Chương 3. Sách Sử
Chương 3: Sách sử
Lâm Dịch mở mắt, nhìn trần nhà trên đỉnh đầu vẫn có chút không tỉnh lại được, liền phát hiện Chương Thiển Ngữ vẫn giống như bình thường chui vào lòng cô ngủ, cánh tay ôm lấy eo cô, khuôn mặt tiều tụy
Ngơ ngác ở trên giường nằm trong chốc lát, đầu óc suy nghĩ một chút chuyện phát sinh hai ngày nay liền phát hiện thế nào cũng nghĩ không rõ, liền đứng dậy rửa mặt thay đồ
Làm xong tất cả nhìn lại thì thấy Chương Thiển Ngữ vẫn chưa tỉnh dậy, cô liền đi ra phòng bếp đơn giản làm chút cháo. Lâm Dịch trước kia cũng tự tay nấu cơm, cho nên trong tủ lạnh bình thường đều có chút thịt cùng rau củ các loại. Tuy nhiên linh hồn cô sống ở cổ đại hai mươi năm, nhưng mọi việc ở hiện đại cũng chỉ mới trải qua hai ngày, đồ vật trong phòng bếp vẫn giống như trước đây, không bị hư
Lâm Dịch nấu cháo xong, đang chuẩn bị đi kêu Chương Thiển Ngữ thức dậy liền phát hiện nàng đã tỉnh, đang đứng trước cửa phòng bếp nhìn cô
" Em tỉnh rồi sao?!" Cô đi lại gần nàng, vừa đi vừa nói " Để tôi mang em đi rửa mặt một chút, đợi lát nữa rồi ăn sáng một chút"
" Ân." Chương Thiển Ngữ miễn cưỡng phát ra một cái âm tiết đơn giản, Lâm Dịch ngoài ý muốn ngớ ra một chút, cô không nghĩ nàng sẽ nhanh như vậy có thể nói chuyện
Lâm Dịch tìm trong nhà cho nàng một chiếc khăn mặt chưa sử dụng, giúp nàng xả nước. Phát hiện nàng ánh mắt nhìn chằm chằm vào vòi nước liền giải thích " Đây là vòi nước tự động cảm ứng, em đem tay đặt bên dưới nó liền sẽ chảy nước ra." Nói xong cô liền làm thử một lần, dời tay nước liền dừng, đưa tay lại gần nước liền chảy
Chương Thiển Ngữ nhìn thấy, ánh mắt hiện lên hoảng sợ cùng không dám tin
" Những điều này về sau chị sẽ dạy em, hiện tại chúng ta rửa mặt ăn sáng trước đã."
Lâm Dịch đem bàn chải đánh răng với kem đánh răng bên trên cùng một chiếc ly đưa cho nàng, Chương Thiển Ngữ tuy chưa thấy qua những thứ này, nhưng vẫn có thể đoán được làm sao sử dụng chúng. Nhận lấy liền dùng để đánh răng, vị bạc hà thoang thoảng trong khoan họng, mùi vị này cũng rất nhẹ nhàng khoan khoái
Rửa mặt xong, Lâm Dịch thay nàng tìm quần áo để thay, so sánh với nữ sinh cô cao hơn nhiều, khoảng 172cm, mà Chương Thiển Ngữ cũng đại khái 165cm. Mặc vào quần áo của Lâm Dịch liền có vẻ hơi dài, hơn nữa quần cũng dài, Lâm Dịch giúp nàng mặc một chiếc quần dài suông, ống dài nên cô liền khom người xuống xắn ống quần dùm nàng
Chương Thiển Ngữ nhìn người trước mặt đang cúi người giúp nàng sửa sang quần áo, trong lòng buồn buồn, nước mắt bỗng nhiên liền khống chế không được rơi xuống, nước mắt rơi xuống sàn tại nên tiếng vang thanh thúy, nhanh chóng ướt một mảnh
" Làm sao vậy?" Lâm Dịch đứng lên đưa tay giúp nàng lau nước mắt, khẩn trương hỏi
Nàng lắc lắc đầu, nước mắt cũng theo đó dừng không được. Từ ngày hôm qua tới giờ, nàng không biết chính mình đã khóc biết bao nhiều, rơi bao nhiêu là nước mắt. Chỉ là một buổi tối, cuộc sống này liền xảy ra biến đổi long trời lở đất, làm cho nàng như muốn hỏng mất
Trầm mặc ăn xong bửa sáng, Chương Thiển Ngữ cũng bình phục lại cảm xúc. Nàng là một người có tâm trí cực kỳ kiên định, từ ngày hôm qua tới giờ, tuy chịu đã kích rất lớn sau khi biết được chân tướng, nhưng cũng càng thúc giục nàng quyết tâm nhanh hiểu rõ mọi chuyện
" Ta hiện tại nên xưng hô với ngươi thế nào mới tốt?!"
Hai người ngồi ở sô pha, Chương Thiển Ngữ mở lời trước, vì vừa khóc nên thanh âm có chút khàn khàn
" Lâm Dịch, tên của chị"
" Lâm Dịch?" Nàng lộ vẻ buồn bã lặp lại, thì ra, cái tên Lâm Dịch là đến từ đây:" Ngươi nói 'Xuyên qua thời không' là có ý gì?"
" Nói cách khác, giống như em vốn sống ở Đại Tống vương triều, một ngày nọ lại phát hiện chính mình xuất hiện ở một đoạn lịch sử khác, như Tần Hán, hoặc Ngụy Tấn, thậm chí càng xa xưa hơn. Tóm lại chính là thời gian ở quá khứ"
" Ý của ngươi chính là như thế này?"
" Ừ, Đại Tống đối với chị mà nói cũng giống như Tần Hán trong ý thức của em, chỉ là một đoạn lịch sử. Mà em hiện tại vẫn tốt hơn người Tần Hán bị xuyên tới Đại Tống, nếu như vậy họ sẽ không thể biết trước tương lai"
" Như vậy, ngươi là biết về Đại Tống, thậm chí có thể đoán được nó phát triển như thế nào đúng không?! Nếu như theo lời ngươi nói, hiện tại đã là tám trăm năm sau, vậy Đại Tống cuối cùng thế nào?!"
Thực sự khi nói ra lời này, Chương Thiển Ngữ cũng có chút dự cảm không tốt. Từ xưa giang sơn phân phân hợp hợp, tranh quyền đoạt lợi, không có vương triều nào có thể kéo dài ngàn năm. Nên thay vì hỏi triều đại sau này thế nào, không bằng hỏi thân nhân của nàng ở Đại Tống cuối cùng bị làm sao. Chính là, nàng không có dũng khí mở miệng hỏi, dựa vào trí tuệ của nàng, từ lúc biết mọi chuyện đều đã có thể nghĩ đến. Người có sinh lão bệnh tử, phụ mẫu huynh đệ nàng, thúc bá tỷ muội, còn có tổ phụ, tất cả tất cả mọi người chỉ sợ đã sớm trở thành một nhân vật không còn tồn tại nữa giữa dòng sông dài lịch sử
Quả nhiên, Lâm Dịch bị hỏi xong liền trầm mặc hồi lâu mới nói: "Thiển Ngữ, em có biết Đại Tống vương triều phát triển đến đó đã muốn mục nát hủ bại không chịu nổi, không thịnh tất vong, không vương triều nào có thể tránh khỏi điều này. Khoảng thời gian tám trăm năm, cũng đã trải qua mấy triều đại mới đổi được hiện tại yên ổn như thế này."
Tuy đã muốn đoán được, nhưng khi chính tai nghe thấy tin tức này, lòng của nàng vẫn không nhịn được run rẩy, thở gấp hồi lâu mới dần dần bình phục lại
" Có sử tịch ghi lại không? Ta muốn xem một chút."
Lâm Dịch suy nghĩ một chút, liền quyết định đưa nàng tới thư viện lớn nhất thành phố tìm sách sử. Thật ra ông ngoại của Lâm Dịch cũng có một bộ sách sử rất hoàn chỉnh của Trung Quốc cổ đại, ông là giảng viên trường đại học trọng điểm của thành phố, chuyên môn chính là Hán ngữ cùng văn học cổ, trong nhà cũng có nhiều bộ sách về Trung quốc mấy ngàn năm lịch sử. Chính là cô không biết làm thế nào giải thích thân phận của Chương Thiển Ngữ cho người nhà biết, cũng không thể mang nàng đến chỗ ông ngoại được
Nơi ở của Lâm Dịch là tầng mười hai, lúc đi bằng thang máy xuống đột nhiên mất trọng tâm làm cho Chương Thiển Ngữ sợ tới mức gắt gao nắm lấy cánh tay của Lâm Dịch
Cô tìm cái chìa khóa liền phát hiện bên cạnh chìa khóa còn có một cái chìa khóa xe, suy nghĩ một chút mới nhớ đến xe của cô hình như là để trong tầng hầm. Đó là quà sinh nhật ba cô tặng năm mười tám tuổi, một chiếc Audi màu trắng, cô lấy bằng lái xong nhưng cũng không chạy được mấy lần
Vốn muốn lái xe đi ra ngoài, nhưng ngẫm lại vẫn là từ bỏ, qua 'lâu' như vậy, cô không biết mình có còn hay không thuần thục được các thao tác lái xe
Ra đến trên đường, bắt taxi, cô nắm tay Chương Thiển Ngữ lên xe. Từ lúc rời nhà đi ra ngoài, Chương Thiển Ngữ vẫn đều có cảm giác bất an, từ cảm giác nàng nắm chặc tay nặng nhẹ liền có thể cảm nhận được. Chính là dù vậy, nàng vẫn tận lực làm cho bản thân bảo trì trấn định, tuy nhiên khi nhìn đến nhà cao tầng, đường phố rộng lớn hiện đại cùng với các loại 'hòm' đang chạy tới lui trên đường, nàng hoàn toàn khiếp sợ đến không thể nhúc nhích
Vốn muốn để nàng ở nhà, cô tự mình đi mượn sách cũng được, chỉ là làm cho Chương Thiển Ngữ ở một mình cô liền rất lo lắng, nàng ấy hiện tại không chịu nổi kinh hách nên cô liền đưa nàng theo bên người. Trước khi ra ngoài cô cũng đã tinh tế dặn bảo nàng, vô luận có chuyện gì nàng đều phải luôn ở bên cạnh cô
Dọc trên đường đi Chương Thiển Ngữ vẫn chưa từ trong khiếp sợ tỉnh lại, thế giới tám trăm năm sau cùng tiền thế tám trăm năm trước thật sự là khác biệt đến cực đoan, trừ bỏ con người thì không tìm thấy nửa điểm tương đồng
Lâm Dịch từng cảm thấy được Chương Thiển Ngữ trí thông minh cao đến khủng bố, sự thật đúng là như vậy. Tựa như lúc này, cho dù Lâm Dịch chưa từng giải thích cho nàng biết xe cộ chạy trên đường là cái gì, thì nàng cũng có thể đoán được đó ước chừng là phương tiện đi lại của tám trăm năm sau, có lẽ so với xe ngựa và kiệu thì khác nhau ở cách vận hành
Đến thư viện lớn nhất thành phố, xuống xe, Lâm Dịch vừa trẻ tiền liền cảm giác được đầu nàng bối rối dựa vào trong ngực cô
" Làm sao vậy?"
Chương Thiển Ngữ bên tai đỏ chót, nhắm mắt lại có chút không biết nói làm sao: "Những nữ tử đó.....những nữ tử đó sao có thể ăn mặc lộ liễu như vậy ở trước mặt công chúng ?!"
Lâm Dịch lúc này mới phát hiện, ở trước cửa thư viện có vài cô nàng mặc váy ngắn, cặp đùi thon dài lộ ra dưới ánh mặt trời, thoạt nhìn hình như là học sinh cấp ba. Mùa hè vốn là thời điểm phái nữ có cơ hội triển lãm dáng người, nữ sinh mười lăm mười sáu tuổi lại càng là thời kỳ yêu cái đẹp. Hơn nữa thời tiết rất nóng, tự nhiên là có thể hở hang bao nhiêu thì càng phải hở hang rồi
" Không có việc gì, nơi này mọi người đều như vậy, em không cần để ý các cô ấy" Lâm Dịch thấp giọng giải thích, trong lòng thầm nghĩ, may mắn trong tủ quần áo của cô vẫn còn một cái áo sơ mi tay dài, bằng không chắc không thể tìm ra đồ mà Chương Thiển Ngữ chịu mặc
Chương Thiển Ngữ cũng biết là chính mình kinh hãi như vậy là không đúng, nhưng trong lòng lại không chấp nhận được, chính là nàng vẫn kiệt lực duy trì vẻ ngoài bình tĩnh, đi theo Lâm Dịch mắt không thèm liếc đến các cô nàng nữ sinh kia nữa
Ở thư viện tìm được khu sách văn sử, liền lấy mấy quyển 'Tống sử' 'Nguyên sử' 'Minh sử' 'Trung Quốc cận hiện đại', mặt khác lại tìm thêm 'Nhị thập tứ sử' cùng vài cuốn sử tịch có quan hệ với thời Tống, linh tinh vài cuốn tổng cộng hơn mười cuốn. Sợ Chương Thiển Ngữ xem không hiểu, Lâm Dịch đặc biệt tìm bản chữ Phồn thể. Cũng may mắn, đây là thư viện lớn, các bộ sách rất đầy đủ, bản Phồn thể lại rất ít người xem, cho nên các cô cũng dễ dàng mượn đi
Làm đăng ký xong, Lâm Dịch liền ôm một núi sách chuẩn bị trở về
Chính là, mới ra đến cửa......
" Talia......"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip