three; thiên đường
⋆。°✩
hôm nay, ryu minseok vào công ty sớm hơn thường lệ. em vào với tình trạng hoảng sợ, chạy thẳng vào phòng stream với tư thế ôm đầu. em hoảng lắm, em mơ thấy ác mộng và, em đã không thể ngủ ba ngày liên tục. mọi người hỏi, gã là gì mà lại làm cho em khốn đốn đến thế. em bảo, gã là ngân hà bao quanh ngôi sao lấp ló là em.
em ôm đầu, co ro trong một góc hẹp nào đó ở phòng stream. em nôn khan, vì chưa có gì vào bụng, nên em chẳng thể nôn, tuy cơn buồn nôn cứ thôi thúc em. vẫn ôm đầu, rồi lẩm bẩm hồi lâu. em đi khá sớm, nên chẳng có ai trong công ty cả, may thật, em chẳng muốn người khác biết em khổ sở như nào khi chia tay gã. mệt quá, em nghĩ vậy.
⋆。°✩
lee minhyung đi làm khá đúng giờ, mọi người tập hợp lại và bắt đầu bàn chiến lược. nhưng đợi mãi, ryu minseok vẫn chưa tới, em khá quan trọng trong các buổi họp như này, em am hiểu về game nhiều nên dễ đưa ra ý kiến.
lee minhyung có ý đi tìm em, gã đến trước phòng stream của em. gã sợ đối mặt với em lắm. gã cũng muốn em và gã quay lại, gã muốn chiều chuộng em, như trước kia. bước vào, gã thấy em nằm im trên ghế sofa, im lắm, nhìn bình yên lắm. nghĩ em đã ngủ, lee minhyung vội đi báo với mọi người, và cuộc họp ấy chẳng có em.
ryu minseok ghé vào một căn nhà trắng xoá. thoạt nhìn, nó trong có vẻ đáng sợ, nhưng người đàn ông trong đây, vẻ ngoài hiền dịu và dễ gần.
'chào cậu'
"chào ạ, tôi muốn kiểm tra một chút"
"mệt quá, tôi mệt quá"
em lại ôm đầu, ngồi co ro và run rẩy trên sàn. người đàn ông vội đỡ em dậy, dìu em đến ghế ngồi đối diện ông. lặng nhìn em trước mắt, thầm nghĩ có vẻ ca nay tồi tệ rồi đây.
'cậu tên là gì?'
"ryu minseok"
'tôi sẽ hỏi cậu vài câu hỏi, cố gắng trả lời nhé'
'mọi người miêu tả về con người cậu như thế nào?'
lee minhyung nhìn em như nào nhỉ? ánh mắt đầy yêu thương hay, căm ghét?
"trước đây, họ bảo tôi là người hạnh phúc nhất, vui vẻ, hòa đồng vì tôi có anh ấy cạnh bên. nhưng giờ tôi không biết, thật sự"
'anh ấy quan trọng nhỉ? cậu có phải kiểu người chủ động làm quen?'
"tôi sợ"
'cậu ước mình có thể? vui vẻ hay cậu muốn chết?'
"tôi muốn ngủ"
ngủ cho quên đi cái lạnh hằng đêm, và ngủ cho quên đi cái đau đớn nơi ngực trái
'cậu có kiểm soát được cảm xúc và hành động của bản thân?'
"tôi muốn ngủ, ngủ là hành động ạ?"
'cậu có bao giờ suy nghĩ việc làm mình bị thương hay tự tử không?'
"có lẽ có, em thích việc mình chịu đau đớn. nó giúp em dễ chìm vào giấc ngủ hơn, thích lắm í ạ"
...
ryu minseok trả lời từng câu một, chậm chạp, từ tốn và luôn thêm lee minhyung vào mọi câu trả lời. em mệt lắm rồi, em bảo với vị bác sĩ rằng em thật sự muốn ngủ, và liệu ông ấy có thể cho em một liều rotunda, hay seduxen hay liệu có thể cho em bất cứ thứ gì. miễn em có thể ngủ.
"tôi bị rối loạn lo ấu thôi đúng không? liệu có thể cho tôi một liều seduxen hay đại loại thế không ạ?"
'cậu đang ở giai đoạn trầm cảm đấy. nên tôi sẽ cân nhắc việc đó sau'
ô, em bị trầm cảm này. chẳng hiểu sao, em vô cảm lắm, em muốn ngủ, thế thôi.
'tôi sẽ kê cho cậu thuốc, uống đầy đủ đấy'
"có benzodiazepin không ạ?"
vị bác sĩ ngơ người, loại này mạnh, với tình trạng hiện tại nếu em quá lạm dụng nó, em có thể chết. và ông chắc chắn rằng, em sẽ uống thật nhiều benzodiazepin nếu ông kê cho em.
'tôi sẽ xem sau'
⋆。°✩
ryu minseok ghé qua cửa hàng tiện lợi, nhẹ tay gạt hết số kẹo trên tủ. bác sĩ bảo em có thể ăn kẹo nếu cảm thấy mệt mỏi hay tâm trạng không tốt. và em mua rất nhiều, hàng tá, em muốn dùng nó để cảm thấy thoải mái. có lẽ vậy. bóc một túi kẹo, em xòe tay ra để hứng từng viên kẹo ngọt lịm, một hơi, em ăn hết khoảng hai mươi viên một lúc. em hơi mệt, nên chỉ nghĩ ăn nhiều một chút để khá hơn. kẹo tan trong miệng, bao trọn lấy em bằng sự ngọt ngào của nó, nhưng em chẳng cảm thấy gì, ngoài sự mệt mỏi bao trùm.
"vậy là không có seduxen hay benzodiazepin sao?"
có lẽ, thay vì cái chết đầy rẫy đáng sợ kia, em thích chìm trong giấc ngủ hơn. giấc ngủ không ác mộng, giấc ngủ dài.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip