Chương 16. Biệt thự Thonglor

Trụ sở SIB sáng hôm sau chìm trong không khí quyết tâm cháy bỏng, như ngọn lửa được nhen nhóm từ chiến thắng bắt giữ GD tại cảng Bangkok. Những màn hình máy tính nhấp nháy dữ liệu từ vali của GD, bản đồ khu Thonglor, và danh sách liên lạc mà Junji vừa giải mã. Mùi cà phê mới pha thoảng trong không khí, hòa lẫn với tiếng gõ bàn phím dồn dập của Junji, tạo nên một không gian vừa căng thẳng vừa tràn đầy năng lượng. Nhóm Golden tập trung quanh bàn họp, mỗi thành viên mang ánh mắt sắc bén, sẵn sàng cho trận chiến cuối cùng với FOD - Kẻ cầm đầu Forces of Darkness.

Junji, mái tóc nâu tối rối bù, đôi mắt hạnh lấp lánh phấn khích, đẩy màn hình laptop về phía cả nhóm. "Mọi người xem này!" cô nói, giọng cao vút, đầy tự hào. "Em điều tra được danh sách liên lạc từ vali của GD. Somchai, cựu tướng quân đội Thái Lan, 52 tuổi. Hắn chính là FOD. Hắn đứng sau mọi thứ - từ vụ cháy Chiang Mai đến các vụ tấn công gần đây. Biệt thự ở Thonglor là nhà riêng đồng thời là nơi hoạt động của Forces of Darkness. Em đã có sơ đồ của nơi này. Hệ thống an ninh bao gồm camera hồng ngoại, cảm biến chuyển động, và 12 vệ sĩ vũ trang."

Jaja, đứng cạnh bảng trắng, ánh mắt sắc bén quét qua sơ đồ biệt thự, cô vẽ các lối vào và khu vực bảo vệ. "Biệt thự có ba tầng, với phòng thí nghiệm ngầm ở tầng hầm," cô nói, giọng trầm, mỗi từ như nhát búa. "Có thể Somchai trực tiếp giám sát sản xuất chất độc thần kinh. Hắn có thể đặt bẫy bằng chất độc để phòng ngừa. Nếu đột nhập, chúng ta cần mặt nạ chống độc và thiết bị phát hiện khí."

Jakarin, ngồi ở góc bàn, ánh mắt nâu đen tập trung vào báo cáo xét nghiệm. "Chất độc trong vali là loại mạnh nhất tôi từng thấy," anh nói, giọng chắc chắn. "Nó gây tê liệt cơ và suy hô hấp trong 10 giây. Tôi đoán phòng thí nghiệm ngầm của Somchai có thiết bị sản xuất quy mô lớn. Chúng ta cần phải vô hiệu hóa bẫy trước."

"Somchai là tên tôi phạm nguy hiểm" cô nói, giọng nhẹ nhàng nhưng đầy áp lực. "Nếu hắn biết GD bị bắt, và sẽ tăng cường an ninh. Junji, em chuẩn bị hack hệ thống của biệt thự"

Junji nháy mắt,"Ok. Em sẽ vô hiệu hóa camera, cảm biến, và khóa điện tử. Em có thể tạo giả lập, khiến Somchai nghĩ vệ sĩ của hắn vẫn kiểm soát."

Orm Kornnaphat, ngồi cạnh Jaja, "Somchai bị ám ảnh quyền lực," cô nói, giọng trầm, như đang đọc vị một bệnh nhân. "Hắn coi mình là bất khả xâm phạm, nhưng thất bại của GD sẽ khiến hắn hoảng loạn. Em nghĩ chúng ta cần tiếp cận Somchai từ bên trong, trà trộn vào đội vệ sĩ của hắn để vô hiệu hóa an ninh trước khi hành động."

Ling Ling Kwong, đứng ở đầu bàn, chống tay lên mép gỗ, ánh mắt sắc lạnh quét qua cả nhóm. Chiếc áo khoác đen ôm sát cơ thể, mái tóc đen tuyền buộc gọn. "Somchai là kẻ đứng sau vụ cháy," cô nói, giọng trầm, đầy quyền uy nhưng thoáng run khi nhắc đến quá khứ. "Hắn săn lùng những đứa trẻ sống sót, như tôi và N'Orm, để bịt đầu mối. Chúng ta sẽ bắt hắn, triệt phá Forces of Darkness. Theo kế hoạch của N'Orm. Ai sẽ trà trộn?"

Anada giơ tay, ánh mắt nâu sẫm lấp lánh. "Tôi và cậu," cô nói, giọng sắc bén. "Chúng ta có thể giả danh vệ sĩ mới được thuê, trà trộn vào đội vệ sĩ của Somchai. P'Junji, em tạo hồ sơ giả cho bọn chị được không?"

Junji gật đầu, ngón tay lướt nhanh. "Được, P'Anada! Em sẽ thêm hồ sơ vào hệ thống của hắn, làm như hai chị là lính đánh thuê từ Myanmar."

Orm gật đầu, ánh mắt hổ phách gặp ánh mắt sắc lạnh của Ling Ling. "P'Ling, em ở lại xe với P'Junji, phân tích hành vi qua camera," cô nói, giọng kiên định. "Jaja, Jakarin, hai người chuẩn bị đội dự phòng và thiết bị vô hiệu hóa bẫy. Khi P'Ling và P'Anada tiếp cận Somchai, em sẽ ra tín hiệu để đội SIB đột nhập hỗ trợ."

Ling Ling gật đầu, ánh mắt sâu thẳm thoáng lo lắng khi nhìn Orm. "N'Orm, em không rời xe," cô nói, giọng kiên quyết. "Tôi sẽ bắt Somchai, vì tôi, vì em, và vì những tội ác hắn đã gây ra."

Kế hoạch được triển khai, dưới bầu trời Bangkok đen kịt, chỉ có tiếng gió nhẹ từ sông Chao Phraya thổi qua, mang theo hơi ẩm và mùi cỏ dại thoảng qua. Biệt thự Thonglor, một công trình ba tầng xa hoa, đứng sừng sững như một pháo đài bất khả xâm phạm giữa khu phố thượng lưu. Tường rào bê tông cao hai mét, lợp dây thép gai, bao quanh khu vườn hoa sứ nở trắng, hương thơm ngọt ngào đối lập với sự nguy hiểm ẩn bên trong. Cổng thép kiên cố, được canh gác bởi hai vệ sĩ mặc áo giáp, súng trường AR-15 đeo chéo vai, ánh mắt cảnh giác quét qua bóng tối. Những camera hồng ngoại gắn trên tường nhấp nháy ánh đỏ, như đôi mắt của một con thú săn mồi. Nhưng Somchai, kẻ đứng sau Forces of Darkness, không biết rằng hệ thống an ninh của hắn đã bị Junji xâm nhập, biến pháo đài thành một cái bẫy cho chính hắn.

Ling Ling Kwong và Anada, trong bộ đồng phục vệ sĩ màu đen, đeo tai nghe liên lạc giả, bước tới cổng chính với dáng vẻ tự tin của những lính đánh thuê dày dạn. Ling Ling, ánh mắt sắc lạnh như lưỡi dao thép, khuôn mặt góc cạnh không chút dao động, mang khí chất cứng cỏi của một chiến binh. Bộ đồng phục bó sát làm nổi bật vóc dáng mạnh mẽ, nhưng mỗi bước chân của cô đều được tính toán, nhẹ nhàng như một bóng ma lướt qua. Cô đeo kính râm để che đi ánh mắt, tay trái khẽ chạm vào chiếc vòng tay dệt mộc mạc trên cổ tay - một kỷ vật từ quá khứ, như lời nhắc nhở về những gì cô phải đối mặt đêm nay. Anada, bên cạnh, nở nụ cười quyến rũ, đôi môi đỏ khẽ cong, ánh mắt nâu sẫm lấp lánh sự tự tin. Cô điều chỉnh tư thế, để mái tóc đen dài buông xõa một bên vai, tạo vẻ ngoài vừa chuyên nghiệp vừa thu hút, đánh lạc hướng bất kỳ sự nghi ngờ nào. "Tân binh từ Myanmar," Anada nói, đưa ra giấy tờ giả mà Junji đã chuẩn bị. Vệ sĩ gác cổng, một gã cao lớn với vết sẹo ngang má, kiểm tra giấy tờ, ánh mắt dò xét, nhưng không phát hiện gì bất thường. Hắn gật đầu, mở cổng, để hai người bước vào.

Bên trong biệt thự, hành lang lát đá cẩm thạch phản chiếu ánh sáng từ những chiếc đèn chùm pha lê, tạo nên một không gian xa hoa nhưng lạnh lẽo. Không khí thoảng mùi gỗ đàn hương từ máy khuếch tán, hòa lẫn với mùi kim loại nhàn nhạt từ vũ khí của các vệ sĩ. Những bức tranh trừu tượng treo trên tường, với những mảng màu đỏ và đen đan xen, như thể phản ánh tâm trí rối loạn của Somchai. Ling Ling quan sát từng chi tiết - vị trí camera bị vô hiệu hóa, cửa thoát hiểm ở cuối hành lang, và ánh mắt nghi ngờ của một vệ sĩ lớn tuổi đứng gần cầu thang. Cô ra hiệu bằng một cái liếc mắt tinh tế, nhắc Anada giữ khoảng cách với hắn. Anada, với sự khéo léo, bước tới, giọng nhẹ nhàng hỏi: "Phòng họp ở tầng nào vậy, anh?" Vệ sĩ, bị phân tâm bởi nụ cười của cô, chỉ tay lên tầng ba, không nhận ra cô đang đánh giá vị trí súng ngắn giấu trong áo hắn.

Trong xe tải chỉ huy, cách biệt thự 500 mét, Orm Kornnaphat ngồi trước dãy màn hình, ánh mắt hổ phách dán chặt vào hình ảnh từ camera giấu trong đồng phục của Ling Ling. Không gian trong xe ngột ngạt, chỉ có tiếng gõ bàn phím của Junji và nhịp thở đều đặn của Orm. Mái tóc bạch kim của cô lấp lánh dưới ánh sáng từ đèn LED, chiếc vòng tay đỏ cháy sém trên cổ tay khẽ rung khi cô chống tay lên bàn. Màn hình hiển thị sơ đồ biệt thỡ, với các điểm đỏ nhấp nháy biểu thị vị trí vệ sĩ. "P'Ling, P'Anada, các chị vào được rồi," Orm nói qua bộ đàm, giọng trầm tĩnh nhưng ẩn chứa sự căng thẳng. "Somchai ở tầng ba, phòng làm việc phía đông. Có bốn vệ sĩ bên trong, bốn ở hành lang. Camera hành lang đã bị vô hiệu hóa, nhưng cẩn thận với cảm biến nhiệt ở cửa."

Junji, ngồi cạnh, ngón tay lướt nhanh trên bàn phím, ánh mắt hạnh lấp lánh phấn khích. "Em vô hiệu hóa khóa điện tử cửa tầng ba," cô nói, giọng cao vút. "P'Ling, chị có 10 phút trước khi hệ thống dự phòng kích hoạt. Em cũng tạo tín hiệu giả để vệ sĩ nghĩ GD đã giao hàng thành công. Nhưng... cẩn thận, Somchai có thể nhận tin từ nguồn khác!"

Ling Ling và Anada bước lên cầu thang xoắn ốc, mỗi bước chân nhẹ nhàng như không chạm đất. Hành lang tầng ba trải thảm đỏ dày, hấp thụ âm thanh, nhưng không gian vẫn nặng nề bởi sự hiện diện của bốn vệ sĩ đứng gác. Ling Ling ra hiệu cho Anada, hai người tách ra, giả vờ kiểm tra thiết bị liên lạc để tránh ánh mắt dò xét. Một vệ sĩ, cao lớn với tai nghe nhấp nháy đèn xanh, nhìn Ling Ling lâu hơn bình thường. Cô giữ vẻ mặt lạnh lùng, khẽ gật đầu, như thể họ cùng phe. Hắn quay đi, nhưng Ling Ling cảm nhận được sự nghi ngờ vẫn chưa tan.

Họ dừng trước cửa phòng làm việc, một cánh cửa gỗ mun chạm khắc họa tiết rồng, nặng nề và uy nghiêm. Ling Ling hít một hơi sâu, ánh mắt sắc lạnh tập trung, rồi gõ cửa ba tiếng, giọng trầm thấp: "Thưa ngài, báo cáo từ GD." Một vệ sĩ bên trong mở cửa, ánh mắt quét qua hai người trước khi dẫn họ vào.

Phòng làm việc của Somchai là một không gian quyền lực, với bàn gỗ đỏ lớn đặt giữa phòng, bên trên là một vali thép và chồng tài liệu mã hóa. Một màn hình lớn treo trên tường hiển thị bản đồ Bangkok, với các điểm đỏ nhấp nháy - có thể là các địa điểm giao dịch của Forces of Darkness. Mùi thuốc lá Cuba thoảng trong không khí, hòa lẫn với mùi hóa chất nhàn nhạt từ tầng hầm. Somchai, tóc muối tiêu, mặc vest đen may đo, đứng sau bàn, ánh mắt sắc lạnh như rắn độc quét qua hai "vệ sĩ mới". Hắn cao lớn, dáng người thẳng, nhưng bàn tay đặt trên bàn khẽ run - dấu hiệu của sự căng thẳng. Bốn vệ sĩ trong phòng, mỗi người đứng một góc, tay đặt gần súng ngắn giấu trong áo.

"Báo cáo gì?" Somchai hỏi, giọng trầm, đầy nghi ngờ, ánh mắt khóa chặt vào Ling Ling. Hắn nghiêng đầu, như đang cố đọc vị cô qua lớp vỏ cải trang.

Ling Ling bước tới, ánh mắt sắc lạnh không rời Somchai, giọng lạnh như băng: "GD đã nhận hàng thành công tại cảng Bangkok. Hắn đang trên đường trở về." Cô dừng lại, quan sát phản ứng của Somchai - ánh mắt hắn thoáng giãn ra, như thể nhẹ nhõm, nhưng bàn tay vẫn siết chặt.

Trước khi Ling Ling kịp nói thêm, một tiếng "bíp" vang lên từ điện thoại của Somchai trên bàn. Hắn nhíu mày, nhấc điện thoại, ánh mắt lướt qua màn hình. Một tin nhắn mã hóa hiện lên, và khuôn mặt hắn chuyển từ nhẹ nhõm sang giận dữ. Hắn ngẩng đầu, ánh mắt sắc như dao đâm thẳng vào Ling Ling và Anada. "Thật kỳ lạ," hắn nói, giọng trầm thấp, đầy nguy hiểm. "Ta vừa nhận tin GD bị bắt tại cảng Bangkok cách đây một giờ, cùng toàn bộ lô hàng. Nhưng các ngươi nói hắn đã giao hàng thành công?" Hắn nheo mắt, bàn tay khẽ chạm vào nút báo động dưới bàn. "Các ngươi là ai?"

Ling Ling và Anada trao nhau một cái liếc nhanh, cơ thể căng cứng, sẵn sàng hành động. Không gian trong phòng làm việc của Somchai bỗng chốc ngột ngạt, như thể không khí bị rút cạn, chỉ còn lại sự căng thẳng sắc bén như lưỡi dao. Ánh mắt sắc lạnh của Ling Ling khóa chặt vào Somchai, không chút dao động, dù cô biết tình thế đã xoay chiều. Anada, ánh mắt nâu sẫm lấp lánh sự tự tin, khẽ nghiêng người, chân phải lùi lại một bước nhỏ, chuẩn bị cho một cuộc chiến không tránh khỏi.

Somchai nhếch môi, ánh mắt điên dại lóe lên, bàn tay hắn nhấn mạnh vào nút báo động dưới bàn. Một tiếng còi chói tai vang lên, xé tan sự tĩnh lặng của biệt thự. Cửa phòng bật mở, tám vệ sĩ từ hành lang lao vào, súng trường AR-15 chĩa thẳng vào Ling Ling và Anada, ánh thép lạnh lẽo lấp lóe dưới ánh đèn pha lê. "Các ngươi không thoát được," Somchai gầm lên, giọng đầy khinh miệt, như một kẻ đang nắm quyền sinh sát. "Giết chúng!"

Ling Ling không chờ đợi. Cô lao tới như một cơn lốc, ánh mắt sắc lạnh không rời Somchai. Một vệ sĩ gần nhất giơ súng trường AR-15, bóp cò, tiếng nổ chói tai vang lên. Ling Ling nghiêng người, viên đạn sượt qua vai, xé rách vải áo đồng phục, để lại một vệt máu đỏ rực. Không chút chùn bước, cô tung cú đá xoay, gót giày trúng cổ tay hắn, khiến khẩu súng rơi xuống sàn đá cẩm thạch, vang lên tiếng keng khô khốc. Vệ sĩ gầm lên, rút dao găm từ thắt lưng, lao tới, nhưng Ling Ling đã ở quá gần. Cô khóa cổ tay hắn, bẻ ngược khớp với một tiếng rắc giòn tan, rồi tung cú đấm thẳng vào xương sườn, khiến hắn khuỵu xuống, ôm ngực thở hổn hển.

Anada, bên cạnh, di chuyển nhanh như một bóng ma. Một vệ sĩ khác nhắm súng vào cô, bắn liên tiếp, viên đạn găm vào bức tranh trừu tượng treo trên tường, làm khung tranh vỡ tan. Anada lộn người về phía trước, né đạn trong tích tắc, tung cú đá vòng, gót giày trúng thái dương hắn, khiến hắn ngã nhào xuống sàn, bất tỉnh. "Không dễ thế đâu," cô nói, giọng nhẹ nhưng sắc lạnh, ánh mắt nâu sẫm lấp lánh sự đắc thắng. Một vệ sĩ thứ ba lao tới, súng trường nổ vang, nhưng Anada cúi thấp, lăn qua sàn, dùng đòn Judo khóa tay hắn, bẻ cổ tay khiến khẩu súng rơi. Cô đè hắn xuống, đầu gối ép lên lưng, ánh mắt quét qua phòng, đánh giá tình thế giữa khói bụi và tiếng súng.

Nhưng số lượng vệ sĩ áp đảo. Sáu kẻ còn lại bao vây, súng trường chĩa vào cả hai, tạo thành một vòng tròn chết chóc. Tiếng lên đạn lách cách vang lên, không khí nặng nề mùi thuốc súng. Một vệ sĩ bắn về phía Ling Ling, viên đạn sượt qua tóc cô, găm vào tường, để lại một lỗ thủng khói bốc. Cô cúi thấp, dùng một vệ sĩ làm lá chắn, khiến viên đạn từ đồng bọn hắn trúng vào vai hắn, máu bắn tung tóe. Somchai, đứng sau bàn gỗ đỏ, cười lớn, giọng méo mó đầy điên dại. "Các ngươi nghĩ có thể chạm vào ta? Ta là bóng tối, là quyền lực!" Hắn nhặt vali thép trên bàn, lao về phía cửa bí mật sau màn hình lớn, ánh mắt lấp lánh sự cuồng loạn.

Đúng lúc đó, một tiếng nổ vang lên từ cửa sổ tầng ba, kính vỡ tan tành, mảnh vụn rơi lấp lánh dưới ánh đèn pha lê. Jaja và Jakarin, dẫn đội SIB, đột nhập như một cơn bão. Jaja, ném một quả lựu đạn khói gây mê vào giữa đám vệ sĩ. Khói trắng dày đặc lan tỏa, khiến hai vệ sĩ ho sặc sụa, mắt đỏ ngầu, bắn loạn xạ, viên đạn găm vào trần nhà, làm đèn chùm rung lắc dữ dội. "Khí độc đã bị chặn!" Jaja hét qua bộ đàm, tay cầm thiết bị khử hóa chất, vô hiệu hóa bẫy khí độc giấu trong tường. Cô lao tới, tung cú đá vòng vào ngực một vệ sĩ đang cố bắn, khiến hắn ngã vào bàn gỗ, bất tỉnh.

Jakarin, đẩy gọng kính, ánh mắt nâu đen tập trung, bắn súng gây mê với độ chính xác chết người. Hai vệ sĩ ngã xuống, mũi kim gây mê cắm vào cổ, cơ thể co giật trước khi bất tỉnh. Nhưng một vệ sĩ khác, ẩn trong khói, bắn về phía anh, viên đạn sượt qua cánh tay, rách áo. Jakarin nghiến răng, lăn sang bên, bắn trả một phát gây mê trúng ngực kẻ tấn công. "Hành lang đã được dọn!" anh báo cáo qua bộ đàm, rồi chạy tới hỗ trợ Anada. "Anada, bên phải!" anh hét, cảnh báo về một vệ sĩ đang giơ súng ngắn. Anada nghiêng người, né viên đạn sượt qua tóc, rồi tung cú đấm vào hàm hắn, khiến hắn ngã ra sau, đập đầu vào tường, máu chảy ròng.

Ling Ling, ánh mắt sắc lạnh bùng lên quyết tâm, lao qua vòng vây hỗn loạn, nhắm thẳng vào Somchai. Tiếng súng vang khắp phòng, viên đạn găm vào sàn đá sát chân cô, khói bụi mù mịt. Cô cúi thấp, né một phát súng khác, dùng vai húc ngã một vệ sĩ, rồi tung cú đá thấp vào đầu gối hắn, khiến hắn khuỵu xuống, súng văng ra xa. Somchai đã mở cửa bí mật sau màn hình lớn, chuẩn bị chạy xuống cầu thang ngầm. "Somchai!" Ling Ling hét, giọng vang vọng, át cả tiếng súng và tiếng la hét.

Somchai quay lại, ánh mắt điên dại, rút dao găm từ thắt lưng, nhắm vào ngực Ling Ling. "Ngươi không thể ngăn ta!" hắn gầm lên, lưỡi dao lóe sáng dưới ánh đèn. Nhưng Ling Ling không lùi bước. Cô lao tới, bắt đầu một màn đánh tay đôi nghẹt thở. Somchai, từng là tướng quân đội, kỹ năng chiến đấu không thể khinh thường. Hắn vung dao, lưỡi thép cắt ngang không khí, nhắm vào cổ Ling Ling. Cô nghiêng người, né trong gang tấc, cảm nhận luồng gió lạnh từ lưỡi dao. Ling Ling tung cú đấm vào xương sườn hắn, nhưng Somchai chặn bằng khuỷu tay, ánh mắt lấp lánh sự cuồng loạn. Hắn đá thấp, nhắm vào đầu gối cô, nhưng Ling Ling nhảy lên, xoay người, tung cú đá vòng vào vai hắn, khiến hắn lùi lại, va vào bàn gỗ.

Somchai gầm lên, lao tới, dao găm chém liên tiếp, mỗi nhát đều nhanh và hiểm. Ling Ling né trái, né phải, dùng tay trái chặn một nhát dao, lưỡi thép cắt vào găng tay, để lại một vết rách dài. Cô siết chặt cổ tay hắn, bẻ ngược khớp, nhưng Somchai dùng tay còn lại đấm vào vai cô, khiến cô lảo đảo. Không để hắn tận dụng cơ hội, Ling Ling tung cú đá vào bụng hắn, khiến hắn ôm bụng, thở hổn hển. "Ngươi... không thể thắng!" hắn gầm lên, nhặt một khẩu súng ngắn từ sàn, bóp cò.

Ling Ling lăn sang bên, viên đạn găm vào màn hình lớn, làm nó vỡ tan, tia lửa bắn ra. Cô lao tới, tung cú đá vào tay Somchai, khiến khẩu súng văng ra xa, lăn dưới bàn. Hắn rút một con dao khác từ giày, nhảy tới, nhắm vào ngực cô. Ling Ling chặn lưỡi dao bằng cả hai tay, hai người giằng co, hơi thở nặng nhọc, ánh mắt đối diện - sắc lạnh đối đầu với điên dại. "Ngươi sẽ trả giá cho tất cả," Ling Ling gằn giọng, dùng sức đẩy ngược, khiến Somchai mất thăng bằng. Cô xoay người, tung cú đá vòng vào đầu gối hắn, khiến hắn khuỵu xuống. Không để hắn kịp phản kháng, cô khóa tay hắn ra sau, đè đầu gối lên lưng, còng chặt bằng còng thép. "Ngươi đã thua, Somchai," cô nói, giọng lạnh như băng, mỗi từ như nhát chém cuối cùng. "Forces of Darkness chấm dứt tại đây."

Somchai giãy giụa, ánh mắt điên dại, máu rỉ từ khóe miệng và trán, nơi bị va vào bàn. "Aaaaaaaa. Không. Ta không thua." hắn hét, giọng lạc đi, như một kẻ điên cố níu lấy quyền lực tan biến. Nhưng Ling Ling siết chặt còng, ép mặt hắn xuống sàn đá lạnh buốt, khiến hắn chỉ còn thở hổn hển.

Trong lúc đó, Jaja dẫn một nhóm SIB xuống tầng hầm qua lối cầu thang ngầm mà Somchai định chạy trốn. Cửa hầm giấu sau một giá sách, mở ra một không gian rộng lớn, sáng rực ánh đèn huỳnh quang. Phòng thí nghiệm ngầm hiện ra, với các bàn thép phủ đầy thiết bị hóa học hiện đại: máy ly tâm, lò phản ứng, và hàng trăm ống nghiệm chứa chất lỏng màu vàng nhạt - chất độc thần kinh thế hệ mới. Mùi hóa chất nồng nặc bốc lên, khiến Jaja đeo mặt nạ chống độc ngay lập tức. "Hắn sản xuất chất độc quy mô lớn," cô báo cáo qua bộ đàm, ánh mắt sắc bén quét qua căn phòng. "Có đủ ống nghiệm để tấn công cả thành phố. Jakarin, cần anh xuống đây kiểm tra!"

Jakarin, sau khi đảm bảo tầng ba an toàn, chạy xuống tầng hầm, đẩy gọng kính, ánh mắt nâu đen tập trung. Anh cầm máy quang phổ cầm tay, phân tích một ống nghiệm. "Chất độc organophosphorus, nồng độ cực cao," anh xác nhận, giọng trầm. "Gây tê liệt cơ và suy hô hấp trong 10 giây. Có tài liệu về quy trình sản xuất và danh sách khách hàng quốc tế." Anh thu thập mẫu và tài liệu, ánh mắt không rời. "Somchai là chủ mưu duy nhất. Không có còn kẻ đứng sau nữa."

Anada, đứng cạnh Ling Ling, nở nụ cười sắc lạnh, lau vết máu trên tay sau trận chiến. "Tốt lắm Ling Ling Kwong," cô nói, ánh mắt nâu sẫm lấp lánh. Đội SIB, dưới sự chỉ huy của Jaja, áp giải các vệ sĩ còn lại, còng tay và đưa họ ra xe tải. Một số kẻ cố bắn trả, nhưng bị hạ nhanh bằng súng gây mê, viên đạn găm vào sàn đá, khói thuốc súng vẫn lơ lửng.

Trong xe tải chỉ huy, Orm thở phào, ánh mắt hổ phách lấp lánh sự nhẹ nhõm. "P'Ling, chị làm được rồi," cô nói qua bộ đàm, giọng nghẹn ngào. "Mang hắn về đây. Jaja, Jakarin, đảm bảo an toàn khi vận chuyển chất độc."

Ling Ling đứng dậy, kéo Somchai đứng lên, ánhmắt sắc lạnh vẫn dán vào hắn. Hắn cúi đầu, hơi thở hổn hển, ánh mắt điên dạigiờ chỉ còn sự thất bại. Cô đẩy hắn về phía cửa, nơi đội SIB chờ sẵn để áp giảivề trụ sở thẩm vấn. Anada đi bên cạnh, kiểm tra đồng hồ, nụ cười nhẹ thoáng quamôi. "Kết thúc rồi," cô thì thầm.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip