Phần I: Mở đầu
Phần I. Khởi đầu một ngày tồi tệ của Ajax
【Entirely Out of Spite】
Tác giả: Bgtea
Trans: Moriarty4869
Chương 1:
"Quan chấp hành đại nhân!"
"Quan chấp hành đại nhân, làm ơn, hãy thức dậy đi!"
Quan chấp hành đại nhân? Nó là cái quái gì vậy?
"Quan chấp hành đại nhân! Ôi, cảm ơn Tsaritsa đã ban phước! Ngài ấy đã mở mắt!"
"Ngài ấy ổn chứ? Ngài ấy không có vấn đề gì chứ?"
"Xin đừng chết. Xin đừng chết. Nếu ngài ấy mà chết, mọi tội lỗi sẽ bị đổ lên trên đầu chúng ta!"
'Quan chấp hành đại nhân' là ai...?
"Trời ạ! Hoảng sợ không để làm gì cả, hãy đi tìm bác sĩ đi!"
"Bác - bác sĩ nào?"
"Cậu làm sao đấy? Bác sĩ nào cũng được! Miễn là cứu được người! Không là chết cả đám đấy!!"
Chotto. Tôi chính là 'Quan chấp hành đại nhân' đấy hả?
Ajax lập tức nhận ra hai điều ngay khi vừa mở mắt. Nhỏ nhặt thôi, nhưng từng chuyện một dồn dập đâm vào ngực cậu từng cú đấm này đến cú đấm khác, mỗi cú đấm khiến cậu càng khó thở hơn lần trước. Nói nôm na là như vậy.
Và thực tế mà nói, chỉ cần nghĩ về nó. Cậu cảm thấy như cả người mình bị quăng vào đống rác rưởi thúi hoắc. Rác mà bị để chỏng chơ dưới ánh nắng mặt trời đến nỗi thối rữa ấy. Lồng ngực của cậu bị tổn thương như bị ai đó cắt ra và đốt cháy từ bên trong. Đauuuu.
Vì vậy, kết luận thứ nhất: Cậu đang rất đau đớn.
Kết luận thứ hai cậu rút ra được sau khi cậu có thể hoàn toàn mở to mắt nhìn rõ môi trường xung quanh. Trần nhà đập thẳng vào mắt cậu có một mạng lưới bằng gỗ đỏ và lụa màu xanh nhạt, chúng được sắp xếp một cách nghệ thuật để tạo ra một khung cảnh ấm cúng mà vẫn sang trọng. Cậu cũng đang nằm trên một thứ gì đó có cảm giác mềm mại như mây. Cảm giác thật tuyệt khi chạm vào nó - Nà ní, đó có phải là lụa không? Cậu đang nằm trên những tấm lụa?
Điều này khác xa với căn hộ studio nhỏ bé tồi tàn của cậu với trần nhà màu trắng nhàm chán cùng với lớp sơn nứt nẻ, sứt mẻ. Chiếc giường đôi Ikea nhỏ bé tồi tàn có khung dài 6 mét của cậu gần như không thể chui vừa căn phòng, và bộ khăn trải giường mỏng manh cùng chiếc nệm như nùi giẻ rách cũng kém sang hơn rất nhiều.
Kết luận thứ hai: Quá rõ ràng, cậu không còn ở trong căn hộ của mình nữa. Không phải là cậu phàn nàn gì, đây là một nâng cấp khá là đáng kể đó chứ.
"... Quan chấp hành đại nhân? Ngài có nghe thấy tôi nói gì không?"
Cậu chớp chớp mắt. Có ba người kì cục đeo mặt nạ đang nhìn chằm chằm vào cậu. Ba người đều đang thể hiện biểu cảm hoảng sợ giống hệt nhau. Bọn họ có khuôn mặt tái nhợt và đôi mắt của họ mở to dưới khe hở của chiếc mặt nạ kỳ lạ. Nó giống như chim vậy. Có lẽ mặt họ còn nhợt nhạt hơn so với bộ đồng phục đen và đỏ u ám ấy.
Nói về những bộ đồng phục đó, thiết kế đó trông quen quen? Chúng được trang trí công phu một cách kỳ lạ bằng tông tối màu, khóa kim loại nặng và một chiếc kim cài áo trông hào nhoáng được đính trên ngực. Có một viên đá quý màu đỏ rực được đánh bóng, giống như ngọn lửa bị mắc kẹt trong thủy tinh. Đó là một trang phục kỳ quái, nó chỉ nên xuất hiện trong thế giới tưởng tượng như anime.
Những bộ đồng phục đó trông quen thuộc một cách đau đớn.
Cậu mở miệng định nói gì đó, cậu không thể chắc chắn điều gì, có lẽ cố gắng phản đối một chút ba người lạ trong trang phục như cosplay đừng nhìn chằm chằm vào cậu nữa. Nhưng cuối cùng thứ thoát khỏi cổ họng cậu là một tiếng thở khò khè, ho sặc sụa, kèm theo đó là cơn đau bùng lên trong lồng ngực. Ôi trời ạ.
"Quan chấp hành đại nhân, xin hãy từ tốn," Người lạ số 1 nói, "Ngài đã bị một vết thương nặng. Chúng tôi đã cố gắng chữa trị cho ngài hết sức có thể. Vlad cũng đã đi tìm bác sĩ cho ngài. "
"Cái - cái gì?" Ajax cố gắng xoay sở để phát ra tiếng.
"Điều gì đã gây ra cho ngài vết thương như vậy? Thưa ngài, chúng tôi được biết rằng ngài đã chiến đấu với một số Thủ vệ Di tích, nhưng có lẽ đã xảy ra chút sự cố. Người của chúng ta đã tìm thấy ngài nằm bị thương ở ngoại ô núi Thiên Hoành Sơn và chúng tôi đã đưa ngài trở lại nhanh nhất có thể."
Núi Thiên Hoành Sơn? Một lần nữa, sự quen thuộc ấy lại lướt qua tâm trí Ajax. Cậu biết... biết cái tên này, nhưng mà... ở đâu cơ chứ?
Từ từ. Ajax cảm thấy trái tim mình lạnh dần. Những bộ trang phục đó, Thiên Hoành Sơn, Quan chấp hành... Đó không phải là những từ trong con game đó sao --
【CHÀO MỪNG NGƯỜI CHƠI!】
Trái tim của Ajax giật bắn trước sự xuất hiện đột ngột của một cửa sổ hiển thị màu xanh lam trong suốt, như những cửa sổ thường xuất hiện trong máy tính hoặc trong game vậy. Sự ngạc nhiên khiến cậu giật mình bật dậy theo bản năng, vô tình chạm đến vết thương ở ngực. Cơn đau đớn truyền khắp cơ thể cậu, nó đau đến nỗi khiến tầm nhìn của cậu dần dần trở nên mờ nhạt đi.
Ba người lạ đang la hét báo động điều gì đó nhưng Ajax đã quá bận rộn cố gắng thở trong cơn đau đớn. Cậu không thể chú ý gì xung quanh nữa. Trên giao diện, cậu có thể loáng thoáng thấy một chuỗi câu chào mừng xuất hiện trong cửa sổ tin nhắn, kèm theo âm thanh của một giọng nói robot không khác gì Siri.
【... Đến với giao diện trải nghiệm mới! Bạn đã kích hoạt giao diện này bằng cụm từ khóa, 'Trò chơi quần què! Nhà phát triển như quần nốt! Trả lại cho bố tiền của công sức đây!!! 'Để cải thiện sự hài lòng cho người chơi, bạn đã...】
"Quan chấp hành đại nhân! Xin hãy thở chậm lại!"
"Ai đó hãy lấy cho ngài ấy một ít nước!"
"Vlad đang ở chỗ khỉ ho cò gáy nào để kiếm bác sĩ vậy chứ?"
【... Được cung cấp ID tài khoản Người chơi_02. Vui lòng đợi cho đến khi tài khoản của bạn thành công liên kết với nhân vật được chỉ định. Thời gian chờ: 15 giây... 14... 13... 12...】
"Tôi đã tìm thấy bác sĩ!"
Ajax đã không thể nắm bắt được những gì đang xảy ra nữa. Cơn đau nhức nhối trong lồng ngực đang cướp đi từng hơi thở cuối cùng của cậu, đập tan sự tập trung còn sót lại. Cái gì - cái quái gì đang diễn ra vậy --
"Cuối cùng đã đến! Quan chấp hành đại nhân đã thức dậy nhưng ngài ấy không ổn một chút nào! Chúng ta phải làm gì bây giờ? "
"Xin hãy giữ ngài ấy lại đừng để ngài ấy chạy lung tung. Tôi sẽ cho ngài ấy một liều thuốc giảm đau và thuốc ngủ. Nó sẽ có tác dụng nhanh chóng."
【... 8... .7... 6...】
"Quan chấp hành đại nhân, xin hãy tha thứ cho chúng tôi! Điều này thực sự là vì lợi ích của ngài! "
"Ai đó hãy gạt những miếng băng đó ra để tạo khoảng trống cho kim tiêm."
Tầm nhìn của Ajax đang mờ đi nhanh chóng; ngay cả những con số to lớn trong đồng hồ đếm ngược từ cửa sổ giao diện cũng trông mờ nhạt. Cậu cảm nhận được một mũi tiêm trên một bên tay của mình, sau đó lại thêm một mũi tiêm nữa. Ngay lập tức, cậu cảm thấy cơ thể của mình dần dần chìm xuống như một chiếc mỏ neo, các cơ bắp dần buông lỏng và chân tay cậu trở nên mềm nhũn. Cậu thở vài hơi, cơn đau nhói trong ngực cậu rút đi như thủy triều, để lại cảm giác tê dại lan tràn khắp cơ thể cậu. Phù. Thật nhẹ nhõm.
Mi mắt của cậu cảm thấy nặng nề, rất nặng, và cậu cố gắng chớp chớp mắt, nhưng cảm giác chìm nghỉm đó ngày càng mạnh mẽ hơn. Có lẽ cậu có thể để đôi mắt của mình nghỉ ngơi một chút, chỉ một chút thôi. Chỗ này an toàn mà, phải không?
Ký ức cuối cùng của cậu trước khi ý thức bị trôi đi hoàn toàn là đồng hồ đếm ngược sắp về 0. Sau đó, giọng nói của robot vang lên:【Liên kết thành công!】【Xin chúc mừng! Bây giờ bạn đã thành công liên kết với nhân vật Tartaglia, Quan chấp hành thứ 11 của Fatui, biệt hiệu: Childe! Chúng tôi hy vọng bạn sẽ có một trải nghiệm đầy thú vị! Chào mừng bạn một lần nữa đến với Genshin Impact 2.0!】
--------
Moriarty4869: Lần đầu tôi làm trans, nó ngốn tôi gần 5 tiếng đồng hồ để tìm hiểu ⊙﹏⊙
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip