Chương I - 1
Một giấc mơ vô hình. Cô nhìn đôi bàn tay trắng như tuyết của mình xung quanh bay lên thật nhiều tuyết trắng. Mái tóc cũng xoã ra rồi dựng ngược lên, không cứng nhắc mà mềm mại như một dòng suối nhỏ. Cô nhìn nơi mình đang đứng, như tất cả đều ngược lại với cô, đồng hồ số 12 nằm ở vị trí số 6 , kim đồng hồ cũng chạy ngược chiều. Bình hoa thủy tinh đầy nước và cắm hoa nhưng dựng ngược. Đến cả con cún nhỏ của cô cũng nằm trên trần nhà, gì thế này. Không phải chứ. Cô nhắm mắt lại lần nữa, mở ra vẫn như vậy. Bóng hình đè nặng trong lòng giờ càng rõ ràng hơn, không phải những món đồ treo ngược là cô đứng trên trần nhà. Chợt một luồng gió lạnh thổi tới, thân hình nghiêng ngả sắp rơi xuống, cô than một tiếng dài rồi ôm chặt vai nhưng không đau đớn như tưởng tượng, cô lơ lửng trong không trung. Cánh cửa sổ mở ra, gió lạnh tràn vào thật lạnh lẽo, thân mình không tự chủ được trôi ra ngoài qua cửa sổ, những hạt tuyết trắng vẫn bay theo cô không ngớt, cô nắm lấy nhưng không được, chúng biến mất trong lòng tay cô như không khí, rồi hình ảnh dưới chân làm cô kinh ngạc. Là ánh đèn. Thành phố thiên tân về đêm rực rỡ như cổ tích vậy, bánh xe đôi lớn phát sáng. Những tòa nhà cao tầng cũng lên đèn. Cô đang mơ đúng không.bước chân khó nhọc vùng vẫy nhưng không chạm vào gì cả. Một giọng nói trẻ con non choẹt cười khúc khích. Nói với cô rằng.
- chị gái nhỏ.chúng ta cùng đi tiêu diệt ma quỷ nhé.
Đùa à, khoan đã, chúng ta là cái quỷ gì, ta không phải thầy cúng hay pháp sư mà tiêu diệt ma quỷ. Cậu bé nhầm rồi. Ta muốn về nhà. Nhất định là mơ chưa tỉnh.
- huhu chị gái nhỏ không giúp em oa oa oa...
Sao khóc rồi. Aiz ta không biết dỗ con nít, thậm chí còn không biết nó ở đâu phát ra tiếng nói nữa mà.
- huhu...
Được rồi, chị giúp em. Nín đi mà. Còn khóc nữa đầu cũng sẽ nổ tung mất.
- hihi. Let's go. Mục tiêu đầu tiên ăn hết gà của thành phố này.
Trong đầu cô hiện tại là một đống dấu chấm hỏi lớn. Ăn hết gà???? Bệnh à.
- huhu, chị gái nhỏ chửi người ta bệnh, oa oa oa
Cô bất lực đỡ chán. Mơ đúng không, con mẹ nó là mơ đúng không, ta muốn về nhà, thật muốn khóc theo nhóc con này quá đi.
Giọng nói trẻ con bibo vang lên.
- chị gái nhỏ có hai lựa chọn, xin mời.
Một tấm thiệp hiện ra trước mắt cô, cô bất lực nhìn tình hình của mình hiện tại, là đang treo trên bầu trời thiên tân, thành phố bên dưới chuyển động, xe hơi như những đàn kiến vậy. Còn cô đang căng mắt đọc từng con chữ.
Chó viết chữ à? Hoàn toàn không hiểu nó viết cái gì. Nhóc con chơi cô đúng không.
- huhu, người ta mới tập viết hôm qua, hôm nay đã đi tìm chị gái nhỏ làm nhiệm vụ, tất nhiên không đẹp rồi, người ta đọc cho chị gái nhỏ chọn nha.
Vậy sao từ đầu không đọc luôn đi, còn lôi ra làm QQ gì.
- ta có thể trở về nhà không?
- không thể.
Giọng nói con nít cười vui vẻ bập bẹ nói. Nó còn dùng giọng nói vui vẻ nữa chứ, muốn bóp chết người, làm sao đây.
- hai lựa chọn của chị là. Thứ nhất, xuyên vào một quyển tiểu thuyết đam mỹ, hai là ngôn tình.
Cô chờ thêm 10 phút. Hết rồi?
- chị gái nhỏ chọn rồi em mới đọc cốt truyện nha.
- đam mỹ
cô thở dài bất lực, không muốn gặp bạch thỏ, bạch liên hoa, em gái trà xanh green tea bitch.
- câu chuyện là có một đôi nam nam yêu nhau, top tên là Công. Bottom tên là Thụ. Tiếp theo, bắt đầu tiến vào thế giới nhiệm vụ.
Cmn , chỉ có vậy, còn cần ngươi làm gì, cốt truyện đâu, nhân vật của ta là ai, nơi sẽ đến là đâu, hoàn toàn không có. Bị chơi xỏ rồi. Muốn giết người làm sao bây giờ.
" RẦM "
- khụ khụ khụ...
Không xong, toàn thân đau đớn nhức mỏi, không phải té từ trên kia xuống chứ. Chết chưa.
- chị gái nhỏ yên tâm, không chết đâu, chết rồi sao có thể ăn hết gà chứ. Khì khì
Bình tĩnh. Cô thầm nhủ trong lòng, không nổi giận. Vấn đề hiện tại là toàn thân đau đớn như dao đâm. Chân mỏi nhừ không cử động, hé mắt nhìn xung quanh là một nhà hoang, bụi bặm bám thành lớp, mùi vị hoang phế tràn ngập xung quanh. Mịa nó, ngươi nói đi, chúng ta có thù diệt gia đúng không?
- không có mà.
Lại giọng nói kia vang lên còn mang theo vài phần ủy khuất, ủy khuất cái đầu ngươi. Ta hiện tại còn thảm hơn nữa này.
- chị gái nhỏ có hai lựa chọn, một là tự lực cánh sinh, cố gắng lết xác đi tìm người giúp, hai là nằm im cho đến khi có người đến đưa vào bệnh viện.
ta muốn một đao thành toàn.
- không có lựa chọn này nha.khì khì.
Vậy thì nằm im thôi. Không biết qua bao lâu đến khi tỉnh lại lần nữa đã nằm trong bệnh viện, mùi thuốc sát trùng khó chịu còn đỡ hơn bụi bặm ở chỗ kia. Rất tốt, không phải nơi bẩn thỉu nào đó là được.
- Trương tiểu thư tỉnh rồi, bác sĩ, mau gọi bác sĩ.
Cái giọng oang oang này là của tên nào, khó nghe muốn chết.
Không lâu sau là một đoàn hơn chục người mặc đồ trắng tiến vào kiểm tra từ đầu đến chân cho cô, không thừa chỗ nào hết.
- tình hình đã ổn rồi. Hôn mê đã lâu nên suy nhược, cần tĩnh dưỡng, ít nhất là một tháng.
- được.
Vẫn là giọng nói khi nãy, đám người đồ trắng dần dần lui, bỏ lại một mình cô nằm đó. Cô muốn biết mình là ai, hiện tại đang bị sao, còn có đã xảy ra chuyện gì nhưng không thể biết được, đọc bao nhiêu truyện xuyên không rồi, không phải đều có cốt truyện sao, tại sao đến cô cái gì cũng không có, cái thông tin được biết chẳng khác gì cô là con gái, ban ngày có mặt trời ban đêm có mặt trăng vậy.
Nghiệt súc kia thì mất tích rồi. Đồ vô dụng.
[ Hệ thống Thần Tinh đã mang về bảo trì, chữa trị thông số hoạt động, trong vòng một tháng, kí chủ mang số hiệu T01 xin tự lực cánh sinh, không được treo. Thần Tinh chưa qua kiểm duyệt, kí chủ của Thần Tinh T01 bị xem như virus , không được làm hại sinh vật sống tại thế giới này nếu không sẽ bị bộ điều hành không thời gian trừng phạt. ]
Hơ hơ, thật muốn chửi người, cái giọng máy móc lạnh tanh này không phải giọng trẻ con kia, còn nữa, chữa trị thông số cái QQ, ta là con tốt thí thử nghiệm à, chưa kiểm tra đã mang sử dụng là vi phạm pháp luật nha. Giờ nó thì đi chữa trị, cô bị kẹt lại nơi này, không phải chứ, cô đã làm sai gì rồi. Đúng là khóc không ra nước mắt.
Cốt truyện, ít nhất phải cho ta cốt truyện chứ.
[ T01 tên: Trương Nghi. Tuổi 18 , Chức nghiệp: diễn viên điện ảnh , Gia đình: không có, Tuổi thơ: không có, Tình nhân: không có, Gia tài: tự tìm hiểu]
Muốn giết người. Cô nhắm mắt che đi biểu cảm hung dữ dưới đáy lòng, thanh nhôm ở đầu giường cũng bị tay cô bóp thành một nhúm nhỏ nhàu nát như vải vụn. Cuộc sống sau này khó chịu rồi. Không được treo, không được treo... Thần Kinh, chờ đó, ta mà tóm được ngươi dù có là con nít cũng sẽ đánh ngươi thành heo.
" Thần Tinh.... không phải Thần kinh..." Nhóc đáng thương bặm môi ủy khuất. Đáng tiếc nó vẫn nằm trong khung giám định. không thể nói với chị gái nhỏ.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip