Một cánh cửa đóng lại cũng đồng nghĩa với việc một cánh cửa mới sẽ mở ra. Sau cơn mưa dài nặng hạt mới có thể nhìn ngắm sự rực rỡ của cầu vồng. Và rồi cuộc sống sẽ mở ra những gì sau cơn mưa ấy? Ánh cầu vồng rực rỡ có thể làm dịu lại lá cành sau cơn mưa ?
Thể loại: Xuyên nhanh, hệ thống, chủ thụ, HE.Tình trạng: Hoàn.Tình trạng edit: Hoàn (103 chương ).Edit: Đào Đào và các CTV tạm thời.Beta: SagiLink gốc: Tấn GiangVăn án:Không gian, hệ thống, bảo vật, thần khí... Nhân vật chính khác ai cũng có bàn tay vàng, Thời Khanh tỏ vẻ ╮(‾▿‾)╭ ông đây chính là bàn tay vàng.Tuy nhiên ... vì cái lông gì bắt bàn tay vàng như cậu phải tìm kí chủ buột định?Mà tên kí chủ này nè, ngó trên ngó dưới ngó trái ngó phải chỗ nào cũng cho thấy y là một tên hai tay đẫm máu, lòng dạ tăm tối, đã vậy còn mắc bệnh xà tinh(*)?Bệnh xà tinh cậu nhịn, nhưng muốn cậu với tên bệnh xà tinh này dắt tay nhau cùng đi từng cái thế giới, biểu cậu làm sao mà chịu đựng nổi!Cổ đại, hiện đại, mạt thế, tương lai...Xuyên qua một đống nơi, Thời Khanh dần cảm thấy, hình như kí chủ của cậu cũng không đến nổi hết thuốc chữa... ha? [mới là lạ (눈_눈)](*)bệnh xà tinh: ngôn ngữ mạng TQ, ý là bệnh thần kinh.Vài lời: Vì để thuận tiện đọc offline từng chương nên mình mạn phép đăng truyện lên wattpad. Nếu chủ nhà có đi ngang xin thứ lỗi cho mình. Nguồn ở dưới, các bạn nhớ ghé ủng hộ chủ nhà nhé. Nguồn: https://daodao1603.blogspot.com/p/ml-trung-sinh-thanh-he-thong.html?m=1…
Truyện dịch hồi vào nghề nên rất nhiều sai sót, nội dung cẩu huyết như phim Hàn Quốc, bị lược bỏ nhiều như lá rụng mùa thu, đã cảnh báo trước nên ai chấp nhận được thì đọc, ai không chấp nhận được thì nhấn X, chủ nhà dịch truyện, đăng truyện vì niềm vui, tốn điện, mỏi mắt chứ chả nhận được xu nào, thế nên ngưng chỉ đạo, ngưng làm sếp, thay vào đó hãy tìm truyện hợp gu với mình mà đọc, ở đây chi cho bực bội và tốn thời gian? Xin chân thành cảm ơn.…
Tác giả: Ngải Lộc VyLúc tôi được đẩy ra khỏi phòng phẫu thuật, bố mẹ tôi vội vã chạy tới bên cạnh tôi. Anh đi ra sau đó, đợi tôi ở cửa thang máy. Có lẽ vì thuốc mê khiến tinh thần mơ màng, tôi nhớ mang máng rằng mình đã huyên thuyên với anh rất nhiều chuyện, nhưng cụ thể là chuyện gì thì tôi không có ấn tượng. Về sau nghe mẹ kể lại tôi mới biết, hôm đó tôi đã nở nụ cười ngọt ngào với vị bác sĩ kia, còn hỏi đi hỏi lại người ta mười mấy lần rằng: "Anh là ai?"…
Tác giả : Thu Thuỷ Y Nhân Thể loại : Hiện đại, ngôn tình, quân nhân, 3S, hài, HE.Tình trạng : 59 chương - HoànNội dung : Hơi bá đạo nên mong mọi người tự khám phá. Thích truyện này do những câu nói của nữ chính quá mức kịch liệt đã gây ấn tượng sâu sắc cho mình. Không thể không chia sẽ mọi người =)))…
Văn án:Đàm Hinh xuyên vào quyển tiểu thuyết tình cảm, cô đóng vai là thanh mai trúc mã kiêm vợ trước của nam chính, được mặc định chỉ là nữ phụ.Trở về năm 17 tuổi, cô có ký ức của kiếp trước nên quyết định chỉ làm một bình hoa lặng thầm sống yên ổn.Nhưng mọi chuyện đều không như cô nghĩ. Quý Yến cảm thấy sự thay đổi của cô bạn thanh mai, trở nên càng bám sát cô hơn. Hiện tại cậu luôn bày ra bộ mặt cao ngạo nhưng không hiểu sao...Đàm Hinh càng không hiểu, mỗi lần cậu ta uống rượu vào, cô lại phát hiện cậu ta giống bộ dạng ông chồng kiếp trước của mình, còn nói yêu cô."Cảm ơn nhé, ly hôn rồi."-Tác giả: Tịch Tịch LýThể loại: Thanh xuân vườn trường, trọng sinh, hoán đổi thân xác. Số chương: 81 + 2 (Ngoại truyện)Nguồn convert: truyencv.comEditor + Beta: Ji (@Jiang0162)*Copy nhớ ghi nguồn giúp mình*Đây là truyện edit đầu tay của mình nên các bạn cho mình xin nhận xét hoặc vote cho mình nhé (:D)…
Tác Giả : Nguyệt Hạ Điệp Ảnh Thể loại:Đam Mỹ, Xuyên Không, Hài Hước, Sủng Nguồn:smileholic20.wordpress.comTrạng thái: FullVăn án:Một thế gia công tử phẩm tính cao thượng văn võ song toàn - thần tượng của bao cô gái trẻ thành Lạc Dương bỗng dưng xuyên tới hiện đại, nhập vào thân xác của một tên bại gia tử tính cách hủ bại vừa mới toi đời vì đánh nhau. Chuyện gì xảy ra thế này? Đây là nơi nào? Mấy thứ bay đi bay lại trên trời kia rốt cục là cái gì? Cốc nước sao có thể trong suốt như vậy?.... Bình tĩnh, bình tĩnh, mình phải bình tĩnh, dù ở đâu cũng phải giữ phong thái của một công tử ưu nhã, đúng, ưu nhã a... ưu nhã... ............... Kiều Sâm sợ hãi nhìn nụ cười vô cùng ưu nhã của người trước mặt. Nó thực là thằng em trai hư hỏng suốt ngày chỉ biết ăn chơi đàn đúm của mình sao? Đương nhiên phải (theo 1 khía cạnh nào đó), chỉ là anh không biết được người đệ đệ mà trước kia anh luôn căm ghét tương lai lại sẽ trở thành ái nhân quan trọng nhất trong cuộc đời mình.…