con đi buớc nữa với một người họ Hàn. Đứa con đó tên là Hàn Quốc Kiệt. Là nghi phạm chính trong DNA của mẫu thuốc lá, hiện anh ta đang bị truy nã.

Tôi nói với bác sĩ Khuơng, Hàn Quốc Kiệt không chỉ là nghi phạm DNA đầu mẫu thuốc lá, mà còn là nghi phạm DNA mẫu phân, bởi hắn ta có hai hệ thống DNA. Kết quả chứng minh cho mọi suy đoán của tôi, nam thanh niên khỏe mạnh, một mình gây án. Đặt điện thoại xuống, tôi vui sướng hét lên, Lý Tranh và Vương Mãnh ngạc nhiên nhìn tôi.

Khi tìm thấy Hàn Quốc Kiệt, các đồng chí cảnh sát đã rất ngạc nhiên. Hắn ta hoàn toàn không có vẻ ngoài hung hãn ác ôn như trong tưởng tượng mà trông không ra hồn người. Hắn thả mình trên ghế trước bộ phim nội dung khiêu dâm trên máy tính, nhếch nhác, khuôn mặt nhợt nhạt, u ám và căn phòng nồng nặc mùi khói. Hắn ta không hề kháng cự, thản nhiên thừa nhận tội lỗi của mình.

Sau khi người cha Trử Diên Cuờng mất, Hàn Quốc Kiệt theo mẹ đi bước nữa, từ đó đổi thành họ Hàn. Lúc đầu sau khi phát hiện ra bệnh ung thư máu, gia đình đã đăng thông báo xin hiến tặng tủy. May mắn thay, không những không mất chi phí làm phẫu thuật mà còn có mẫu tủy tương thích.

Hàn Quốc Kiệt từ cõi chết trở về, có đuợc một tình yêu đẹp trong thời gian nằm viện với một em gái bệnh nhân. Sau khi xuất viện Hàn Quốc Kiệt ở nhà dưỡng bệnh, bạn gái thỉnh thoảng đến thăm. Tháng trước cô bạn gái đột ngột đề nghị chia tay. Nguyên nhân do trở ngại về chức năng tình dục của hắn.

Ca ghép tủy thành công nhưng không hiểu vì lý do gì, Hàn Quốc Kiệt bị liệt dương sau cuộc phẫu thuật. Hắn ta nghĩ rằng ông trời bất công, xã hội không công bằng với mình nên tâm lý bắt đầu lệch lạc.

Ngày hôm đó, Hàn Quốc Kiệt đang lang thang trong công viên đầm lầy vốn có ý định tự tử. Hắn ta nhìn thấy ba cô bé đang vớt cá bên hồ, đột nhiên nảy sinh ý nghĩ xấu xa và dụ dỗ chúng đến tháp Như Ý. Ba cô bé này rất thân nhau, hắn ta chỉ cần khống chế một đứa, hai đứa còn lại sẽ ngoan ngoãn nghe lời.

Trong khi đó, quản lý công viên Vương Kiện đã đến tháp Như Ý để khóa cửa. Hàn Ouốc Kiệt đã đe dọa ba cô bé không được lên tiếng.
Vương Kiện hô to vài lần mà không thấy ai đáp nên đã khóa cửa tháp lại. Hàn Ouốc Kiệt lần lượt giở trò xâm hại với ba bé gái, trong khỏang thời gian đó hắn từng thử cố gằng cưỡng bức và phát hiện mình vẫn bất lực.

Sau đó nghe thấy tiếng có người gọi tên "Đồng Đồng", cô bé mặc quần short đen đứng dậy muốn la lên.

Hắn ta đẩy cô bé vào tường, dùng tay phải bóp chặt cổ, cho đến khi người cô bé mêm nhũn ra, bàn tay nhỏ bé từ từ thõng xuống, nước trong xô đổ tràn trên mặt đất.

Hàn Quốc Kiệt khai ban đầu hắn không muốn giết nguời nhưng tình huống bất ngờ khiến hắn sợ bị lộ nên đã giết người diệt khẩu, bóp chết hai cô bé còn lại. Trong đó một cô bé chống cự rất quyết liệt.

Sau đó, Hàn Quốc Kiệt đột nhiên muốn đại tiện mà trên người không mang giấy, vì vậy hắn ta cởi quần lót của cô bé đã chống cự quyết liệt ra để chùi. Cuối cùng, hắn mở cửa sổ tầng một, nhảy ra ngoài và đóng cửa sổ lại.

Nghĩ về quá trình phá vụ án này, tôi thấy có nhiều điểm rất trùng hợp, nhưng hướng sự chú ý đến dòng họ Trử ngay từ đầu là chính xác.
Chính vì Hàn Quốc Kiệt và Trử Tuấn Lễ xuất thân từ cùng một dòng họ, nên việc ghép tủy mới có thế thành công.

Công nghệ xét nghiệm DNA là một thanh kiếm sắc bén để các cơ quan công an của chúng ta điều tra phá án. Có nó, chúng tôi có thể giảm đáng kể thời gian điều tra và đôi khi thậm chí nhắm đích xác vào các nghi phạm. Các vị lãnh đạo, cho đến từng chiến sĩ cảnh sát, đều biết tầm quan trọng của DNA, tất cả các công tác điều tra phá án sẽ được triển khai xung quanh DNA.

Nhưng công nghệ xét nghiệm DNA vẫn đang trong giai đoạn phát triển và hoàn thiện. Do đặc thù của xét nghiệm DNA nên đôi khi nó trở thành con dao hai lưỡi, cản trở quá trình điều tra, giải quyết vụ án, đưa chúng ta vào thế đánh đổ, thậm chí gây ra án oan.

__________End__________

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip